Đại Đạo Độc Hành

Chương 1456-1: Cố nhân kim hữu vấn quy kì! (1)

Lạc Ly nhìn về phía Tâm Ý tiên sinh chậm rãi hỏi: “Không biết Tâm Ý tiền bối sao lại biết tước vị Tiên Tần của ta?”

Tâm Ý tiên sinh mỉm cười nói: “Nhất Tâm tông ta bảy ngàn năm qua, vẫn tìm phương pháp để mở Tiên Tần di tích này, nhưng mà tước vị Tiên Tần này đã sớm ở tiên giới, không trao tặng nữa, chỉ có di truyền kế thừa, tiên nhân bình thường, nếu là chư tiên có tước vị, gần như là không thể.

Cho nên Tiên Tần di tích kia, tông môn ta vẫn không mở ra.

Tổ sư phi thăng của tông môn ta, ở tiên giới cầu được chí báo, có thể mượn chí bảo này, ở Linh Thổ Hồng Hoang giới, tra xét tu sĩ có thành tiên hay không. Phàm là trong Linh Thổ Hồng Hoang giới, xuất hiện cường giả thì chúng ta đều ngầm tra xét đối phương, nhưng mà bảy ngàn năm qua, vẫn không có thu hoạch gì.

Mãi đến đầu năm, quý tông quật khởi ở Nam Hải, trong lúc vô ý, trúng ta tra xét qua, phát hiện tước vị của Lạc Ly đạo hữu.

Thật khó có thể tin tưởng, không thể ngờ được Lạc Ly đạo hữu lại là thất đẳng Tiêu Diêu Hầu, vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta, quá lợi hại!”

Thì ra là thế, tiên giới chí bảo, tra xét tu sĩ trên Linh Thổ Hồng Hoang giới, cho nên có thể phát hiện ra tước vị của mình, Lạc Ly gật đầu, nhưng mà chần chờ hỏi:

“Tâm Ý tiền bối, Linh Thổ Hồng Hoang giới đều là nơi vứt rác của tiên giới, chồng chất mà thành.

Ở Linh Thổ Hồng Hoang giới này sao lại có Tiên Tần di tích được?”

Tâm Ý tiên sinh cắn cắn môi, chậm rãi nói: “Lạc Ly đạo hữu, ta cũng không coi ngươi là người ngoài nên nói mấy câu thật lòng.

Tiên Tần di tích kia chính là di tích Tiên Tần từ thượng cổ, ít nhất tồn tại hơn ba ngàn sáu trăm vạn năm rồi, phải biết là năm ấy tiên giới Kiếm Đế Dư Thanh Thành qua đời rồi, di tích từ trước thời đại Tạo hóa chi chủ.

Không biết di tích này sao lại rơi vào Linh Thổ Hồng Hoang giới, nhưng mà may mắn tông môn ta phát hiện được.

Không lừa ngươi chứ, nói, năm ấy phát hiện này di tích, ở Linh Thổ Hồng Hoang giới cũng dấy lên một hồi lên tinh phong huyết vũ. Vô số tông môn tranh đoạt, cuối cùng mọi người phát hiện, di tích này phải có người có tước vị từ Tiên Tần đệ bát đẳng Tiêu Diêu hầu trở lên mới mở ra được, cuối cùng mới rơi vào tay tông môn ta.

Lạc Ly đạo hữu, xin ngươi yên tâm. Chúng ta sẽ cùng ngươi định ra đại đạo thề ước, tuyệt đối sẽ không xuất hiện qua sông chặt cầu, cũng sẽ không giết người diệt khẩu, mặt khác, bất luận chúng ta phát hiện ra cái gì ở trong di tích này, đều sẽ đồng ý thưởng cho ngươi tương ứng.

Nhất tâm tông ta lập phái ba mươi bảy vạn năm, uy tín vẫn có tiếng.”


Lạc Ly gật đầu. Uy tín hay không đều vô dụng, Bây giờ đến đất của người ta rồi, nhận Ngộ Đạo Huyền Hoàng đan của người ta rồi, sao có thể không đi!

Lạc Ly nói: “Tiền bối yên tâm, ta nhất định sẽ tới.”

Tâm Ý tiên sinh gật đầu nói: “Tốt, tốt, còn xin Lạc Ly đạo hữu ở lại tông môn ta, Tiên Tần di tích kia ẩn chứa nhiều bí mật. Chúng ta muốn mở ra, chỉ có tiến hành Lý Sự hội đại khánh, mượn ngàn vạn tu sĩ tâm niệm cảm ứng, mới có thể mở ra.

Ngươi tạm ở lại tông môn ta đã, nghỉ ngơi cẩn thận, đến một ngày trước khi đại điển bắt đầu, chúng ta sẽ bí mật xuất phát.”

Như vậy, Lạc Ly ở lại Nhất Tâm tông này, hưởng thụ đãi ngộ cao quý nhất.

Khánh điển này vô cùng náo nhiệt, vô số tu sĩ tập trung ở đây. Chật như nêm cối.

Trong đó không ít tu sĩ, mượn cơ hội này, bán khuyến mãi các loại đặc sản, hoặc là trao đổi kinh nghiệm lẫn nhau, còn có các loại hội bán đấu giá, bán các tiên giới tiên bảo, các loại bí bảo ngoại giới.

Đám người Hỗn Nguyên tông, tất cả đều đi du ngoạn, bọn họ ở đây hưởng thụ đãi ngộ của khách quý.

Lạc Ly lại không ra ngoài đi lại, có được ba trăm viên Ngộ Đạo Hoàng Huyền đan, Lạc Ly bắt đầu luyện hóa đan dược, yên lặng tu luyện.

Luyện hóa ngộ đạo huyền hoàng đan, vận chuyển ba nhánh đại đạo của mình!

Từ từ bên trong, trong thiên địa phảng phất có một đạo điều tuyến đan xen, có một đạo bất quy tắc lại hóa thành trật tự, sinh ra sức mạnh khó hiểu, trong hư không xây thành từng lớp đại đạo.

Ở trước mặt Lạc Ly, trong thiên địa, không ngừng biến ảo.

Nhật thăng nguyệt lạc, xuân hạ thu đông, vạn vật héo rũ, cỏ cây điêu linh, từ động mà tĩnh, từ tĩnh đến động, tất cả thiên địa đều là đại đạo.

Từ sinh ra đến khô diệt, từ sức sống bừng bừng, cường thịnh vô cùng cho đến phồn hoa lạc tận, cực trí yên tĩnh, quay về bản nguyên, trong thiên địa có từng nhánh đại đạo, như ẩn như hiện.

Hai mắt Lạc Ly từ sáng rỡ đến u ám, từ đầy sức sống đến trống vắng, sau đó lại nghịch chuyển, so với một số đại đạo đang biến hóa, nắm giữ quỹ tích của bọn chúng, cùng bọn chúng thay đổi.


Trong đại đạo này, còn có ba nhánh thuộc về Lạc Ly!

Đó chính là Nguyên Thủy, Thái Thượng, chân hỏa!

Cùng với Lạc Ly tu luyện, ba nhánh đại đạo này ở trong mắt Lạc Ly càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng rõ ràng!

Người khác còn đang chơi đùa, chỉ có hắn đang tu luyện, người khác còn đang uống rượu hát ca, chỉ mình hắn tỉnh táo, mọi người đều say chỉ có ta tỉnh, đây là một sự tịch mịch không nói nên lời.

Nhưng mà Lạc Ly chỉ cần vừa tiến vào trạng thái tu luyện, nhất thời vạn sự đều xong, tuế nguyệt không biết, ưu sầu không hay, yên lặng tu luyện, mơ hồ là Lạc Ly thích nhất.

Trong đại đạo vận chuyển, trong lúc gia tăng từng chút một, trong lúc tu luyện cô đơn kia, không ai ủng hộ ám xử, mình dần dần mạnh mẽ lên, từng bước từng bước thực hiện lý tưởng của mình.

Cho dù tịch mịch cũng tốt hơn bị người thương hại.

Cho dù cô quạnh cũng còn hơn thân tử hồn diệt dưới tay địch thủ.

Nhân sinh chỉ có một lần, phải nắm bắt lấy từng ngày, quá khứ vĩnh viễn là quá khứ, không có cơ hội sửa đổi, không bằng nắm bắt lấy hiện tại, cố gắng phấn đấu thì mới có thể khống chế tương lai.

Ba trăm viên đan dược, đều là luyện hóa, Lạc Ly cảm giác được mình càng ngày càng gần với Hợp Đạo hậu kỳ.

Thời gian trôi đi, cách khánh điển, còn có một ngày, dựa theo ước định, ngày mai sẽ phải hành động, Lạc Ly kết thúc tu luyện, triệu kiến đệ tử Hỗn Nguyên tông.

Lần này, mặc dù đối phương nói không có cái gì nguy hiểm, nhưng mà Tiên Tần di tích kia, cái gì cũng có thể xảy ra, Lạc Ly tìm bọn họ, dặn dò rõ ràng.

Lần này tới di tích thám hiểm, Lạc Ly dãn theo mười hai Chân linh của mình, những người khác do tam đại sát thi dẫn đi, tham gia khánh điển.

Lạc Ly bắt đầu bố trí nhiệm vụ cho các đệ tử của mình, bố trí xong xuôi, đột nhiên Tiểu Bạch nói:

“Phụ thân, hôm nay ta ở Nhất Tâm tông hình như nhìn thấy có người quen, là tu sĩ của Trung Thiên Chủ thế giới chúng ta đã phi thăng tiên giới.

Lạc Ly sửng sốt, nói: “Ai?”

Tiểu Bạch nói: “Chính là Chân Linh tông Thái Uy Chân nhất, năm ấy, hắn là tu sĩ đầu tiên của Trung thiên chủ thế giới chúng ta được phi thăng.

Là phụ thân ngươi cải biến thiên kiếp, hỗ trợ hắn phi thăng, cho nên ta có ấn tượng với hắn!”

---------------