Đại Chúa Tể

Chương 1476: Lộ ra cao chót vót

Trên quảng trường bạch ngọc, chiến ý cự long gầm thét, năm nghìn vạn chiến văn lóe lên quang mang chói mắt, uy áp mà nó tản ra, khiến cho vô số người phía dưới đều cảm thấy một cỗ sợ hãi nồng nặc.

Mà cũng chính dưới vô số ánh mắt sợ hãi này, chiến ý cự long nặng nề đánh vào cột sáng màu bạc cực kỳ sáng chói kia..

Va chạm trong chốc lát, cả mảnh trời này dường như bắt đầu sụp đổ, sóng trùng kích không cách nào hình dung quét ngược ra trên bầu trời, nơi nó đi qụa, không gian không ngừng vỡ vụn, tựa như tạo thành từng tầng từng tầng một.

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, gắt gao nhìn chằm chằm nơi va chạm kinh khủng kia, chỉ thấy ở đó, chiến ý cuồng bạo cùng ngân quang điên cuồng va chạm, không ngừng ăn mòn lẫn nhau, muốn thôn diệt lấy đối phương.

Thời điểm lúc trước, cột sáng do năm vị tiên phẩm thiên chí tôn ngưng tụ sức mạnh này có thể đánh tan bốn nghìn vạn chiến văn, nhưng khi số lượng chiến văn tăng tới năm nghìn vạn thì tình huống lại xuất hiện biến hóa to lớn.

Chiến ý hùng hồn quét ra, ngân quang hàm chứa hủy diệt chi uy bắt đầu biến mất, cũng không thể nào tiến thêm được nữa, ngược lại lùi về sau từng chút một dưới chiến ý gầm thét...

Năm người quỷ đế vẫn luôn quan sát gắt gao nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cũng không kìm được biến đổi, vào giờ phút này, cho dù là bọn họ, trong mắt cũng thoáng hiện vẻ sợ hãi.

"Năm nghìn vạn chiến văn... Mục Trần này thành tựu chiến trận sư sao lại kinh khủng như vậy!", trong lòng năm người đều phát ra tiếng gầm nhẹ không cam lòng, phải biết, chiến trận sư năm nghìn vạn chiến văn, căn bản cũng đủ chống lại cường giả tiên phẩm hậu kỳ.

Hống!

Mà thời điểm khi năm người quỷ đế đang chấn động trong lòng, chiến ý cự long chợt bộc phát ra tiếng long ngâm kinh thiên động địa, chớp mắt sau đó, nó chợt há to miệng rồng, một hớp nuốt đạo ngân quang hủy diệt kia vào trong cơ thể.

ầm ầm ầm!

Sau khi nuốt vào, dường như trong cơ thể chiến ý cự long phát ra tiếng nổ kịch liệt, mơ hồ có thể thẩy ảnh chớp lóe lên, nhưng mà, năm nghìn vạn chiến văn trên cơ thể chiến ý cự long đồng thời lóe sáng, điên cuồng trấn áp linh lực trùng kích trong cơ thề...

Tiếng nổ lớn trầm thấp kéo dài trong chốc lát, ngân quang rốt cục từ từ biến mất, nhưng thân thể to lớn của chiến ý cự long cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, năm nghìn vạn chiến văn cũng rút đi gần nửa, hiển nhiên để trấn áp đạo ngân quang kia cũng tiêu hao sức mạnh cực lớn.

Phụt!

Nhưng mà, thời điểm khi ngân quang bị ăn mòn sạch sẽ, sắc mặt năm người quỷ đế cũng chợt tái nhợt đi, linh lực quanh thân chấn động kịch liệt, cuối cùng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, dao động linh lực cường đại trở nên uể oải.

Hiển nhiên, bọn họ cũng đã bị liên lụy.

"Người này quá khó giải quyết, khó đối phó a!". Đan dương lão tổ sắc mặt trắng bệch, ánh mắt xa xa nhìn Mục Trần đã có một tia sợ hãi, bây giờ lòng hắn hiển nhiên đã sinh ra ỷ thối lui, dù sao sức chiến đấu mà Mục Trần thể hiện ra thật quá mức kinh khủng.

Những người khác sắc mặt cũng có chút khó coi, hôm nay năm người bọn họ liên thủ cũng không thể chiếm được nửa phần chỗ tổt nào trong tay Mục Trần, đây quả thật là mất hết thể diện.

Chỉ có quỷ đế sắc mặt âm trầm, ánh mắt nhìn Mục Trần đầy vẻ không cam lòng.

"Nếu không hôm nay chúng ta trước tiên cứ rút lui đã?". Đan dương lão tổ nói, lúc trước bị cắn trả đã khiến hắn bị thương rất nặng, sức chiến đấu giảm mạnh, cho nên cũng không còn tâm tư gì kịch đấu với Mục Trần.

Đám người tử lôi tôn giả nghe vậy cũng có chút động tâm, nhất thời linh lực khởi động, đều chuẩn bị đường lui.

"Bây giờ lại muốn chạy sao?"

Thế mà, khi bên phía bọn hắn chỉ vừa mới nổi lên dao động, Mục Trần đã phát hiện ra, con ngươi đen nhánh thoáng hiện vẻ lạnh lùng, trận giao phong kịch liệt lúc trước, mặc dù đã khiến đối phương bị cắn trả, nhưng trong cảm nhận của hắn, huyền long quân cũng có hơn hai nghìn chiến sĩ bị cắn trả trọng thương, muốn dưỡng sức phải tốn không ít thời gian.

Cho nên, Mục Trần lúc này trong lòng cũng cực kỳ tức giận, làm sao có thể mặc đối phương nói đi là đi.

Trong mắt Mục Trần hiện lên hàn quang, chợt hắn đứng dậy, một đạo hắc ảnh từ sau lưng đi ra, sau đó ngồi xếp bằng ở trong chiến ý đại dương, duy trì chiến ý cự long áp chế đối phương.

Mà bản thể của hắn, sau lưng có một đôi cánh phượng sáng chói như làm bằng hoàng kim chậm rãi mở ra, chợt cánh phượng vỗ mạnh, thân hình của hắn như quỷ mị biến mất trong thiên địa.

"Cẩn thận!"

Trong nhảy mắt khi thân hình của hắn biến mất, đám người quỷ đế cũng đã nhận ra, lúc này quát lên chói tai, trong mắt của bọn họ hiện lên vẻ ngưng trọng, bởi vì tốc độ hiện giờ của Mục Trần, thậm chí ngay cả bọn họ cũng không cách nào cảm ứng được.

Soạt!

Mà cũng trong khoảnh khắc khi tiếng quát vừa dứt, sắc mặt đan dương lão tổ chợt kịch biến, bởi vì hắn thấy một đạo thân ảnh mơ hồ như từ hư không bước ra, đối mặt với hắn.

Mục Trần mặt không biểu cảm, trong con ngươi có phù đồ tháp xuất hiện, linh lực thủy tinh chảy khắp cơ thể, mà cũng vào lúc này, bàn tay của hắn nhẹ nhàng vỗ ra.

Đánh ra nhìn như nhẹ nhàng chậm chạp, thế nhưng tốc độ cũng là mắt thường khó có thể nắm bắt, mà lúc này, đan dương lão tổ càng vì bị cắn trả trọng thương, cho nên khi vừa mới bộc phát ra linh lực phòng ngự quanh người thì bàn tay đầy thủy tinh linh quang của Mục Trần cũng đã vỗ xuống lồng ngực của hắn.

Bộp!

ảm thanh nặng nề vang lên, dưới một chưởng nảy, lồng ngực của đan dương lão tổ trực tiếp sụp xuống, cho dù là linh lực như bảo thạch cũng không thể nào chịu nổi một chưởng chứa sự phẫn nộ của Mục Trần.

Phụt!

Đan dương lão tổ điên cuồng phun máu tươi, thân thể bắn ra ngoài như đạn pháo, cùng lúc đó, chí tôn pháp tướng dưới chân cũng hiện ra đầy vết nứt vỡ, cuối cùng vỡ tan tành ra.

Soạt!

Một chường đánh bể lồng ngực đan dương lão tổ, Mục Trần căn bản cũng không nhìn lấy một lần, sau lưng, đôi cánh phượng hoàng kim một lần nữa đập mạnh, lại bạo phát ra tốc độ cực kỳ khủng khiếp, quỷ dị biến mất.

"Thúc giục chí tôn pháp tướng phòng ngự!"

Thời điểm đan dương lão tổ bị đánh trọng thương, bốn người khác cũng đă phát hiện ra, lúc này khẩn cấp quát lên, tốc độ hiện tại của Mục Trần đã vượt xa bọn họ, ngay cả quỷ đế cũng có chút không thể nào nắm bắt được thân hình của hắn, cho nên chỉ có thể thúc giục chí tôn pháp tướng tạo thành phòng ngự, mới có thể ngăn cản Mục Trần quỷ mị tập kích.

Hống!

Có điều, trong lúc bọn họ đang muốn thúc giục chí tôn pháp tướng, chỉ thấy, dưới sự điều khiển của hắc bào Mục Trần, chiến ý cự long lần nữa gầm thét lên, mang theo chiến ý hùng hồn giết tới, quấn lấy bốn tòa chí tôn pháp tướng.

"Đáng chết!". bốn người đều tức giận mắng thành tiếng, trong lòng cảm thấy rùng cả mình, lúc này bọn họ đều đang bị cắn trả, mà Mục Trần lại bộc phát ra tốc độ cực kỳ khủng khiếp, hiển nhiên là đang định đánh tan từng người một.

lúc này, bọn họ dù muốn rút lui cũng không được, soạt!

Tiếng mắng vừa dứt, thân ảnh Mục Trần đã xuất hiện trước mặt tử lôi tôn giả, linh lực thủy tinh mênh mông khởi động, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, sắc mặt hờ hững đánh về phía tử lôi tôn giả.

"Cuồng vọng, thật cho là bản tọa sợ ngươi sao?"! Tử lôi tôn giả quát lên chói tai, quanh thân lôi quang điên cuồng lóe lên, cũng đánh ra một quyền, lôi quang quét ra tựa như diệt thế.

Thời điểm này, hắn cũng biết, chỉ cần thoáng lộ ra ý sợ hãi thi chỉ sợ cũng sẽ bị Mục Trần áp chế không còn sức đánh trả.

ầm!

Hai quyền cứng rắn đối, không gian chấn động, nhưng mà sắc mặt tử lôi tôn giả kịch biến khi thấy, ánh sáng thủy tinh lan tràn theo nắm đấm của Mục Trần, tạo thành văn lộ quỷ dị, xâm nhiễm cánh tay của hắn, quấn lấy thẩn thể.

ánh sáng thủy tinh lướt qua, linh lực trong cơ thể hắn chợt bắt đẩu quỷ dị tiêu tán đi.

"Phong ấn lực?". Tử lôi tôn giả hoảng sợ thất thanh, uỳnh!

Nhưng mà còn không đợi thanh âm của hắn truyền ra, nắm đấm của Mục Trần đã đột phá phòng ngự của hắn, một quyền đảnh cho bay ngược ra, trên thân thể hiện đầy thủy tinh văn lộ, linh lực vốn mênh mông thì lúc này trực tiếp trở nên uể oải, hiển nhiên là đã bị phong ấn tạm thời.

Vù vù!

Nhanh chóng giải quyết xong tử lôi tôn giả, Mục Trần một lần nữa nhắm tớl u huyền thành chủ cùng Bạch Hỗ vương, hai người này đều có thực lực tiên phẩm sơ kỳ, hiện giờ còn bị trọng thương, hoàn toàn không phải đối thủ của Mục Trần, cho nên chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mẩy chục hơi thờ, hai người cũng đã bị phong ấn linh lực, chật vật từ trên trời giáng xuống, rơi xuống quảng trường bạch ngọc.

Tới lúc này, trên bầu trời đã chỉ còn quỷ đế một mình chống đỡ.

Lần phản kích này của Mục Trần quả mức tấn mãnh, thậm chi cho tới khi bốn vị tiên phẩm thiên chí tôn bị đánh bại rơi xuống, vô số cường giả xung quanh quảng trường bạch ngọc mới kịp phản ứng, lúc này lại là tiếng hít khí lạnh vang lên ngập trời.

Bọn họ hoảng sợ ngẩng đầu, nhìn lên thân ảnh trẻ tuổi trên bầu trời, trong mắt dâng lên vẻ kính sợ vô cùng, hiền nhiên, tắt cả mọi người đều bị sức chiến đấu mà Mục Trần thể hiện làm cho rung động.

"Tới phiên ngươi"

Mục Trần không để ý tới những ánh mắt kính sợ kia, chẳng qua chỉ nhìn về quỷ đế, ánh mắt hờ hững.

quỷ đế ánh mắt âm trầm, cũng quyết định thật nhanh vọt trở lui, hiện tại bốn người đan dương lão tổ đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, đơn độc mình hẳn cũng không thể nào là đối thủ của Mục Trần, cho nên chỉ có thể tạm thời rút lui.

"Đi được sao?"

Trong mắt Mục Trần chợt lóe lên hàn quang, sau lưng cánh phượng đập mạnh, thân hình xuyên qua không gian, quỷ dị xuất hiện phía trưởc quỷ đế, sau đó đánh ra một quyền.

Bên trên quả đấm, vô tận thủy tinh linh quang khởi động, sáng chói vô cùng.

Đối với đôi cánh phượng hoàng kim gia tăng tốc độ đáng sợ sau lưng Mục Trần, quỷ đế cũng cực kỳ nhức đầu, có điều hẳn cũng là nhân vật kiêu hùng, thấy không cách nào rút lui, trong mắt cũng thoảng hiện lên hung quang.

"Ngươi có thể gọn gàng nhanh chóng đánh bại bọn họ, nhưng cũng không thể đối phó bản để dễ dàng như vậy đâu!". Quỷ đế lạnh lùng nói, chợt hai tay kết ấn nhanh như chớp, linh lực âm hàn vô tận hội tụ tới, trực tiếp hóa thành một đạo quỷ ẳn ảm khí âm lãnh trước mặt hắn, trong đó có tiếng rít gào vô tận truyền ra.

"Vạn Quỷ Án!"

Quỷ đế quát lên chói tai, cầm trong tay quỷ ấn, nặng nề vỗ về phía Mục Trần.

Trong mắt Mục Trần lóe lên ánh sáng, khỏe miệng của hắn hiện lên một nụ cười lạnh như băng, tâm niệm vừa động, trong cơ thể chợt có tiếng long ngâm vang dội, một đạo chân long chi ảnh từ trong huyết nhục chui ra ngoài, cuối cùng hóa thành một đạo kim quang sáp nhập vào trong cánh tay hắn.

kim quang sáng chói từ cánh tay Mục Trần bắn ra, chỉ thấy lúc này toàn bộ bàn tay của hắn đều xuất hiện biến hóa, trực tiếp hóa thành một chiếc long trảo như làm bằng hoàng kim.

Đó là chân long trảo!

ầm!

kim sắc long trảo chấn vỡ hư không, sau đó một quyền hung hăng đánh lên quỷ ấn.

oanh kích trong nháy mắt, vẻ mặt âm trầm của quỷ đế đột nhiên trở nên kịch biến trong khoảnh khắc, một vẻ hoảng sợ xộc lên trên khuôn mặt tái nhợt, âm thanh kinh hãi cũng vào lúc này vang lên.

"Đây là...sức mạnh của tiên phẩm chân chính?"

***

Dịch: zero