Đại Chúa Tể

Chương 1469: Chân Long cùng Chân Phượng

"Thành công?!"

Trên ngọn núi nơi xa, thiên hoang tộc trưởng, lục trưởng lão cùng một đám trưởng lão Cửu U tộc vẻ mặt mừng như điên nhìn hắc phượng trên bầu trời cao, kích động đến mức cả người run rẩy.

Bọn họ có thể cảm giác được khí tức áp bách kia từ trên trời bao phủ xuống, khí tức đó, thậm chí làm cho huyết mạch của bọn họ đều chấn động.

Cửu U tộc bọn họ vốn là có một tia huyết mạch bất tử điểu, chỉ có điều không ai có thể kích hoạt được một tia huyết mạch này, về phần phản tổ tiến hóa thành bất tử điểu, càng là vô cùng hiếm thấy.

Vì thế, khi Cửu U thành công tiến hóa thành thượng cổ bất tử điểu, tất cả các tộc nhân Cửu U tộc ở đây đều cảm thấy một tia uy áp từ huyết mạch.

"Lục trưởng lão, hiện giờ Cửu U hẳn đã bước vào thiên chí tôn đi?".

Thiên hoang tộc trưởng kích động hỏi, hắn chỉ có thể cảm nhận được cỗ linh lực mênh mông cường đại của Cửu U, nhưng lại không thể nào nhận biết được sau khi tiến hóa nàng đã đạt tới cấp độ gì.

Lục trưởng lão cẩn thận cảm ứng một chút, sau đó có chút động dung, chậm rãi nói: "Cấp bậc hiện giờ của Cửu U, sợ rằng đã đạt đến linh phẩm hậu kỳ"

Thần thú tu luyện rất khác so với nhân loại, nhân loại là bước từng bước một hướng tới đỉnh cao, mà thần thú thì rất nhiều năm cũng khó tiến thêm một bước, chỉ khi nào đột phá ngăn cách, thì sẽ trong thời gian ngắn tăng tiến mạnh mẽ, đạt tới mức người bình thường khó có thể tưởng tượng.

Cho nên nói, Cửu U hiện giờ nếu chỉ bàn về cấp bậc linh lực, sợ rằng còn cao hơn một ít so với Mục Trần.

"Linh phẩm hậu kỳ!"

Mà thiên hoang tộc trưởng với đông đảo trưởng lão nghe vậy thì mừng rỡ, những năm qua Cửu U tộc bọn họ cũng chỉ dựa vào một mình vị lục trưởng lão này chống đỡ, trong số thần thú chủng tộc cũng miễn cưỡng chen vào nhóm đầu, nhưng luôn luôn gặp phải khiêu chiến, đặc biệt là lục trưởng lão đã già nua, mất đi nhuệ khí, tu luyện tiến triển chậm chạp, rất khó tiến bộ.

Vì thế nên hiện tại Cửu U tiến hóa thành công, cũng giúp Cửu U tộc bọn họ thoát khỏi khốn cảnh này, Cửu U tiến hóa thành công, lột xác thành thượng cổ bất tử điểu, bàn về độ cường hãn thì tuyệt đối đủ để đứng trong top ba siêu cấp thần thú.

Có Cửu U tồn tại, đừng nói là những thần thú chủng tộc kia, cho dù là siêu cấp thần thú chủng tộc chân chính cũng sẽ phải có kiêng kỵ Cửu U tộc bọn họ, không dám tùy ý bắt nạt nữa.

ầm ầm!

Mà trong khi bọn họ đang vui mừng, chợt nghe thấy trên bầu trời lại có tiếng sấm trầm thấp vang lên, lúc này sắc mặt đều biến đổi, ngẩng đầu nhìn bầu trời, không nhịn được nói: "Làm sao lại có lôi kiếp nữa?!"

Bọn họ đều nhìn thấy, ở trên bầu trời, bỗng nhiên lại có lôi vân thật dầy ngưng kết,trong đó điên cuồng nhưng tụ dao động hung ác đến mức da đầu tê dại.

"Không phải là nhắm vào Cửu U!". Ánh mắt lục trưởng lão ngưng lại,trầm giọng nói.

Thiên hoang tộc trưởng ngẩn ra, không phải nhắm vào Cửu U, thì là nhắm vào ai? nhưng sau một khắc hắn liền phản ứng lại, vội vàng nhìn về phía Mục Trần xa xôi, quả nhiên là thấy, ở trong huyết vân tựa như huyết đản trên bầu trời chỗ Mục Trần, mơ hồ có dao động kinh khủng truyền tới.

"Huyết vân đản kia rốt cục đang thai nghén thứ gì? Làm sao lại có cảm giác lòng người kinh hãi run rẩy", thiên hoang tộc trưởng thấp giọng nói, huyết khí mênh mông trong huyết vân ngăn cản bọn họ theo dõi, cho nên ngay cả lục trưởng lão cũng không thể dò xét xem trong đó rốt cục có thứ gì.

ùng ùng!

Tiếng sấm cuồng bạo không ngớt trên bầu trời, cũng khiến cho Mục Trần chú ý, ánh mắt hắn ngưng lại nhìn hắc sắc lôi vân ùn ùn che phủ bầu trời, cảm nhận dao động hủy diệt trong đó, chân mày cũng hơi nhíu.

Bởi vì hắn phát hiện sức mạnh bên trong lôi vân này dường như còn mạnh hơn so với lúc Cửu U tiến hóa thành công.

Nhưng hắn chợt nhớ ra, đây dù gì cũng là lột xác thành chân long chân phượng, vậy cũng không kém gì tồn tại siêu cấp như bất tử điểu, hiện tại lại một lần thai nghén ra hai con, lôi kiếp mạnh hơn so với Cửu U cũng là chuyện thường.

"Hy vọng có thể ngăn được!". Mục Trần nhìn chằm chằm hai quả huyết vân đản cực lớn, loại lôi kiếp này không thể dựa vào ngoại vật, cho nên cũng chỉ có thể dựa vào chân long, chân phượng tự mình chịu đựng

ầm!

Trong lúc Mục Trần tự nói, hắc sắc lôi vân dày đặc kia cũng đã tới cực hạn, chỉ thấy thiên địa ảm đạm, hai đạo hắc sắc lôi quang giống như cự long nhe nanh múa vuốt gào thét tới, hung hăng đánh lên huyết vân đản.

uỳnh!

Bầu trời tựa như chấn động một cái, trên hai huyết vân đản, huyết khí mênh mông sôi trào một chút, tựa như bị cái gì gặm mất một khối.

ầm ầm!

Một kích không có kết quả, tiếp đó lôi kiếp bắt đầu cuồng bạo, tiếng sấm vang dội đầy trời, sau đó liền thấy hắc sắc lôi đình phô thiên cái địa điên cuồng đánh xuống, thế trận như vậy, ngay cả vị lục trưởng lão kia cũng cảm thấy tê dại da đầu.

Mà dưới lôi đình điên cuồng đánh xuống, chỉ thấy huyết vân đản kia cũng bắt đầu thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Mục Trần thấy vậy, hai tay hợp lại, ba viên chuẩn thánh tinh huyết to bằng nắm đấm trước mặt nhất thời bị đánh nát, sau một khắc, hóa thành huyết quang cuồn cuộn phóng lên cao, vọt vào bên trong hai quả huyết vân đản.

Có huyết khí hùng hồn chống đỡ, huyết vân đản cũng một lần nữa khôi phục lại độ dày.

ùng ùng!

Nhưng điều này hiển nhiên chỉ là tạm thời, tiếp sau đó lôi đình cuồn cuộn không ngừng đánh xuống, huyết vân đản ngày càng nhỏ, tới sau đó đã còn không tới ngàn trượng.

Nơi xa, đám người thiên hoang tộc trưởng thấy cảnh này, cũng có chút lo âu, mặc dù không biết Mục Trần đang làm gì, nhưng dường như hai quả huyết vân đản kia có chút không chịu nổi rồi.

Có điều so với bọn họ, vẻ mặt Mục Trần ngược lại là dần thanh tĩnh lại, bởi vì hắn cảm giác được, bên trong huyết đản, hai cỗ dao động sinh mệnh cường đại đã chân chính thành hình.

Trên bầu trời, hắc sắc lôi vân điên cuồng áp súc, tạo thành hình cái phễu, từng tia lôi quang đáng sợ ngưng tụ, cuối cùng biến thành một hắc sắc lôi trụ cực lớn màu đen đánh xuống.

Mà khi lôi trụ này vừa rơi xuống một nửa, đột nhiên phân tách ra, tạo thành một con hắc sắc lôi long cùng lôi phượng đáp xuống, sức mạnh đó nếu đánh xuống, phạm vi 10 vạn dặm quanh đại sơn đều sẽ bị san thành bình địa.

Nhưng mà, cũng chính lúc này, hai viên huyết vân đản kia chủ động vỡ ra, sau đó, tiếng phượng minh long ngâm kinh thiên động địa vang vọng giữa thiên địa.

Tia sáng chói mắt phóng lên cao, nơi xa đám người thiên hoang tộc trưởng đều trợn mắt há mồm nhìn thấy, một con cự long cùng cự phượng lóe lên ánh sáng, trong vầng hào quang mở ra thân thể to lớn.

Cự long cả người có kim quang lưu chuyển, long lân lóe lên quang mang thần bí, thân rồng uốn lượn cứng cáp hữu lực, dường như hàm chứa sức mạnh hủy diệt, bên trên vảy rồng càng khắc rõ vân lộ cổ xưa, nhìn qua thần bí dị thường.

Mà cự phượng thì giống như làm bằng hoàng kim, uy nghiêm tôn quý, trên linh vũ tựa như có kim sắc nham tương lưu chuyển, không ngừng nhỏ xuống, hòa tan hư không.

Hai cỗ cảm giác áp bách đáng sợ từ trên bầu trời quét ra, khiến cho đám người thiên hoang tộc trưởng rối rít biến sắc.

"Đây là chân long?! Còn có chân phượng?!"

Thanh âm hoảng sợ vang dội, đám người thiên hoang tộc trưởng vẻ mặt không thể tin nổi, thân là thần thú nhất tộc, bọn họ dĩ nhiên có thể cảm giác được loại áp bách phảng phất như từ thượng vị giả đó.

Hơn nữa, đó là chân long, chân phượng có huyết nhục chân chính, cũng không phải vật hư ảo.

"Làm sao có thể!". Vị lục trưởng lão kia cũng thất thanh nói: "Mục Trần làm sao có thể bồi dưỡng ra một con chân long, chân phượng?"

Phải biết, chân long, chân phượng đều là vương tộc trong long tộc cùng phượng tộc, huyết mạch trân quý vô cùng, cho dù ở trong hai tộc này, muốn sản sinh ra chân long, chân phượng cũng cực kỳ khó khăn, thế mà hiện giờ Mục Trần lại bồi dưỡng ra được.

dưới từng ánh mắt khó tin, chân long, chân phượng bay cao, sau đó liền lấy thân thể cường đại đánh với lôi long, lôi phượng từ trên trời giáng xuống.

ầm!

Thiên địa chấn động, lôi quang bắn tứ tung, tràn ngập chân trời, mà trong lúc lôi quang quét ra, chân long vững chắc cũng chân phượng thần bí vang lên tiếng phượng minh long ngâm, mặc cho lôi quang oanh kích cũng không hề rung chuyển.

Mà dao động linh lực bộc phát từ cơ thể bọn chúng lúc này cũng lấy một tư thế đáng sợ, điên cuồng tăng vọt.

Ngắn ngủi mười mấy hơi thở, đã đột phá tầng tầng ngăn cách, bước chân vào tầng thứ tiên phẩm.

Hít!

Lục trưởng lão cũng hít một hơi khí lạnh, khiếp sợ nói: "Chân long chân phượng này lại đạt tới cấp bậc tiên phẩm sơ kỳ!"

Đám người thiên hoang tộc trưởng hai mặt nhìn nhau, rung động không nói nên lời, ai cỏ thể ngờ tới, Mục Trần không chỉ bồi dưỡng ra chân long chân phượng, hơn nữa còn khiến cho bọn chúng vừa hiện thế đã bước chân vào tiên phẩm.

"Thế mà đạt tới tiên phẩm"

đối với kết quả này, Mục Trần cũng tương đối kinh ngạc, vốn hắn cho rằng nhiều lắm cũng chỉ đạt tới linh phẩm hậu kỳ, nhưng lại không ngờ chân long chân phượng lại trực tiếp bước vào tiên phẩm, còn cường hãn hơn so với bản tôn hắn.

Nhưng mà.

Hắn nhìn chằm chằm chân long chân phượng bay cao trên bầu trời, chân mày cũng hơi nhíu, bởi vì trong cảm ứng của hắn, chân long chân phượng này cũng không có linh trí của bản thân chúng, từ ý nghĩa nào đó mà nói, chân long chân phượng này càng giống như một loại hóa thân mà hắn tu luyện ra.

Nhưng về phần cái này, Mục Trần cũng không quá để ý, bời vì chân long chân phượng này vốn bắt nguồn từ bản thân hắn, muốn sinh ra linh trí độc lập với hắn thì dường như là chuyện không thể nào.

Mục Trần vung tay áo lên, chân long chân phượng thanh ngâm một tiếng, hóa thành kim quang từ trên trời giáng xuống, cuối cùng hóa xuống, chân long thì như hóa thành con rắn nhỏ chui vào tay áo Mục Trần, mà chân phượng thì hóa thành chú chim nhỏ màu vàng rơi lên bả vai Mục Trần.

Cảm thụ sự liên hệ huyền diệu giữa bản thân và bọn chúng, Mục Trần cũng không nhịn được vui mừng cười một tiếng, nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng nuôi được ra.

Mà lúc này, trên bầu trời, hắc phượng hừng hực hắc viêm cũng đáp xuống, cuối cùng bên trong một đạo hắc quang, biến thành một thân ảnh xinh đẹp cao gầy mảnh khảnh.

Mọi người đều đưa mắt nhìn, mà khi nhìn thấy thản ảnh xinh đẹp này, cho dù là Mục Trần, trong mắt cũng thoáng hiện vẻ kinh diễm.

Cửu U lúc này dường như có biến hóa so với trước, váy bào màu đen bao quanh thân thể mềm mại lả lướt, chân ngọc thon dài thẳng tắp, khuôn mặt vốn đẹp lạnh lùng thì lúc này lại nhiều thêm một ít khí tức thần bí cùng tôn quý, hai tròng mắt linh động, tựa như hai hố đen hừng hực hắc viêm, thâm thúy khiến cho người ta có cảm giác chìm đắm trong đó.

Cửu U trước kia, đẹp lạnh lùng mà tràn đầy dã tính, hiện giờ lại giống như thanh thân thoát tục, tràn đầy một loại cảm giác thần bí mị hoặc, khiến người ta không thể tùy tiện tới gần.

Thấy Mục Trần nhìn chăm chú, ánh mắt xinh đẹp của Cửu U cũng bắn tới, sau đó trên khuôn mặt cũng hiện ra một nụ cười quen thuộc.

Nhìn nụ cười của nàng, Mục Trần cũng khẽ mỉm cười, xem ra bất kể biến hóa như thế nào, nàng vẫn là Cửu U bên cạnh bảo vệ hắn như xưa.

***

Dịch: zero