Hậu sơn mục phủ.
Trên một ngọn núi, Mục Trần ngồi lẳng lặng xếp bằng, linh quang mênh mông như biển dập dờn quanh thân, phía sau lưng, một tôn cự ảnh tử kim vạn trượng sừng sững, giữa lúc hô hấp, linh lực trong thiên địa tựa như lũ quét theo hơi thở đi vào, mơ hồ có tiếng sấm vang vọng, khí thế cuồn cuộn.
Mục Trần tu luyện kéo dài suốt một ngày mới ngừng nghỉ, khi mặt trời mọc lên ở đằng đông, hai mắt hắn mới chậm rãi mở ra, bên trong tròng mắt đen có hai đạo linh quang vạn trượng bắn ra xa, ngay cả thiên địa cũng bị xé rách.
Mà phía sau lưng hắn, bất hủ kim thân cũng hơi dao động, sau đó tiêu tán đi.
Mục Trần cảm ứng bất hủ kim thân tiêu tán đi, ánh mắt lưu động, hắn có thể mơ hồ cảm giác được, hắn tu luyện bất hủ kim thân đã gần tới cảnh giới đại thành, trong tay hắn, uy năng của nó cũng gần đạt tới đỉnh phong.
Cái này cũng có nghĩa, sức mạnh của bất hủ kim thân bắt đầu đạt tới cực hạn, sau này muốn tăng lên cũng chỉ có thể theo việc thực lực bản thân hắn tịnh tiến.
- Bất hủ kim thân này của con đã lô hỏa thuần thanh rồi
Chợt có một giọng nói từ phía sau vang lên, Mục Trần quay đầu, chỉ thấy Thanh Diên Tịnh chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện, có chút hăng hái nhìn bất hủ kim thân vừa tiêu tán sau lưng hắn.
Mục Trần cũng khẽ gật đầu, nếu chỉ xét về bất hủ kim thân mà nói, sợ rằng hiện giờ hắn cũng sắp tiếp cận thiên đế tiền bối.
- Bằng thành tựu bất hủ kim thân của con, cũng đã có tư cách đi tranh đoạt Vạn cổ Bất Hủ Thân kia rồi
. Thanh Diên Tịnh cười nói.
Nghe thấy Vạn cổ Bất Hủ Thản, trong mắt Mục Trần cũng thoáng hiện vẻ nóng bỏng, bởi vì đây chính là ước mơ cuối cùng của hắn, ngay từ thời điểm ban đầu tu luyện đại nhật bất diệt thân, không lúc nào là hắn không mong đợi hình thái cuối cùng "Vạn cổ bất hủ thân" kia.
- Có điều, Vạn cổ bất hủ thân là do Ma Ha cổ tộc cất giữ, muốn đạt được sợ là không dễ
. Mục Trần thở dài một cái, nói.
- Năm đó Bất Hủ Đại Đế chẳng qua chỉ đem Vạn cổ Bất Hủ Thân cho Ma Ha cổ tộc bảo quản mà thôi, bọn họ cũng chỉ là kẻ trông giữ, cũng không phải là chủ nhản thật sự của vạn cổ bất hủ thản. Dựa theo quy định mà bất hủ đại đế để lại, cứ cách một vài năm, Ma Ha cổ tộc phải cử hành
Vạn cổ hội", tất cả những người tu thành bất hủ kim thân đều có tư cách tham dự, mà đến lúc đó, vạn cổ bất hủ thân sẽ tự chọn chủ."
- Có điều, hiện tại Ma Ha cổ tộc đúng là đã bắt đầu tự cho mình cái tư cách chủ nhân của Vạn cổ bất hủ thân, dùng trăm phương ngàn kế quấy nhiếu những người tu thành bất hủ kim thân khác, muốn để cho tộc nhân của mình được Vạn cổ bất hủ thân công nhận. Đáng tiếc, cho tới ngày nay vẫn chưa có thành công
. Nói đến đây, Thanh Diên Tịnh cũng cười lạnh một cái, có chút giễu cợt.
- Bọn họ bảo vệ cả vạn năm, làm sao lại muốn giao cho người ngoài
. Mục Trần cười một tiếng, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn đối với chuyện này, dù sao hắn cũng hiểu rõ sức hút của Vạn cổ bất hủ thân, cho dù là những chủng tộc nội tình thâm sâu như Ma Ha cổ tộc cũng không thể kháng cự.
Dù sao, đó cũng là một trong 5 tòa Nguyên Thủy Pháp Thân trong thiên
địa, đồng thời cũng tạo ra một vị Bất Hủ Đại Đế - cường giả mạnh nhất thời viễn cổ.
- Có điều dù bọn họ có khó chịu ra sao, thời điểm Vạn cổ hội mở ra, ta cũng sẽ đi Ma Ha cổ tộc,nếu Bất Hủ Đại Đế muốn lựa chọn một chủ nhân tốt nhất cho vạn cổ bất hủ thân, vậy tất nhiên ta cũng muốn đi tranh đoạt một chuyến
. Mục Trần hai mắt lóe lên, thấp giọng nói.
Hắn một đường tu luyện bắt đầu từ Đại Nhật Bất Diệt thân, cho tới hiện tại Bất Hủ Kim Thân đại thành, giữa quá trình đỏ cũng trải qua vô số gian nan, mà mục đích chính là bước cuối cùng "Vạn cổ Bất Hủ THân" này. Cho nên, bất kể đến lúc đó ma ha cổ tộc có không muốn ra sao, hắn cũng phải toàn lực tranh đoạt.
Năm đó thiên đế nói với hắn, thực lực chưa đủ thì không thể tới ma ha cổ tộc tranh đoạt, nhưng hắn hiện giờ đã sớm xưa đâu bằng nay...
- Nếu con ta đã có hùng tâm như vậy, mẹ dĩ nhiên là sẽ ủng hộ con, đến lúc đó con đi tranh đoạt, nếu thật sự được vạn cổ bất hủ thân công nhân, nếu ma ha cổ tộc kia dám sinh sự, bắt nạt con ta, mẹ tự nhiên cũng sẽ không buông tha cho bọn họ
. Thanh Diên Tịnh vuốt vuốt mái tóc Mục Trần, hơi chút khí phách nói.
Mục Trần nghe vậy cũng cười một tiếng, cũng không có làm ra vẻ khách sáo, gật đầu nói:
- Vậy thì cám ơn mẹ
THanh âm của hắn vừa dứt, thần sắc chợt động, bàn tay nắm chặt, trong tay xuất hiện một tấm ngọc phù, ngọc phù lóe ra linh quang, sau đó vỡ vụn ra, linh quang dâng lên, trước mặt hắn biến thành một dãy các chữ bằng linh quang.
Mục Trần nhíu mày nhìn lại, sau đó sắc mặt kịch biến trong nháy mắt. "Cửu u gặp nạn, mau trở về thiên la"
Mục Trần nhìn 8 chữ này, con ngươi nhanh chóng co rụt lại, đứng phắt dậy, thần sắc xanh mét, ngọc phù này chính là do hắn để lại cho mạn đà la, dặn dò nàng nếu gặp chuyện khẩn cấp thì bóp vỡ ngọc phù, hắn sẽ có thể cảm ứng.
- Cửu u rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
. Trong mắt Mục Trần hung quang lóe lên, đối với cửu u, hắn có tình cảm không thường, tuy không phải người thương nhưng lại giống như thân nhân.
Năm đó khi Mục Trần bất ngờ gặp nàng ở bắc linh cảnh, chính vì nguyên do huyết mạch kết nối mà hai người ở cùng nhau, có thể nói, Mục Trần trường thành đến mức hiện tại, Cửu u chính là người dẫn đường của hắn.
Khi hắn còn chưa chân chính một mình gánh vác mọi việc, đều là do cửu u bảo vệ hắn, cho hắn sự che chở, cho nên đối với cửu u, trong lòng Mục Trần vẫn luôn duy trì một phần cảm kích cùng tôn kính.
Cho nên khi Mục Trần thấy đạo truyền tin này, tâm tình mới kích động như vậy.
- Sao vậy?
. Bên cạnh, Thanh Diên Tịnh nhìn thấy sắc mặt Mục Trần như vậy, con ngươi cũng ngưng lại, mở miệng hỏi. Trong mắt Thanh Diên Tịnh, Mục Trần có thể nói là tâm trí kiên định, không dễ dàng lay động vì ngoại vật, thế mà hiện giờ tâm tình lại như vậy, có lẽ chắc chắn là chuyện vô cùng trọng yếu.
- Mẹ, truyền tống trận với thiên la đại lục đã xong chưa?
. Mục Trần xòe bàn tay ra, xóa những chữ viết kia đi, sau đỏ ánh mắt chuyển sang Thanh Diên Tịnh, trịnh trọng hỏi.
Thanh Diên Tịnh suy nghĩ một chút, nói:
- Bình thường mà nói, còn cần 5 ngày, nhưng xem dáng vẻ con vội vã như vậy, ta nắm chặt thời gian, hai
ngày là có thể giải quyết.
Bình thường mà nói, bằng thân phận thánh phẩm đại tông sư của Thanh Diên Tịnh, nếu giúp người ta xây dựng linh trận gì, cho dù là những siêu cấp thế lực hàng đầu cũng không dám thúc giục nàng, nhưng hiện tại vì con trai, nàng dĩ nhiên định tăng giờ làm việc, toàn lực xây dựng.
- vậy thì mệt nhọc cho mẫu thân rồi
. Mục Trần cảm kích nói.
Thanh Diên Tịnh ôn nhu cười nói:
- Còn cần phải nói với mẹ mấy lời này sao
Ngưng một chút, nàng hướng về Mục Trần nói:
- Xảy ra chuyện gì? cần mẹ giúp một tay không?
- Một người bạn rất trọng yếu xảy ra chuyện, cơ mà tạm thời vẫn chưa rõ ràng, cần về thiên la đại lục trước, nhưng mà con sẽ giải quyết, tạm thời không quấy rầy cha mẹ đoàn tụ
. Mục Trần cười nói.
- Tại con biến hắn thành chủ nhân của bách linh đại lục này, nên lão cha của con dạo này bận rộn đâu có tách ra nổi
Thanh Diên Tịnh giận một tiếng, nhưng cũng không nhiều lời, chỉ hướng về Mục Trần mỉm cười nói:
- Nhưng nếu con đã có lòng tin như vậy, ta cũng sẽ không nói nhiều, hiện giờ tin tức con là con của ta sợ rằng các siêu cấp thế lực đứng đầu đại thiên thế giới kia đều đã biết được, cho nên nếu con và bọn họ xảy ra xung đột, bọn họ cũng sẽ có chừng mực, ít nhất, cùng là Thánh Phẩm cũng sẽ không xuất thủ
Mục Trần gật đầu một cái, mặc dù hắn cũng không định mượn danh tiếng mẹ mình đi ra oai, nhưng quan hệ mẹ con thì không thể nào thay đổi, cho nên như vậy cũng là một loại bối cảnh cho hắn, có thể dùng để chấn nhiếp một vài đối thủ hiện tại hắn còn chưa đối phó được.
Mục Trần mặc dù tự cường, nhưng cũng không ngu xuẩn.
hai ngày sau, hậu sơn Mục phủ.
Trong sơn cốc to lớn, chỉ thấy một tòa linh trận khổng lồ chừng ngàn trượng sừng sững, trong linh trận tản ra một dao động không gian cực kỳ đáng sợ, dẫn đến cả không gian xung quanh cũng không ngừng vặn vẹo.
Trên linh trận, ức vạn đạo linh ấn như ẩn như hiện, hiển lộ ra kết cấu của nó phức tạp ra sao, đại trận trình độ thế này, cho dù là Mục Trần hiện giờ cũng nhìn theo không kịp.
- không hổ là thánh phẩm đại tông sư
Đứng ngoài đại trận, Mục Trần nhìn truyền tống linh trận kích thước bực này, không kìm được cảm thán một tiếng.
Phía sau lưng, Thanh Diên Tịnh, linh khê, long tượng đều ở đây, thậm chí Mục Phong bận rộn cả ngày không tách ra được cũng bớt chút thời gian chạy tới tiễn, về phần đường thiên nhi, vài ngày trước đó đã sớm tạm biệt Mục Trần, trở về vạn hoàng linh viện.
- Tiểu tử thối, con cũng phải cẩn thận một chút
Mục phong đã biết Mục Trần gặp chuyện khẩn cấp, cho nên cũng cỏ chút lo âu, dù sao đại thiên thế giới cường giả như mây, cũng không như bách linh đại lục nho nhỏ này.
- Cha, người còn coi con giống như năm đó mới rời bắc linh cảnh sao?
. Mục Trần bất đắc dĩ cười một tiếng, năm đó khi rời khỏi bắc linh cảnh, Mục phong cũng dặn dò hắn như vậy.
- chờ công việc ở bách linh đại lục ổn thỏa, ta sẽ cùng với cha con tới
xem Mục phủ con xây dựng ở thiên la đại lục ra sao
. Thanh Diên Tịnh cười nói.
- vậy con trai liền chuẩn bị nghênh đón
Mục Trần cười cười nói, sau đó hít sâu một hơi, không nói thêm nữa, hướng về mấy người Thanh Diên Tịnh, mục phong, linh khê gật đầu một cái, bước chân vào trong tòa linh trận kia.
Hắn vung tay áo lên, linh lực mênh mông rót vào trong truyền tống trận, trong nháy mắt, dao động không gian bộc phát, cả mảnh thiên địa này dường như đều nhanh chóng vặn vẹo, cuối cùng tạo thành một không gian thông đạo sau lưng Mục Trần.
- Cha mẹ, con đi đây
Mục Trần hướng về phía bọn họ, khoát tay một cái, đột nhiên xoay người, hai mắt đen nhánh trở nên lăng lệ, hắn nhìn không gian thông đạo, sau đó một bước bước vào.
Cùng lúc đó, hai bàn tay hắn nắm chặt.
- Cửu u, ngươi ngàn vạn lần đừng có xảy ra chuyện
- Trước kia là ngươi bảo vệ ta, lần này, để ta đến che chở cho ngươi đi
Lúc này, truyền tống trận to lớn bộc phát ra vạn trượng ánh sáng, mà thân ảnh Mục Trần cũng biến mất trong màn ánh sáng dầy đặc đó.
***
Dịch: zero