Hôm sau --
Gió mai khẽ thổi một khúc ca.
Ánh nắng lên, tận tình rắc sự ấm áp nhu hòa hạnh phúc xuống nhân gian, khiến những đám mây bồng bềnh trắng tinh trên bầu trời xanh ngắt được bao quanh bởi những viền sáng màu vàng.
Được ánh nắng rực rỡ mạ vàng còn có lãnh thổ bát ngát và cả kiến trúc san sát nối tiếp nhau của Tây Thần quốc.
Lúc này, trên một đường lớn nào đó của Tây Thần quốc --
Hai bên là các loại cửa hàng vải, cửa hàng đồ cổ tranh chữ, cửa hàng son phấn, cửa hàng ngũ cốc... đều treo thật cao cờ đón khách. Tiểu nhị bên trong các cửa hàng cũng vô cùng nhiệt tình kêu gọi, liên tục mời chào người đi đường qua lại chen chúc không ngớt trên đường lớn.
Mỗi cửa hàng hai bên đường đều có nam nữ già trẻ không ngừng ra ra vào vào.
Duy chỉ một lầu cao ba tầng có diện tích lớn nhất, bên ngoài trang hoàng xa hoa nhất, chỉ thấy người liên tục tiến vào. Mà mỗi người tiến vào sau đó đều rất lâu không thấy trở ra.
Tòa nhà cao ba tầng này là sòng bài danh tiếng vang dội, tiền cược kinh người nhất đế đô Tây Thần quốc -- sòng bạc Phú Quý.
Sòng bạc Phú Quý, chỉ cần ngươi đi vào, bất luận ngươi chơi bài cửu, xúc xắc, lục bác hay là chơi trò xư bồ*, đều phải lấy ra ít nhất một vạn lượng hoàng kim làm tiền cược. Nếu ngươi xui xẻo thua cuộc, ngươi sẽ mất số tiền cược đó. Nhưng nếu ngươi may mắn thắng, trang gia sòng bạc Phú Quý sẽ hoàn lại gấp mười lần tiền cược cho ngươi.
Mấy kẻ thắt lưng quấn bạc triệu không quan thèm quan tâm vạn kim đánh cược chút nào, hắn chỉ muốn biết cảm giác kích thích khi thắng để được hoàn lại gấp mười lần vạn kim đó. Đương nhiên những kẻ tiểu phú cảm thấy ném một vạn hoàng kim làm tiền cược là vô cùng mạo hiểm. Thế nhưng, hắn vẫn “vô cùng dùng cảm”, quyết định lựa chọn đi vào sòng bạc Phú Quý. Bởi vì hắn cảm thấy đây là cách nhanh nhất để giá trị con người hắn bay vút lên trong một đêm.
Vì vậy, mặc dù tiền cược ở sòng bạc Phú Quý hết sức kinh người nhưng số lượng con bạc đi vào sòng bạc Phú Quý lại vượt xa bất cứ sòng bạc nào ở Tây Thần quốc.
Lúc này, dưới ánh nắng vàng rực, bên trong sòng bạc Phú Quý sôi trào tiếng đặt cược --
Mỗi một chiếu bạc rộng rãi đều dùng gỗ lim vàng thượng đẳng chế thành. Mà vây quanh mỗi chiếu bạc là chật ních con bạc đang đứng, ngồi hoặc nằm sấp.
Cổ tay nhà cái lắc tới lắc tui làm xúc xắc đụng chạm mạnh vào nắp chung**, phát ra tiếng “rắc... rắc...” thanh thúy.
Con bạc thua đỏ mắt. Có kẻ vắt áo lên bả vai, có người lại cởi xiêm áo ướt đẫm ra, buộc chặt vào hông, đầu đầy mồ hôi, quơ cánh tay khàn giọng hô: “Mở mở mở, đại đại đại!”
Một tiếng “rầm” vang lên, nhà cái úp ngược nắp chung lên mặt bàn.
Vẻ khẩn trương trên mặt đám con bạc bỗng tăng lên, nín thở nhìn chằm chằm chung. Cùng lúc đó, nhà cái chậm rãi mở nắp chung, miệng cười lòng không cười nói: “Một hai ba, tiểu!”
“Ta nhổ vào --”
“Con bà nội nó, mười sáu lần mở ra đều là tiểu, sao lần này vẫn là tiểu?”
“Con mẹ nó, lại thua rồi!”
“Ông đây mua đại liền mở ra tiểu, ông mua tiểu liền mở ra đại, con mẹ nó đúng là tà môn!”
Tiếng con bạc hùng hùng hổ hổ, giống như sóng trào lên ở đại sảnh của tầng một.
Nhà cái mang nét mặt vô cảm, nhưng nội tâm đang cười âm hiểm, ngoảnh mặc làm ngơ với tiếng mắng chửi của đám con bạc, thân thể cúi xuống nhặt ngân phiếu trên mặt bàn trước mặt đám con bạc, chồng chất đống trước mặt mình.
“Đến đây, mua nhất định rời tay!”
“Cơ hội không thể bỏ lỡ, không có lần thứ hai! Đặt nhiều thắng nhiều!”
Sau khi chất đống tất cả ngân phiếu thua cuộc của đám con bạc ở trước mặt mình, nhà cái vỗ nắp chung một cái, trong môi phát ra tiếng nói láo "giết người không đền mạng“.
Con bạc vừa hùng hổ mắng, vừa tiếp tục móc ngân phiếu trong người ra đặt cược một vòng mới. Nhà cái đè nắp chung, ý cười âm hiểm trong lòng ngày càng tràn ngập.
Nhà cái biết chắc mình thắng, vì vậy hắn đang tính toán vòng này thắng được bao nhiêu tiền cược.
Mọi góc bên trong sòng bạc Phú Quý đều lắp đặt cơ quan tuyệt diệu. Cho nên, một khi đã vào sòng bạc Phú Quý, nhất định đám con bạc sẽ thua hết sạch. Dĩ nhiên, thỉnh thoảng ở mỗi bàn cũng sẽ có con bạc liên tục đoán trúng, thắng được số tiền kếch xù, nhưng... Mấy con bạc thắng tiền thực ra là người trong nội bộ sòng bạc Phú Quý. Bọn họ giả trang thành con bạc, trà trộn vào đám con bạc chân chính, thắng liên tục vài ván để hấp dẫn đám con bạc vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục đặt cược.
Tầng một sòng bạc Phú Quý là nơi cược phổ thông. Cái gọi là nơi cược phổ thông là -- mặc dù ngươi không có tiền, ngươi cũng có thể đứng xem xung quanh. Nhưng nếu ngươi muốn đặt cược một ván phải đặt ít nhất một vạn lượng hoàng kim.
Tầng hai sòng bạc Phú Quý là nơi cược của khách quý. Cái gọi là nơi cược của khách quý là -- không có bất kì người nào vây quanh quan sát, chỉ có một mình ngươi và nhà cái ở trong phòng cá cược với nhau. Dĩ nhiên, nếu ngươi vui vẻ, cần mỹ nữ bóp eo đấm chân, bưng trà tặng rượu hoặc ngươi mệt mỏi, muốn nằm dài trên giường nghỉ ngươi một lát, hay ăn một bữa ăn ngon mỹ vị xong sau đó sẽ tiếp tục cá cược với nhà cái. Nhà cái có thể thỏa mãn ngươi với điều kiện kiên quyết là, đám con bạc vào nơi cược của khách quý, hoặc nói đúng hơn là một mình con bạc đi vào phòng phải rót vào mỗi ván ít nhất mười vạn lượng hoàng kim.
Sòng bạc Phú Quý còn có tầng ba, chỉ là tầng ba lại không phải là nơi đánh bạc. Tầng hai và tầng ba được nối với nhau bởi một cầu thang quanh co dài lê thê. Đầu cầu thang tầng hai dựng một tấm bảng sắt lớn, trên đó viết hai chữ to màu đỏ -- Khu cấm! Mặt khác cầu thang nối giữa tầng hai và tầng ba có tổng cộng mười cửa khóa sắt cản lại.
Cho nên, đừng nói là bất kì con bạc nào, cho dù là người nội bộ của sòng bạc Phú Quý, không phải ai cũng có thể lên đến khu cấm tầng ba. Trừ phi là người nội bộ có thân phận tương đối đặc biệt ở sòng bạc mới có tư cách vào khu cấm tầng ba.
Lúc này, tầng ba sòng bạc Phú Quý --
Dọc theo một hành lang màu sắc rực rỡ có mười hai phòng sắt. Trong đó mười một phòng sắt chứa tiền thắng cược và tư liệu chi tiết về con bạc vào sòng bạc Phú Quý mỗi ngày. Về phần phòng sắt còn lại là nơi Đại chưởng quỹ của sòng bạc thường dùng để nghỉ ngơi, tính toán sổ sách, cùng mấy tên thân tín thương lượng chuyện trọng yếu cá nhân. #LQD#
Mặc dù cầu thang dài lê thê nếu tầng hai và tầng ba đã có mười cánh cửa sắt khóa chặt phòng cách (phòng ngự + xa cách), nhưng để ngừa ngộ nhỡ, Đại chưởng quỹ sòng bạc Phú Quý vẫn sai mười tên sát thủ mặc hắc y làm hộ vệ, “ba bước một nhóm, năm bước một tổ” cầm kiếm đứng nghiêm canh giữ ở hành lang màu sắc rực rỡ.
Chỉ có điều, chuyện làm mười tên nam tử mặc hắc y vạn vạn cũng không ngờ tới là: mặc dù hôm nay không có ai ở tầng một và tầng hai xông lên hành lang của khu cấm tầm ba, nhưng lại...
“Rầm...” Một tiếng vang lên, chợt nóc nhà ngói xanh kiên cố phía trên mười nam tử mặc hắc y như giấy mỏng dễ rách thủng thành một lỗ to tướng. Ngay sau đó, hai người giống như từ trên trời giáng xuống qua lỗ tròn trên nóc nhà, tay áo màu tím ma mị phiêu diêu chậm rãi đáp xuống hành lang đầy màu sắc.
Vèo vèo vèo, sắc kiếm trắng lóe lên --
Bước chân mười nam tử áo đen bỗng chuyển động, đồng thời hướng mũi kiếm sắc bén về phía một nam một nữ vừa phá nóc nhà, hạ xuống hành lang đầy màu sắc.
Một nam một nữ này, không nghi ngờ gì chính là Hiên Viên diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Hiên Viên Diễm mặc một bộ cẩm y màu tím thêu tầng tầng mây trắng bồng bềnh tinh xảo cùng với y phục cẩm y màu tím thêu bướm trắng đùa vui với hoa lan trắng của thượng Quan Ngưng Nguyệt. Ngoại trừ bên hông, cổ tay, giữa mười ngón tay đeo những đồ trang sức giá trị liên thành sáng mù mắt, trong lòng bàn tay phải của họ còn cầm hai chiếc quạt lụa thêu lá trúc xanh thanh nhã. Nụ cười lười biếng tràn ngập đôi mắt, không thèm để ý nhìn mười tên áo đen vẻ mặt cảnh giác đang dùng mũi kiếm vô cùng sắc bén định đâm vào cơ thể mình.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm tư thế thản nhiên mở quạt lụa ra, khẽ phe phẩy mặt quạt, đồng thời từ môi phát ra giọng nói vô cùng lễ phép: “Này, buổi sáng tốt lành!”
Tình cảnh này, giống như hai người đục thủng nóc sòng bạc Phú Quý rồi chậm rãi từ nóc nhà hạ cuống hành lang đầy màu sắc là một hành động bình thường đến không thể bình thường hơn.
Mà mười tên áo đen nâng cao kiếm sắc bén, bày ra biểu tình cảnh giác khi cường địch đã tới, khẩn trương chuẩn bị chém giết đẫm máu, làm người ta có cảm giác cực kì nan giải.
Đối với lời chào hỏi của Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm tựa như vô cùng có thiện ý, thực ra là vô cùng phách lối khiêu khích, dĩ nhiên mười tên sát thủ mặc hắc y không đáp lại. Bàn tay thô ráp nắm chặt chuôi kiếm, mười tên sát thủ mặc hắc y ngoan lệ đâm mũi kiếm sắc bén tỏa ánh sáng lạnh lẽo về phía ngực của hai người kia.
Chỉ là, trong nháy mắt lúc mũi kiếm của bọn chúng sắp đâm tới ngực hai người, quạt lụa trong tay Hiên Viên Diễm vốn phe phẩy bỗng xoay tròn một vòng.
Mười tên sát thủ mặc hắc y đều bị Hiên Viên Diễm điểm trúng huyệt vị, thân thể liền giống như tượng gỗ, cứng ngắc đứng tại chỗ, không cách nào nhúc nhích.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm nhún vai, vừa thảnh thơi phe phẩy quạt lụa, vừa chậm rãi nhẹ nhàng bước về phía cuối hành lang.
Cuối hành lang, bên trong phòng riêng của Đại chưởng quỹ sòng bạc Phú Quý --
“Đại chưởng quỹ, tháng này, ngân lượng từ những con bạc mà sòng bạc Phú Quý thu được gấp ba tháng trước! Nếu có thể duy trì con số gấp ba này, một khi Môn chủ vui mừng...”
Một tên trong đó có bộ mặt dữ tợn nhăn nheo, ngồi xuống ghế với nam tử trung niên tay trái lật quyển sách thật dày, tay phải linh hoạt gảy bàn tính, nước miếng văng tung tóe từ trong miệng: “Nói không chừng, mấy người chúng ta còn được thăng chức đấy!”
“Không tệ, một khi Môn chủ vui mừng, thăng mấy người chúng ta lên làm Hộ pháp thì chúng ta coi như hết khổ rồi.”
Chưởng quỹ ngửa đầu, phát ra mộ tràng cười to vui vẻ, tay trái vuốt chòm râu dưới cằm rồi nghiêng đầu nhìn một nam tử trung niên khác, nói: “Lão Khâu, ngày mai rao tin tức, nói nếu như nhà cái của sòng bạc Phú Quý thua thì không còn hoàn gấp mười lần, mà là hoàn gấp trăm lần.”
“Được, sáng sớm mai ta sẽ phao tin.” Khóe môi nam tử trung niên được gọi là Lão Khâu nhếch lên, mở miệng nói: “Hoàn gấp trăm lần nếu nhà cái thua nhất định sẽ hấp dẫn nhiều con bạc hơn, tặng bạc trắng không công cho sòng bạc Phú Quý.”
Lời Lão Khâu vừa dứt, mọi người bên trong phòng sắt lập tức điên cuồng phát ra tiếng cười xấu xa. Lừa tiền tài của một đám con bạc vào sòng bạc Phú Quý, địa vị bọn họ sẽ thăng lên rất nhanh.
“Ầm.” Một tiếng nổ vang truyền đến --
Tiếng nổ này làm tiếng cười điên cuồng xấu xa của mấy người trong phòng sắt lập tức đình chỉ lại, đồng thời hai mắt kinh ngạc trừng lên, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía cửa phòng sắt...