Chuyện Bạch Khởi được tiến nhập vào Bộ Thống Soái, trên cơ bản là chuyện chắc chắn, căn bản không có ai có thể phản đối chuyện này, vì thánh chỉ của Lý Tự Minh đã trực tiếp truyền xuống. Việc Bạch Khởi trở thành Nhất Đẳng Thế tập Hầu Tước của Vương Quốc là không còn nghi ngờ gì nữa. Được phong đất của một hành tỉnh, có thể nói trong nhiều quý tộc như vậy, đất của Bạch Khởi là rộng lớn nhất, nhưng… cũng không có ai ao ước được như hắn. Vùng Hỗn Loạn Chi Địa cũng không phải là nơi tốt lành gì, nhân khẩu đến bây giờ cũng không có nhiều. Mặc dù tài nguyên màu mỡ, nhưng bệnh dịch phát sinh, cường đạo tàn sát bừa bãi, dân chúng lầm than. Mặc dù là một tỉnh lớn nhưng làm một vị Tỉnh trưởng muốn ổn định lại tất cả thì mười năm, hai mươi năm cũng không thể nào hoàn thành được. Hơn nữa cho dù có hoàn thành, nhưng muốn nó phát triển đứng lên cũng phải mất thời gian mấy năm nữa, lợi nhuận cho đến bây giờ vẫn không bằng một phong địa giàu có ở phương Nam, điều này… không có gì đáng ước ao cả.Đương nhiên chức vụ Bắc phương Nguyên soái vẫn khiến không ít người phải thèm muốn, dưới trướng có binh lực của bảy Quân đoàn, tuyệt đối sẽ khiến nhiều người chú ý, bảy Quân đoàn… một trăm bốn mươi vạn người… Hơn nữa tại La Đức hành tỉnh còn có một Sư đoàn Thủ Bị, đến bây giờ vẫn là thuộc hạ của Bạch Khởi. Tổng cộng trong tay Bạch Khởi có khoảng một trăm bốn mươi lăm vạn người. Con số như vậy thật sự là đáng sợ, thế lực của Quân đoàn hơn một trăm vạn người, thật sự khiến Bạch Khởi có được thế lực khuynh đảo một phương.Mặc dù muốn phản đối nhưng bọn họ tìm không được lý do thích hợp, hơn nữa cũng không có cách nào phản bác sự cao hứng vào lúc này của Lý Tự Minh. Huống hồ trong lòng bọn họ không thừa nhận cũng không được, Bạch Khởi đã lập được kỳ công, lần này lại như vậy, bôn tẩu ngàn dặm đến Thanh Phong Thành, tiêu diệt được An Đức Liệt. Công trạng lần này khiến người ta không có cách nào mở miệng để cản trở sự khen thưởng dành cho hắn.Giữa lúc các vị công thần, đại quý tộc đang choáng váng trước sự khen thưởng nồng nhiệt của Lý Tự Minh với Bạch Khởi, thì Lý Tự Minh cũng một lần nữa trọng bàng tạc đạn, khiến tất cả mọi người đều có chút choáng váng.Chỉ thấy Lý Tự Minh ngồi trên vương tọa lẳng lặng nhìn đám công thần thủ hạ đứng trước mặt một hồi lâu rồi nói: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL- Các vị… Vương quốc Ba Phạt Lợi Á chúng ta đã có hơn một ngàn năm rồi… sau khi Bất Diệt Hoàng Triều bị tiêu diệt, các trực hệ tử tôn chúng ta dưới sự giúp đỡ của các vị tổ tiên đã xây dựng lại Ba Phạt Lợi Á. Và Bất Diệt Hoàng Triều Vương Đô Thành Hoa Hồng đã căn bản phát triển đến hôm nay. Lý Gia chúng ta, đời đời kiếp kiếp cũng không quên được hy vọng khôi phục danh tiếng của tổ tiên. Cho tới nay Lý Gia chúng ta ngậm đắng nuốt cay không ngừng nỗ lực chính là vì muốn khôi phục lại vinh quang của tổ tiên, xây dựng lại Bất Diệt Hoàng Triều một lần nữa. Mặc dù… cho đến bây giờ Ba Phạt Lợi Á chúng ta vẫn chỉ là một Vương Quốc, nhưng… sau khi bình định xong An Đức Liệt lần này… chúng ta đã có được tư cách của Đế Quốc… không… thật ra chúng ta đã sớm có thể trở thành một Đế Quốc, chẳng qua là do tên An Đức Liệt đó đã phản lại chúng ta… Đến bây giờ Gia Lam đã trở thành kẻ thù của chúng ta. Chúng ta cần phải chiếm lĩnh các quốc gia sa mạc của Tây Vực, các quốc gia nơi phương Nam hoang dã, và đánh bại Gia Lam Đế Quốc, chiếm đoạt các tiểu quốc xung quanh Gia Lam mới có thể khôi phục lại sự phồn vinh của Bất Diệt Hoàng Triều. Nhưng trước đó… ta muốn xưng đế… từ hôm nay trở đi… Ba Phạt Lợi Á sẽ đổi thành Bất Diệt Hoàng Triều, khôi phục lại vinh quang của tổ tiên, các vị thấy thế nào?Kẻ ngốc cũng biết Lý Gia thuộc về hậu thế của Bất Diệt Đại Đế Lý Khiếu Thiên. Ba Phạt Lợi Á là một phân nhánh trong Bất Diệt Hoàng Triều năm xưa. Bất kể là lãnh thổ các Đại Công quốc bây giờ bị Ba Phạt Lợi Á chiếm lĩnh, còn có địa bàn của An Đức Liệt, hay là Gia Lam Đế Quốc và các nước hoang sơ phía Nam, cùng các Vương quốc sa mạc Tây Vực, đều thuộc về địa bàn của Bất Diệt Hoàng Triều, đều nằm trong phạm vi lãnh thổ quốc gia chịu sự thống trị của Bất Diệt Hoàng Triều. Nói thật ra mấy năm nay Ba Phạt Lợi Á không ngừng chiến tranh với bên ngoài chẳng qua là vì muốn giành lại những lãnh địa đã từng thuộc về Lý Gia bọn họ mà thôi.Bây giờ Lý Tự Minh muốn xưng đế, càng muốn thêm danh hiệu Bất Diệt Hoàng Triều, ý đồ này đã hết sức rõ ràng. Lý Tự Minh đã chuẩn bị mở rộng quân lực, chuẩn bị khôi phục Bất Diệt Hoàng Triều. Hậu quả sau khi làm như vậy ngoài việc có thể khôi phục danh hiệu chính thống ra, còn sẽ mang đến một cuộc chiến rất tàn khốc.Đương nhiên cuộc chiến tranh này sẽ không lập tức bộc phát, phía sau Gia Lam Đế Quốc còn có đại vật tầm cỡ là Thiên Long Đế Quốc. Mặc dù lần trước Thiên Long Đế Quốc đã chịu thiệt, nhưng căn bản không suy tổn gì, Thiên Long Đế Quốc vẫn rộng lớn như cũ, thực lực đủ để dẹp yên Gia Lam Đế Quốc, cho nên Gia Lam trong thời gian ngắn sẽ không khai chiến với Ba Phạt Lợi Á, còn Ba Phạt Lợi Á cũng không có năng lực để khai chiến trong thời gian ngắn, mặc dù có xung đột quy mô nhỏ, nhưng đưa quân tham chiến ít nhất cũng phải cần thời gian mấy năm.Lúc này xưng đế chắc chắn là cơ hội tốt nhất, nếu Lý Tự Minh xưng đế vậy các vị đang ngồi đây cũng có cái lợi. Mặc dù không nên trông cậy lợi ích quá lớn nhưng đều có lợi ích thực tế. Huống hồ xây dựng Đế Quốc đối với Ba Phạt Lợi Á mà nói cũng không khó khăn gì, cũng không có gì lạ lẫm, vì Ba Phạt Lợi Á trên thực tế đã sử dụng chính sách lưu truyền lại của Bất Diệt Hoàng Triều. Mặc dù không phải trên tất cả các mặt, nhưng cũng có thể hiểu được, Ba Phạt Lợi Á lúc này rất nhỏ bé, nếu tiếp thu toàn diện tất cả chính sách và xưng vị của Bất Diệt Hoàng Triều thì khó tránh khỏi không có nguy hiểm gì, vì vậy Ba Phạt Lợi Á đã thay đổi rất nhiều chỗ của Bất Diệt Hoàng Triều.Đương nhiên đại thể chẳng qua chỉ là đổi một cái tên mà thôi, chỉ cần sửa lại một chút là được rồi, đối với Ba Phạt Lợi Á mà nói Ảnh hưởng cũng không có gì lớn, nhưng Lý Tự Minh vẫn muốn làm như vậy, vẫn muốn thay tên Bất Diệt Hoàng Triều. Không phải vì nguyên nhân nào khác mà chính là vì một danh phận. Có lúc danh phận có thể làm được rất nhiều chuyện, ví dụ như hiện tại các nước không ngừng phản kháng sự chiếm lĩnh của Ba Phạt Lợi Á, bọn họ sở dĩ phản kháng chính là vì không thừa nhận Ba Phạt Lợi Á, nhưng bọn họ lại thừa nhận Bất Diệt Hoàng Triều, vì… trăm ngàn năm trước bọn họ đều là con dân của Bất Diệt Hoàng Triều. Hơn nữa Bất Diệt Hoàng Triều là thời đại hạnh phúc nhất trong truyền thuyết, vô số con dân quốc gia cho đến bây giờ vẫn coi mình là con dân của Bất Diệt Hoàng Triều. Lý Tự Minh làm như vậy sẽ có được sự thừa nhận và giúp đỡ của họ, mặc dù trước đó rất lâu có người biết Ba Phạt Lợi Á là con cháu chính thống của Bất Diệt Hoàng Triều. Nhưng… mặc dù là chính thống, nhưng bọn họ rốt cuộc có phải là Bất Diệt Hoàng Triều hay không? Theo như người ta thấy, bọn họ đã vứt bỏ cái danh hiệu huy hoàng đó, bởi vậy mới không thừa nhận bọn họ.Phải biết rằng, ban đầu người trung thành với Bất Diệt Hoàng Triều không phải là ít, lúc đó các quý tộc ly tán như vậy cũng nhiều, sức mạnh còn lại của Bất Diệt Hoàng Triều năm đó vẫn rất đáng sợ, chỉ là người không biết giấu đi mà thôi, đợi đến lúc thích hợp mới đi ra.- Ngô hoàng vạn tuế… Chúng thần… khấu kiến Hoàng Đế Bệ hạ, cầu chúc Bất Diệt Hoàng Triều ta từ nay về sau quật khởi.Tể Tướng đứng ở đó sau khi nhìn thấy tình Cảnh như vậy, không nói nhiều liền quỳ rạp xuống đất cung kính hô, những người xung quanh ông ta cũng lần lượt quỳ xuống đồng thanh hô to.Lý Tự Minh đã lên tiếng như thế, những kẻ đứng xung quanh lại dám phản đối hay sao? Phản đối lúc này căn bản chính là tự dành lấy sự diệt vong, phản đối chuyện khác thì không lo, Lý Tự Minh khoan dung độ lượng sẽ tha thứ cho, nhưng nếu phản đối chuyện này thì chắc chắn sẽ chết, vì đây là tâm nguyện mấy trăm ngàn năm của Lý Gia, là mục tiêu để bọn họ phấn đấu. Ai dám cản trở, tuyệt đối sẽ bị bọn họ nghiền nát không thương tiếc, thậm chí ngay cả chút cặn bã cũng không để sót lại.Vậy là chuyện này đã được quyết định chắc chắn, toàn bộ Ba Phạt Lợi Á đã triển khai một cuộc vận động, đó là một cuộc vận động toàn diện để khôi phục lại chế độ và sự chính thống của Bất Diệt Hoàng Triều. Thành chủ và Tổng Đốc môn vẫn được giữ lại, nhưng quyền chỉ huy của bọn họ đối với quân đội toàn bộ đều bị thu hồi… Năm mươi sáu hành tỉnh cả nước, cộng thêm những tỉnh mới, tổng cộng có tám mươi mốt hành tỉnh, được phân thành chín Khu hành chính, Thống lĩnh Khu hành chính mang quân hàm Trung Tướng, phụ trách tất cả các nơi quân phòng thủ trong Khu hành chính.Hơn nữa Thành chủ các nơi, tòng chúc quan viên cũng phân bổ lại, phụ trách trị an, thẩm vấn, thu thuế, các hạng mục khác… có thể nói đều là quyền lợi của các Thành chủ, đương nhiên Thành chủ vẫn có quyền chỉ huy tuyệt đối, nhưng các bộ phận bên dưới có thể độc lập trực tiếp phụ trách thượng cấp, các Thành chủ có quyền hỏi đến nhưng không thể muốn làm gì thì làm như trước.