Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 1422: Không lừa ngươi lừa ai? (2)

Thiên Vũ Chí Tôn mỉm cười truyền âm cho Diệp Thần nói:

- Cái Quỷ Thuật Mật Lệnh này của La Âm Chí Tôn, xác thực là bảo vật không tệ rồi, vừa rồi ta đưa cho ngươi bảo vật, ba bốn kiện cũng chưa chắc bằng hắn một kiện!

Nghĩ nghĩ, Thiên Vũ Chí Tôn Lục Huyết Hồng Liên tuy uy lực rất lớn, nhưng dù sao chỉ có thể sử dụng một lần, mà cái Quỷ Thuật Mật Lệnh này của La Âm Chí Tôn, lại có thể sử dụng rất nhiều lần, chỉ cần rót vào đầy đủ Thời Không Đạo Văn chi lực là được rồi.

Bất quá một kiện bảo vật liền muốn trao đổi Ma Linh thần hạm của ta, vậy cũng quá coi thường ta, ngươi cho rằng ta quan tâm một kiện Quỷ Thuật Mật Lệnh của ngươi sao? Muốn Ma Linh thần hạm phải có giác ngộ chảy máu, bằng không thì những Ma Linh thần hạm này của ta liền bán cho Chí Tôn khác, không tin Chí Tôn khác không muốn!

Xuất ra một kiện Quỷ Thuật Mật Lệnh, La Âm Chí Tôn cũng đã trong lòng nhỏ máu rồi, thế nhưng mà Diệp Thần này, rõ ràng công phu sư tử ngoạm!

La Âm Chí Tôn xụ mặt, trầm giọng nói:

- Ngươi biết Ma Linh thần hạm đối với Chí Tôn Liên Minh có bao nhiêu ý nghĩa sao? Một chiếc Ma Linh thần hạm, có thể cho một Chí Tôn nhanh chóng đuổi tới chiến trường, có thể giúp Chí Tôn Liên Minh tránh bao nhiêu tổn thất sao? Mà ngươi, rõ ràng điểm ấy giác ngộ cũng không có... Muốn dùng Ma Linh thần hạm ở chỗ của ta xảo trá!

- Ta minh bạch a, chính là bởi vì ta minh bạch, cho nên mới nguyện ý đem Ma Linh thần hạm bán cho La Âm Chí Tôn, nếu như La Âm Chí Tôn không muốn mua, ta đây nghĩ mấy vị Chí Tôn khác khẳng định phi thường cần!

Trong nội tâm Diệp Thần oán thầm thoáng một phát, La Âm Chí Tôn nói được nghĩa chính ngôn từ, còn không phải là không muốn chảy máu sao? Ngươi đem Ma Linh thần hạm nói trọng yếu như vậy, ta không hắc ngươi thì hắc ai?

- Ngươi...

La Âm Chí Tôn bị tức đến nói cũng không nói ra được.

- Dù sao bán cho Chí Tôn nào cũng là bán, La Âm Chí Tôn không sẽ cảm thấy, Ma Linh thần hạm nhất định phải bán cho ngài mới được, bán cho Chí Tôn khác thì không được a?

Diệp Thần tiếp tục nói, trong nội tâm thầm nghĩ, người khác sợ La Âm Chí Tôn ngươi, ta mới không sợ. Gần đây lai lịch của ta so với ngươi lớn hơn, không nghe thấy người khác đều gọi ta là Thánh Quân sao? Tuy Diệp Thần còn không rõ ràng lắm Thánh Quân là tồn tại ngưu bức cỡ nào, nhưng khẳng định so với Chí Tôn muốn ngưu bức là được.

La Âm Chí Tôn nhất thời nghẹn lời.

Thiên Vũ Chí Tôn chỉ ở một bên nhàn nhạt mỉm cười nghe, xem ra La Âm Chí Tôn muốn từ trong tay Diệp Thần mua xuống một chiếc Ma Linh thần hạm, đoán chừng không xuất huyết nhiều là không thể nào.

- La Âm Chí Tôn không có thành ý như vậy, ta đây đi tìm Chí Tôn khác tốt rồi!


Diệp Thần lầm bầm một tiếng nói.

Lúc này trong hầm Sư gia nghe đến vui cười, phải biết rằng Diệp Thần đối mặt là một Chí Tôn a, ngay cả Chí Tôn cũng dám lừa bịp, thật đúng là có phong phạm của Sư gia ta a. Tuy trong nội tâm sảng khoái, nhưng Sư gia còn tiếp tục ghé vào trong hầm không có dám đi lên.

- Đợi một chút!

La Âm Chí Tôn oán hận nói, từ khi trở thành Chí Tôn đến nay, hắn sẽ không biệt khuất qua như vậy, nhưng vẫn không thể không tiếp tục nhẫn nại, cắn răng, tay phải khẽ động, lại lấy ra một kiện bảo vật, là một cây đại kỳ.

Diệp Thần nhìn nhìn, chỉ thấy cán đại kỳ này cao 2-3m, cờ xí phần phật, trên cờ xí hiện đầy đồ đằng thần bí nào đó, do mấy chục con Yêu thú tạo thành, thoạt nhìn uy phong nghiêm nghị.

- Vạn Thú Kỳ Môn trận kỳ, tùy tiện chọc vào ở nơi nào, lập tức có thể hình thành một Kỳ Môn đại trận. Đôi khi cho dù gặp được một ít tuyệt thế cường giả, cũng có thể thoát được tánh mạng!

La Âm Chí Tôn cầm đại kỳ, thịt đau vạn phần nói .

Diệp Thần bất động thanh sắc gật gật đầu, La Âm Chí Tôn quả nhiên vẫn có không ít thứ tốt.

- Chỉ có hai kiện bảo vật này, nếu ngươi còn không chịu đổi, vậy thì đi tìm Chí Tôn khác a!

La Âm Chí Tôn oán hận cắn răng nói, hai kiện đồ vật này của hắn, đều không phải chuyện đùa, không phải bảo vật bình thường có thể so sánh, so với bảy kiện bảo vật của Thiên Vũ Chí Tôn cũng không chút thua kém rồi.

Thiên Vũ Chí Tôn truyền âm cho Diệp Thần nói:

- Ngươi có thế để cho La Âm Chí Tôn đem Vạn Thú Kỳ Môn trận kỳ lấy ra, đã phi thường không đơn giản rồi. Cái Vạn Thú Kỳ Môn trận kỳ này là thứ tốt, ngươi về sau sẽ minh bạch chỗ tốt của nó!

Thiên Vũ Chí Tôn, Diệp Thần vẫn là có chút tin phục.

- Tốt, vậy để cho ngươi lợi nhuận cái tiện nghi a!

Diệp Thần như thua thiệt gật đầu đồng ý.

Nghe được Diệp Thần nói, La Âm Chí Tôn thiếu chút nữa phun ra một ngụm lão huyết, hai kiện bảo vật này của hắn đổi Ma Linh thần hạm của Diệp Thần, ngược lại giống như hắn kiếm được cỡ nào!


Hai kiện bảo vật này, nhất là Vạn Thú Kỳ Môn trận kỳ, cái kia đều là bảo vật hi hữu a!

Trên thực tế Diệp Thần đem hai kiện bảo vật này lấy đến Huyết Sắc Thần Quốc bán đi, mua năm chục chiếc Ma Linh thần hạm cũng không có vấn đề gì rồi, hai kiện bảo vật này không phải đơn giản có thể dùng tiền tài cân nhắc.

Khóe miệng La Âm Chí Tôn co giật thoáng một phát, nhưng cũng chỉ có thể phiền muộn theo Diệp Thần trao đổi rồi.

Bên trong Thiên Hà Tinh Vực tùy thời có các loại sự tình phát sinh, có được một chiếc Ma Linh thần hạm ý nghĩa trọng đại. Cho nên cho dù biết rõ bị Diệp Thần làm thịt, La Âm Chí Tôn cũng chỉ có thể nhận biết.

La Âm Chí Tôn đem hai kiện bảo vật giao cho Diệp Thần, sau đó cầm Lôi Minh Chi Giới trang bị Ma Linh thần hạm bước đi

- Ta đi trước!

La Âm Chí Tôn nói không rõ là cái cảm xúc gì, đã đi ra cái thương tâm chi địa này, nhớ tới hai kiện bảo vật kia hắn liền thịt đau không dứt.

Thấy La Âm Chí Tôn đi xa, Thiên Vũ Chí Tôn nhìn về phía Diệp Thần, cười nói:

- Lúc này ngươi chiếm đại tiện nghi rồi!

- Thiên Vũ Chí Tôn nói quá lời, ta nào dám chiếm tiện nghi của La Âm Chí Tôn, mua bán đương nhiên là song phương tự nguyện!

Diệp Thần rất vô tội nói .

Nhìn xem thần thái của Diệp Thần, A Ly khanh khách nở nụ cười.

Thiên Vũ Chí Tôn mắt liếc Diệp Thần, Diệp Thần thật sự là được tiện nghi còn khoe mã.

Nàng đi tới trước Sư gia, nhìn thoáng qua Sư gia nằm ở dưới đó giả chết.

- Ngươi còn chuẩn bị ở trong hầm nghỉ ngơi bao lâu?

Thiên Vũ Chí Tôn nhìn Sư gia phía dưới, giống như cười mà không phải cười nói .

Sư gia vội vàng bò lên, quyết đoán run rẩy bụi bậm trên người.

- Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Ồ, Thiên Vũ Chí Tôn, ngài tại sao lại ở chỗ này? Ta đang muốn đi chỗ ngài thỉnh an đây này! Ngài thật sự là càng ngày càng đẹp rồi, ta cũng sắp nhận không ra ngài đã tới.

Sư gia tranh thủ thời gian đập mã thí tâng bốc cho Thiên Vũ Chí Tôn, nói đến Thiên Hoa Loạn Trụy.

Một đôi kẻ dở hơi này, Thiên Vũ Chí Tôn cũng không muốn nói cái gì.

- Hôm nay việc này trước bỏ qua, nếu lúc sau còn dám nói bậy...