Cửu Đỉnh Ký

Chương 95: Triệu kiến lúc nửa đêm!

Rất nhanh liền tới ngày lễ mừng năm mới, tối hôm đó, Đằng Thanh Sơn chính thức kiến thức qua đệ tử Quy Nguyên tông nhiều đến cỡ nào!

Đệ tử hạch tâm, đệ tử ngoại vi Quy Nguyên tông, tam đại bộ phận nhân mã Hắc Giáp quân, tổng cộng mấy vạn người tề tụ trên chỗ rộng rãi nhất của thao trường Hắc Giáp Quân. Mấy vạn nhân mã này, dưới sự dẫn dắt của tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng cùng với rất nhiều trưởng lão tiến hành đại lễ bái tế hoàng đế!

Sau đó cũng tiến hành những cuộc tỷ thí lôi đài náo nhiệt, còn có cả khen thưởng cho những ai có thể giành được chiến thắng trong cuộc tỷ thí.

Có điều…

Đằng Thanh Sơn không hề tham gia, mà lần tỷ thí trong lễ mừng năm mới đó, vượt trội nhất chính là thiếu tông chủ Gia Cát Vân. Thanh Quang Điện Kiếm quyết của Gia Cát Vân uy lực cực lớn, liên tiếp đánh bại hơn mười người. Cuối cùng Nhạc Tùng ra tay cùng Gia Cát Vân đánh một trận. Gia Cát Vân buộc phải sử ra Thiểm Điện Cửu Kiếm, không ngờ lại đánh bại Nhạc Tùng!

o0o

Thoáng chốc, Đằng Thanh Sơn đã tới Hắc Giáp quân này hơn hai tháng, những ngày đông giá rét đã qua đi, bắt đầu bước vào đầu xuân.

Trong đình viện của Đằng Thanh Sơn.

"Ca, hynh lần này nhất định phải thắng a." Thanh cô nương trong đình viện vui thích hô.

"Ta thấy vẫn phải thua!" Đằng Thanh Hổ lại đắc ý cười nói.

Lúc này tại trong đình viện, Đằng Thanh Sơn cùng thiếu tông chủ Gia Cát Vân đang luận bàn, cả người Gia Cát Vân huyễn hóa thành ảo ảnh, vây quanh Đằng Thanh Sơn đang di chuyển cực nhanh. Mà Đằng Thanh Sơn lại chỉ di chuyển trong phạm vi một trượng, một tay cầm thương, mỗi một lần đều ngăn cản lợi kiếm như sét đánh của Gia Cát Vân.

."Cheng!""Cheng!""Cheng!"......

Tiếng va chạm giữa trường thương và lợi kiếm vang lên dày đặc.

"Kiếm thật nhanh!"

Đằng Thanh Sơn thầm thán phục, "Chỉ đơn thuần nói về độ nhanh xuất kiếm, hẳn phải là đệ nhất nhân trong lớp trẻ Quy Nguyên tông. Hơn nữa, tốc độ của Tiểu Vân đã theo kịp tốc độ cực hạn của lực lượng thân thể ta hoàn toàn bộc phát rồi." Thân thể Đằng Thanh Sơn có thể xứng với hai chữ quái vật, cho dù không thi triển Thiên Nhai Hành, chỉ đơn thuần dựa vào tốc độ cực hạn của thân thể đã rất đáng sợ.

Bởi vậy có thể tưởng tượng tốc độ của Gia Cát Vân kinh nhân cỡ nào.

"Ha ha...... Tiểu Vân, Thiểm Điện Cửu Kiếm của ngươi, đích xác nhanh như thiểm điện, liên miên bất tuyệt. Phối hợp hoàn mỹ với nhịp chân của ngươi. Đáng tiếc vẫn không phá được thương pháp của ta. Tốc độ di chuyển của ngươi có nhanh hơn nữa, cũng làm sao bằng tốc độ xuất thương của ta?" Đằng Thanh Sơn vừa ngăn cản, còn vừa cười lớn,"Nếu không có tuyệt chiêu, hôm nay ngươi vẫn phải thua!"

Đây đã là lần thứ thứ ba Gia Cát Vân cùng Đằng Thanh Sơn lén lút giao thủ.

Hai lần trước, Gia Cát Vân đều thua. Nhưng mỗi một lần thua, Gia Cát Vân lần sau đến đều có tiến bộ. Đáng tiếc, thương pháp phòng ngự Hỗn Nguyên Nhất Khí của Đằng Thanh Sơn, có thể xứng danh là mai rùa.

Vút!

Gia Cát Vân lui về phía sau cực nhanh, trịnh trọng nhìn Đằng Thanh Sơn:"Đằng đại ca, hai lần giao thủ trước với huynh, đã khiến Thiểm Điệm Cửu Kiếm của đệ đại thành. Đệ trong nửa tháng nay cũng đã học được Nhất Tuyến Kiếm. Nhất Tuyến Kiếm này là kiếm pháp cực kỳ cao cấp trong kiếm pháp của Quy Nguyên tông. Đệ cũng chỉ hiểu được sơ sài, tuy nhiên, huynh phải cẩn thận!"

Thanh Quang Điện Kiếm quyết, Thiểm Điện Cửu Kiếm, Nhất Tuyến Kiếm, đây là từng bước tiến.

Thiểm Điện Cửu Kiếm đại thành mới có thể học Nhất Tuyến Kiếm.

"Ồ?" Đôi mắt Đằng Thanh Sơn sáng lên.

"Đệ cũng đừng làm ta thất vọng." Đằng Thanh Sơn giữ sức chờ đợi.

Tam Xích Thanh Phong kiếm Gia Cát Vân cầm trong tay, khí thế ngưng tụ.

Đột nhiên……


Ánh mắt Gia Cát Vân đột nhiên trở nên sắc bén, Tam Xích Thanh Phong kiếm trong tay bỗng tự dưng biến mất, Đằng Thanh Sơn chỉ nhìn thấy phía trước có một đạo thanh quang đang lao tới.

Chỉ có một đạo thanh quang này!

"Ầm!" Lực lượng thân thể của Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt bộc phát, trường thương trong tay cũng hóa thành một đạo ảo ảnh!

"Cheng!"

Trường thương trực tiếp đánh bay Thanh Phong kiếm, rồi sau đó hơi rung trước ngực Gia Cát Vân.

Thanh Phong kiếm triệt để hất bay ra xa xa, đập lên tường, khiến vách tường rung mạnh một cái, xuất hiện khe nứt rất nhỏ. Mà bản thân Gia Cát Vân bị trường thương làm cho run lên, lực lượng cường đại khiến cả người hắn đều bay lên, sau đó rơi xuống. Đằng Thanh Sơn khống chế kình lực hết sức tinh diệu nên Gia Cát Vân không chút nào thương hại.

"Kiếm vừa rồi kiếm thật nhanh." Đằng Thanh Sơn thất kinh,"Lực lượng thân thể của vừa rồi, trong nháy mắt bộc phát tới hơn hai thành!"

Kiếm của Gia Cát Vân, đúng là một tia sáng màu xanh!

Nhanh đến mức khiến Đằng Thanh Sơn bắt buộc phải sử dụng hai thành lực lượng mới có thể khiến tốc độ trường thương theo kịp tốc độ của kiếm.

"Ca, huynh lại thua rồi." Thanh cô nương nở nụ cười.

"Kiếm vừa rồi thật nhanh." Đằng Thanh Hổ khen, "Thế nhưng thương của Thanh Sơn lại càng nhanh hơn!"

Gia Cát Vân bất đắc dĩ cười, nhìn thoáng qua Đằng Thanh Sơn:"Đằng đại ca, huynh thực sự là quái vật! Thanh Quang Điện Kiếm quyết Thiểm Điện Cửu Kiếm đệ ngộ ra, tất cả đều đại thành mới ngộ ra được chút bề ngoài của Nhất Tuyến Kiếm, nhưng uy lực của Nhất Tuyến Kiếm đã vượt qua Thương Giang Kiếm quyết - Đoạn Lãng Thế! Chỉ một kiếm này đã tiêu hao đủ gần một thành nội kình trong cơ thể đệ! So với Thiểm Điện Cửu Kiếm kia của đệ nhanh hơn nhiều lắm, không ngờ huynh ngay cả chiêu này cũng chống đỡ được!"

"Tiểu Vân, kiếm pháp của ngươi quả đáng sợ, nếu như nhanh hơn nữa, e rằng ngay cả ta cũng khó tiếp nổi." Đằng Thanh Sơn khen ngợi nói,"Nếu không phải tu luyện Mãnh Ngưu Đại Lực quyết, ta thực không tiếp nổi một kiếm này của đệ."

Kiếm của Gia Cát Vân, đích xác rất nhanh!

"Cha đệ nói, kiếm pháp trong thiên hạ này, duy khoái bất phá (duy chỉ nhanh là không phá được)! Khi Nhất Tuyến Kiếm của ta đại thành, tuyệt đối có thể liệt danh trong bảy hai người trên Địa Bảng!" Gia Cát Vân tự tin nói.

" Duy khoái bất phá?" Đằng Thanh Sơn lại cười.

Hắn không đồng ý điểm này.

Không có gì là vô địch, không phá nổi. Kiếm pháp nhanh đến cực điểm quả rất đáng sợ. Nhưng thân thể mạnh mẽ đến mức cực điểm, kiếm ngươi đâm vào thân thể người ta mà người ta không bị tổn thương, sao có thể thắng?

Mạnh đến cực điểm, âm nhu đến cực điểm, nhanh đến cực điểm, phòng ngự mạnh đến cực điểm......

Trong thiên hạ này, chia thành hàng vạn hàng nghìn đường lối, mỗi một cái đạt tới chung cực đều rất đáng sợ.

"Nếu ngày nào đó, ta có thể đạt được một thành của cha ta, như vậy đã có thể thắng Thanh Sơn huynh, cũng có thể tung hoành thiên hạ rồi." Gia Cát Vân nói.

Gia Cát Thanh ở bên cạnh vui đùa nói:"Ca, với tính tình của huynh, mỗi ngày luyện kiếm đều không đủ ba canh giờ. Còn muốn vượt qua cha? Huynh đi hỏi qua các sư bá bạch xem, thời trẻ của cha năm ấy, mỗi ngày đều là luyện kiếm, ngủ cũng ôm kiếm ngủ nên năm ấy mới có danh xưng Kiếm Ma đó, cha so với huynh chăm chỉ hơn nhiều. Thế mà cũng lạ, cha hiện tại ngược lại không đụng vào kiếm, mỗi ngày không phải vẽ tranh thì cũng là đánh cờ, cha không lo lắng thực lực giảm xuống sao?"

"Muội biết cái gì, kiếm pháp của cha đã mức khó lường rồi." Trong mắt Gia Cát Vân hiện lên một tia sùng bái.

Đằng Thanh Sơn tâm ý vừa động.

"Tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng, rốt cuộc mạnh ra sao?" Đằng Thanh Sơn thật sự muốn khiêu chiến Gia Cát Nguyên Hồng một lần,"Có điều y ẩn tàng quá quá sâu. Ta căn bản không cảm giác được thực lực hắn mạnh cỡ nào! Nhưng thực lực Tiểu Vân hiển lộ đã rất mạnh rồi. Vậy tiên thiên cường giả thì sao?"

Thực lực của Gia Cát Vân, Đằng Thanh Sơn chỉ có hân thưởng chứ không hề quan tâm.

Trong hậu thiên cường giả, e rằng không ai có thể là đối thủ của mình. Uy hiếp đến mình, chính là đám tiên thiên cường giả đáng sợ kia.


Mặc dù muốn khiêu chiến, nhưng Đằng Thanh Sơn không muốn bại lộ con át chủ bài cuối cùng, cho nên chỉ có thể nhẫn nhịn.

o0o

Buổi tối, Đằng Thanh Sơn đang ở trong đình viện luyện tập thương pháp.

Vút! Vút! Vút!

Trường thương huyễn hóa thành hóa ảnh, tốc độ nhanh đến cực điểm.

" Như Ảnh Tùy Hình thương pháp, vốn từ Băng Quyền diễn biến thành, thuộc tính mộc, ứng với sinh sôi không ngừng, thương pháp Như Ảnh Tùy Hình này, chẳng những phải nhanh hơn nữa còn phải có một cỗ ý cảnh sinh sôi không ngừng, liên miên không dứt." Thương pháp Như Ảnh Tùy Hình của Đằng Thanh Sơn trong nghiên cứu gọt đẽo cũng đã có những tiến bộ không ngừng.

Như Ảnh Tùy Hình thương, Hỗn Nguyên Nhất Khí thương, Độc Long Toàn thương, tam đại thương pháp này, Đằng Thanh Sơn đang từng bước đề cao hoàn thiện.

"Cộc!""Cộc!"

Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên.

Đằng Thanh Sơn thu hồi thương dựng xuống, đi tới mở cửa, đứng ngoài cửa là một nam đệ tử Quy Nguyên Tông.

"Đằng Thanh Sơn, mời đi theo ta, tông chủ mời ngươi tới chỗ ngài một chuyến." Tên đệ tử nói.

"Tông chủ muốn gặp ta?" Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc.

"Đúng." Tên đệ tử gật đầu.

Mặc dù nghi hoặc nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn cầm trường thương đi theo tên đệ tử này ra khỏi phòng, đi về phía khu vực hạch tâm đệ tử của Quy Nguyên tông.

o0o

Bên ngoài thư phòng của Gia Cát Nguyên Hồng.

Đằng Thanh Sơn đã tới bên ngoài cửa, trong thư phòng loáng thoáng có ánh sáng, nam đệ tử kia khom người nói: "Tông chủ, Đằng Thanh Sơn đã dẫn tới rồi." Lập tức nam đệ tử này cũng thối lui rời đi.

"Thanh Sơn, ngươi vào đi." Thanh âm lạnh nhạt từ trong thư phòng truyền đến.

"Gia Cát Nguyên Hồng này tìm ta làm gì? Nhận ta làm đệ tử?" Đằng Thanh Sơn đáy lòng nghi hoặc, nhưng hành động lại không chút do dự, trực tiếp tiến lên đẩy cửa thư phòng ra.

Két!

Cửa phòng mở ra, Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái đã thấy Gia Cát Nguyên Hồng đang ngồi ở trước bàn sách, xem một bản thư tịch. Gia Cát Nguyên Hồng nghe thấy thanh âm cửa mở, lúc này mới đặt thư tịch xuống, ngẩng đầu mỉm cười nhìn lại: "Ồ, Thanh Sơn, đến chỗ ta mà cũng mang thương, cũng chả trách tuổi nhỏ như vậy, thương pháp đã đạt tới mức này."

"Thanh Sơn chỉ là vùi đầu khổ luyện, không quan tâm đến những chuyện khác." Đằng Thanh Sơn nói.

"Ừ!"

Gia Cát Nguyên Hồng cười gật đầu, "Không kiêu không nóng nảy, được lắm! Ngươi cùng Vân nhi luận bàn, vẫn phá được Nhất Tuyến Kiếm của nó, ta thật có chút giật mình. Xem ra, nội kình bộc phát ra của ngươi so với lúc tranh đoạt bách phu trưởng trước đã mạnh hơn hơn nhiều. Mãnh Ngưu Đại Lực quyết của ngươi tu luyện đến tầng mấy rồi?"

"Tầng thứ tám." Đằng Thanh Sơn nói.

Đằng Thanh Sơn đương nhiên đã hoàn toàn luyện xong chín tầng, chỉ là bởi vì hạn chế kinh mạch, Đằng Thanh Sơn dựa vào lực bộc phát nội kình trong nháy mắt, lực lượng thân thể có lẽ tương đương với khoảng năm vạn cân.

Có điều, Đằng Thanh Sơn cũng không dám nói cho Gia Cát Nguyên Hồng biết.

Nếu nói chín tầng đều đã luyện thành, vậy không phải nói kỳ kinh bát mạch của mình đã hoàn toàn thông suốt sao?

"Ừm, kỳ kinh bát mạch gần như toàn bộ thông suốt, hẳn là chỉ còn lại nhâm đốc nhị mạch chưa đả thông...... Xem ra, kỳ ngộ của ngươi năm đó không nhỏ a." Gia Cát Nguyên Hồng khen, dựa vào chính mình đả thông nhiều kinh mạch như vậy, hơn nữa còn ở độ tuổi mười bảy tuổi này, căn bản khó có khả năng.

"Ngươi có thể đạt tới tầng thứ tám, phối hợp với thương pháp của ngươi, trên Cửu Châu đại địa, ngươi ít nhất có thực lực liệt danh trên Tiềm Long bảng!" Gia Cát Nguyên Hồng khen,"Thế nhưng ngươi cũng đừng kiêu ngạo, thương pháp của ngươi mặc dù lợi hại nhưng xem bộ dáng, ngươi cũng chưa từng học qua thương pháp trụ cột."

Nói xong, Gia Cát Nguyên Hồng ném thư tịch cầm trong tay về phía Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Sơn kinh ngạc tiếp nhận, cúi đầu nhìn, trên thư tịch này có bốn chữ Liệt Hỏa Thương quyết.

" Liệt Hỏa Thương quyết này tổng cộng có chín chín tám mươi mốt chiêu, mỗi chiêu phối hợp với nội kình thi triển ra, coi như một bộ nhân cấp bí tịch không tồi. Ngươi hãy cẩn thận học bộ thương pháp cơ sở này, ta tin rằng đối với sự lĩnh ngộ thương pháp của chính ngươi, cũng có chỗ tốt." Gia Cát Nguyên Hồng cười nói.

Đằng Thanh Sơn mừng thầm.

Thương pháp của mình hoàn toàn từ Ngũ Hành quyền diễn biến mà thành, thương pháp của thế giới này, hắn ngược lại một chiêu cũng chưa từng học qua.

"Tạ ơn tông chủ." Đằng Thanh Sơn liền nói.

"Tốt lắm, cẩn thận tu luyện, sau này, ngươi có thể liệt danh trên Tiềm Long bảng hay Địa Bảng, cũng là thể diện của Quy Nguyên tông chúng ta!" Gia Cát Nguyên Hồng cười nói,"Đúng rồi, qua vài ngày nữa, một doanh nhân mã của các ngươi phải đi đóng giữ tại mỏ vàng của Quy Nguyên Tông chúng ở Hoa Phong Thành. Ngươi trước tiên hãy đi chuẩn bị...... Hơn nữa, Hoa Phong Thành kia cách nhà cũ ở Nghi Thành của các ngươi không xa. Có cơ hội, ngươi cũng thuận đường trở về thăm nhà một chút."