Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 122: Đồ Cưới (tiếp theo)

Vì Cố Lễ ở Chiết Giang làm quan mười năm hết sức quen thuộc với quan viên lớn nhỏ ở địa phương. Ai không biết nữ nhi Cố Lễ muốn gả cho thế tử, vừa nghe tiểu thư Cố gia mua đồ cưới cũng giúp đỡ tìm vải vóc tốt nhất. Nguyên Thu và Tử Yên nhìn kĩ đồ đưa tới không chỉ có vải vóc, đầy đủ xiêm áo ngay cả sa giường, rèm, tấm màn, chăn, vật kiện gì cũng chuẩn bị đầy đủ còn có các loại hà bao tinh mĩ ( tinh tế, xinh đẹp)

Tử Yên nhìn qua nói với Lý thị “Con cũng đi qua phía Nam mới biết mấy đồ thêu kia mới thật đúng là trầm trồ khen ngợi. Không chỉ thủ pháp đều đặn, cũng nhiều dạng mà thêu cũng tinh xảo” Lý thị gật đầu cười nói “Ta chính là nhìn vào phía Nam chất vải may vá rất tốt, nhiều loại mà giá tiền cũng tiện cho nên mới cho người lấy từ phía Nam tới”

Ba người xem xong vải vóc xiêm áo, Lý thị liền cho người dọn đi. Lại đi xem các loại đồ sứ, Nguyên Thu bị một loại hấp dẫn chỉ cho Lý thị nhìn “Mẫu thân, bồn thủy tiên màu xanh này thật đẹp mắt” Lý thị nhìn theo phương hướng Nguyên Thu chỉ thấy bồn sứ này, thấy bồn màu xanh hình thủy tiên này toàn thân xanh nhạt, sáng long lanh như băng như ngọc nhịn không được thở dài nói “Thật sự khó làm ra được như vậy, giống như bồn ngọc thật” Nguyên Thu lại nhìn hộp phấn màu xanh khắc vân hoa mẫu đơn, hoa sen khắc trên chậu, hai hoa sơn trà khắc trên chén liền nói với Lý thị “Mẫu thân chi bằng gọi Thái Tuyết tỉ dẫn theo tiểu nha đầu tỉ mỉ kiểm tra nếu không có vết bể nào thì cho vào phòng kho đi, muốn xem thì lúc nào xem cũng được”

Lý thị gật đầu nói “Ngươi nói phải. Thái Tuyết, ngươi kiểm tra mấy thứ này rồi thu vào, mấy loại trân châu ngọc thạch cũng đếm đi rồi nhập vào khố phòng ghi lại danh sách. Ngày mai đưa ta kiểm tra”

Thái Tuyết vội đáp cười nói “Cữu lão gia đưa tới rương lớn như vậy không biết là cái gì, chi bằng phu nhân mở ra luôn, nô tì tiện tay đi đếm” Lúc này Lý thị mới nhớ đến đồ huynh trưởng đưa đến vội cho người mở ra xem. Thái Tuyết sợ mấy nha đầu kia thô tay thô chân phá hủy mấy thứ phía trong tự mình tiến lên mở rương nhìn vào bên trong thấy bên trong có mấy chục cái hộp. Lý thị cho người đem vào gian phòng tỉ mỉ xem, phần nhiều là ngọc bội bảo thạch, ngọc thạch, san hô mấy đồ trang sức loại này.

Nguyên Thu cầm ngọc bội lưu vân nhìn đi nhìn lại, lại thấy trên tay Tử Yên là ngọc bội kiểu dáng bạc đầu phú quý cười nói với Lý thị “Làm gì cần nhiều như vậy” Lý thị nói “Đây là cữu cữu ngươi đưa ngươi quà cưới làm sao không dùng hết. Hôm nay còn một vài thứ chưa đưa tới, ngày mai cho người đi thúc dục. Mấy loại phấn bột nước cũng cho người đi chuẩn bị” Nhìn thấy sắp đến canh giờ ăn tối Lý thị không kịp nhìn kĩ vội vàng đậy hộp liền dẫn theo Nguyên Thu, Tử Yên đến phòng lớn phục vụ cơm tối.

Bận rộn một lúc như vậy, gia cụ cũng đưa tới. Ban đầu Lý thị chuẩn bị là gỗ hoa lê sau không biết Cố Lễ từ đâu tìm được gỗ tử đàn tốt. Lý thị vì vậy mà phân phó thợ làm trước lấy gỗ tử đàn làm không đủ mới dùng hoa lê. Lý thị nhìn danh sách gia cụ: một cái sàn tử đàn khắc hoa, một đôi án thư tử đàn khắc hoa, ba giá tử đàn khắc phúc thọ, hai cái tủ tử đàn khắc hoa, 20 hộp tử đàn, 20 rương tử đàn còn có hộp để đồ trang trí làm bằng gỗ hoa lê…

Nguyên Thu nhìn từng món thấy mỗi cái đều tinh xảo xinh đẹp chi tiết tỉ mỉ liền hỏi Lý thị “Mẫu thân giúp con chuẩn bị nhiều đồ cưới như vậy tiền bạc trong nhà có đủ không? Có thể bị người ta nói quá mức xa xỉ không?” Lý thị cười nói “Ngươi quan tâm cái này làm gì, từ lúc ngươi bảy tám tuổi, ta đã chuẩn bị giúp ngươi tư trang gả đi, gặp thứ tốt đều lưu lại, hơn nữa cữu cữu ngươi đưa rất nhiều, bây giờ chi tiền mua đồ cũng không có bao nhiêu, chẳng vượt qua bảy- tám ngàn lượng bạc thôi. Nhà ai nữ nhi xuất giá không chuẩn bị những thứ này, làm sao xa xỉ được? Ngươi không thấy nữ nhi nhà người ta sao, nhà nào không như thế. Liền nói chị dâu ngươi đi, đồ cưới nàng đem vào là ngươi cũng thấy so với ngươi thì như thế nào? Huống gì ngươi gả là Nam Bình Quận Vương thế tử”

Nguyên Thu nhớ đến Tử Yên vài trăm đài đồ cưới liền tin lời Lý thị cũng yên tâm. Gía y đã làm xong nàng làm chút đồ chuẩn bị đưa cho mọi người trong phủ Quận Vương sau khi thành thân, vì vậy mà dùng tâm lực hơn so với khi may gía y đến ba phần. Nữu Nữu biết Nguyên Thu sắp xuất giá nên không đi theo Tuyền ca đi học nữa chỉ quấn lấy Nguyên Thu nói chuyện với nàng. Nguyên Thu thấy Nữu Nữu mấy ngày nay không đi chơi cũng không đi học mỗi ngày chỉ ở bên cạnh mình, giương mắt nhìn mình trong mắt tràn đầy là ý không bỏ được, trong lòng đã cảm thấy ê ẩm.

Nữu Nữu thấy mắt Nguyên Thu đỏ lên cố lên tinh thần nói “Tỉ thích hà bao gì? Muội sẽ thêu cho tỉ một cái” Nguyên Thu để đồ may vá xuống nhìn nàng cười nói “Nữu Nữu thêu được hà bao rồi hả?” Nữu Nữu xấu hổ gật đầu “Tháng trước làm một cái nhưng rất khó coi không dám đưa cho tỉ tỉ” Nguyên Thu nói “Liền thêu thử đóa hoa hay con chim xem sao” Nữu Nữu đáp một tiếng.

Nguyên Thu thấy Nữu Nữu nhìn mình mà không làm gì, liền thở dài, bỏ đồ xuống ôm nàng vào ngực nói “Về sau bên cạnh mẫu thân chỉ có một mình muội là nữ nhi, ngày thường dùng tâm một chút, mỗi ngày đừng chỉ lo chơi điên khùng cũng phải giúp đỡ mẫu thân. Đại tẩu là người tốt, đối với mọi người đều từ ái, lúc muội còn nhỏ nàng cũng đã từng ôm muội. Muội sau này phải sống chung thật tốt với tỉ ấy, không được phát tính tình nếu không ca ca sẽ khó xử, biết không?”

Nữu Nữu gật đầu nói “Tỉ yên tâm, muội cũng không phải là người không biết lễ nghĩa như vậy, sẽ không làm khó đại tẩu” Nguyên Thu cười nói “Vậy mới ngoan, tính ra muội cũng đã đi theo Tuyền ca học hai năm rồi. Muội là nữ hài tử, mấy thứ tứ thư ngũ kinh kia không học cũng được, không cần tìm hiểu nhiều. Lúc khác bảo mẫu thân tìm cho muội một tiên sinh khác học cầm kì thư họa cho nghiêm chỉnh”

Nữu Nữu nghe vội gật đầu nói “Muội cũng cảm thấy tứ thư ngũ kinh chẳng có gì vui, chẳng có ý tứ bằng đọc thơ. Nếu tỉ có ý này sao không nói với mẫu thân?”

Nguyên Thu nói “Chắc muội nghĩ đến lâu rồi nhỉ, sao không dám nói với mẫu thân?” Nữu Nữu đỏ mặt nói “tứ ca luôn nói lúc tỉ lớn như muội không chỉ có đi học còn học nữ hồng, rồi cầm kì thư họa, sớm muộn gì cũng luyện chữ, mỗi ngày chỉ có thể ngủ ba canh giờ. Muội nghĩ muội không thể thông minh như tỉ nhưng cũng không thể quá kém”

Nguyên Thu cười nói “tứ ca muội làm sao biết?” Nữu Nữu quẹt mồm nói “huynh nghe đại ca nói, sau đó về chèn ép muội” Nguyên Thu cười dụ dỗ nàng “Tuyền ca muội thích trêu chọc muội thôi. Tỉ học mấy thứ đó là vì cảm thấy thú vị, nếu muội không thích không cần làm khó mình. Tự đi nói với mẫu thân mình học hay không học, bây giờ cái gì muội cũng chờ tỉ đi nói với mẫu thân đến khi tỉ không còn ở nhà nữa thì ai đi nói đây?”

Nữu Nữu suy nghĩ một lúc ngẩng đầu lên nói với Nguyên Thu “Để đại tẩu đi nói thay muội là được?” Nguyên Thu nhéo lỗ mũi nàng nói “Muội nha, cũng chỉ ở trước mặt ca ca tỉ tỉ là tiểu ma vương. Đến trước mặt mẫu thân lại vờ nhu thuận” Nữu Nữu đỏ mặt chôn trong lòng Nguyên Thu cười không ngừng.

Đầu tháng bảy trong cung truyền tin ra, ngày thành thân là ngày hai mươi tháng tám. Tử Yên được trận trêu ghẹo Nguyên Thu nói “Cũng không biết thế tử nóng lòng đến mức nào. Muội mười sáu tháng tám cập kê, ngày hai mươi tháng tám hắn cưới muội vào cửa” Nguyên Thu đỏ mặt thóa nàng “Tỉ nói lẫn vào đó làm gì, những chuyện này là lễ bộ định quan hệ gì tới hắn?”

Nam Bình Quận Vương phủ chọn ngày đến Cố phủ đưa lễ. Trong cung ban thưởng cho Nguyên Thu một bồn ngọc như ý lớn, bên trong là một cây san hô cao bảy tám thước lại khắc chim bướm rực rỡ xung quanh càng lộ vẻ tôn quý. Cái khác còn có bốn món Như Ý, bình thủy tinh các loại vải trong cung, tràng hạt, tay chuỗi, trân châu bảo thạch.

Lão thái thái cho người chuẩn bị heo và rượu cúng tổ trước, mượn bữa tiệc này mời thân bằng quý hữu trong tộc ý muốn là cho Nguyên Thu thêm trang.

Có những nhà không nhiều tiền sẽ đưa phấn son, đồ may vá, cũng có nhà tặng trang sức, ngọc khí, chi thứ hai tặng bảo thạch hoa sen vàng, vài chiếc nhẫn, sáu bộ vòng tay vàng ngọc. Lý gia phái người đến tặng áo bông, áo da, tất cả mười xiêm áo, 20 đôi giày thêu.

Mọi người thấy trong cung thưởng cho Nguyên Thu mấy thứ kia, ai ai cũng hâm mộ. Mọi người nịnh hót lão thái thái có phúc khí, lão thái thái ngồi bên trên nghe mọi người nịnh nọt trong lòng hả hê, trên mặt cảm thấy sáng rỡ.