Cuộc phiêu lưu của Bút chì và Khéo tay

Chương 17

Docsach24.com

- àu của ai về trước tiên đó? - ông thuyền trưởng Hải quân cất tiếng hỏi vang vang.

- Tàu của ai? Của ai? Các vị có biết ai làm ra cái tàu này không? - tất cả những người đứng ở chỗ cách xa Khéo Tay hỏi nhau.

Tiếng loa vang lên:

- Chú ý! Xin mời người nào làm ra chiếc tàu số 1 lên cầu thuyền trưởng. Người thắng cuộc sẽ được tặng bằng danh dự và được nhận những món quà quý giá.

Vê-nhi-a làu bàu:

- Họ thật gặp may.

- Xin chúc mừng chú. Cha con tôi rất vui mừng được quen biết chú. - ông bố Chi-nua một lần nữa bắt tay Khéo Tay - Xin mời chú lên cầu thuyền trưởng gấp. Người ta gọi đấy!

Một người đứng gần đó nói:

- Nhường đường cho thợ giỏi! Kìa, tránh ra cho người thợ giỏi đi!

Chưa bao giờ Khéo Tay thấy vui như vậy. Chú người sắt nhỏ bé sáng lên vì sung sướng. Mọi người nhường đường cho chú.

Bỗng có tiếng ai đó lanh lảnh vang lên:

- Đấy là tàu của em! Của em!

Bé Phất, chú bé người vẽ trèo lên cầu thuyền trưởng. Khéo Tay sung sướng reo lên:

- Tìm thấy bé Phất rồi!

- Đây là tàu của em! - chú bé đứng trên cầu thuyền trưởng nói - Đưa tặng phẩm cho em!

Mọi thứ đều đặt sát bên nhau. Một hộp to, đẹp đựng đồ chơi, kẹo bánh và sô-cô-la.

- Tên em là gì? - thuyền trưởng hỏi - Em họ gì?

- Em tên là Phất, con ông Bút Chì!

- Cấp một hay mẫu giáo? Em là ai?

- Em là một thằng bé có năng khiếu! - bé Phất trả lời.

- Có phải em đã tự tay mình làm lấy tàu không? Chỉ những ai tự tay mình làm lấy tàu mới được gọi là người thắng cuộc. Hiểu không? Tự tay đó!

Thằng bé nhìn tặng phẩm đẹp chưa từng thấy, rồi lại nhìn thuyền trưởng và nói:

- Tự tay! Tự tay em đã làm tàu này!

Thuyền trưởng viễn dương chính cống trịnh trọng tuyên bố:

- Do chiếc tàu này mà em xứng đáng là một nhà kỹ thuật trẻ tuổi. Xin chào và chúc mừng em!

Ông thuyền trưởng bắt tay chú bé và giơ tay chào.

Âm nhạc cất lên hùng tráng. Đám trẻ con reo "hoan hô" và vỗ tay. Ông bố của Chi-nua nhìn Khéo Tay và lắc đầu ngán ngẩm.

- Ngượng quá anh bạn ạ, - một người đứng gần đó nói giọng đầy khinh bỉ. - Anh bạn toàn tranh công của người khác!

- Không tốt! - mọi người đứng xung quanh đều nói.

Khéo Tay rầu rĩ rung rung đôi chân bằng lò xo.

- Đồ ăn cắp! - Vê-nhi-a nói - Cần cho hắn một  cái bộp tai.

Những nhà nhiếp ảnh, nhà báo, nhà hoạt động xã hội vây quanh cầu thuyền trưởng. Tất cả đều muốn nói chuyện với người thắng cuộc. Người đó được thưởng vé đi xem các buổi chiếu phim hay nhất vào các buổi sáng dành riêng cho thiếu nhi. Câu lạc bộ nhà kỹ thuật trẻ tuổi cử đại diện đặc mệnh toàn quyền đến để mời người thắng cuộc đến làm khách quý suốt hai tuần liền.

Bên trên cầu thuyền trưởng có một chiếc máy bay lên thẳng lơ lửng với dòng chữ viết trên thân:

CHÚC MỪNG NGƯỜI THẮNG CUỘC!

Tiếng loa trên máy bay lên thẳng vang dội:

- Xin mời bạn Phất, con ông Bút Chì lên bay một vòng quanh thành phố!

Những người trên máy bay thả thang dây xuống. Ông thuyền trưởng viễn dương chính cống nâng chú bé may mắn lên tay và trao cho những người lái.

Khéo Tay buồn rầu kêu lên:

- Phất! Phất ơi! Bọn anh tìm em mãi.

Nhưng bé Phất không trông thấy chú người  sắt. Máy bay đưa bé lên tít trời xanh.

- Trời, Bút Chì! Bút Chì ơi! Cậu vẽ cái thằng bé này làm gì cơ chứ! - Khéo Tay thở dài và và bỗng hốt hoảng hệt như chúng ta. - Ôi, Bút Chì đâu rồi?

Bút Chì đâu rồi? Chúng ta hoàn toàn quên mất chú rồi!

- Đây, Bút Chì đây! - cậu bé Chi-nua tốt bụng rút chiếc bút chì màu tận ở trong túi ra.

- Không phải Bút Chì này! Bút Chì biến mất rồi....

Khéo Tay hốt hoảng len ra khỏi đám đông, hết chạy sang trái lại chạy sang phải.

- Bút Chì ơi! Bút Chì ơi! - chú gọi - Bút Chì thân yêu ơi!

- Hì...hì...hì... - Khéo Tay nghe thấy đâu đấy tiếng ai cười tội nghiệp. Chú trông thấy Bút Chì đang ngồi sau chiếc ghế dài.

- Hì...hì...- Bút Chì cười vẻ biết lỗi. Đó là chú ta định bảo "toi đây!'.

Phía trước mặt chú ta có một đống que kem.

- Cậu thật đáng ghét! - Khéo Tay kêu lên thất vọng - Cậu đến bị cảm lạnh mất thôi! Cậu ăn nhiều kem quá. Cậu Bút Chì ngốc nghếch quá! Ai cho cậu lắm kem thế?

- Hi-ha-hu - Bút Chì nói thì thào.

Chú ta muốn nói: "Tôi vẽ. Tôi trót lỡ. Tôi sẽ không thế nữa" Nhưng cuống họng chú ta đã bị sưng và giọng nói khàn đặc rồi.

Có một ông lão đi ngang qua khuyên:

- Cậu ấy cần phải uống sữa nóng. Bị nhiễm lạnh uống sữa nóng rất tốt.

Khéo Tay nổi nóng, vừa giậm chân vừa quát:

- Đi về nhà nhanh lên! Cậu Bút Chì bướng bỉnh, đáng ghét, đáng đánh đòn này!

Bút Chì vừa thở dài vừa đi về nhà.

Lũ khỉ con cười chú. Con voi thì lắc đầu "ôi! ôi! ôi!"

Con sư tử không có nhận xé gì. Nó đang chơi mèo đuổi chuột với sư tử con.

Về con sư tử con thì ngày hôm sau trên báo có đăng tin thế này:

"MỘT SỰ KIỆN XẢY RA TRONG VƯỜN BÁCH THÚ

Hôm qua trong chuồng sư tử xuất hiện một con sư tử con.

Con sư tử con uống sữa và nặng một kilogam.

Các nhà bác học đang theo dõi con vật mới sinh này."