- Đôi mắt của tôi... Dùng tốt chứ?
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại mang vẻ giễu cợt, khinh bỉ cùng sự thương hại xen lẫn nhau Ngụy Quân Cửu Cửu mỉm cười ôn nhu, nhưng nụ cười này lọt vào mắt Tần Ngọc Nha lại khiến cô ta rùng mình
- Chị... Chị hai.... Em... Em... _ Tần Ngọc Nha lắp bắp
- Em gái yêu quý, chị đâu có ăn thịt em. Bất quá chỉ móc mắt em thôi mà _ Cô lại cười
- Chị... Chị... _ Tần Ngọc Nha trợn mắt nhìn cô
- Ây nha, Ngọc Nha yêu dấu, em thật là không biết đùa, chị chỉ nói chơi thôi mà. Em xem, em xem... Mặt lại tái xanh như vậy.... Sợ rồi sao?
Ngụy Quân Cửu Cửu thì thầm vào tai Tần Ngọc Nha khiến cô ta run rẩy cầm cập. Hôm nay cô ta là cô dâu nhưng lại không một chút vui mừng mà còn sợ hãi đến mức muốn ngất xỉu
Bỏ qua Tần Ngọc Nha đang run rẩy kia, Ngụy Quân Cửu Cửu bước đến bên Quan Khiếu Luân nhìn vào mắt hắn ta. Đôi mắt xanh lam của cô như muốn hút hắn vào thế giới mới
- Chào cậu, người yêu cũ _ Ngụy Quân Cửu Cửu đưa tay ra, mỉm cười nhìn hắn
- A... Chào _ Quan Khiếu Luân bắt lấy tay cô
- Không biết, khi nhìn vào đôi mắt kia.... Cậu có ám ảnh không nhỉ? _ Ngụy Quân Cửu Cửu vẫn vui vẻ mỉm cười
- Chuyện đó... Tôi... _ Quan Khiếu Luân cứng họng
Ngụy Quân Cửu Cửu quay đầu lại bước đến bên cạnh Quan Chấn Khiêm, khoác lấy tay anh rồi nhẹ nhàng nói
- 2 năm trước tôi lí do tôi hiến mắt cho Tần Ngọc Nha là vì cái ơn mà Tần gia đã "nuôi nấng" tôi trong suốt 15 năm qua. Và bây giờ, tôi trả xong rồi... Hiện tại, tôi là Ngụy Quân Cửu Cửu, là cháu gái của Ngụy Quân gia và không liên quan bất cứ thứ gì đến Tần gia. Vì vậy, hợp đồng giữa Tần Thị và Ngụy Quân Cơ.... Chắc là... Không thành rồi
Ngụy Quân Cửu Cửu cười khinh bỉ. Lũy Mẫn nghe Cửu Cửu nói như vậy liền nổi đóa, bà ta bước đến trước mặt Cửu Cửu mạnh miệng nói
- Mày nghĩ mày là ai? Đứa con hoang của Tần gia mà dám ra oai sao. Mày là cháu gái của Ngụy Quân lão tướng thì sao? Mày có quyền gì? _ Lũy Mẫn hung hăng trừng mắt nhìn cô
- Cô ấy còn là vợ tôi. Tần nhị phu nhân, mong bà tôn trọng vợ tôi. Nếu không, Quan Chấn Khiêm này sẽ không nể mặt người cao tuổi
Với tính cách sủng vợ như mạng của Quan Chấn Khiêm, để Ngụy Quân Cửu Cửu chịu uất ức là từ không bao giờ có trong từ điển của anh.
Khi nhìn thấy Lũy Mẫn luôn miệng gọi Vợ mình là đứa con hoang, máu nóng trong người của Quan Chấn Khiêm liền sôi sùng sục, chỉ thiếu điều là anh cầm súng bắn chết bà ta. Nhưng vì nghe lời của Ngụy Quân Cửu Cửu nên anh mới nhịn
- Cậu cũng chỉ là Đại thiếu gia của Quan gia có gì to tác? _ Lũy Mẫn khinh bỉ cười
- Tần phu nhân, ý bà là sao? Con trai của Dịch Lan Tuyết này là để bà khinh thường sao? Nếu như tôi nói, không chia tài sản cho thằng Khiếu Luân thì bà đừng mong con gái "cưng" của bà có thể hiên ngang trở thành nhị Thiếu phu nhân của Quan gia!
Đối với Dịch Lan Tuyết thì bà có 3 điều cấm kị. Một là không được xúc phạm đến chồng của bà. Hai là không được và tuyệt đối không được động đến danh dự cũng như tính mạng của con trai bà. Và ba là, nghiêm cấm tuyệt đối ai dám làm hại và có ý định làm hại Ngụy Quân Cửu Cửu!
Cho dù là ai bà cũng không tha. Vậy mà hôm nay, Lũy Mẫn đã phạm phải hai trong ba điều cấm kị của bà. Nên bà không thể ngồi yên được
- Chị sui, giữa Quan gia và Tần gia hiện tại đang là thông gia với nhau. Chị......
- Thôi thôi, bây giờ về tình về nghĩa.... Lúc trước tôi từng nói sẽ làm thông gia với Tần gia là vì Nguyệt Phi, tôi đã hứa với Nguyệt Phi sẽ để Cửu Cửu và Khiếu Luân kết hôn. Nhưng không ngờ, con em của Cửu Cửu lại chen chân vào chỗ vốn dĩ của nó. Cũng may! Cũng may là 2 năm trước tôi và Chấn Khiêm gặp Cửu Cửu khi nó đang trong tình trạng mù lòa! Anh Tần, anh không yêu thương Cửu Cửu cũng được, tại sao phải làm cho con bé thành ra như vậy?
Dịch Lan Tuyết đây là đang tức giận thay con dâu nha. Bà thật sự không dám tin, một người cha lại có thể bỏ mặt đứa con gái của mình trong suốt 2 năm, không đăng báo cũng không tìm kiếm. Thực sự khiến bà căm phẫn
Tần Nhạc một bên chỉ biết cúi đầu hối lỗi
- Mẹ, mẹ đừng tức giận. Mẹ với vợ con cứ ở đó. Việc này để con xử lí giúp _ Quan Chấn Khiêm nở một nụ cười quỷ dị
- Khiêm.... _ Cô nhẹ giọng gọi anh
- Con dâu ngoan, đừng cản nó... Để thằng Khiêm nó xử đi _ Dịch Lan tuyết vuốt nhẹ mái tóc của cô
- Không có... Con định nói là, Khiêm.... Nếu được, móc hộ em đôi mắt. Em đem về ngắm dần nha.....
[......................Còn.......................]
:>
#Yu