Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 455: Đồ vật trong tháp. Tất cả thuộc về ngươi!

- Mẫu Thần, chuyện gì mà đến người cũng không giải quyết được vậy? Cao Lôi Hoa nói xong, đồng thời, lão Cao vung tay ném Quang Minh nữ thần văng ra ngoài như ném con cún con.

-Ai da. đau!

Quang Minh nữ thần bị Lão Cao ném xuống trên mặt đất một cách không thương tiếc đau quá kêu lên một tiếng.

Nhưng Cao Lôi Hoa lại không thèm để ý đến Quang Minh nữ thần mà quay sang tiếp tục nói với Sinh Mệnh Mẫu Thần:

- Nếu ta có thể giúp gì, xin cử nói. Ta sẽ giúp hết mình!

Nhận ân phải báo là điêu tất phải làm. Sinh Mệnh Mẫu Thần đã nhiều lần giúp Cao Lôi Hoa. nếu như nàng có gặp vấn đề gì, chắc chấn Cao Lôi Hoa sẽ không ngại ngần giúp đỡ nàng.

-Đa tạ.

Sinh Mệnh Mẫu Thần nói với Cao Lỗi Hoa. Sau đó bà mĩm cười và đi, đem theo Quang Minh nữ thần nằm trên mặt đất. Mấy hôm trước, cùng chung cơ thể với vật cưng của Cao Lôi Hoa. nên tâm tính của Quang Minh nử thần đã có sự biến đởi lớn, càng ngày càng giống một đứa trẻ. Đây chính là di chứng của việc hai linh hồn cùng chung một thể xác.

- Việc này... liên quan tới

Sinh Mệnh Mẫu Thần mở miệng nói.

- Là liên quan tới tháp Babel Ị

Sinh Mệnh Mẫu Thần đang định nói thì một giọng nam ồm ồm đầy mảnh lực tiếp lời.

Sau đó, không gian truyền tổng lóe sáng lên. Một người đàn ông to lớn bước ra khỏi cửa truyền tống.

- Ồ! Là ông à!

Cao Lôi Hoa nhìn người đàn ông vừa đến, nhíu mày. Thì ra là vua của chúng thần- Quang Minh thần s.

- ông cũng vì tháp Babel mà đến sao?

Cao Lôi Hoa quay ra hỏi thần s với ánh mắt ngờ vực.

- Chẳng lẽ ngay cả ông và Mẫu thần cũng muốn chỉếm được đồ vật trong tòa bào tháp?

Nói xong. Cao Lôi Hoa quay ra nhìn Sinh Mệnh Mẫu Thần với ánh mắt nghi ngở. Cao Lôi Hoa thực sự rất muốn biết. trong tháp có đồ vật gì? Mà ngay cả Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng bị mê hoặc?

- Đồ vật trong tháp rốt cuộc là cái gì? Mà tại sao ngaỵ cả ông cũng muốn dấy máu ăn phần vậy?

Trong lòng Cao Lôi Hoa nghi hoặc nên hỏi vậy.

- Ơ? hả !

Khi nghe Cao Lôi Hoa hỏi vậy. nhất thời thần s kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa:

- Ngươi Chẳng lè không biết đồ vật trong bảo tháp là gì sao?

Ha ha....thần s cười khổ,ông ta vốn tưởng Cao Lôi Hoa đã biết đồ vật trong tháp là gì rồi.

- Tất nhiên, trước kia có nghe thiên hạ đồn đại ít nhiều, hình như có được đồ vật trong tháp là có được quyền khống chế cả thiên địa và không gian. nhưng ta cùng chưa hiểu rõ trong đó là cái gì? Cao Lôi Hoa nói.

- Ta cũng biết nhưng không được rõ ràng cho lắm! Vậy nên. ngài hãy nói cho ta biết đồ vật trong tháp là gì? Nếu không, ta sẽ không có lý do gì giúp ngài vào bên trong tòa tháp. Cao Lôi Hoa nói.

- Thực ra, nhưng gì ngươi nghe được cũng không phải là sai hoàn toàn. Thần s gật gật đầu nói.

- Đúng là nếu có đồ vật trong tháp là có được quyền khống chế cả thiên địa và không gian.

- Bởi vì, chỗ sâu nhất của tháp là nơi cha ta cắt giữ "Sáng Thế thần lực’ và có cả ‘Pháp Tắc Sáng Thế". Nên chỉ cần có được thần lực và pháp Tắc Sáng Thế thì chuyện nắm giừ quyền chưởng quản thế giới không phải không có khả năng.

- Quyền khống chế thiên địa, ông là con cả của Sáng Thế thần mà cũng muôn có thứ này sao?

Cao Lôi Hoa nghi ngờ nhìn thần s và Sinh Mệnh Mẫu Thần. Đặc biệt là Sinh Mệnh Mẫu Thần. Cao Lôi Hoa thực sự không bao giờ nghĩ Mẫu Thần có ý định muốn có đồ vật này.

- Không, tất cả đồ vật trong tháp BaBel ta thật sự không cần

Thần s trầm giọng nói

- Cái gì? Tất cả đều không cần?? Điều này đã làm Cao Lôi Hoa sửng sốt.

- Đã không cần, vậy ông cần vào tháp làm gì?

- Cao Lôi Hoa. hay là thế này đi! Ngươi giúp ta vào nơi sâu nhất tháp, "Sáng Thế thần lực và Pháp Tắc Sáng Thế" sè thuộc về ngươi.

Thần s nhìn Cao Lôi Hoa và nói với giọng nghiêm nghị.

- Muốn vào được nơi sâu nhất của tòa tháp, một mình ngươi cũng không vào được mà một mình ta cũng không vào được. Vậy nếu ngươi giúp ta. tất cả sẽ thuộc về ngươi!

- Sáng Thế thần lực và pháp tắc Sáng Thế ông đều không cần. vậy ông cần gì? Ta không tin trên thế gian lại có một người có thể bỏ qua không cần nhưng vật tốt như vậy. Trừ khi. vẫn còn thứ khác tốt hơn cả hai vật đó?

- Ta vốn không cần gì cả! Ta đơn giản là phải vào trong đó thôi! Hoàn thành một sứ mệnh. Thần s cười và kiên định nói.

-Là sử mệnh khi ta là người con cả. Hơn nữa. đó cũng là lời hứa của ta với cha ta. Ta nhất định phải vào nơi sâu nhất của tòa tháp.

- Hãy giúp ta! Cao Lôi Hoa! Ta nhất định phải vào nơi sâu nhất tòa tháp. Nếu không, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được. Ta cần ngươi siúp! Thần s thỉnh cầu.

- Ta và ngươi cùng hợp lực, sê không ai có thể ngăn chận chúng ta vào nơi sâu nhất của tòa tháp. Chỉ cần ngươi giúp ta, tất cả đồ vật trong đó, một thứ ta cũng không động đến. tất cả thuộc về ngươi.

- Sáng Thế thần lực và pháp tác Sáng Thế sao?

Cao Lôi Hoa động lòng. Thực sự. có lẽ hai đồ vật này có thể giúp Cao Lôi Hoa có năng lực chuyển giời địa điểm, cũng có thể giúp Cao Lôi Hoa trở về quê hương.

- Đúng vậy. Sáng Thế thần lực và pháp tác Sáng Thế

Thần s nói.

- Có được hai vật này. ngươi hoàn toàn có thể trở thành một vị Sáng Thế thần mới.

-Haha!

Cao Lôi Hoa cười to và nói:

- Không thể phủ nhận. yêu cầu của ông làm ta không thể từ chối.

- Vậy là ngươi và ta cùng đi

Thần zues vui vẽ nói

Cao Lôi Hoa lắc đầu nói:

- Không,ta không thể đi cùng ông, Ít nhất là hiện tại ta không thể đi !

- Tại sao?

Sự thay đôi nhanh như chong chóng của Cao Lôi Hoa làm thần s có chút khó chịu.

- Bởi vì tiểu tử này đây.

Cao Lôi Hoa vén tay áo lên, để lộ ra quả trứng được ôm suốt trong lòng Cao Lôi Hoa.

Ánh sáng kim cương lấp lánh thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

Nhìn! Rồi lại nhìn!

Từ khi xuất hiện đến giờ, thần s chỉ chú ý đến việc liệu Cao Lôi Hoa có nhận lời giúp mình hay không? Chứ không hề chú ý đến quả trứng trong tay Cao Lôi Hoa.

- Ngươi... đây là... có phải là đang ắp trứng không? Thần s hỏi với thái độ kinh ngạc, nghi ngở.

- Chẳng phải ông vẫn đang nhìn nó đó sao? Cao Lôi Hoa cười ha ha.

- Chậc chậc.

Thần s chậc chậc hai tiếng. Sau đó cười vang như tiếng pháo.

- Thật là nực cười! Đường đường là một nhân vật cấp thần vuơng, vậy mà ấp trứng? Thật làm người ta không nhịn nổi cười.

- Cười cái con khỉ!

Sau khi thần s cười một hồi, lão Cao không thích nên mắng một tiếng.

-Haha! Cao Lôi Hoa huynh đệ. chuyện ấp trứng này, nên để vợ ngươi làm đi. Thần s nhịn cười sau đó cố nén, tạo khuôn mặt thông cảm nói với Cao Lôi Hoa.

-Nữ nhân ngư. sau khi sinh trứng, nhiệt độ cơ thể dưới mức nhiệt độ bình trưởng; nên không thể ấp cho đứa bé nở được.

Sinh Mệnh Mẫu Thần vổ vai thần s giải thích.

Sau đó- Sinh Mệnh Mẫu Thần nhìn Cao Lôi Hoa nói.

- Cao Lôi Hoa, đây là con của ngươi ư?

-Vâng.

Cao Lôi Hoa hôn lên quả trứng; một cái, cười và nói.

- Ngươi lại đây một chút.

Sinh Mệnh nừ thần vẫy tay gọi Cao Lôi Hoa

Cao Lôi Hoa đi tới bên canh Sinh Mênh Mẫu Thần.

Sinh Mệnh Mẫu Thần tiếp quả trửng đang phát ánh kim cương của Cao Lôi Hoa.

- Đứa con của Nhân ngư tộc, lấy màu sắc vỏ quả trứng thể hiện năng lực tiềm ẩn bên trong, Cao Lôi Hoa. ngươi đã sinh ra một hậu duệ tốt đó!

Sinh Mệnh Mẫu Thần dùng bàn tay mềm mại của minh. vuốt ve vỏ trửng kim cương.

- Trước đây ta chỉ biết đến vỏ trứng tốt nhất bằng vàng, có lẽ, trong lịch sử người cá. chưa bao giờ xuất hiện vỏ trứng bằng kim cương

Sinh Mệnh Mẫu Thần là ngọn nguồn của mọi sự sống. bàn tay của người nhẹ nhàng vuốt ve quà trứng, một hơi thở đầy tự nhiên xuất hiện.

Quà trứng trong tay Sinh Mệnh Mẫu Thần nhẹ nhàng động đậy, tiểu Cao vẫn chưa ra đời đã dùng chấn động để bảy tò sự thoải mái của mình cho mọi người thấy.

Anh mắt Mẫu Thần nhíu lại, nhẹ nhàng vuốt ve quả trứng dể thương này.

Cao Lôi Hoa !

Đột nhiên Sinh Mệnh Mẫu Thần ngẩn đầu lên nhìn Cao Lôi Hoa nghiêm nghị

- Vâng!

Cao Lôi Hoa nghe Sinh Mệnh Mẫu Thần nghiêm túc gọi mình. nên cũng nghiêm chỉnh trả lời.

- Sau khi đứa trẻ ra đời. hãy để ta làm nghĩa mẫu của nó. được không? Sinh Mệnh Mẫu Thần nói với một giọng nghiêm túc.

Ăc...ặc....ặc...

Trong cung tất cả mọi người đều sái quai hàm

- Sau đó, nếu ngươi không yên tâm. ta có thể thay ngươi chăm sóc nó.

Sinh Mênh Mẫu Thần nhìn Cao Lôi Hoa nói