Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 388: Con rất nhớ ba

- Còn nữa, Tiểu Kim, ngươi phái người đi thăm dò xem ai đã hạ sát thương thiên cự lang, đại địa chi hùng cùng phong xà.

Thân ảnh tóc hồng vừa đi vừa nói với Hoàng Kim Bỉ mông:

- Tuy nhiên, khi tra được đó là ai, các ngươi cũng đừng động thủ, đợi ta trở về rồi nói tiếp.

- Rõ, đại thống lĩnh. Tôi sẽ cố gắng tìm ra tên đã giết bọn họ.

Hoàng kim bỉ mông khom người xuống rồi nói.

Thân ảnh kia gật đầu rồi đi về phía trước. Một lúc có thể tiêu diệt được cả Thương Thiên Cự Lang và Đại Địa Chi Hùng rồi buổi chiều lại giết tiếp Phong xà. Lực lượng như vậy, không phải vị thần bình thường có thể nắm giữ. Vậy nên, hiện giờ dù có tra được hung thủ là ai thì cũng phải đợi hắn về mới giải quyết được.

Tuy nhiên Đại thống lĩnh tóc hồng, cùng hoàng kim bỉ mông vẫn chưa biết, người giết ba tên kia chính là người mà Đại thống lĩnh vừa nói không nên trêu chọc – Cao Lôi Hoa.

***********.

Ác ma triểu trạch.

Cảm giác mình đã bị nhục mạ quá đáng, phong xà thẹn quá hóa giận!!

Hắn đã lữa chọn tự bạo để đồng vu quy tận!

- Trời ơi, quả nhiên cùng đường dứt dậu.

Cao Lôi Hoa nhìn thấy gan của phong xà cũng không phải lớn lắm, mà hắn lại chọn đồng vu quy tận. Tuy biết trước nó sẽ phản kháng, nhưng Cao Lôi Hoa cũng không ngờ được nó lại lựa chọn tự bạo.

Một ma thú cấp thần tự bạo, uy lực không thể xem thường. Nếu mà làm không tốt, thì mấy đứa trẻ và hơn một trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân sẽ bị tên phong xà kéo xuống địa ngục hết mất.

- Chạy đi!

Cao Lôi Hoa quay người hét lớn với nhóm người Độc Nhãn Cự Nhân và Saga.

Nhóm người Độc Nhãn Cự Nhân cùng Saga cũng không chậm. Không cần Cao Lôi Hoa phải nói, hoàng kim Slime Cầu Cầu nhanh chóng hóa thành Tứ Dực Ngân Phi Long, kéo bao người Saga bay ra xa. Nhóm Độc Nhãn Cự Nhân cũng nhanh chóng nhấc chân chạy ra xa.

Ngay khi nhóm người Saga cùng Độc Nhãn Cự Nhân vừa bắt đầu chạy trốn, thân thể phong xà bỗng bành trướng ra, rồi nổ như một quả bom nguyên tử.

-Ầm!!!!!

Một vòng khí lan tỏa ra khắp bốn phía.

Mấy cây đại thụ ở gần trung tâm vụ nổ bị giật gốc, bay lên như diều đứt dây rồi tan biến. Một số loại tiểu ma thú cũng không chịu nổ sức ép của vụ nổ, chỉ trong nháy mát tan biết.

Nhìn uy lực của tự bạo, Cao Lôi Hoa líu lưỡi. Uy lực còn mạnh hơn cả vũ khí hạt nhân ở trái đất gấp mấy lần. Nếu để nó chạm vào mặt đất thì có lẽ, toàn bộ ác ma triểu trạch sẽ bị nó phá hủy hết.

- Chạy không kịp rồi.

Nhóm Độc Nhãn Cự Nhân đã chạy chậm nửa nhịp, bọn họ đã cảm giác được cỗ năng lượng bùng cháy phía sau lưng họ.

- Lôi Thần đại nhân!!! Ahh!!! Ohh! Help!!!! Cứu!!!!

- Ách!!!

Nghe được lời kêu cứu thảm thiết của A Nặc. Cao Lôi Hoa đành quay người lại, đối mặt với năng lượng tự bạo.

- Làm gì bây giờ?

Trong đầu Cao Lôi Hoa hiện lên vài cách chế trụ phương pháp tự bạo này.

Dùng lực lượng của mình ép cỗ năng lượng kia xuống? Hay là dùng sức mạnh của mình chặn vụ nổ lại.

Không, không được. Cao Lôi Hoa nhanh chóng phủ quyết ý tưởng này. Tuy rằng phương pháp này đơn giản và hiệu quả. Nhưng đây mới chỉ là nói, chỉ sợ không đợi hắn ngăn chặng , lực lượng của vụ tự bạo đã ảnh hưởng đến nhóm Độc Nhãn Cự Nhân rồi.

Xem ra chỉ còn có cách này!

Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói. Hắn bắt đầu ngưng tụ lực lượng của không gian pháp tắc. Tuy rằng có thể sẽ gây ra hậu quả khôn lường. Nhưng hiện tại, Cao Lôi Hoa không thể quản nhiều như vậy.

- Mở ra, không gian.

Cao Lôi Hoa quát nhẹ một tiếng. Hai tay của hắn dang rộng ra.

Trước lời nói của Cao Lôi Hoa, một cái khe thật lớn hiện ra trước mặt Cao Lôi Hoa. Cái khe không gian không ngừng mở rộng ra. Nếu ở từ xa có thể thấy được có một cái miệng khổng lồ đang chuẩn bị nuốt cỗ năng lượng tự bạo đó.

Dưới sự khống chế của Cao Lôi Hoa, cái miệng đen ngòm này ăn toàn bộ hết tất cả. Sau khi khe không gian biến mất, khung cảnh ác ma triểu trạch trở về nguyên trạng. Dường như chưa từng xuất hiện khe không gian.

- Phù … phù!!!

Hai mắt Cao Lôi Hoa hiện ra những tơ máu. Mẹ kiếp! Mở ra cái khe không gian to như vậy thật khiến hắn tổn thọ. Tuy nhiên, hắn cũng đã hóa giải được lực tự bạo của phong xà.

Nhìn nơi mà phong xà tự bạo, giờ đây đã xuất hiện mỗi cái lỗ cực sâu. Một khối thiên thạch rơi xuống khiến làn khói đen không ngừng bốc lên.

Nếu có người tới đây, có lẽ họ sẽ tưởng nơi đây vị một hòn thiên thạch rất lớn rơi trúng.

Cao Lôi Hoa ngồi bệt xuống đất, lần này xé rách không gian quá lớn. Lão Cao cảm thấy thần lực trong cơ thể dường như hoàn toàn bị rút sạch.

Nhưng người xưa đã nói “nhân họa đắc phúc” Trải qua hai lần sử dụng không gian pháp tắc, Cao Lôi Hoa có cảm giác được mình đã thành thục hơn nhiều

- Oa, ba, người làm như thế nào vậy?

Saga nhảy từ trên lưng Cầu Cầu xuống, nó nhìn chiếu hố rồi cảm thán nói:

- Lực nổ mạnh như vậy làm sao mà ba cản được?

- Dùng năng lực của không gian pháp tắc đem toàn bộ vụ nổ dời đi.

Cao Lôi Hoa cười nói:

- Tuy nhên, nếu có cách khác, ta sẽ không lựa chọn cách này.

Cao Lôi Hoa nhìn thiên thạch trước mặt. Lực lượng không gian cũng không thể làm biến mất năng lượng tự bạo, mà chỉ có thể đem nó dời đi nơi khác.

Cho nên, vừa lúc lẫy năng lượng của phong xà đã bị truyền đi, lão Cao cũng không biết được. Phải biết rằng hắn còn chưa có khả năng dùng không gian pháp tắc chính xác như vậy.

Có lẽ cỗ lực lượng đó sẽ chuyển đến một nơi mà không ai biết, mà cũng có lẽ nó đã xuất hiện ở nơi có nhiều người. Có thể lại chuyển lên vũ trụ. Ai biết được chứ.

- Ba, nếu vụ tự bạo này có thể truyền tới quốc gia nhân loại, thì không phải sẽ hại chết rất nhiều người sao?

Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti nhảy xuống khỏi lưng Cầu Cầu rồi cẩn thận hỏi.

- Ặc, chắc là không thể.

Lão Cao nhún vai nói, đối với người con dâu lương thiên này, Cao Lôi Hoa tự nhiên sẽ không nói ra. Lão Cao chỉ có thể xác định là không mang lực tự bạo tới Quang Minh đế quốc và Băng Tuyết đế quốc. Tuy rằng hắn không đủ chính xác nhưng về phương hướng hắn vẫn có thể nắm giữ.

- Ạ!! Lôi Thần vĩ đại!!

A Nặc lao đến trước mặt Cao Lôi Hoa rồi nói ra một tràng, vỗ mông Cao Lôi Hoa.

- Hừ!!! Cao Lôi Hoa run lên, da gà nổi lên:

- Có chuyện gì nói mau!

- Lôi Thần vĩ đại, lần này ngài tới để mang chúng tôi đi sao?

A Nặc muốn đem lời trong lòng mình nói ra. Hắn muốn theo lão Cao rời khỏi ác ma triểu trạch. Ở mấy tháng trong này, A Nặc cảm thấy miệng của mình đã nhạt đi nhiều.

Từ khi từ Tử Nguyệt tinh tới đây, sau hồi cùng ma tộc chiến đấu. A Nặc đã tưởng vận mệnh của họ đã khác. Nhưng Cao Lôi Hoa lại đưa bọn họ từ Tử Nguyệt Tinh tới ác ma triểu trạch. Bọn họ không chịu nổi khi ở nơi này. Nhóm người Độc Nhãn Cự Nhân muốn chiến đấu.

Không có biện pháp, Độc Nhãn Cự Nhân giống thú nhân, trời sinh đều là dũng sĩ. Bọn họ vì chiến đấu mà sinh ra, cũng vì chiến mà chết đi. Nên khi thấy phong xà hùng mạnh, bọn họ đã ra đứng quanh nó. Không phải bọn họ không biết phong xà rất mạnh. Bọn họ hoàn toàn cảm giác được sự hùng mạnh của phong xà. Nhưng khát vọng chiến đâu đã bùng lên, khiến bọn họ phải đấu một trận với phong xà… ….

- Các ngươi muốn theo ta rời khỏi nơi này.

Cao Lôi Hoa cũng đang thầm nghĩ trong lòng có nên đưa đám Độc Nhãn Cự Nhân này ra khỏi ác ma triểu trạch không.

- A, Lôi thần đại nhân vĩ đại! Chúng con khâm phục trí tuệ của ngài.

A Nặc nói:

- Chúng con muốn ra khỏi đây. Chúng con không muốn ở cái nơi khỉ ho cò gáy này. Lôi Thần vĩ đại! Xin ngài hiểu cho bọn con!! A Nặc nguyện ý làm tùy tùng của ngài, quét bỏ tất cả những bọn dị giáo đồ! Cái gì mà là Quang Minh Thần tín đồ, Hải Hoàng tín đồ, cái gì mà Hỏa Thần tín đồ, Băng Tuyết Nữ Thần tín đồ, cái gì mà Lực lượng chi thần, Vong Linh Nữ Thần tín đồ. A Nặc sẽ đem bọn chúng giết hết.

A Nặc đã nói tất cả tên các vị thần, khiến cho sắc mặt của lão Cao càng ngày càng khó coi. Tại sao lại thế… Quang Minh Thần tín đồ… Con dâu của hắn chính là Quang Minh Thánh Nữ - tín đồ trung thành nhất của Quang Minh Thần!! Hỏa Thần? Đó là người hầu trung thành nhất của hắn. Về phần Vong Linh Nữ Thần và Thần Thú, thì càng không cần phải nói. Hải hoàng? Chính là bố vợ của hắn. Còn Băng Tuyết Nữ thần? Nếu không có vấn đề gì xảy ra thì đó chính là người yêu duy nhất của hắn tại thế giới này – Tĩnh Tâm, tân nhiệm Băng Tuyết Nữ Thần!!!

Trong lời nói của A Nặc, tất cả các vị thần đều có liên quan tới lão Cao… …

- Ka kaka!! Slime!!!

Slime lại biến nhỏ, nhảy lên vai Cao Lôi Hoa rồi cười hô hố với tên thủ lĩnh ngốc ngếch trước mặt.

- Khụ khụ!! Xem ra, chuyện đưa các ngươi ra khỏi đây thì đợi mấy ngày sau đi.

Cao Lôi Hoa nghiêm mặt lại, rồi nói với A Nặc:

- Hiện tại chúng ta đi đảo không trung có chút chuyện, ta còn một số việc phải giải quyết.

- A? Lôi Thần, ngài không muốn chúng con có thể ra ngoài sao?

A Nặc hô lên, nhưng rồi cũng chỉ rầu rĩ cúi xuống.

A Nặc không biết tại sao Lôi Thần, vừa rồi còn muốn dẫn bọn hắn ra ngoài mà giờ này sắc mặt lại thay đổi hẳn? Sau này, mãi đến khi A Nặc biết được, trong lời nói của mình có bao nhiêu sự xúc phạm. Thì hắn mới biết được Cao Lôi Hoa cấp cho hắn bao nhiêu mặt mũi… …

- Đi thôi! Phong xà cũng đã tự bạo. Chúng ta đem Jennifer Aniston an bài lên đảo không trung, rồi đi thú nhân đế quốc.

Cao Lôi Hoa nói. Phong xà đã chết, toàn bộ manh mối đều đã bị chặt đứt. Hiện tại nếu bọn họ muốn tìm manh mối thì cũng chỉ có thể đến Thú Nhân đế quốc mà thôi. Sâm Lâm Thụ Yêu đã từng nói, dường như đám ma thú này muốn tới Thú Nhân đế quốc để lấy vật gì đó.

**************************.

Bỉ mông đế quốc, Lai Nhân thành.

Trước mặt thú hoàng Nguyệt Sư đang bày một chồng tư liệu. Đây là những hành động sắp tới của hổ tộc. “ Lôi tổ” của ba không hổ là tổ chức tình báo và sát thủ lớn mạnh nhất thế giới. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã có thể thui lại hết các tình bào. Tại chồng tư liệu dầy cộp này, toàn bộ nói về những người trong hổ tộc. Bao gồm những nhân vật trọng yếu hay những người quan hệ mật thiết với hổ tộc… …

-Hừ hừ!!

Nguyệt Sư cười lạnh:

- Đám người này thật tốt, không ngờ dám khi dễ thú nhân tộc chúng ta?!!

Nguyệt Sư tùy tiện lấy ra một phần tư liệu. Phần tư liệu này chính là về thủ lĩnh của hổ tộc, Giáo hoàng của thú thần điện – Hổ Mãnh. Theo tình báo của thành viên Lôi tổ, có vài quốc gia đã cử đại sứ đến muốn giúp đỡ hổ tộc độc lập. Còn có một tổ chức tên là “ thương nghiệp liên minh” còn tổ ý sẽ tài trợ kinh phí cho hổ tộc.

- Nhân loại đáng chết, bọn họ không sợ chúng ta xử lý chúng sao?

Một ít tướng lĩnh giận dữ nói.

- Bệ hạ ngài nói đi, hiện giờ chúng ta nên làm thế nào?

Mấy tên tướng lĩnh cắn răng nói:

- Chỉ cần bệ hạ nói một câu chúng ta sẽ đem quốc gia đó xử lý!! Dám xúc phạm quyền thế của Bỉ Mông chúng ta!

- HÔ, mọi người bình tĩnh. Bây giờ chưa phải là lúc đánh bọn họ.

Nguyệt Sư day hai huyệt thái dương của mình rồi nói:

- Trước hết phái sứ giả tới truyện đạt tới cho bọn họ sự bất mãn của Thú nhân đế quốc với những hành vi của họ.

- Bệ hạ, nếu bọn họ dám bắt nạt chúng ta , thì tại sao chúng ta không xử lý bọn họ!! Tỏ vẻ bất mãn trước bọn họ không có hữu dụng đâu!!

Lão ngưu nhân nắm chặt tay nói:

- Bệ hạ không cần lo lắng điều gì cả, chỉ cần ngài nói một câu, lão ngưu ta sẽ san bằng cả quốc gia đó! Nếu không làm được, ta nguyện mang đầu ta trao cho ngài!!!

Lão ngưu vừa nói xong, đám thú binh đằng sau cũng nhao nhao lên đòi mang quân đi xuất chinh.

- Mọi người đừng manh động, tôi cam đoan, bọn họ chắc chắn sẽ phải trả giá cho hành động của mình. Vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.

Nhìn đám người đang kích động, Nguyệt Sư cười khổ không ngừng:

- Sự việc của đám quốc gia nhân loại, việc chúng ta cần giải quyết trước mắt là giải quyết chuyện hổ tộc. Hơn nữa phải giải quyết trước ngày mùng tám tháng tám. Vì thể diện của thú tộc, mong mọi người hãy hiểu cho ta.

- Rõ, bệ hạ!

Đám tướng lĩnh gật đầu, cũng không nói gì thêm. Nhưng trong mắt họ vẫn hiện lên sự bất cam.

Nguyệt Sư cười khổ, hắn cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Thân là vua của một nước, việc mà Nguyệt Sư phải suy xét cũng nhiều lắm nếu, chuyện này hắn mà xử lý không tốt, có thể sẽ khiến Thú Nhân đế quốc phải chịu sự tấn công của toàn bộ các quốc gia nhân loại. Mà chuyện này Nguyệt Sư cũng không hy vọng xảy ra. Tuy rằng mười tên thánh giai cùng tộc Hoàng kim đã gia nhập, khiến thực lực của Thú Nhân đế quốc tăng nhanh, nhưng chiến tranh không thể chấm dứt nhờ một vạn tên hoàng kim sư tộc và mười tên thánh giai.

- Ba nếu người ở đây thì thật tốt.

Nguyệt Sư tựa trên ghế rồi nhớ tới cha hắn, một người cha nuôi kiêu ngạo. Phải tiêu diệt mọi mối hiểm nguy từ trong trứng nước. Đây là lời dậy của Cao Lôi Hoa với huynh đệ bọn họ, nhưng hiện tại Nguyệt Sư phát hiện, cho dù làm như thế nào hắn cũng không thể làm như ba của mình.

Xử lý đich nhân của mình, không cần tìm một lý do nào. Chỉ cần có uy hiếp thì kẻ thù chắc chằn bị tiêu diệt.

Nguyệt Sư cũng muốn làm vậy, nhưng khi hắn muốn làm thế, điều hắn cần phải suy nghĩ thì còn quá nhiều.

- Ba à, nếu con có một nửa sự quyết đoán của ba thì hay biết mấy.

Nguyệt Sư cười khổ nói.

Hiện tại, hắn rất hy vọng có thể thấy được người cha nuôi của mình xuất hiện, rồi đem nhưng quốc gia muốn duy trì độc lập cho hổ tộc đập chết hết. Để rồi mình có thể thoải mái đứng lên trên cao nhìn mấy đế quốc khốn nạn kia.

- Ba à, con rất nhớ ba!!

Giờ đây, sâu thẳm trong linh hồn thú hoàng vĩ đại phát ra một tiếng kêu. Hắn phát hiện ra , từ khi chào đời tới giờ, hắn chưa bào giờ thấy nhớ cha nuôi tới vậy… …