Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 316: Nam nhân điên cuồng

- Không~~

Nhìn một quyền này của Cao Lôi Hoa, thi vương lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng. Một quyền này ẩn chứa lực lượng có thể đủ làm nổ tan cả người hắn!

‘Làm sao bây giờ?’ Đầu óc Thi vương như một máy tính chạy công suất tối đa trong cuộc đời mình nhanh chóng tính toán. Quyển trục truyền tống, đúng rồi, ta còn có một quyển trục truyền tống nữa mà! Đột nhiên Thi vương chợt nhớ tới trong tay mình còn có một quyển trục dùng để truyền tống. Vừa rồi bị Cao Lôi Hoa đánh cho sợ vãi, nên hắn thiếu chút nữa quên là mình còn có một quyển trục, là pháp bảo vương bài cứu mạng chân chính! Không chút do dự, thi vương lấy quyển trục truyền tống này ra.

Đối mặt với thời điểm sinh tử , Thi vương bộc phát ra tiềm lực khôn người của hắn, lúc này tốc độ của hắn thế nhưng lại mau kinh người! Lấy quyển trục ra xong, Thi vương lại nhanh chóng mở quyển trục ra, rồi giơ nổi quyển trục truyền tống đang mở lên!

Đáng tiếc, tốc độ của hắn mặc dù mau, nhưng có thể so được tốc độ thần cách của Cao Lôi Hoa không!

Nhìn thấy Thi vương xuất ra quyển trục truyền tống, tuy rằng không biết quyển trục truyền tống trên tay Thi vương dung để làm gì, nhưng trực giác nói cho Cao Lôi Hoa biết là không thể để cho gã Thi vương này xé mở quyển trục này ra! Vì thế, chỉ trong nháy mắt, tốc độ của Cao Lôi Hoa tăng lên vài lần liền!

Lúc Thi vương còn đang trong thời điểm vui mừng hé mở quyển trục truyền tống này ra thì một quyền đại biểu cho tử vong của Cao Lôi Hoa đã đánh mạnh lên trên người của Thi vương rồi!

Một đòn này của Cao Lôi Hoa là một đòn tổng lực. Cao Lôi Hoa sợ nhất là thả hổ về rừng sẽ gây ra hậu hoạn vô cùng, cho nên đã không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay hắn tuyệt đối phải đánh chết đối thủ!

Lôi thần lực cuồng bạo dũng mạnh tràn vào trong cơ thể của Thi vương theo một đòn này của Cao Lôi Hoa.

Trước đó không lâu, tại thời điểm đối mặt với các Huyết Tinh Linh bất tử bất diệt, Cao Lôi Hoa đã tự sản sinh ra một cái phản xạ có điều kiện. Phàm là nghe được có liên quan đến thi này thi nọ, thì việc đầu tiên của Cao Lôi Hoa là đem cái thi đó băm vằm ra thành trăm ngàn mảnh vụn cái đã! Sau đó nhìn xem thứ này có thể hay không giống như Huyết Tinh Linh có thể tái sinh lại. Hè hè, nếu tái sinh lại thì… cứ chờ xem…

Nếu nói lực lượng của thần thú đại biểu cho lực lượng cực hạn của thế giới này, thì lực lượng cuồng bạo do lôi thần lực của Cao Lôi Hoa đại biểu cho lực lượng phá hủy cực hạn của thế giới này! Lôi điện, là một trong các loại nguyên tố có sức phá hoại mạnh liệt nhất!

- Giết ta. Ngươi sẽ hối hận!

Trước khi chết, giống như những kẻ thù của Cao Lôi Hoa trước kia. Thi vương cũng làm một câu nguyền rủa cuối cùng với gã nam tử tóc bạc này một cái đã. Chao ôi! Tội nghiệp!

Sau theo, không có một sự kiện may mắn nào phát sinh, thân thể của Thi vương dưới sức mạnh cuồng bạo của lôi thần lực, toàn bộ nổ tung thành các mảnh vụn. Mà cái quyển trục mới vừa hé mở một chút, chưa kịp mở ra hoàn toàn đã rơi xuống đất.

- Trong từ điển của Cao Lôi Hoa ta, chưa hề biết hai chữ hối hận!

Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng:

- Bởi vì những thứ có thể làm ta. Ta đều bóp chết chết! Ha ha!

**************************

Sau khi tiêu diệt xong gã Thi vương đó. Cao Lôi Hoa khẽ thở dài một hơi, sau đó ngẩng đầu nhìn lên trời.

Lúc này, một tầng phong ấn che phủ phía trên đã bị Cao Lôi Hoa phá huỷ. Cho nên hiện tại hiện ra trước mắt Cao Lôi Hoa không phải là lớp màn phong ấn màu vàng trước kia nữa.

Giờ phút này, ở trên đầu Cao Lôi Hoa, một lớp mây đen cuồn cuộn đang ngưng tụ lại. Cái này, đồng nghĩa với việc Cao Lôi Hoa sắp sửa gặp nhận lấy trận thiên kiếp thứ ba. Hơn nữa, lần thiên kiếp này là trận thiên kiếp thứ hai của Cao Lôi Hoa ở Vong Linh cốc. Chỉ là không giống như lần đầu nữa, lần này thiên kiếp sẽ không bị một tầng phong ấn cản trở.

Cẩn thận nhìn kiếp vân trên trời, lần này nếu so sánh với thiên kiếp lúc trước thì hình như có vẻ khác khác.

- Trời ạ.

Bóng đen đứng bên cạnh Thần thú vừa nhìn thấy kiếp vân do thiên kiếp hình thành trên cao thì kinh hoàng kêu lên:

- Đây là loại thiên kiếp đứng hàng thứ hai của phụ thần-- Băng lôi kiếp!

- Cái gì cơ chứ?

Cao Lôi Hoa xoay người nhìn bóng đen kia hỏi một tiếng. Mà lúc Cao Lôi Hoa vừa mới hỏi thì trên bầu trời vang lên một tiếng sấm nổ mạnh đến điếc tai đinh óc.

- Ôi chao!

Cao Lôi Hoa mỉm cười khe khẽ đầy chán nản. Cao Lôi Hoa hắn là một Lôi thần, là người mang tiếng chưởng quản tất cả lôi điện trong thiên hạ vậy mà vẫn không được cấp văn bằng điều khiển thiên kiếp nữa chứ… Đã vậy, toàn bị sấm sét của thiên kiếp đánh!

- Huỳnh!

Tiếng sấm sét vang trời lại vang lên lần nữa. Những tia sét sáng rực chợt lóe lên. Cao Lôi Hoa giương mắt nhìn lên trên, nhất thời bị cảnh tượng trên bầu trời mê hoặc!

Mây đen trên trời dày đặc, bất chợt lại hiện ra một tia sáng chói vô cùng kỳ lạ giữa bầu trời. Một tia chớp sáng bóng như thủy tinh! Đúng vậy, điều này cũng có nghĩa tia chớp này không phải một tia chớp bình thường. Nó cứ như thủy tinh đúc thành!

- Thật xinh đẹp!

Ngày lúc nguy cấp như vậy, thế nhưng Cao Lôi Hoa không hề tỏ vẻ hoảng loạn, nhìn cảnh tượng buông câu ngợi khen. Thật hoàn mỹ! Lôi điện trên không trung này có lẽ là do băng và lôi tổ hợp thành cũng nên. Đây là suy nghĩ của Cao Lôi Hoa sau khi xem qua tia chớp không giống với lôi điện bình thường, thầm đặt cho cái tên ‘băng lôi’! Băng lôi giống như một bông tuyết rớt xuống phía dưới. Hơn nữa lúc băng lôi rơi xuống, chung quanh những bông tuyết mỹ miều còn xoay tròn như những sợi tơ sáng rực xung quanh.

Không chỉ Cao Lôi Hoa khen, ngay cả một tên căn bản không hiểu gì về nghệ thuật như Thần thú cũng bị ‘băng lôi’ xinh đẹp này hấp dẫn ánh mắt. Mà bên cạnh, Vong Linh nữ thần thì khỏi nói, cùng với Vong Linh đại trưởng lão cũng ngây người ra nhìn cảnh đẹp này.

- Ôi, hoa hồng thì có gai, những thứ xinh đẹp thường dễ dàng giết chết con người ta a.

Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, nhìn băng lôi xinh đẹp trên trời mà cảm thán. Thứ này tuy rằng xinh đẹp nhưng lại giống như những đóa hoa hồng có gai dễ dàng làm tay con người ta chảy máu.

- Lấy danh nghĩa Lôi thần của ta!

Gắt gao nhìn chằm chằm băng lôi xinh đẹp trên không trung đang từ từ rơi xuống, Cao Lôi Hoa bắt đầu triệu hồi Tài Quyết:

- Xuất hiện đi—Tài Quyết!

Một tiếng ong ong vang lên, một đạo lôi điện sắc bén màu tử kim xuất hiện trên tay phải của Cao Lôi Hoa. Tiếng đao kiếm ngâm lên vì hưng phấn sương sướng, vì nó lại được đối mặt với thiên kiếp. Cảm nhận thấy thiên kiếp chuẩn bị giáng xuống, Tài Quyết trong tay Cao Lôi Hoa rung lên không ngừng!

- Ảo giác thần thể-- Lôi thần bản thể!

Cao Lôi Hoa quát một tiếng, ngay sau đó lôi quang tử sắc trên người của Cao Lôi Hoa nhanh chóng thu vào trong cơ thể rồi như bị áp nén quá mức, chúng bùng phát mạnh mẽ ra ngoài! Sau đó lôi quang bắt đầu vặn vẹo, biến hình. Cuối cùng, một cái ảo giác Cao Lôi Hoa cao lớn mười trượng xuất hiện ở sau lưng Cao Lôi Hoa.

- Chúng ta cùng đối mặt với thiên kiếp nào. Hà hà!

Cao Lôi Hoa nắm chặt Tài Quyết trong tay. Từ khi bước vào thần cấp, đối thủ thiếu thốn trầm trọng, cho nên bây giờ Cao Lôi Hoa rất là hưng phấn.

- Tên nam nhân này, điên rồi sao?

Nhìn thấy Cao Lôi Hoa đối mặt với ‘băng lôi kiếp’ mà không hề bày ra chút phòng ngự nào, lại dung tư thế chiến đấu nữa. Nhất thời bóng đen bên cạnh phán cho Cao Lôi Hoa một câu điên, hai câu cực điên, ba câu điên vô cùng.

- Lần này, để cho ta quan sát kỹ xem lôi điện do thiên kiếp với lôi điện bình thường có gì khác biệt nào!

Cao Lôi Hoa nhìn thấy ‘băng lôi’ đang nhanh chóng rớt xuống gần mình thì hưng phấn nói. Cao Lôi Hoa hắn thân là lôi thần, nhưng hiện tại đến tận bây giờ vẫn chưa khống chế được lôi kiếp.

Vốn thân là lôi thần. Trong thiên hạ hết thảy lôi nguyên tố đều chịu sự không chế của Cao Lôi Hoa. Nhưng vì cái gì cũng là lôi điện, vậy mà lôi điện do thiên kiếp sinh ra lại không chịu sự chưởng quản của mình cơ chứ?

Vấn đề phức tạp này đã làm Cao Lôi Hoa suy nghĩ rất lâu.

Trước kia Cao Lôi Hoa vừa chân ướt chân ráo bước vào thế giới của các vị thần, hiểu biết cũng có hạn, cho nên cũng không có nghĩ tới vấn đề này. Chỉ mới gần đây, Cao Lôi Hoa đột nhiên nhớ tới vấn đề này. Phải biết rằng hắn là lôi thần. Trong thiên hạ hết thảy lôi điện đều phải chịu sự khống chế của hắn mới đúng, vì cái gì lôi điện do lôi kiếp sinh ra lại không chịu sự khống chế?

Tuy rằng thiên kiếp là do Sáng Thế thần thiết lập ra để trừng phạt những ai vi phạm quy tắc của ổng. Nhưng nói cho cùng thì vẫn là lôi điện mà.

Nhìn lên bầu trời, chứng kiến băng lôi mỹ miều kia, Cao Lôi Hoa đột nhiên có ý nghĩ.

Hắn muốn lưu giữ lôi kiếp lại. Sau đó nghiên cứu nó một cái mới được. Để xem thử lôi điện do thiên kiếp này khác gì với lôi điện bình thường chứ.

- Nhưng làm thế nào để phong ấn được nó đây???

Tuy rằng Cao Lôi Hoa đã có ý tưởng, nhưng lúc thực hiện thì gặp phải nan đề liền. Thiên kiếp ngay trước mắt đó, nhưng phải làm thế nào mới bảo lưu hoàn hảo được nó để mà nghiên cứu mới là vấn đề?

Trong lúc Cao Lôi Hoa còn đang suy nghĩ đến việc này thì đạo băng lôi thứ nhất đã rơi xuống đầu Cao Lôi Hoa.

Bởi vì vừa rồi, trong lúc Vong Linh nữ thần cùng với tên Thi vương kia quyết đấu, Cao Lôi Hoa đã nhúng tay vào, cho nên đạo băng lôi này tất nhiên nhè Cao Lôi Hoa mà nện thôi. Chẳng qua phạm vi công kích của băng lôi quá rộng, cho nên vô hình chung những ai đứng bên cạnh Cao Lôi Hoa cũng bị ăn đòn oan.

- Tất cả các ngươi đều tránh ra!

Nhìn thấy bộ mặt ngơ ngơ ngáo ngáo của Thú thần với Vong Linh nữ thần đứng bên cạnh nhìn băng lôi, Cao Lôi Hoa nhất thời quát to một tiếng. Sau đó giơ Tài Quyết lên chắn đạo băng lôi nhìn xinh đẹp này.

Tử sắc mang theo kim sắc. Băng lôi cùng với lôi thần lực biến dị của Cao Lôi Hoa va chạm mạnh mẽ với nhau.

- Trong điều luật của Sáng Thế Thần, điều luật thứ 300 nói: Băng lôi, cộng tám đạo.

Bóng đen cạnh Thần thú nhìn băng lôi khẽ nói nhẩm, tựa hồ giống như đọc trong một cuốn kinh thượng cổ ghi lại:

- Băng lôi kiếp, là thiên kiếp tầng thứ hai của Sáng Thế thần. Bao gồm tám đạo lôi điện,trong đó bảy đạo đầu có cường độ năng lượng giống nhau. Đạo thứ tám có cường độ bằng bảy đạo trước cộng lại.

Nhìn bộ dáng của hắn tựa hồ như đang chứng thực lại những điều đã đọc trong kinh thư, tựa hồ nhắc nhở Cao Lôi Hoa. Bởi vì giọng nói của hắn dù bé nhưng mọi người trong Vong Linh cốc đều có thể nghe được.

- Cám ơn.

Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó cùng ảo giác thần thể phía sau đồng thời cầm Tài Quyết trong tay chém về phía băng lôi.

Đồng thời, nghe sự giải thích của bóng đen về băng lôi, trong lòng Cao Lôi Hoa lập tức nghĩ xem làm cách nào để lưu giữ băng lôi này lại. Mà nghe bóng đen cạnh Thần thú nói xong thì hình như băng lôi này chỉ có tám đạo thôi à! Hic, chỉ có tám đạo, hình như ít quá! Phải nhanh chóng nghĩ biện pháo lưu giữ băng lôi lại gấp, kẻo tám đạo đánh ra hết thì tiêu. (Cao Lôi Hoa ngại ít).

- Bùm!

Băng lôi cùng lôi thần lực của Cao Lôi Hoa va chạm vào nhau, sau đó bao phủ cả người Cao Lôi Hoa vào bên trong, thân mật âu yếm lão Cao của chúng ta!

Nhất thời, Cao Lôi Hoa cảm thấy kinh hãi lực lượng của băng lôi.

- Trời ạ, thật cường đại.

Cao Lôi Hoa vừa đỡ một đạo thiên lôi liền cắn chặt răng. Tuy rằng hắn thân là lôi thần. Nhưng mà băng lôi căn bản không phải thứ hắn có thể hấp thu dễ dàng được. Thuộc tính điện do băng lôi mang đến làm hai tay của Cao Lôi Hoa run lên, đồng thời thuộc tính băng làm cả người rét lạnh mà rung mình một cái

- Để coi nào! Có tính chất dẫn điện à?!

Đột nhiên hai mắt Cao Lôi Hoa sáng ngời, tính dẫn điện. Yahoo! Cao Lôi Hoa cảm thấy đèn sáng rồi, cái từ ‘tính dẫn điện’ này đến từ địa cầu làm cho Cao Lôi Hoa tỉnh ngộ liền.

Ở thế giới ma pháp này ngây người lâu quá làm cho bản thân mình cũng bị cái lối suy diễn ‘ma pháp biến hóa’ làm ngu muội đi mất. Đồng thời, một cái ý tưởng điên cuồng hiện ra trong đầu Cao Lôi Hoa. Bất quá, thân là một người đàn ông, có đôi khi cần điên cuồng một chút...