Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 309: Ngươi cũng tốt đấy

Thừa dịp Cao Lôi Hoa cùng Tinh Linh Thần còn đang mải mê cá độ, Cửu U mang theo huyết tinh linh chậm rãi tiến vào truyền tống trận, ly khai nơi này, chỉ để tại một lượng lớn phó thi.

Sau khi đổ xong, Tinh Linh Thần cũng chịu thua. Nên hắn liền mang Cao Lôi Hoa lấy nước suối sinh mệnh. Tuy rằng nhóm người Tinh Linh Thần cũng biết được huyết tinh đã tiến vào truyền tống trận chỉ để lại phó thi. Vậy nên cũng chẳng tạo được thương tổn gì cho Tinh Linh thôn, nhưng để đảm bảo, thì cứ để Thần Thú và hắc ảnh kia ở đây bảo hộ. Còn Tinh Linh Thần mang Cao Lôi Hoa tới suối sinh mệnh.

- Được rồi, chúng ta tới suối sinh mạng trước. Còn để đám huyết tinh linh giết mãi không chết sau.

Tinh Linh Thần cảm thán một tiếng rồi nói với Cao Lôi Hoa.

Tuy rằng, Tinh Linh Thần nói rất thoải mái, nhưng lòng hắn lại đau như cắt. Nếu suối sinh mạng dễ lấy như vậy, thì làm sao hắn coi trọng được. Suối tinh linh chính là mệnh căn của Tinh Linh Thần.

- Ba, con cũng đi theo.

Nguyệt Nhị ở bên cạnh chạy ra, bên cạnh cô bé là thú một sừng màu trắng.

Cao Lôi Hoa nhìn thú một sừng rồi gật đầu. Tốc độ của thú một sừng cũng không kém Cao Lôi Hoa và Tinh Linh Thần nhiều lắm.

- Tra Lý, đảo không trung của tôi, nhờ anh trông giúp.

Cao Lôi Hoa nói với Tra Lý trước khi đi. Phải biết rằng đây là lễ vật quan trọng khi Cao Lôi Hoa thành hôn.

- Yên tâm đi!

Tra Lý vỗ ngực cam đoan:

- Tôi sẽ canh trừng “cục gạch” này.

******************.

- Trong trung tâm của Tinh Linh sâm lâm, có một nguồn suối đặc thù. Nó hoàn toàn khác với nước suối thông thường.

Khi tiến vào trong Tinh Linh sâm lâm, Tinh Linh Thần giải thích với Cao Lôi Hoa khởi nguyên của suối sinh mệnh:

- Nước suối đặc biệt này chính là “mạch nước”. Mạch trên đại lục này rất ít. Nó tập trung rất nhiều năng lượng chí âm. Đến một trình độ nhất định, sẽ hóa thành nước. Nhớ lúc trước, trong Vong Linh cốc, cũng có một nguồn nước cực âm “âm hồn chi tuyền”.

- Ừ!

Cao Lôi Hoa gật đầu, âm hồn chi tuyền Cao Lôi Hoa cũng biết do nguyên nhân sữa của Tĩnh Tâm. Âm Hồn thảo được phát triển là do “ âm hồn tuyền”.

- Nước suối này cũng cùng một dạng với “âm hồn chi tuyền”.

Tinh Linh Thần nói tiếp:

- Cả hai đều là cực âm chi tuyền nhưng, “âm hồn chi tuyền” vẫn khác “sinh mạng chi tuyền”. Nước suối ở đây chỉ sau khi xử lý mới có thể dùng được.

Tinh Linh Thần dẫn Cao Lôi Hoa vào nơi sau nhất trong Tinh Linh sâm lâm rồi nói:

- Vậy nên, nước suối này dưới sự cải tạo của tôi mới trở thành “sinh mạng chi tuyền”.

- Nhưng, cả 2 loại nước suối đều giống nhau. Nước suối cứ cách vài năm mới phun ra một lần. Vậy nên nước suối sinh mạng rất quý báu.

Tinh Linh Thần nhất mạnh hai chữ “quý báu”.

- Ừ!

Cao Lôi Hoa chỉ gật đầu cho có lệ. Vấn đề nước suối sinh mạng làm sao mà có Cao Lôi Hoa cũng chẳng quan tâm.

- Vậy nên, Cao Lôi Hoa huynh đệ có thể suy xét một chút, trả cho tôi Tinh Linh Thần sáo trang được không?

Tinh Linh Thần lại vô sỉ nói:

- Được không, không cần nhiều đâu, trả tôi mấy thứ là được rồi.

-….

Cao Lôi Hoa không nói gì, chỉ nhìn Tinh Linh Thần.

Nhìn thấy biểu hiện của Cao Lôi Hoa. Tinh Linh Thần cũng gãi gãi đầu, xem ra cách này cũng không hiệu quả.

Dưới sự dẫn đường của Tinh Linh Thần, khoảng cách đã gần lại.

- Đã đến nơi.

Tinh Linh Thần nói một tiếng. Tuy Tinh Linh sâm lâm rộng lớn như dưới tốc độ của bọn họ, chỉ một lát là đã đến nơi.

Đảo mắt nhìn qua, Cao Lôi Hoa nhìn thấy giữa tinh linh sâm lâm là một tòa nhà làm bằng đá. Tuy không phải qua hoa lệ, nhưng so với xung quanh, thì đây quả thật là “hạc giữa bầy gà”. Phải biết rằng đây có thể là tòa nhà duy nhất trong tinh linh sâm lâm làm bằng đá.

- Vào đi!

Sai khi mở của ra, Tinh Linh Thần kêu đám người Cao Lôi Hoa tiến vào. Ở sau bọn họ, Nguyệt Nhị cùng thú một sừng cũng tiến vào theo.

Thạch điện cũng không lớn. Khi tiến vào trong, Tinh Linh Thần nhanh chóng tiến lên phía trước lấy trong hộp gỗ ra một bình nước suối sinh mệnh.

- Đây chính là nước suối sinh mạng.

Tinh Linh Thần đem bình nước suối đưa cho Cao Lôi Hoa.

- À, đúng rồi, cậu cần nước suối sinh mạng để làm gì vậy?

Sau khi đưa bình được cho Cao Lôi Hoa, hắn thuận miệng hỏi.

- Để phá vỡ nghuyền rủa

Cao Lôi Hoa nói với Tinh Linh Thần.

- Phá bỏ nguyền rủa?

Nói đến nguyền rủa, Tinh Linh Thần rất phấn khích. Nói đến việc phá bỏ nguyền rủa, Tinh Linh Thần rất pro. Sáng Thế Thần đứng nhất, còn hắn đứng thứ hai:

- Là nguyền rủa gì?

- Lời nguyền rủa của biển cả.

Cao Lôi Hoa nói với Tinh Linh Thần:

- Người yêu của tôi là mỹ nhân ngư. Lúc chưa trưởng thành mà đã lên bờ, nên trúng lời nguyền rủa của biển cả.

- Lời nguyền rủa của biển ca?

Tinh Linh Thần nhướn mày, rồi quay đầu nhìn Nguyệt Nhị trên lưng thú một sừng, nói:

- Cao Lôi Hoa, người yêu của cậu có phải là hải tộc công chúa Tĩnh Tâm, đúng không?

- Ừ?

Cao Lôi Hoa nói:

- Làm sao anh biết?

- Quả nhiên là tiểu nha đầu hải tộc.

Tinh Linh Thần cười to nói.

Nghe thấy Tinh Linh Thần kêu Tĩnh Tâm là tiểu nha đầu. Cao Lôi Hoa liền nhíu mày, tuy rằng lấy niên kỷ của Tinh Linh Thần, gọi Tĩnh Tâm như vậy là đúng. Nhưng hình dáng của Tinh Linh Thần nhìn chũng không già hơn Tĩnh Tâm là mấy.

- Quả nhiên là nha đầu Tĩnh Tâm. Ha ha, nhưng phải biết rằng lời nguyền của biển cả rất phức tạp.

Nói tới lời nguyền của biển cả, Tinh Linh Thần liền nhíu mày.

- Rất phức tạp sao? Ngay cả nước suối sinh mệnh cũng không phá bỏ được?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Ài, chuyện này tôi cũng không biết, vì chưa thử mà.

Tinh Linh Thần cười rồi nói tiếp:

- Nhớ lại năm đó, tên Hải Hoàng vì đứa con gái bảo bối cug mình cũng từng tới đây lấy trộm nước suối sinh mạng.

- Trộm?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Ài, cậu không biết nha đầu Tĩnh Tâm bỏ nhà đi sao? Hải Hoàng rất yêu đứa con gái này, nhưng không được tôi cho nước suối sinh mạng, nên hắn đành phải đổ.

Tinh Linh Thần cười nói.

- Sau rồi sao?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Sau đó? Ha ha.

Tinh Linh Thần cười gian manh:

- Năm đó, tôi cùng Hải Hoàng đánh cuộc một phen, kết quả là hắn thua. Ngay cả thần khí của hắn “ Hải hoàng tam giác xoa” cũng mất đi. Nếu không phải lúc đó tôi đang vui, có lẽ hắn sẽ phải khỏa thân trở về biển.

- Hải hoàng tam giác xia? Không phải chứ

Cao Lôi Hoa nói:

- Vài ngày trước, tôi cùng Hải hoàng giao thủ, trên tay ông vẫn cầm vũ khí đó mà. Có phải không anh nhớ nhầm.

Cao Lôi Hoa nhớ tời lần đầu tiên gặp Hải Hoàng Poseidon, và chiến một trận với ông. Hắn vẫn còn giớ Hải Hoàng xoa cũng tương đối.

- Ha ha. Đó là đồ giả.

Tinh Linh Thần cười đắc ý:

- Tôi là đổ thần, Tinh Linh Thần cả đời toàn cá độ. Trừ 2 người Lôi thần nhất hệ các ngươi ra, không ai có thể thắng tôi một ván. Hải hoàng đổ, nhưng tôi lại thắng hăn, nên “Hải Hoàng tam giác xoa” chính là chiến lợi phẩm của tôi.

- Thì ra là vậy.

Cao Lôi Hoa gật đầu nói:

- Đúng rồi, anh còn muốn Tinh Linh Thần sáo trang của mình không?

- Có.

Tinh Linh Thần nói rõng rạc, hai mắt hắn sáng lên nhìn Cao Lôi Hoa.

- Chúng ta đánh cuộc một ván, được không?

Cao Lôi Hoa híp mắt nói.

- Không cần!

Tinh Linh Thần trả lời rõ ràng.

- A? Anh sợ à?

Cao Lôi Hoa cố ý khích tướng Cao Lôi Hoa. Nhưng hiển nhiên hắn quên mất độ vô sỉ của Tinh Linh Thần.

- Ha ha, cậu nói đúng. Tôi sợ.

Tinh Linh Thần cười nói:

- Đổ thuật của cậu tôi đã kiến thức qua. Trình độ hiện tại của tôi không phải là đối thủ của cậu.

- A, anh không phải bảo anh là đổ thần hay sao?

Cao Lôi Hoa cười nói. Mỗi người đều có yếu diểm của mình. Nếu biết tận dụng điểm đó thì tác dụng của biện pháp khích tướng sẽ rất lớn.

- Ha ha,Cao Lôi Hoa cậu không cần khích tôi. Điều này tôi đã quá rõ rồi.

Tinh Linh Thần nói tiếp:

- Tôi sẽ không vì thứ gọi là mặt mũi mà đánh mất đồ của mình. Và quan trọng hơn, tôi không đổ những ván đã biết trước mình sẽ thua.

- Ha ha. Vậy được rồi, anh nói xem làm sao để trao đổi “ Hải hoàng tam giác xoa”.

Cao Lôi Hoa nhín vai đáp. Dù sao hắn cũng sắp cưới Tĩnh Tâm, nên hắn muốn đem vật này tặng cho bố vợ.

- Tôi muốn Tinh Linh Thần sao trang.

Tinh Linh Thần nói rõng rạc.

- không được.

Cao Lôi Hoa cũng nói:

- Anh cũng phải biết, Tinh Linh Thần sáo trang cũng không phải chỉ một. Nếu để đổi lấy Hải Hoàng tam giác xoa thì không bao giờ được.

- Thôi quên đi, tôi cũng chẳng quan tâm.

Tinh Linh Thần giả bộ bất cần nói. Nhưng hắn vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn nhẫn không gian của Cao Lôi Hoa.

- Ài, quên đi vậy. Dừ sao cũng chẳng cần lắm.

Cao Lôi Hoa nhún vai, tâm lý chiến thì Cao Lôi Hoa sợ ai chứ? Người nào mà không có tâm lý vững vàng, và khả năng quan sát tốt thì làm sao mà làm đặc công được chứ. Tuy rằng Cao Lôi Hoa không phải là đặc công nhưng hắn cũng gấn bằng rồi.

Nhìn thấy bộ dáng bất cần của Cao Lôi Hoa, Tinh Linh Thần nóng nảy lên. Tuy rằng Tinh Linh Thần đã sống lâu, nhưng vẫn còn thuần khiết chán. So với tâm lý chiến, hắn làm sao bằng Cao Lôi Hoa.

Nhưng Tinh Linh Thần cũng rất lỏi. Dù sao hắn cũng đã sống được nhiều năm rồi, hắn cố thể kìm nén lại.

Cứ như vậy, hai người mang ý xấu, đứng nhìn lẫn nhau, không ai nói thêm câu nào.

Cao Lôi Hoa và Tinh Linh Thần cứ đứng nhìn nhau. Mà Nguyệt Nhị cùng thú một sừng cũng nhàm chán nhìn hai người.

- Chán quá!

Nguyệt Nhị nằm sấp lên thú một sừng rồi nói.

Đột nhiên, đôi mắt của thú một sứng dưới Nguyệt Nhị đột nhiên sáng lên. Một cỗ năng lượng ba động từu trong cơ thể Nguyệt Nhị truyền ra. Dườn như là không gian năng lượng .

Độc giác thú dù sao cũng là thánh thú, nên nó lập tức nhân ra có người lấy Nguyệt Nhị là không gian định vị để tiến hành ma pháp truyền tống!!

- Hí!!

Thú một sứng hí lên một tiếng.

Ngay khi Cao Lôi Hoa và Tinh Linh Thần đang tranh đấu, liền bị một tiếng hí của thú một sừng là cho cả kinh. Ngay sau đó một cỗ năng lượng do ma pháp truyền tống truyền tới. Xem dao động năng lượng, có thể đây là truyền tống trên phạm vi lớn.

Cao Lôi Hoa cùng Tinh Linh Thần nhìn nhau rồi nhanh chóng phóng ra ngoài. Sau bọn họ, thú một sừng đang cõng Nguyệt Nhị cũng chạy vội ra.

Ba!

Sau khi mở cửa ra, Cao Lôi Hoa liền nhíu mày.

Trước mắt hắn là một lượng lớn thây khô. Hơn một nghìn thây khô đi phía sau Cửu U và thi thể của đám huyết tinh linh.

- Ha ha! Cao Lôi Hoa tiên sinh, lần này cảm tạ con gái ngài làm định vị. Nếu không có nàng, muốn trực tiếp truyền tống đến đây cũng không phải dễ.

Thanh âm của Cửu U truyền đến. Cao Lôi Hoa nhìn lại ,thấy Cửu U vẫn tiêu sái như trước, một tay chào hắn, một tay giữ một tinh linh.

Mọi người đều biết truyền tống ma pháp cần phải có người định vị. Nếu không có người định vị, mà truyền tống là rất nguy hiểm. Nhưng Cửu U đã động tay động chân vào Nguyệt Nhị, nên bọn chúng có thể truyền tống đến trung tâm của tinh linh sâm lâm, và dùng đòn tấn công bất ngờ để khống chế Tinh Linh nữ hoàng.

- Là ngươi!

Cao Lôi Hoa căm tức nhìn Cửu U.

- Ha ha, Cao Lôi Hoa tiên sinh, vậy chúng ta chào nhau nhé.

Cửu U nhìn Tinh linh nữ hoàng rồi cười với Cao Lôi Hoa. Hắn phát hiện mình rất thích nhìn Cao Lôi Hoa ăn quả đắng.

- Muốn trốn sao?

Cao Lôi Hoa lấy từ trong nhẫn không gian một hạt châu màu đỏ rồi miết vào đó.

Thấy vậy, sắc mặt Cửu U liền biến đổi.

Cao Lôi Hoa âm hiểm cười và miết hạt chậu.

Ngay lúc đó, Cửu U chợt rên rỉ một tiếng rồi hắn cắn răng nói:

- Truyền tống.

Xoạt!

Tất cả truyền tống trận đều phát sáng.

- Cao Lôi Hoa, ngươi hãy nhớ mặt ta đây.

Trước khi đi, Cửu U nói với giọng đầy hận ý.

- A? Đây là vật gì?

Tinh Linh Thần nhìn hạt châu trong tay Cao Lôi Hoa, rồi ngay lập tức nở nụ cười dâm đãng:

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, thứ này…. Không ngờ cậu cũng có vật tốt như vậy….