Tiểu Tam mang theo ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm vào Tuyết Y Nhi ở phía trước. Đây là Tuyết Y Nhi sao? Vì sao nàng lại làm như vậy với mình chứ?
Ngay sau đó, nhìn thấy nụ cười tàn khốc trên khóe miệng của Tuyết Y Nhi, ánh mắt khó tin của Tiểu Tam dần dần biến mất, thay vào đó là một chút bất đắc dĩ và đau khổ.
- Cuối cùng, chị vẫn không chống nổi sự dụ hoặc của vương vị sao?
Hức, Tiểu Tam không phải là một kẻ ngốc, thấy thần sắc của Tuyết Y Nhi như vậy Tiểu Tam liền hiểu nàng vì sao muốn làm như vậy.
Dù cho là Tuyết Y Nhi, người chị có quan hệ rất tốt với mình, cũng không chống lại được sự hấp dẫn của vương vị. Cái gọi là tình bạn, tình thân, tất cả đều chỉ là giả dối, trước sự mê hoặc của quyền lợi, nhũng thứ này giống như một tấm màng mỏng dễ dàng bị phá vỡ. Có lẽ, cũng chỉ có người con trai ấy là không vì quyền lợi thôi. Trong mắt Tiểu Tam đột nhiên hiện lên hình ảnh Cao Lôi Hoa với mái tóc dài trắng như tuyết.
- Cô em Sophia đáng yêu của ta, ngươi đã thích và ở muốn ở cùng với nam nhân kia như vậy, nên người chị như ta đành phải tiễn ngươi một đoạn đường để đi tới gặp hắn.
Khóe miệng Tuyết Y Nhi lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Nàng đâm mạnh đấu khi màu bạc vào thẳng ngực trái của Tiểu Tam. Ngực trái, đó là chỗ trái tim của loài người, cũng là một trong những nơi trí mạng nhất của con người.
Tiểu Tam từ từ nhắm hai mắt lại, dưới tác động của bạch ngân đấu khí, cả người Tiểu Tam bị đánh ngã về phía sau. Một dòng máu đỏ tươi từ khóe miệng của nàng chảy ra. Tình cảm ruột thịt, tình bạn không tồn tại ở trong hoàng thất. Nàng bây giờ mới hiểu, tiếc là đã quá muộn.
- Ngươi đừng trách ta.
Tuyết Y Nhi híp mắt nói:
- Giết ngươi, ta mới có thể thực sự bước lên vị trí nữ hoàng. Bởi vì đối thủ cạnh tranh còn lại - Đại công chúa con gái của Đại trưởng lão do để thủ hạ đến đại băng nguyên thi triển cấm chú nên mất đi cơ hội tranh đoạt vương vị với ta. Lần này ngôi vị nữ hoàng, không phải của ta thì chẳng ai có thể. Đừng trách ta, muốn trách thì hãy trách ngươi sinh ra trong gia đinh đế vương thôi.
Tiểu Tam chỉ cảm thấy trước mắt dần mơ hồ. Trong giây khác đó, Tuyết Y Nhi toàn thân mặc quần áo trắng nhẹ nhàng biến mất khỏi tầm mắt của nàng.
Tiểu Tam cười cay đắng, tay trái khó nhọc xoa nhẹ lên bộ ngực của mình. Ngực trái, có thể là trí mạng với những người khác, những đối với Tiểu Tam thì không phải như vậy. Trái tim của Tiểu Tam lại nằm ở bên phải, ngược lại đối với người thường. Nhưng mà, việc này có tác dụng gì đâu chứ? Tiểu Tam thầm nghĩ, cho dù không bị đánh trúng tim, nhưng ngực trái lại bị đấu khí đâm mạnh. Chẳng bao lâu nữa, mình cũng sẽ dần dần chết đi, chết ở trên đại băng nguyên này. Và rồi tuyết cũng sẽ chôn vùi nàng, cho dù một chút dấu vết cũng không lộ ra ngoài.
Giết mình ở chỗ này, Tuyết Y Nhi cũng tính tới chuyện hủy xác và dấu vết rồi.
Tiểu Tam từ từ nhắm hai mắt lại. Bóng tối bao phủ thế giới của nàng. Cái chết, chính là loại cảm giác này sao... ...
Từ giờ khắc này, Tiểu Tam đã chết đi, còn sau xuất hiện trước mặt Tuyết Y Nhi, là Băng Tuyết nữ hoàng - Sophia.
*********************
Cao Lôi Hoa và Băng Sương Cự Long bị đạo lôi quang cuối cùng bổ trúng, ngay lúc ấy thì Cao Lôi Hoa liền cảm thấy trên thanh kiếm Tài quyết hiện ra một luồng ánh sáng màu tím đỏ yêu dị. Cho dù đang ở bên trong ánh sáng màu vàng tím của lôi điện, thì màu tím đỏ trên thân thanh Tài quyết vẫn nhìn thấy được rõ ràng. Ngay sau đó Cao Lôi Hoa liền cảm thấy mình giống như tiến vào truyền tống trận, trước mặt tối sầm lại.
Xuất hiện lần này, hắn phát hiện đang ở bên trong một hang động thật lớn. Động này rất cao, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên, ước đoán phải cao hơn trăm mét.
- Đây là chỗ nào vậy?
Cao Lôi Hoa nghi ngờ quan sát bốn phía. Tại sao mình lại trong cái hang động lớn này. Rõ ràng vừa rồi mình vẫn còn đứng trên đại băng nguyên, sao giờ lại đột nhiên ở trong hang động này chứ?
- Việc này, ta cũng không biết.
Đột nhiên một tiếng nói giống như ma quỷ vang lên ở phía sau Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa cả kinh, lập tức quay đầu lại. Sau đó thấy thì ra là Băng Sương Cự Long Furion. Lúc này Furion đã hóa thành hình người anh tuấn. Cao Lôi Hoa nheo mắt lại nhìn Furion. Từ khí thế trên người hắn, xem ra hắn đã tiến lên cấp tám rồi.
- Nhờ hồng phúc của Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta đã tiến lên cấp tám thành công rồi.
Furion cười ha hả, nói với Cao Lôi Hoa.
- Ha ha, không cần cảm ơn làm gì. Đây là việc ta nên làm.
Cao Lôi Hoa giơ tay lắc lắc, xèo xèo đùng đùng, tay của Cao Lôi Hoa vì khua qua khua lại trên không trung khiến tiếng sấm nổ vang lên, một tia lôi điện sinh ra trong cái nhấc tay của hắn.
- Ủa?
Cao Lôi Hoa ngạc nhiên kêu lên một tiếng. Hắn lập tức cảm thấy nguyên tố lôi điện ở nơi này rất là đậm đặc. Đặc đến nỗi chỉ cần hơi cử động thì sẽ ma sát với nguyên tố lôi điện sinh ra điện quang.
- Nguyên tố lôi điện ở đây thật là nồng đậm.
Cao Lôi Hoa nói.
- Nơi này, chắc chính là Mạt Đức Sát Khắc.
Lúc này Băng Sương Cự Long Furion nhắm hai mắt lại, dường như cảm nhận dược một chút. Sau đó hắn mở mắt nhíu nhíu mày nói.
- Mạt Đức Sát Khắc?
Cao Lôi Hoa nghi ngờ nói:
-Là chỗ nào.
- À, Mạt Đức Sát Khắc, được gọi là "nơi vĩnh viễn không có lôi điện", chính là nơi chúng ta biến mất.
Furion giải thích với Cao Lôi Hoa.
- Ngươi làm sao mà biết được?
Cao Lôi Hoa có chút nghi ngờ, Furion làm sao mà biết được nơi mà bọn họ biến mất chứ?
- Ha ha, nói đến chuyện này thì có chút xấu hổ.
Furion cười ngượng nói:
- Bởi vi ta là một lộ si (mù đường), biết lộ si không?
Furion nói với Cao Lôi Hoa.
- Biết.
Cao Lôi Hoa gãi đầu.
- Ừ, bởi vì ta là mù đường, nên thường hay đi lạc, cho nên bộ tộc Băng Sương Cự Long vì không muốn ta đi lạc, nên cho ta một vật nhỏ.
Furion lấy ra một miếng thủy tinh to như bàn tay nói:
- Trên miếng thủy tinh này có ba ma pháp đặc biệt là "Truy tung ma pháp trận", "Định vị ma pháp trận" "Cảm ứng ma pháp trận". Có nó, bắt cứ lúc nào ta cũng có thể cảm giác được mình đang ở nơi nào của đại lục. Mà long tộc có thể thông qua nó để tìm được ta.
Furion gãi gãi đầu nói.
Oạch! Hai mắt Cao Lôi Hoa sáng ngời:
- Furion, thứ này ngươi còn nhiều, không?
- Làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng mù đường sao?
Furion lấy ra một túi thủy tinh lớn từ bên trong nhẫn không gian:
- Thứ này làm ra tương đối dễ dàng, khi cần ta sẽ có rất nhiều.
- Ha ha!
Cao Lôi Hoa cười sảng khoái, vỗ Furion bồm bộp. Cao Lôi Hoa vốn là muốn làm cho bọn nhỏ một cái hệ thống định vị toàn cầu, nhung vẫn không kịp làm! Bây giờ thứ này của Furiom quả thực là thiết bị truy tìm mơ ước của Cao Lôi Hoa.
-Cho ta một ít đi!
Cao Lôi Hoa giơ cái túi lên nói không chút khách khí. Trước ánh mắt đau lòng của Furion, Cao Lôi Hoa đổ gần một nửa túi ma pháp thủy tinh của hắn.
Furion "lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa". Long tộc đối với bất kì vật gì phát sáng có sự ham muốn và canh giữ rất tốt. Có câu nói rằng: "Không ai có thể lấy ra được một kim tệ từ trong tay của cự long!" Nhưng mà nghĩ tới chuyện Cao Lôi Hoa cứu hán một mạng, còn giúp hán vượt qua độ thần kiếp. Furion cắn răng cố gắng đè ý muốn đoạt lại thủy tinh từ trong tay của Cao Lôi Hoa.
Sau khi tay được thiết bị truy tung ma pháp bản này tâm tình của Cao Lôi Hoa cũng tốt lên rất nhiều:
- Ngươi nói, đây chính là Mại Đức Sát Khắc, là nơi vĩnh viễn không có lôi điện sao?
Cao Lôi Hoa phất phất tay, tôi quang không ngừng vang lên đùng đùng. Ở đây mà gọi là không có lôi quang à, có mà nơi lôi quang mạnh mẽ ý chứ!
- Ta cũng không biết việc này là có chuyện gì?
Furion nhíu nhíu mày, tiếp lấy nửa túi ma pháp thủy tinh còn lại tù tay của Cao Lôi Hoa:
- Mạt Đức Sát Khắc trước đây là nơi không hề có lôi điện. Cho nên ta mới lựa chọn độ thần kiếp ở nơi đây. Bởi vì nguyên tố lôi điện ở Mạt Đức Sát Khắc rất ít, nên ta mới cho rằng độ kiếp ở nơi này là tốt nhất.
- Có điều lôi điện nguyên tố ở đây đậm đặc quá mức, ta cũng không rõ là tại sao. Nhưng mà ta có thể khẳng định nơi này chính là Mạt Đức Sát Khắc. Chẳng lẽ tất
cả nguyên tố lôi điện của Mạt Đức Sát Khắc đều tập trung ở chỗ này sao?
- Ngươi đoán rất đúng, đi theo ta.
Cao Lôi Hoa sau khi nhắm hai mắt lại cảm ứng một chút rồi đột nhiên nói với Furion.
- Sao?
Furion nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.
- Ta cảm thấy năng lượng lôi điện hoàn toàn bị hấp thụ vào đây.
Cao Lôi Hoa nói:
- Nguyên tố lôi điện đều ngưng tụ theo một quy luật về hướng của hang động này. Nếu như nói không sai, chúng ta đi theo hướng của nó là có thể đến được trung tâm của nguyên tố lôi điện. Có lẽ đây chính là nguyên nhân làm cho Mạt Đức Sát Khắc không có nguyên tố lôi điện! Đi theo ta.
Cao Lôi Hoa nói với Furion, sau đó dẫn đầu đi vào sâu bên trong huyệt động.
Đi theo nguyên tố lôi điện, Cao Lôi Hoa và Furion đi vào sâu bên trong huyệt động. Sau đó hai người bọn họ dừng bước lại. Bởi vì trước mặt hai người Cao Lôi Hoa chính là một cánh cửa lớn bằng đá ngăn bước tiến về phía trước.
Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn cánh cửa lớn. Ở ngay giữa cánh cửa lớn này có một cái hố lõm xuống, trên cánh cửa còn có khắc một hàng chữ to và vàng rực bằng một thứ ngôn ngữ kỳ lạ. Năng lượng tỏa ra từ những chữ lớn khiến Cao Lôi Hoa kinh ngạc! Những chữ này hoàn toàn dùng thần lực để vẽ ra, hơn nữa lại còn là lôi thần lực màu vàng tím.
- Đây là chữ gì, Furion, ngươi có biết không?
Cao Lôi Hoa hỏi.
- Tạm thời cũng nhận được có vài chữ.
Furion nhìn hàng chữ trên cánh cửa cả hồi lâu mới nói:
- Đây là thần văn từ thời thượng cổ, chữ viết của thần. Ngươi thật may mắn, phải biết rằng ta là một trong vài người của long tộc nhận biết được loại chữ viết này! Chuyện kề là, năm đó ta vinh hạnh được chủ thần của tộc ta là Long thần chọn trúng. Được học tập ở bên long thần đại nhân vĩ đại một trăm năm. Sau đó ta cũng học được chữ viết vĩ đại này....
- Dừng, dừng lại, đừng nói đến lịch sử của ngươi nữa.
Cao Lôi Hoa vội vàng cắt đứt sự lải nhải của Furion:
- Hãy nói ý nghĩa của mấy câu này đi.
- Thật là, vất vả lắm mới tìm được một cơ hội nói về tiểu sử của ta.
Furion bất mãn nói thầm một tiếng, sau đó xem xét mấy chữ này rồi nói:
- Đây là chữ do thượng cổ đại thần Lôi thần viết lại.
Sau khi xem xong cả câu. Furion chau mày rồi dùng ngôn ngữ thông dụng ở đại lục đọc mấy câu nói đó:
- Với danh nghĩa lôi thần của ta, quyết định phong ấn vĩnh viễn nơi này. Lấy lôi điện trong thiên địa làm khóa, lấy thần lực của ta làm cửa. Thất đạo phong ấn thuật.
Dừng lại một chút, Furion tiếp tục đọc câu tiếp theo:
- Bất luận người nào đi đến nơi này, phải ngừng bước tiến của các ngươi lại. Nếu cứ khăng khăng tiến về phía trước, thì sẽ chịu tai họa lớn.
- Xong rồi ư?
Cao Lôi Hoa hỏi.
- Ừ, ý nghĩa câu này cùng gần như vậy, ở bên dưới có vài từ ta không biết.
Furion nhún vai nói:
- Thế nào, chúng ta có nên đi vào hay không?
Cao Lôi Hoa lấy tay chống cằm, suy nghĩ một chút. Sau đó tay phải vỗ lên cánh cửa một cái. Ngay khi tay của hắn đụng đến cánh cửa, thanh Tài quyết trên lưng Cao Lôi Hoa lại một lần nữa phát ra tiếng rung động.
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn thanh kiếm Tài quyết. Hình như sau khi đi đến Mạt Đức Sát Khắc này, thanh Tài quyết này cứ chốc lát lại rung động đầy hưng phấn.
- Xem kìa, Cao Lôi Hoa huynh đệ!
Furion đột nhiên chỉ vào vết lõm trên cánh cửa rồi kêu Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa giương mắt nhìn, chỉ thấy chỗ lõm vào bên trên cánh cửa đang phát ra ánh sáng màu hồng. Nhìn kỹ lại thì thấy nơi phát ra hồng quang chính là chỗ lõm ở trước hai chữ "Phán quyết"
Cao Lôi Hoa nhìn lại thanh Tài quyết trong tay mình. Hai chữ "Phán quyết" trên thân của nó rất ăn khớp với chữ trên cánh của! Cao Lôi Hoa duỗi tay ra, đặt thanh Tài quyết vào bên trong chỗ lõm.
-Cạch!
Bỗng chốc, thanh Tài quyết hoàn toàn lọt vào bên trong chỗ lõm này.
- Mời ngài truyền lôi thần lực vào.
Ngay khi thanh Tài quyết lọt vào chỗ lõm, trên cánh cửa đột nhiên vang lên một giọng nữ rất êm tai. Cao Lôi Hoa ngừng lại, tiếng nói như thế này khiến cho hắn nhớ đến trước đây khi đi rút tiền trong ngân hàng ở địa cầu, khi nhắc nhờ nhập mật mã vào thì cũng là một giọng nữ.
- Mời ngài đưa lôi thần lực vào.
Lúc này, giọng nói trên cánh cửa lại vang lên lần nữa.
- Chuyện kỳ lạ mỗi năm đều có, năm nay chuyện lạ thật là quá nhiều.
Cao Lôi Hoa lắc đầu, đặt tay phải lên trên cánh cửa, rồi truyền lôi thần lực vào.
- Xác thực thanh kiếm Tài quyết ...Xác thực Lôi thần lực .... Chào mừng quay trở về, Lôi thần điện hạ vĩ đại!
Giọng nói kia vang lên liên tục. Sau đó "Ầm" một cái, cửa đá to lớn bắt đầu tách sang hai bên.
Cao Lôi Hoa có chút cảm giác kỳ lạ. Loại chuyện này nếu phát sinh ở địa cầu, Cao Lôi Hoa sẽ không thấy kỳ quái. Nhưng phát sinh ở thế giới ma pháp này thì rõ ràng có phần quái dị. Nhưng mà Cao Lôi Hoa nghĩ lại một chút, bất kể là văn minh ma pháp hay là văn minh khoa học, cuối cùng đều là vì thuận tiện cho con người mà sinh ra. Phát triển đến mức cuối cùng thì có hiệu quả như nhau thì cũng là bình thường.
Khi cánh cửa mở ra, thanh Tài quyết lại lơ lửng và rung rung ở trong không trung. Cao Lôi Hoa chìa tay nắm lấy nó rồi cùng Furion bước vào bên trong cánh cửa.
Sau khi bước qua cánh cửa, hai người Cao Lôi Hoa lại phát hiện đằng sau là một cái hang động. Nhưng mà đó lại là một hang động bị đóng băng, ở trong hang động này toàn là băng, ở giữa động, có tám trụ băng lớn, trên tám trụ băng đều cột tám sợi xích màu vàng nhạt to như ngón tay! Nếu như là đối với người có chút hiểu biết về kim loại thì sẽ nhìn ra, sợi xích màu vàng nhạt này chính là kim loại ma pháp ám kim rất quý giá trên đại lục. Tám sợi xích to này đều được tạo thành bởi ám kim hết sức quý giá! Trên tám cây cột trụ phát ra một cỗ thần uy khổng lồ.
Cao Lôi Hoa và Furion lập tức sinh ra hứng thú đối với phong ấn này. Đích thân Lôi thần phong ấn, ở bên trong là cái gì đây?
Khi hai người đến gần, Cao Lôi Hoa liền thấy được ở giữa tám cây băng trụ này phong ấn cái gì đó. Một người! Một nữ nhân, một nữ nhân còn rất nhỏ, có lẽ có thể nói là một cô bé nhỏ.
Quan trọng nhất là, cô bé nhỏ này Cao Lôi Hoa rất quen - con gái của hắn, đứa con bán long nhân, Kim Toa Nhi....