“A... Người kia, không cần phải để ý đến, không cần cố gắng cùng Tô Nhất Dạ gặp mặt. Ngay cả gặp mặt mà nói, gặp một mình cô ấy là được, không cần gặp cùng với những người khác.”
“Tại sao?”
“Em lại hỏi tại sao, anh liền trước mặt nhiều người như vậy, hung hăng hôn em!”
“Oh...”
Mặc kệ nói cái gì cũng không bằng ở trước mặt mọi người hôn em, có tác dụng nhất, đây là biện pháp tốt nhất làm cho An Bảo Bối lập tức câm miệng.
An Bảo Bối vẻ mặt bất mãn cúi đầu, mặc dù có chút thẹn thùng, Vinh Ninh còn là ngây ngốc cười.
Ừm... Anh cũng không muốn lần nữa gặp phiền toái gì, có một Trác Nhất Phong đủ làm cho anh cảm thấy nhức đầu.
Nhà lớn họ Vinh.
Sau khi Cục Cưng bỏ đi từ bên cạnh Vinh Ninh, liền đi thẳng về nhà họ Vinh, hai vợ chồng nhà họ Vinh liền giương ra nụ cười tít mắt một mảnh, nhất là Vinh ba, hưng phấn khoanh tay trước ngực, “Thật tốt quá, Vinh Dự đi xem mắt thời gian dài đã như vậy, đối phương cũng không có gọi điện thoại đến cho Nhất Dạ, phản ánh bất mãn đối với Vinh Dự, xem ra chuyện lần này khẳng định thành!”
“Đúng vậy đúng vậy 100%...” Vinh mẹ cũng vui mừng nhướng mày cười, bưng kẹo tới, ngồi ở bên cạnh Cục Cưng, “Hiện tại chuyện của Vinh Dự làm xong, cũng liền kém Vinh Ninh.”
Vừa nhắc tới con trai từ nhỏ đến lớn đều làm cho mọi người kiêu ngạo nhất, ở phương diện chuyện tình cảm, mới vừa rồi dường như vinh ba ba còn cười đến giống như là một đóa hoa, ngay lập tức gương mặt giống như là bị sảng khoái đánh cà một dạng khó coi, thật không biết tới cùng khi nào thì người một nhà mới có thể vui vẻ hòa thuận ngồi cùng một chỗ, anh ta cũng được hưởng thụ Tề nhân chi phúc.
Cục Cưng ăn kẹo nhìn xem gương mặt Vinh ba, nghĩ tới nghĩ lui, cần phải đem chuyện phát sinh hôm nay Nhị lão nói nói rõ ràng.
“Kỳ thật...” Cục Cưng đang cố gắng sắp xếp ngôn ngữ, “Kỳ thật ông nội, bà nội, hôm nay người cùng Nhị gia gia thân cận không ai khác, chính là mẹ con, An Bảo Bối, ba làm sao cũng không hiểu nổi là bạn gái trước kia.”
Uy lực của buổi nói chuyện này quả thực so với uy lực của bom nguyên tử còn muốn mạnh mẽ hơn, kinh ngạc hơn, Nhị lão ngây ra như phỗng thời gian thật dài, hiển nhiên không có hồi phục tinh thần.Cục Cưng đành phải một mặt uống nước bổ sung nước miếng, một mặt giải thích toàn bộ sự tình phát triển hôm nay cho hai nguời.
Vừa mới dứt lời, Vinh ba không có khí lực ngồi trên sô pha.Tựa hồ vẫn còn đang trong lý giải chuyện đã xảy ra hôm nay, dừng lại trong chốc lát, Vinh ba và Vinh mẹ cũng không biết nên cần phải cười hay cần phải khóc, cuối cùng vẫn quyết định việc này là hỉ sự. Dù sao Vinh Ninh cùng Vinh Dự, hai người đàn ông khó tính nhất nhà họ Vinh này giải quyết xong một người cũng tốt.
Vinh ba lập tức gọi điện thoại cho Vinh Ninh, đầu điện thoại bên kia kêu đô đô không ngừng, Vinh ba cũng kích động bất ổn, hai chân không ngừng run rẩy, điện thoại đột nhiên được chuyển, truyền đến giọng nói tràn trề ngọt ngào của Vinh Ninh, Vinh ba cũng không nhịn được từ trên ghế salon đứng lên, đứng không vững, đã lâu không có nghe được giọng nói tràn trề tinh thần phấn chấn của Vinh Ninh như vậy vội vàng kéo tay Vinh mẹ, vui mừng nhảy tới nhảy lui, “Thành, thành! Việc đã thành!”
“Ôi chao!” Vinh mẹ hướng tới ông trời cảm kích, không hiểu cảm thấy rất muốn khóc, nước mắt lộp độp chảy, lại nghe được một cái tin tức khác của Vinh Ninh, Vinh Ninh muốn dẫn An Bảo Bối về nhà ăn cơm.
Vinh mẹ lau nước mắt nói, “Thành thành thành, hiện tại tôi liền lập tức cùng người giúp việc ra ngoài mua thức ăn, tự mình xuống bếp. Hôm nay, gia đình chúng ta ăn bữa cơm vui vẻ!”