Cư xử như đàn bà, suy nghĩ như đàn ông

Chương 14: Cách Có Được Chiếc Nhẫn

Người đàn ông của bạn biết điều bạn muốn: cam kết tối hậu – Chiếc Nhẫn. Anh ta cũng biết điều anh ta cần: Bạn.

Do đó, dường như rõ ràng anh ta sẽ tự tới hiệu trang sức, chọn một chiếc nhẫn kim cương lớn và đẹp đẽ, sau đó lên kế hoạch cho một lời cầu hôn ấn tượng đủ để cho bàn cầu hôn của Seal – ca sĩ từng giành giải Grammy – với siêu mẫu Heidi Klum chỉ còn trông như lời mời đi dự buổi khiêu vũ kết thúc năm học của bọn nhóc (anh chàng đã cầu hôn trong một căn lều tuyết xây trên mặt sông băng có độ cao hơn 4.000 mét so với mực nước biển).

Nhưng lời cầu hôn của bạn mãi không thấy đâu.

Và theo cách người đàn ông của bạn đang hành động, nó sẽ không tới trong tương lai gần.

Và vì vậy, bạn đợi. Và đợi. Và lại đợi thêm chút nữa.

Đây là câu chuyện của quá nhiều người phụ nữ – những bạn gái đã đầu tư công sức nghiêm túc không chỉ bởi họ yêu người đàn ông của mình, mà còn bởi họ muốn chứng tỏ rằng họ chính là Người Ấy. Mọi người đều biết rõ cách bạn chứng tỏ với anh ta bạn là Người Ấy: Làm mọi điều mà một người vợ sẽ làm với anh ta – ủng hộ anh ta về mặt cảm xúc, chung thủy, nỗ lực trong phòng ngủ, thường xuyên nói với anh ta bạn yêu anh ta và chứng tỏ điều đó. Có thể là sống với anh ta. Có con với anh ta. Trở nên gần gũi – rất gần gũi – với mẹ, các chị em gái, và bạn bè anh ta. Về cơ bản, bạn trao tặng anh ta mọi điều anh ta cần và tất cả những gì anh ta muốn.

Hãy nghe thử “Bức thư Dâu tây” từ một người nghe tự nhận mình là “Chiếc đồng hồ sinh học”, một phụ nữ độc thân ba mươi mốt tuổi không con cái trong một mối quan hệ mà cô cảm thấy như “Hẹn hò kiểu qua đường kéo dài ba năm.”:

Anh ta nói với tôi anh ta yêu tôi và muốn tôi sinh con cho anh ta. Đồng hồ sinh học của tôi chạy như điên, và chúng tôi đã cố gắng trong ba năm qua để có thai mà không có kết quả (tôi cho rằng đây là một dấu hiệu). Vấn đề là anh ta nói không muốn có một mối quan hệ cam kết lâu dài hay hôn nhân bởi vì anh ta không muốn phải chịu trách nhiệm trước bất cứ ai. Trong chừng mực tôi biết về anh ta, tôi đã cho anh ta thấy tôi không hề giống những phụ nữ khác anh ta đã hẹn hò. Tôi có mặt bên anh ta khi anh ta tự làm tổn thương mình, khi anh ta bỏ việc, khi bố anh ta mất, khi anh ta không có việc làm trong nhiều tháng trời. Tôi đã động viên anh ta, và hỗ trợ anh ta cả về tài chính và vật chất. Tôi đã chờ đợi và chờ đợi, hy vọng anh ta sẽ cưới tôi vì tôi không cho rằng mình sẽ tìm được người khác muốn có con với tôi. Tôi có ngốc nghếch khi chờ đợi anh ta? Liệu tôi có nên thôi theo đuổi chuyện này?

Cô và quá nhiều người phụ nữ khác tương tự không thể hiểu tại sao, sau bao nhiêu vất vả, anh ta lại không cho cô điều cô cần và muốn. Để tôi giải thích rõ cho cô và các bạn. Người đàn ông của bạn không hỏi cưới bạn bởi vì một hoặc nhiều lý do sau đây: (1) anh ta vẫn còn đang kết hôn với người khác; (2) bạn không thực sự là người anh ta muốn, hoặc câu trả lời thực bạn không muốn nghe; (3) bạn chưa yêu cầu anh ta cưới bạn hoặc đặt ra một cái mốc.

Trên thực tê,sẽ tôi biết vài chàng mà các quý cô của họ hiện đang ở đúng tình trạng thế này. Một trường hợp nổi bật là một cặp đã hẹn hò một năm trước khi rốt cuộc cô ấy có thai. Với kinh nghiệm của mình, bà mẹ đơn thân (cô đã có một cậu con trai từ mối quan hệ thất bại trước) biết rằng cô không có đứa con thứ hai với một người đàn ông không có mặt ở đó để giúp cô nuôi lớn con mình, vì thế cô nói một cách đơn giản: “Em sẽ chỉ có đứa con này nếu anh sẵn lòng trở thành một người cha thực thụ – chứ không phải kiểu người cha bán thời gian/ thỉnh thoảng/ khi anh cảm thấy thích.” Và đối mặt với triển vọng đánh mất cô và đứa con, anh ta đã sẵn sàng làm nhiệm vụ: Anh ta đồng ý ở bên con mình, và rời bỏ căn hộ, chuyển vào sống cùng cô bạn gái trong khi họ chuẩn bị cho sự ra đời của con trai.

Ồ, cô nghĩ rằng lời cầu hôn, chiếc nhẫn, và đám cưới sẽ nhanh chóng tiếp nối sau khi đứa bé sinh ra. Để ghi nhận, thực ra bạn trai cô cũng đã tặng cô một chiếc nhẫn. Nhưng cô đã đeo chiếc nhẫn đó bảy năm, và mặc dù cô đã hy vọng, chờ đợi, và cầu nguyện có một ngày cưới, tới tận hôm nay họ cũng chẳng tiến gần hơn việc đi dọc lối đi trong nhà thờ so với ngày con họ sinh ra. Họ chia sẻ một ngôi nhà. Họ chia sẻ trách nhiệm làm bố mẹ. Họ chia sẻ hóa đơn, các kế hoạch, tiền mua xăng, băng ghế trong nhà thờ, và chắc chắn là chiếc giường. Nhưng họ không chia sẻ tên họ và giấy đăng ký kết hôn.

Cô không thể hiểu tại sao họ lại chơi trò ở cùng nhà thay vì xây dựng một gia đình chính thức cùng nhau. Anh ta cảm thấy như thể họ đã có gia đình, và thực sự, không cần gì nhiều phải đi xa hơn những gì họ đã có. Và đây là tình trạng tiến thoái lưỡng nan.

Bạn thấy đó, đối với một số người đàn ông, hôn nhân cũng được xếp cùng hạng với ăn rau: bạn biết đó là điều bạn nên làm, nhưng bạn không thực sự muốn làm bởi vì, những món thịt băm viên và khoai tây chiên đầy dầu mỡ, chất béo, muối sẽ làm vị giác thỏa mãn hơn nhiều. Tôi đã nói đi nói lại với các bạn trong cuốn sách này rằng đàn ông chúng tôi là những sinh vật đơn giản, và nếu không vì phụ nữ, chúng tôi sẽ sống khá đơn giản – tiền sẽ được tiêu vào những thứ lấp lánh, thời gian của chúng tôi sẽ được dành để xem thể thao và thoát y, và phần lớn chúng tôi sẽ không có nhu cầu giữ nhà sạch, ăn mặc đẹp đẽ hay làm gì đó khác với chơi điện tử. Chúng tôi hạnh phúc khi sống theo cách này – điều đó khiến chúng tôi cảm thấy trẻ trung và vô tư lự. Hôn nhân thì không. Trách nhiệm và hôn nhân không phù hợp với cảm xúc đó, cho tới khi tất cả những chuyện chơi bời trở nên mệt mỏi và chúng tôi nhận ra chúng tôi phải trở thành người lớn, hoặc điều gì đó – ai đó – khiến chúng tôi trưởng thành.

Nhưng đây là điều bạn cần biết: đàn ông biết khá rõ rằng hôn nhân là điều phụ nữ muốn – rằng mặc dù các bạn độc lập, mặc dù các số liệu thống kê cho thấy một nửa các cuộc hôn nhân ở Mỹ kết thúc bằng ly hôn, mặc cho số lượng thời gian, công việc, mồ hôi và nước mắt bạn biết bạn sẽ phải đổ vào việc xây dựng một mối quan hệ không hoàn hảo, rốt cuộc thì phụ nữ các bạn vẫn tin vào câu chuyện cổ tích về một người chồng, một ngôi nhà với hàng rào trắng và 2,5 đứa trẻ.

Đàn ông cũng biết rõ rằng họ có thể từ từ ban phát một số thứ để có cảm giác như họ đang bước gần tới bàn thờ – chỉ để giữ cho bạn chờ đợi. Hãy tin tôi khi tôi nói điều này: đàn ông làm mọi điều có mục đích, và trong trường hợp một người đàn ông hẹn hò với bạn trong một thời gian dài, hoặc chuyển tới sống với bạn, hoặc tặng bạn một chiếc nhẫn, nhưng vẫn từ chối không đưa ra một ngày cưới? Anh ta làm như vậy chỉ để giữ bạn. Anh ta muốn có bạn, và anh ta không muốn ai khác có được bạn.

Và tôi ở đây để nói với các bạn rằng, lý do duy nhất mà một người đàn ông có thể kéo dài một cuộc đính hôn hay trì hoãn sự cầu hôn là vì người phụ nữ của anh ta không đòi hỏi anh ta đưa ra một ngày tháng cụ thể; cô ngồi đó một cách ngốc nghếch cho phép bạn trai tự quyết định khi nào thì anh ta sẵn sàng, cắt đứt cơ hội với bất cứ người chồng tương lai nào, và trong một số trường hợp, chuyển vào sống cùng anh ta, và thậm chí sinh con cho anh ta.

Đơn giản là tôi không thể lịch sự ở đây.

Điều đó đơn giản là ngớ ngẩn.

 

Hãy đi guốc vào bụng người đàn ông: nếu một người đàn ông sẵn sàng trở thành bạn trai của bạn lâu dài, sống cùng bạn, trở thành một người cha quan tâm, hay tặng bạn một chiếc nhẫn, anh ta đã loại mình khỏi danh sách chơi bời – về mặt từ ngữ, anh ta đã gạch tên mình khỏi danh sách câu cá giải trí. Anh ta không thể đem các cô gái về nhà. Anh ta không thể nói chuyện điện thoại hoặc nhận cuộc gọi ở nhà từ các cô gái. Anh ta không thể rời nhà đi gặp một cô gái khi anh ta muốn – hoặc ở lại với cô ta cả đêm. Anh ta biết không thể đưa tiền cho người phụ nữ nào khác bởi vì anh ta đang góp tiền với bạn. Tại sao một người đàn ông trong mối quan hệ cam kết với bạn lại chấp nhận cái danh sách “anh ta không thể” trên đây?

Bởi vì anh ta muốn có bạn và không muốn mất bạn.

Vì thế chỉ còn một bước nữa để có được phương trình hôn nhân: việc đặt ra ngày cưới. Bạn biết bạn muốn điều đó, vì thế đây là điều bạn làm: đặt ra một số yêu cầu và tiêu chuẩn và yêu cầu anh ta tôn trọng điều đó – hãy nói với anh ta, “Em yêu anh, anh yêu em, chúng ta có một mối quan hệ tuyệt vời – mối quan hệ mà em vẫn luôn mơ ước. Và điều em muốn bây giờ là kết hôn với anh. Vì thế em cần anh đặt ra một ngày cụ thể, và trả lời em sau vài tuần. Nếu tới lúc đó em vẫn chưa nhận được lời cầu hôn, xin anh hãy biết rằng em sẽ không ngồi đó chờ đợi anh quyết định khi nào sẽ bấm chiếc nút hạnh phúc của cuộc đời em. Những sắp xếp hiện tại của chúng ta chưa làm em hạnh phúc.”

Sao? Đây là một lời đề nghị hoàn toàn hợp lý. Nếu không, bạn sẽ chờ đợi bao lâu ở tình trạng này để rồi bạn không có được điều bạn muốn – bốn năm? Mười năm? Mãi mãi?

Kế hoạch là của bạn; đừng từ bỏ sức mạnh của mình. Ngay giây phút chúng tôi thấy bạn sẵn sàng từ bỏ hy vọng được đi dọc lối đi trong nhà thờ, chúng tôi cũng sẽ xếp xó kế hoạch này. Và chúng tôi sẽ tiếp tục tiến về phía trước và thuê bạn, với sự lựa chọn mua nếu bạn cho phép chúng tôi. Đừng có trở thành Đại lộ Baltic trong trò chơi cờ tỷ phú – nơi bất cứ ai cũng có thể thả xúc xắc, hạ cánh, và trả vài đô la để vui vẻ một chút mà không phải có chút nghĩa vụ hay lo lắng nào. Bạn sẽ phải tới Broadway trong trò chơi; buộc người đàn ông của bạn đi vòng qua góc phố và hạ cánh ở khu nhà ở cao cấp đó – nhận ra rằng bạn là loại bất động sản hoàn hảo chỉ dành để mua.

Lưu ý: Điều quan trọng không phải là yêu cầu người đàn ông cưới bạn. Điều quan trọng là đưa bạn ra khỏi trạng thái tinh thần từ thời 1945 đó, nơi bạn đứng đó chờ một gã nào đó cầu hôn mình. Bạn đã được dạy dỗ rất rõ ràng – rằng “Mình sẽ không bao giờ đề nghị một người đàn ông cưới mình” – rằng bạn đã mất sự nhạy cảm khi liên quan đến việc có được điều bạn muốn. Nhưng bây giờ không còn là năm 1945 nữa! Trở lại hồi bố mẹ tôi và thế hệ của họ hẹn hò và kết hôn, phụ nữ có thể chịu đựng được việc sẵn sàng chờ đợi một người đàn ông bởi vì thực sự những lựa chọn cho đàn ông khá hạn chế. Nếu một anh chàng sống trong trang trại, trang trại tiếp theo cách đó những hai dặm, và trang trại đó cũng chưa chắc đã có một cô gái – mà chỉ thêm hai chàng trai nữa – vì thế anh ta sẽ phải đi thêm hai dặm nữa để thực sự nhìn thấy một người bạn đời tiềm năng, chứ chưa nói đến chuyện tìm đúng người đó. Và khi họ tìm hiểu nhau, thực sự tìm hiểu nhau, anh ta phải tới đó, viết những thông điệp nhỏ trên đá trên đường tới đó để mọi người biết được dự định của anh ta, để lại lời nhắn cạnh gốc cây và gửi tín hiệu khói để cô gái biết điều gì đang diễn ra. Ồ, chuyện hẹn hò còn lãng mạn hơn nhiều, bởi vì những người đàn ông biết họ phải cư xử hợp lý – không chỉ cho những người vợ chưa cưới, mà còn cho cả bố mẹ của người vợ chưa cưới. Những chàng trai phải tới nhà, xin phép được ngồi cùng trong phòng, và người lớn phải có mặt bởi vì không có bất cứ phòng thừa nào để họ có thể ngồi riêng. Và câu chuyện tìm hiểu lên đến đỉnh cao khi chàng trai kéo ông bố ra một nơi, và vai thì ưỡn ra, cằm hất lên, hỏi xin cầu hôn con gái ông ấy. Và bất cứ điều gì người cha quyết định là điều sẽ diễn ra.

Giờ người phụ nữ đã được dạy cả đời rằng nếu một người đàn ông yêu bạn, anh ta sẽ tìm hiểu bạn và đề nghị được kết hôn. Vấn đề với điều này là giờ đây bạn đã được đào tạo để sử dụng logic của thế kỷ hai mươi trong tình huống của thế kỷ hai mươi mốt. Không còn chuyện có ít phụ nữ để chọn lựa – phụ nữ có mặt ở khắp nơi, làm việc cùng đàn ông, sống cùng các tòa nhà với họ, đi cùng xe buýt và tàu hỏa, cùng tham gia câu lạc bộ. Công nghệ thì hiện đại đến mức giúp ta liên hệ với phụ nữ mà không cần tới gặp. Không còn là năm 1945 nữa – ta không thể cứ bám víu lấy kiểu cách xưa cũ đó. Cái kiểu “Nếu anh ta muốn cưới mình, anh ta sẽ hỏi cưới” phải dừng lại. Bởi vì chúng tôi sẽ không hỏi khi nào thì bạn sẵn sàng – chúng tôi sẽ vui chơi với bạn cho tới khi bạn đưa ra các yêu cầu và tiên chuẩn và tuân thủ những điều đó. Tôi không bảo các bạn phải quỳ gối. Tôi nói với các bạn hãy đặt ra mốc thời gian cho chiếc nhẫn và ngày tháng cho đám cưới, và nói với người đàn ông bạn muốn kết hôn vào những ngày tháng đó.

Tôi nhận thấy điều này rất khó. Nhưng để tôi cho các bạn biết điều gì thực sự khó: hẹn hò/ sống chung/có con với một người đàn ông không có ý định cưới bạn và tám năm sau khi hai người bắt đầu, anh ta bước ra khỏi cửa và bạn bị bỏ lại trơ trọi để tìm một người đàn ông mới/tự trả mọi khoản hóa đơn sau tám năm chia sẻ với một người khác/tự nuôi con. Ồ, bạn có thể làm được điều đó. Nhưng hãy nhận ra điều đó sẽ khó khăn thế nào. Tất cả những gì tôi gợi ý là các bạn hãy sớm giải quyết cái khoảnh khắc bất tiện đó ngay từ sớm – cho anh ta biết ngay từ giờ những gì bạn muốn và chờ đợi. Làm rõ với anh ta về giá trị của bạn, và anh ta phải trả giá mới có được bạn, nói với anh ta bạn có giá trị thế nào như thể bạn sắp sửa kê khai mình trên eBay với giá trị nhiều triệu đô la. Làm rõ giá trị của bạn: hãy nói “Em tôn trọng anh, em ngưỡng mộ anh, em trìu mến, em quan tâm tới anh, em đúng hẹn, em nhân hậu, em chung thủy, em sẽ sinh con cho anh và yêu chúng điên cuồng – và tất cả những điều này sẽ được dâng hiến với một khoản hậu hĩ. Em cần thời gian, sự chung thủy, ủng hộ, yêu mến, quan tâm, đúng giờ, nhân hậu, và cách cư xử đàn ông – em cần anh mở cửa, kéo ghế, cần sự tôn trọng, và hơn hết là tình yêu của anh. Em cũng chờ đợi một chiếc nhẫn kim cương và được khoác tay đi dọc lối đi trong nhà thờ.”

Khi một người đàn ông nghe thấy điều này, anh ta sẽ chú ý, bởi vì bạn đã đặt giá trị cao cho chính mình. Anh ta sẽ thấy điều đó và đặt câu hỏi cho tình huống: “Cô có xứng đáng với tất cả những điều đó?” Nếu chi phí của bạn quá cao, anh ta sẽ bỏ đi. Nhưng đằng nào thì bạn cũng không muốn có người đàn ông đó, phải không nào? Anh ta chỉ tìm cách thuê bạn. Những người đi thuê không quan tâm gì hết đến tài sản họ thuê – họ để nó xuống cấp, hư hại, không quan tâm trông nó thế nào. Họ sử dụng không gian đó, và khi họ tìm thấy chỗ khá hơn, họ khước từ thuê tiếp và dọn ra ngoài để thuê nơi mới.

Bạn muốn có người đàn ông sẵn sàng mua căn hộ cao cấp Broadway đó – người chờ đợi chuyện chuyển vào ở, ở lại một thời gian, chăm sóc bãi cỏ, đảm bảo cái bơm hoạt động tốt, sơn lại tường, mua thêm đồ đạc, trả khoản vay cầm cố đầy đủ. Bạn biết đấy, biến ngôi nhà bạn thành một mái ấm. Anh chàng ngay đó? Anh ta là người chịu trách nhiệm và đặt ra câu hỏi, như bạn cần anh ta.

Rốt cuộc, những cậu nhóc thì lêu lổng. Còn đàn ông mới xây nhà.

Hãy đòi hỏi anh ta trở thành đàn ông. Nếu anh ta không yêu bạn, anh ta sẽ không chấp nhận bất cứ điều gì trong số này, giờ bạn biết điều đó. Nhưng nếu anh ta yêu bạn, anh ta sẽ tuyên bố, sẽ chu cấp cho bạn và anh ta sẽ bảo vệ bạn. Nếu anh ta thực sự yêu bạn, lời tuyên bố cuối cùng sẽ là, “Đây là vợ tôi”. Bạn có thể bắt đầu bằng, “Đây là cô gái của tôi,” “Đây là mẹ của con tôi,” hoặc thậm chí, “Đây là hôn thê của tôi.” Nhưng sau vài năm bạn cần thoát khỏi cái tước hiệu hôn thê này. Tối thiểu, bạn xứng đáng với sự rõ ràng. Bởi vì phụ nữ không thể làm tốt nếu không có sự rõ ràng. Điều các bạn đều muốn biết là: Mối quan hệ này sẽ đi đến đâu? Anh có yêu em eko? Em có phải là Người Ấy của anh? Anh thấy tương lai nào cho chúng ta?

Tóm lại là thế – mọi người đàn ông đều biết chuyện này rốt cuộc sẽ đến với mình. Hiện giờ anh ta có thể chưa sẵn sàng, nhưng nếu bây giờ anh ta chưa sẵn sàng nhưng bạn thì có, khi đó hai bạn không phù hợp lắm, phải không nào? Vì thế tại sao lại phí phạm những năm tháng quý giá của cuộc đời vào thứ gì đó không tới được nơi bạn muốn nó tới? Thay vào đó, bạn nên tìm kiếm ai đó muốn tới nơi bạn tới. Tôi thực sự tin rằng đó là lý do tại sao có quá nhiều phụ nữ ở độ tuổi ba mươi lăm chưa kết hôn – bởi vì ở đâu đó dọc đường đi, họ không cương quyết nói không rồi sống tiếp. Nhưng tôi có thể nói với các bạn từ kinh nghiệm cá nhân: hãy cương quyết nói không, đặt ra vài tiêu chuẩn và quan sát xem anh ta nhanh chóng tuân thủ thế nào. Lý do mà ngày nay tôi đã cưới Marjorie là vì cô ấy có các mốc thời gian, một số yêu cầu, và một số tiêu chuẩn. Tôi đã thấy những thứ đó từ sớm trong mối quan hệ; tôi thấy những thứ đó vào buổi đêm mối quan hệ của chúng tôi suýt kết thúc; tôi thấy những thứ đó khi tôi có lại được cô ấy. Tôi sẽ nói với bạn điều này, nếu tôi vẫn giữ việc làm ở nhà máy của Ford và cô ấy cần 400 đô la từ tấm séc lương tháng 600 đô la của tôi, tôi cũng sẽ trao cho cô ấy.

Tôi muốn bảo vệ cô ấy.

Và cô khiến tôi tự hào được là người đàn ông của cô.

Bạn cũng có thể có điều này. Đừng trở thành một câu chuyện đau buồn nữa. Hãy đặt mình lên trước tiên – tới nơi bạn muốn tới, và khiến người đàn ông của bạn trở thành con người tốt đẹp nhất anh ta có thể trở thành. Hãy nhớ điều này: nguyên nhân số một của thất bại ở đất nước này là nỗi sợ hãi. Nỗi sợ làm ta tê liệt không thực hiện hành động. Đừng sợ đánh mất anh ta, bởi vì nếu một người đàn ông thực sự yêu bạn, anh ta sẽ không bỏ đi đâu hết.