Thiệt đúng hai giờ rưỡi chiều, quan Biện Lý với quan Thẩm Án ngồi xe hơi lên tới quận có một quan Lục sự với một thầy Thông ngôn đi theo hai ngài.
Quan Chủ quận hiệp với Thầy thuốc mà tiếp rước các quan và mời vào dinh quận. Trong lúc các quan uống la-ve mà giải khát, thì quan Chủ quận trình hồ sơ về vụ án mạng cho quan Biện Lý với quan Thẩm Án xem và ngài tóm thuật các điều ngài với Hương quản đã khám xét buổi sớm mơi,cùng các lời khai của mấy người có can hệ hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp, với đời của kẻ bị giết, duy có người đàn bà mà tên Quận khai là vợ của Chí Cao thì đã đi xuống Cần Thơ bữa trước, nên không thể đòi hỏi và lấy khẩu cung được.
Thuật đủ mọi điều rồi quan Chủ quận mới mời quan Biện Lý, quan Thẩm Án cùng các quan có mặt đi hết vô nhà Chí Cao. Đến nơi, quan Chủ quận bèn trình diện Hương quản Tại với ba người chứng cho quan Biện Lý biết.
Quan Biện Lý và quan Thẩm Án xem cách và chỗ tử thi nằm, xem cùng trong nhà từ trước ra sau, không bỏ sót một chỗ nào hết. Quan Thẩm Án còn ra đứng trước sau mà ngó mấy nhà ở hai bên và ngó qua phía bên kia rạch. Ngài lại dạy thầy Thông ngôn hỏi tên Quận coi ban đêm nó ngủ dưới nhà bếp và dắt quan Thẩm Án đi mà chỉ chỗ nó ngủ cho ngài xem.
Khám xét xong rồi, quan Biện Lý với quan Thẩm Án nhứt diện dạy Hương quản coi chỗ tử thi đem qua nhà xác bên nhà thương, nhứt diện làm tờ giấy phái quan Thầy thuốc Ô Môn mổ tử thi.
Các quan sửa soạn đi hết qua nhà thương đặng chứng kiến cho Thầy thuốc mổ.Lúc ra khỏi cửa,quan Chủ quận sực nhớ cái khăn mu xoa lụa xanh nằm tại góc bàn biết. Từ hồi sớm mơi ngài đã để ý nghi cái khăn ấy có lẽ là một tang vật có thể giúp cuộc điều tra được kết quả, nếu bỏ mất thì thất lợi nhiều, bởi vậy ngài trở vô nhà lấy cái khăn mà nhét vào túi quần rồi mới đi theo các quan.
Trước khi mổ tử thi, quan Thầy thuốc rút con dao rọc giấy ghim ngay ngực Chí Cao đó mà trao cho Hương quản gìn giữ. Xét kỹ bề ngoài thì thấy nơi cánh tay mặt có hai đường rướm máu như dấu móng tay quào, tại bắp tay ấy là có bốn dấu đỏ đỏ giống như dấu răng cắn. Chừng mổ mà xét bề trong thì thấy rõ ràng con dao rọc giấy đâm ngang qua trái tim, còn các tạng phủ khác thì tốt như thường, người bị giết không có bịnh chi hết.
Quan Thầy thuốc tỏ với quan Biện Lý và quan Thẩm Án rằng theo cuộc mổ nầy thì thấy người bị giết chỉ bị con dao rọc giấy đâm thủng trái tim nên chết liền, lằn dao đâm xéo từ dưới lên trên, tức thì đứng mà bị đâm, chớ không phải ngồi. Còn xét máu trong tử thi thì có lẽ nạn nhân chết lối 12 giờ, hoặc 12 giờ rưỡi khuya.
Quan Thầy thuốc nói chuyện thì có hai người đàn bà muốn xông vào nhà mổ, một người than khóc om sòm, lính với Hương quản phải nắm cánh tay mà cản lại. Quan Biện Lý ngó thấy, ngài mới ra lịnh cho phép người đàn bà than khóc đó vào đặng hỏi coi muốn việc chi. Người đàn bà ấy vào rồi ngồi bẹp ngay trước mặt quan Biện Lý, và khóc, và lạy , và thưa :
- Bẩm quan lớn, tôi là Ngô Thị Lịnh, vợ của Chí Cao. Cách mấy bữa trước tôi có lên Ô Môn thăm chồng tôi. Tôi trở xuống Cần Thơ hồi trưa hôm qua. Hồi tan chợ tôi nghe người ta nói chồng tôi bị đâm chết. Nghe như vậy tôi kinh hải, nên lật đật ngồi xe hơi đò mà lên đây… Té ra thiệt chồng tôi bị đâm chết… Cúi xin quan lớn tra xét đặng bắt mà bỏ tù đứa sát nhơn cho oan hồn của chồng tôi khỏi tức và xin quan lớn cho phép chồng tôi đem về mà chôn cất cho ấm cúng.
Quan Biện Lý nói với quan Chủ quận rằng có Thị Lịnh đến đây thì khỏi thất công sở Cảnh sát tìm kiếm mà tra vấn. Ngài biểu thầy Thông ngôn hỏi Thị Lịnh :
- Cô xuống Cần Thơ từ hồi trưa hôm qua đến nay cô ở nhà nào ?
- Bẩm quan lớn, tôi ở đậu tại nhà chị Tư Thanh, cô đi theo tôi kìa.
- Tại sao mà cô được hay tin chồng cô bị giết ?
- Bẩm quan lớn, buổi sớm mơi nầy chị Tư Thanh ngồi bán rau cải ngoài chợ, chị nghe người ta nói chồng tôi ở trên Ô Môn bị đâm chết. Gần mười một giờ, tan chợ, chị về nói việc ấy lại cho tôi hay rồi hai chị em tôi ra bến xe đò kiếm xe mà lên đây.
- Cô làm bạn với Chí Cao mà có hôn thú theo phép hay không ?
- Bẩm quan lớn, không có hôn thú.
- Cô biết Chí Cao có cha mẹ anh em ở đâu hay không ?
- Bẩm quan lớn, cha mẹ chồng tôi đều khuất sớm, còn chồng tôi thì không có anh em chi hết.
Quan Biện Lý với quan Thẩm Án bàn luận cùng quan Chủ quận, nghĩ vì Thị Lịnh tuy khai làm bạn với Chí Cao không có hôn thú song bây giờ mình không biết thân nhân của Chí Cao là ai, vậy thì cũng nên cho phép Thị Lịnh lãnh xác về chôn cất và cho phép ở tạm cái nhà ấy đợi chừng nào có ai tranh trở rồi sẽ hay. Còn về cuộc điều tra vụ án mạng thì chiếu các lời khai của tên Quận, tên Canh và tên Huệ, mình có thể nghi tên Quận chút đỉnh, chớ không có gì bằng cớ rõ ràng. Cần phải tra hỏi dọ dẫm nhiều ngày có lẽ mới tìm ra manh mối mà bắt phạm nhơn được. Quan chủ Quận ở tại chỗ, tự nhiên dọ dẫm dễ hơn người khác.
Vì bàn tính như vậy nên quan Biện Lý kêu Hương quản mà dạy phải cho phép Ngô Thị Lịnh lãnh tử thi đem về nhà Chí Cao lo cuộc tống táng, kêu Thị Lịnh mà dạy phải ở tạm nơi nhà Chí Cao đặng cho quan Chủ quận tra vấn. Ngài dặn quan Thầy thuốc hễ lập vi bằng mổ tử thi rồi thì nạp ngay cho quan Chủ quận đặng quan Chủ quận đính theo hồ sơ mà gởi xuống cho ngài. Sau rốt ngài dặn quan Chủ quận chừng nào lấy khẩu cung mọi người đủ rồi và có vi bằng của quan Thầy thuốc, thì làm tờ bẩm mà gời hồ sơ cho ngài, song cũng cứ dọ dẫm điều tra tiếp hoài,ráng tìm cho được phạm nhơn.
Truyền lịnh xong rồi quan Biện Lý liền lên xe hơi mà về với quan Thẩm Án, quan Lục sự và thầy thông ngôn. Quan Chủ quận dặn dò Ngô Thị Lịnh không được đi đâu, hễ chôn cất chồng xong rồi thì phải đến quận mà hầu liền.
Ngài biểu Hương quản thả hết tên Canh, tên Huệ và tên Quận, song dặn chúng nó không được đi ra khỏi chợ Ô Môn, bởi vì ngài sẽ tra hỏi chúng nó lại.
Về tới quận ngài liền kêu riêng thầy Đội mà dặn phải cắt lính theo coi chừng tên Quận luôn luôn đặng dọ dẫm cách cử động của nó coi có điều chi đáng nghi hay không.