Cp Này Tôi Ship Từ Nhỏ Đến Lớn

Chương 45: Tỏ tình ẩn danh

Editor: Nơ
Thời cấp ba là quãng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ, cũng là giai đoạn nghiêm khắc nhất trong việc yêu sớm.


Đám học sinh đi theo trào lưu thành lập Confession*, mọi thông tin như "đồ thất lạc", "thông báo nội bộ" đều có thể đăng thông qua trang này, học sinh có thể tự do chọn để tên thật hoặc giấu tên.
*Từ gốc: 校园墙 (Tường vườn trường): Mình search baidu thì thấy khá giống confession nên mình để vậy nha.


Một trong những tính năng hấp dẫn nhất là – Tỏ tình ẩn danh.
Một ngày nọ, trên confession xuất hiện một bài tìm người ẩn danh, nội dung như sau:
Mong mọi người giúp đỡ với ạ, mình đang tìm một cậu bạn xuất hiện ở tầng hai thư viện vào buổi trưa hai ngày qua, cậu ấy thích ngồi ngay cửa sổ, có đeo kính.


Hình như hôm qua cậu ấy mặc đồ xanh lam, bạn nào biết hoặc chính cậu đã nhìn thấy bài viết này thì cho mình xin thông tin liên lạc với nhé?


Ẩn danh, cảm ơn.



Bài đăng là ẩn danh, hình đại diện đã bị làm mờ.
Thật trùng hợp, Minh Trầm bị thu hút bởi chiếc meme quen thuộc kia, sau đó từ màu sắc không đồng nhất đã bị làm mờ đối chiếu ra được hình đại diện của một người – Hình U.


Hình đại diện của Hình U là con khổng tước có màu sắc sặc sỡ, gần như mỗi ngày cả hai đều gửi tin nhắn cho nhau, Minh Trầm rất quen thuộc với hình đại diện của cô. Và cả cái đầu con mèo đó cũng là meme mà Hình U thường gửi trong hai ngày nay.


Bài viết ẩn danh được đăng lên, luôn luôn có các bạn nhiệt tình giúp đỡ.
Rất nhanh sau đó, một bài đăng ẩn danh khác đã trả lời cho bài đăng này, cả hai kết nối thành công.


Hầu hết những bài tìm người như thế này đều là để tỏ tình, trong lòng Minh Trầm vẫn đang tìm cho cô rất nhiều cái cớ, có lẽ là cô còn chuyện gì khác cần trao đổi nên mới thông qua confession để tìm người.


Dạo gần đây, nhìn thấy Hình U luôn trong trạng thái vui vẻ hưng phấn, trên tay còn cầm sách mượn từ thư viện, Minh Trầm bị nghẹn mấy ngày nay, thật sự không nhịn được mà nói bóng gió.


Khi đi tìm người, anh lại nhìn thấy Hình U ngồi xếp bằng ở trên giường, nhanh chóng nhét thứ gì đó vào chăn bông phía sau, giấu đi không cho người khác thấy.
Tiểu Khổng Tước trừng mắt nhìn anh, vẻ mặt đầy cảnh giác: "Sao cậu vào phòng mà không gõ cửa!"
Minh Trầm bình tĩnh trả lời: "Mình có gõ."


Anh có gõ cửa, chỉ là Hình U đeo tai nghe nên không nghe thấy.
"Cậu đang làm gì vậy?" Đôi mắt anh dừng lại ở mép giường, như muốn nhìn xuyên qua lớp chăn bông để xem thứ bên trong.
"Có làm gì đâu." Hình U không được tự nhiên mà lắc lắc đầu, cô chạm vào tai nghe bluetooth để che giấu, "Đang nghe nhạc."


Minh Trầm mới không tin những lời này của cô, dáng vẻ ngồi yên ở đó, còn lặng lẽ đưa tay cầm chặt chăn bông, rõ ràng là đang cố gắng che đậy bí mật.
Lúc anh thử đi về phía mép giường, Hình U vội vàng đưa tay ngăn cản: "Dừng lại dừng lại! Cậu đừng tới đây."


"Dựa vào quan hệ của hai ta, bây giờ nói ra lời này có phải là quá muộn không?" Minh Trầm khoanh tay đứng ở mép giường, nhìn xem cô chơi trò gì.
Hình U thuận miệng bịa chuyện: "Mất bò mới lo làm chuồng, vẫn chưa muộn."
Minh Trầm cười nhạo: "Hình U, Ngữ văn của cậu là do giáo viên dạy Toán dạy à?"


Học được thành ngữ rồi dùng lung tung hết cả lên.
Tiểu Khổng Tước mím khóe môi, mượn lời của anh dỗi ngược trở về: "Ai dạy mình Ngữ văn, chẳng lẽ cậu không biết?"
Muốn nghe ngóng tin tức nhưng không tìm được thời cơ thích hợp, cuối cùng bị Tiểu Khổng Tước không nói lý đuổi ra ngoài.


Kết hợp với các phản ứng khác nhau của Hình U trong thời gian đó, anh gần như đã xác định được bí mật của Hình U có liên quan đến chàng trai trong thư viện.
Chưa được bao lâu, rốt cuộc anh cũng biết Hình U đang giấu thứ gì.
Là một lọ ngôi sao.


Tên phiên âm tiếng Anh của Hình U là "Tinh Tinh", mà chiếc lọ này đựng đầy tâm tư thiếu nữ gì đó, nghe nói là dùng để tỏ tình sau khi gấp được một ngàn ngôi sao.


Ngoài việc học nhạc ra, Hình U chưa bao giờ là người có kiên nhẫn, nên khi cô kiên trì làm một việc nhỏ tốn nhiều thời gian và công sức như thế này, cho thấy cô thực sự đặt hết tấm lòng của mình vào đó.
Không lâu sau, lọ ngôi sao kia xuất hiện trên tay Chu Hủ Sinh.
Không thể tin nổi, nhưng lại nằm trong dự đoán.


Khi nhìn thấy bài đăng tỏ tình ẩn danh trên confession, anh liền biết Hình U đang động lòng với người khác, chỉ là anh vẫn không muốn thừa nhận điều đó. Anh đã nghĩ đến việc dùng danh nghĩa hôn phu của mình để đi chất vấn và trách cứ cô, nhưng đến phút cuối anh lại trở thành một kẻ hèn nhát.


Thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, cả hai câu này đều đẹp đẽ biết bao.
Tất cả mọi người đều biết bọn họ có mối quan hệ rất tốt, nhưng cũng chính vì như thế, Minh Trầm mới nhận ra rằng Hình U thực sự không có bất kỳ tình cảm nam nữ nào với anh.


Ngày nào cũng ở bên cạnh nhau nhưng lại không có cảm giác, giữa đường còn thích người khác, chẳng lẽ là do anh không thẳng thắn thừa nhận sao?
Đương nhiên là không.
Không chỉ có không, mà theo tính cách của Hình U, có lẽ cô sẽ tránh xa anh, phân rõ giới hạn.


Anh không dám bước đến bước đường đó, vì sợ rằng ngay cả cơ hội làm bạn cũng không còn, vừa tức giận lại bất lực.
Trùng hợp lúc đó nhà họ Minh xảy ra chuyện, anh tạm thời rời khỏi nhà họ Hình. Đến khi anh đi tìm cô lần nữa, anh đã nghe thấy Hình U ôm Khương Ngải Chanh khóc.


Khương Ngải Chanh: "Nghĩ đến chuyện vui vẻ đi, chẳng phải lúc trước cậu gửi confession tỏ tình thành công rồi sao?"
Nhắc tới cái này, Hình U càng khóc dữ hơn nữa: "Mới được hai tuần đã chia tay rồi."
Khương Ngải Chanh: "..."
Nghe nói Hình U chia tay, anh vui vẻ.
Nhìn Hình U khổ sở vì người khác, anh lại đau lòng.


Sau sáu năm trôi qua, lúc tổ tiết mục hỏi đã từng động lòng với ai khi còn đi học, anh nghe thấy Hình U thừa nhận có thích một người, anh vẫn không kìm được lòng ghen tị.


Dù đã chia tay, nhưng anh cũng không có cách nào đối xử ôn hòa với người đã làm Hình U rung động và chiếm trọn tình yêu đầu đời của cô.


Mà hiện tại, Chu Hủ Sinh sống sờ sờ đang đứng trước mặt anh, lộ ra vẻ mặt khó hiểu: "Hồi cấp ba tôi có nói chuyện yêu đương với bạn của cậu ấy được hai tuần, tội danh này chắc không đến mức kéo dài đến hiện tại chứ?"
Cấp ba, yêu đương hai tuần, bạn của cậu ấy.


Yêu đương hai tuần, bạn của cậu ấy.
Không phải Hình U, mà là bạn của Hình U.
Bên tai Minh Trầm như ù đi, không thể tin nổi mà lặp lại: "Bạn, của cậu ấy?"
Nửa phút sau, hai người đàn ông lấy được nhiệm vụ ngồi trên ghế tre dưới mái hiên và cùng nhau tách hạt ngô.


Giúp người dân trong thôn tách hạt ngô cũng là một trong những nhiệm vụ, hai người thương lượng với nhau, sau khi hoàn thành sẽ chia đôi số tiền.
Chu Hủ Sinh không hiểu tại sao Minh Trầm lại mang thù như vậy? Ngay cả người yêu cũ đã chia tay sáu năm của bạn của người con gái anh thích thì anh cũng không bỏ qua luôn ư?


Cho đến khi nghe thấy Minh Trầm hỏi về bài đăng tỏ tình ẩn danh trên confession, thì anh ta mới biết chuyện anh canh cánh trong lòng.
"Cậu nói confession lúc trước?" Chu Hủ Sinh ngẩn người, cúi đầu nhìn trái bắp trong tay, bàn tay vẫn đang làm việc không ngừng, "Tôi còn tưởng cậu vì bênh vực Triệu Hội Thanh."


Triệu Hội Thanh, bạn học cấp ba của bọn họ, cũng là một trong những người bạn của Hình U.


Lúc trước anh ta được bạn bè báo lại rằng có người tỏ tình ẩn danh trên confession, nên anh ta đã ôm tâm trạng tò mò thêm bạn với người đó, cô gái có hình đại diện là tiểu khổng tước nói với anh ta rằng: "Người muốn tìm cậu không phải mình, là bạn của mình cơ."


Đối phương chuyển tiếp một tài khoản, vì thế anh ta gặp được Triệu Hội Thanh.
Sau khi trò chuyện, anh ta phát hiện mình với Triệu Hội Thanh rất hợp nhau, bạn bè biết chuyện đã lấy tên của họ ra đùa: "Âm thanh sinh động, âm thanh sinh động, thật xứng đôi!"
*Từ "âm thanh" lấy chữ "Thanh" trong Triệu Hội Thanh.


Từ "sinh động" lấy chữ "Sinh" trong Chu Hủ Sinh.
Bọn họ hẹn nhau sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ ở bên nhau, nhưng tiếc rằng mối tình mập mờ ấy đã vội vàng kết thúc chỉ sau hai tuần chính thức nói chuyện.


Anh ta vẫn còn nhớ lúc đó Hình U đột nhiên gửi tin nhắn và chất vấn anh ta tại sao lại thay lòng đổi dạ, Chu Hủ Sinh ngây ngẩn hết cả người.


Vì mối quan hệ với Triệu Hội Thanh nên anh ta cũng từng tiếp xúc với Hình U, anh ta biết cô gái kiêu ngạo này không phải là kiểu người thích xen vào chuyện người khác, cũng sẽ không dễ dàng chỉ tay năm ngón vào chuyện của người khác.


Anh ta nghĩ, có lẽ là vì có tình cảm tốt với Triệu Hội Thanh, nên cô đã thay chị em mình trút giận.
Những cô cậu ở độ tuổi thiếu niên khi gặp chuyện tình cảm vẫn còn hơi non nớt, cũng không thể xử lý thỏa đáng, nhưng theo thời gian, mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa.


Lần trước gặp nhau ở quảng trường, Hình U đã nhận ra anh ta, điểm giao nhau duy nhất giữa hai người là Triệu Hội Thanh, hiện tại nhắc tới, họ chỉ nhìn nhau rồi bật cười, cũng không còn thù hận gì gì đó.
Minh Trầm đột nhiên biết được chân tướng: "Là như vậy?"
Chu Hủ Sinh hỏi ngược lại: "Không thì sao?"


Minh Trầm: "..."
Đúng là không ngờ.
Chỉ vì chuyện này mà anh đã nhớ kỹ suốt sáu năm trời, có đôi khi nghĩ đến bài đăng tỏ tình và mối tình chia tay sau hai tuần, anh đều hận không thể lôi Chu Hủ Sinh ra để trút giận.


Hạt ngô màu vàng cam rơi trên mặt đất càng ngày càng nhiều, Minh Trầm vứt lõi ngô đi: "Có phải cậu còn nhận được một lọ sao hay không?
Chu Hủ Sinh liếc mắt nhìn anh: "Sao cậu biết?"
"..." Lúc ấy vừa hay biết được, anh chỉ tò mò, "Tại sao số ngôi sao đó lại ở chỗ cậu?"


Chu Hủ Sinh lời ít ý nhiều: "Lúc ấy tình cảm đang tốt."
Lọ ngôi sao đó là Triệu Hội Thanh tặng cho anh ta, hiện tại vẫn còn đặt ở nhà.
Lần này Minh Trầm đã hiểu ẩn ý: "Triệu Hội Thanh tặng?"
Chu Hủ Sinh: "Không thì sao?"


Lời nói của hai người có chút ông nói gà bà nói vịt, nhưng lại giống như đang nói về cùng một điều.
Minh Trầm nhíu mày.
Anh đã thấy lọ ngôi sao đó trong phòng của Hình U, nhưng sau đó thì không còn nữa, chẳng lẽ, Hình U thực sự giúp Triệu Hội Thanh gấp ngôi sao để tỏ tình?
*


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Minh Trầm và Chu Hủ Sinh trực tiếp tách nhau ra hành động
Trước khi trở về căn nhà nhỏ, Minh Trầm tìm cơ hội liên lạc với Khương Ngải Chanh: "Năm đó Chu Hủ Sinh và Triệu Hội Thanh chia tay, tại sao Hình U lại khóc?"


"Hả?" Khương Ngải Chanh ở đầu bên kia điện thoại vừa nghe thấy câu hỏi này thì hơi ngẩn người, lặp lại một lần nữa, "Hai người họ chia tay, tại sao Hình U lại khóc?"
Minh Trầm nhắc vào trọng tâm: "Là mình đang hỏi cậu."


"À." Khương Ngải Chanh ngẫm nghĩ câu nói kia một lần nữa, im lặng nửa ngày mới nói, "Lúc đó tâm trạng của cậu ấy không tốt, nên mình muốn nói chuyện gì đó để chọc cậu ấy vui."
Ai mà biết, vừa chọc đã chọc trúng miệng vết thương, bạn thân bị thất tình thì có thể vui vẻ nổi sao?"


Bắt được từ mấu chốt, Minh Trầm nhíu mày: "Sao cậu ấy lại có tâm trạng không tốt?"
Khương Ngải Chanh không vui trả lời: "Minh Trầm, cậu muốn biết thì cứ đi hỏi thẳng cậu ấy, hỏi mình làm gì?"


"Chuyện đau lòng, đi hỏi cậu ấy thì chẳng khác nào nhắc lại chuyện cũ?" Anh chỉ quan tâm Hình U, cũng không muốn khơi gợi vết thương của cô.


"..." Mặc dù rất có lý, nhưng suy nghĩ của Khương Ngải Chanh rõ ràng hơn, cô ấy kiên quyết đứng về phía chị em mình, "Vậy thì mình đây cũng không thể bán đứng chị em mình được, nếu cậu ấy nguyện ý thì sẽ tự nhiên nói cho cậu biết."
"Được rồi."
Đợi có cơ hội, anh sẽ lại tìm hiểu thêm.


Nhưng vấn đề chính bây giờ là, hiểu lầm với Chu Hủ Sinh đã được giải quyết, vậy rốt cuộc mối tình đầu của Hình U là ai?
Ngoại trừ sự việc hiểu lầm về confession hồi cấp ba, thì anh chưa từng nghe nói hay phát hiện xung quanh cô có đối tượng khả nghi nào. Chẳng lẽ sáu năm ra nước ngoài có cá lọt lưới?


"Chanh tử, lại hỏi cậu chuyện này." Rút kinh nghiệm, Minh Trầm đi thẳng vào vấn đề chính, "Về chuyện mối tình đầu của Hình U, cậu biết không?"
Trong điện thoại truyền đến tiếng thốt kinh ngạc của Khương Ngải Chanh, "Mối tình đầu? Hai cậu đã nói rõ rồi sao?"
"..." Thật ra anh cũng rất muốn.


"Lần trước trả lời câu hỏi của chương trình, cậu ấy nói mình có mối tình đầu, cũng không biết là ai."
Khương Ngải Chanh lập tức phản bác: "Sao U U có thể yêu người khác!"


Có lẽ là cảm thấy giọng điệu của mình quá dứt khoát, cô ấy nói thêm một câu: "Ý mình là, hai cậu đang có hôn ước, làm sao U U có thể yêu người khác được."
Không đợi Minh Trầm trả lời, Khương Ngải Chanh chuyển chủ đề: "Nhưng mà cậu đột nhiên hỏi chuyện này làm gì?"


"Không có gì." Minh Trầm làm ra vẻ thoải mái, "Nghe nói cậu ấy có mối tình đầu nên hỏi một chút."


"Ồ, ngài còn ở đây ghen nữa à?" Khương Ngải Chanh vì chị em mình mà vùng lên bảo vệ, "Nghe nói sau khi show tình yêu kết thúc thì hai người sẽ về nhà nói chuyện thẳng thắn với ông nội Hình về chuyện giải trừ hôn ước, đến lúc đó U U yêu ai thì cậu cũng không quản được đâu."


Một câu nói đã trực tiếp thức tỉnh Minh Trầm.
Chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là kết thúc chương trình, anh cần phải xóa đi ý nghĩ giải trừ hôn ước của Hình U.
Minh Trầm không giận mà chỉ cười, giọng điệu nhẹ nhàng: "Chanh tử, cảm ơn cậu."


Lúc trước vẫn luôn lo lắng rằng biểu hiện quá mức sẽ khiến Hình U bài xích và lùi bước, cho nên thay vì cẩn thận để lại cơ hội cho người khác, không bằng toàn lực tấn công, để Tiểu Khổng Tước ngạo kiều ấy chỉ xòe đuôi với mỗi mình anh.


Mặc kệ Hình U thích ai, có mối tình đầu hay không, tất cả đã là quá khứ.
Điều quan trọng nhất bây giờ là Tiểu Khổng Tước đang ở bên cạnh anh.
Minh Trầm nhanh chóng cúp máy, trở lại màn hình, trực tiếp gọi cho Hình U.


Phải đợi một lúc cuộc gọi mới được kết nối, giọng nói của anh truyền đến bên tai một người khác qua điện thoại: "Tiểu Khổng Tước, đang ở đâu?"
Hình U ngập ngừng nói: "Tôi cũng không biết đây là đâu, hình như có một gia đình đang tổ chức tiệc."


Trong thôn không có biển chỉ dẫn, nhìn lên là rừng, cúi xuống là ruộng.
Minh Trầm ngẩng đầu nhìn ngôi nhà phía trước cách đó không xa, vừa đi vừa nói với người trong điện thoại: "Đừng đi lung tung, đợi tôi đến."


Nhà nào trong thôn đang tổ chức tiệc, sau khi nghe ngóng là có thể biết. Sau khi hỏi rõ là nhà nào, Minh Trầm đi thẳng đến đó.
Bên ngoài màn hình, khán giả không biết tiền căn hậu quả, chỉ nghe anh nói đi tìm Hình U, đi được vài bước thì đột nhiên chuyển sang chạy, giống như không thể đợi được nữa.


[Vậy, chuyện gì đã xảy ra lúc Minh Trầm biến mất khỏi ống kính thế?]
[Cái bọn yêu nhau đáng ghét này, hừ ~]
[Đại Cẩu Cẩu kiềm chế một chút, mới tách nhau ra chưa được nửa ngày luôn á, tại sao lại biến thành như này?]


Mặt trời lặn nghiêng về phía chân trời, ánh chiều tà buông xuống, soi rõ bóng người đang chạy vội kia.
Khu bình luận đều lướt qua cùng một câu: Nếu là gặp em, anh nhất định sẽ chạy nhanh đến. [ ]
*


Bữa tiệc ở thôn bắt đầu từ đêm đầu tiên, nghe nói gia đình này đang tổ chức tiệc mừng thọ, đám người Hình U tiện thể ghé xem náo nhiệt.
Trong nội thành đa số đều tổ chức tiệc trong nhà, nên không nghe thấy hoặc không nhìn thấy, còn trong thôn thì bày tiệc ở bên ngoài, vừa nhìn đã biết ngay.


Đám trẻ trong nhà lấy ra rất nhiều pháo và bắt đầu đốt nó, dù Hình U có đứng ở một khoảng cách nhất định, nhưng một lát sau chắc chắn tiếng pháo sẽ rất chói tai.
Cô định đứng ra xa một chút, vừa đi vừa gửi tin nhắn cho Minh Trầm.


Mới gõ được hai chữ, một cái tên mà chỉ dành riêng cho một người truyền đến.
"Tiểu Khổng Tước."
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Hình U chợt quay đầu lại.
Cô nhìn bóng người đang chạy về phía mình, hình ảnh trong mắt đều bị Minh Trầm chiếm giữ.


Cách đó không xa, chiếc bật lửa sáng lên, từ từ đến gần dây pháo.
Ruộng bậc thang như bùng cháy bốn phía, một giây trước khi tiếng pháo vang lên, đôi tai cô được bao bọc bởi đôi bàn tay rắn chắc và ấm áp.
Hình U trợn to hai mắt.


Đôi tay của Minh Trầm thay cô che lỗ tai lại, anh cúi đầu đến gần, khẩu hình miệng lúc đóng lúc mở.
—————–
Tác giả có lời muốn nói:
Hành trình theo đuổi vợ bắt đầu rồi, Đại Cẩu Cẩu hãy thể hiện đi nhé!
[ ] Thành ngữ mạng.
—————–


Nơ: Tại sao hai người kia chia tay mà chị Hình lại khóc to như vậy? Qua mấy chương sau mọi người sẽ biết muahahahhahha