Couple 50

Chương 36

Tôi ngẩn ngơ nhìn anh, không biết phải nói cái gì, trong lòng như dậy sóng, không thể nào bình tĩnh được.

Những lời nói của Kỷ Minh còn vang mãi trong đầu tôi, tôi bất giác quay đầu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ma Thu Thu vẫn đang lặp lại những động tác cơ bản của “bài học lễ nghĩa”, nhìn thấy cô ấy chăm chỉ luyện tập như vậy… Tôi cảm thấy có một sự ấm áp tràn dâng lên trong lòng!

Đúng thế! Tại sao tôi lại vì một vài khó khăn nho nhỏ mà làm ảnh hưởng tới lòng tin của mình? Điều quan trọng hơn là, tôi không thể quên được mục đích mình lập ra Câu lạc bộ Tình yêu Tiểu Bạch – đó chính là giúp các bạn nữ cảm nhận được hạnh phúc!

Bạch Tô Cơ! Cho dù là không vì bản thân mình thì cũng không thể để những người bạn quan tâm tới mày thất vọng!

Hãy để sự thất vọng, do dự và buồn rầu biến đi! Hãy tiếp tục chiến đấu!

Nghe lời Kỷ Minh, tôi quyết tâm phải phấn chấn trở lại.

Buổi chiều, để viết được những chữ thật đẹp trên bảng, tôi đã tới phòng học trước nửa tiếng để luyện tập.

Trên hành lang, tôi đang vừa đi vừa suy nghĩ xem hôm nay nên sắp xếp thế nào để mọi người tập trung hơn vào việc luyện tập thì từ phòng âm nhạc vang lên một tràng cười vui vẻ, cùng lúc đó, tiếng đàn vui vẻ dồn dập như một đôi tay vô hình kéo tôi về phía phòng nhạc!

Một bước… Hai bước… Ba bước…

Mặc dù trong lòng tôi hình như có một con thỏ quấy rối đang ra sức nhảy múa, nhưng lòng hiếu kỳ của tôi vẫn không thể nào khống chế nổi!

Tôi đứng bên trái cánh cửa, cẩn thận thò đầu vào, chỉ nhìn thấy trong phòng nhạc rất đông vui, một đám con gái trang điểm cầu kỳ đang đứng vây quanh cây đàn dương cầm, chăm chú nhìn cái gì đó! Còn ở giữa đám con gái lại phát ra tiếng nhạc vui vẻ, đó chính là bản nhạc khiến tôi không thể không phát mê – “Khúc thương nhớ tình yêu!

- Ư, Tiểu Soái… Đắng quá… Thanh sô cô la này sao lại đắng vậy?

- Vì nó là thanh sô cô la do chính tay anh làm ra. Không, Tiểu Mĩ, em biết không? Khi anh làm sô cô la, trái tim của anh không ngừng nghĩ tới em! Em biết không? Mùi vị của nỗi nhớ đắng như vậy đó, bởi vậy anh không kìm chế nổi mình, mới làm cho thanh sô cô la này đắng như vậy.

- Tiểu Soái…

- Tiểu Mĩ…



A! Ai đang tỏ tình với nhau mà nghe sến vậy, suýt chút nữa thì tôi đã nôn ra rồi!

Tôi quay người lại, thấy một cô gái mặc bộ váy bằng lụa mỏng, trên đầu đội một chiếc vương miện công chúa rất đẹp, quay lưng lại phía tôi, đang face to face với một chàng trai cũng cao bằng cô, bốn bàn tay cùng đan vào nhau và ôm một hộp sô cô la, bốn con mắt say đắm nhìn nhau! Còn những góc khác trong căn phòng là rất nhiều chàng trai đã ‘trang điểm” cho mình rất kỹ càng!

Số lượng con trai nhiều hơn số lượng con gái!

Cả căn phòng dường như nở rộ vô số bông hoa hồng tươi tắn, không khí ngọt ngào khiến mặt mọi người đều ửng hồng.

Đúng vào lúc đó, cô gái đứng bên cạnh cây đàn hơi tránh ra, hai con mắt tôi kinh ngạc tới nỗi suýt thì rơi cả ra ngoài.

Người ngồi chơi đàn chính là An Vũ Phong!

Hôm nay hắn ăn mặc rất lịch sự, ung dung ngồi chơi đàn, thi thoảng ánh mắt lại lướt qua một lượt những người đứng trước mặt, dường như rất hài lòng với “thành quả giáo dục” của mình!

Khi ánh mắt của hắn lướt quả cửa phòng, tôi vội co người lại, áp lưng vào tường hít một hơi thật dài.

Đáng chết thật! Sao Câu lạc bộ Nhịp đập Trái tim lại có nhiều con trai như vậy?

Chẳng phải mọi người vẫn nói tỷ lệ nam nữ ở Đại học Tinh Hoa không cân bằng sao? Lẽ nào tất cả con trai đều chạy vào câu lạc bộ của An Vũ Phong rồi?

Ngay lúc đó, cô gái tên là Tiểu Mĩ vừa nãy vui vẻ quay người lại, nắm tay Tiểu Soái quay lại nhìn mọi người, vẻ mặt hạnh phúc rạng ngời!

Đúng vào lúc ánh mắt tôi dừng lại trên khuôn mặt Tiểu Mĩ, tôi đứng sững sờ!

Tại sao dưới lớp hóa trang kỹ càng, Tiểu Mĩ lại có vẻ gì đó rất kỳ lạ? Khuôn mặt vuông chữ điền, hàng lông mày rậm, lại còn đôi môi dày…

Mẹ ơi!

Đây, đây… đâu phải là con gái? Đó rõ ràng là một người con trai hóa trang thành!

Thì ra, thì ra… mọi người đều bị mê hoặc rồi! Sự thực căn bản không phải là như thế! Lại còn dám cho con trai đóng giả con gái. An Vũ Phong! Anh quả là bỉ ổi!

Anh dám dùng thủ đoạn vô liêm sỉ đó để hạ gục tôi!

Hừ, hừ, hừ! Anh cứ chờ đấy! Cho dù thế nào tôi cũng sẽ nghĩ cách để thắng anh!