Phụ nữ nên nhớ rằng thà bỏ đi còn hơn bị bỏ rơi, cái cảm giác bị vứt bỏ luôn đau khổ hơn. Không ai có nghĩa vụ phải nhận đau khổ ấy. Nam hay nữ, đàn ông hay đàn bà đều bình đẳng, yêu nhiều hay ít đến phút ra đi, ai đi trước đều không quan trọng.
Hãy nhỡ, mình không thương mình thì chẳng ai thương mình đâu. Đừng mãi chỉ nghĩ đến nỗi khổ của người khác mà không hiểu rằng bản thân cũng không cần phải chịu những nỗi đau tương tự.
Hãy rời đi khi cảm thấy mối tình này không còn trọn vẹn, khi bản thân cảm thấy đối phương đã thay lòng và tin yêu phai nhạt. Và bản thân có thể tự cảm nhận rằng, sẽ tổn thương nếu đi tiếp.
Khi ấy hãy mạnh dạn rời đi, đừng cho rằng bỏ đi người đời sẽ cười chê. Nhớ kĩ rằng, mình nên thương mình trước. Còn đàn ông yêu mình sẽ không dễ dàng để mình ra khỏi cuộc đời của họ.
Còn đàn ông, khi cảm thấy nhạt, chán và nản, hãy quay lưng rời đi, điều ngu ngốc chính là ngoại tình, nếu không hạnh phúc, bạn chỉ cần bỏ đi.
Khi phụ nữ rời đi, không phải họ không yêu bạn, chỉ là họ không thấy được sự hồi đáp trong mối tình này. Khi bạn khiến họ phải bỏ đi, nỗi đau của họ còn lớn và sâu hơn của bạn gấp nhiều lần.
Nếu không thể cho họ hạnh phúc thì hãy ngồi xuống để họ có thể nhìn thấy được còn rất nhiều hạnh phúc ở phía trước mà bị bạn che khuất.
Buồn vố dĩ chỉ là một từ không có giá trị.
Bởi thực chất khi nói rằng bản thân đang buồn thì hẳn là không buồn đến thế.
Nỗi buồn thật sự không có ngôn từ nào có thể diễn tả.
Im lặng chính là cách bày tỏ tốt nhất.