May mà cuộc sống hàng ngày chỉ ăn và ngủ trôi qua rất nhanh. Yến Đại Bảo vừa thi xong đã chạy ngay đến trước mặt Cung Ngũ, chống nạnh, vẻ mặt đắc ý như chú gà trống vừa uống trộm được
nước trong chai, “Tiểu Ngũ, thấy tớ có lợi hại không nào?” Cung1Ngũ híp mắt lại, “Cậu ấy à, cậu lợi hại ở chỗ nào chứ! Chẳng qua chỉ là thi xong thôi mà. Đến cũng không thèm nói trước với tớ lấy một tiếng, làm tớ sợ chết khiếp ấy.”
Bộ Tiểu Bát đã nhảy lên: “Chị Đại Bảo!” Yến Đại Bảo bế cậu lên, hôn8một cái thật mạnh lên mặt cậu, nói: “Tiểu Bát có nhớ chị Đại Bảo không? Có nhớ chị không hả?” Bộ Tiểu Bát gật đầu: “Nhớ ạ, ngày nào Tiểu Bát cũng nhớ chị Đại Bảo. Tiểu Bát thích nhất là chị Đại Bảo.”
Yến Đại Bảo tỏ ra vô cùng hài lòng.
Yến Đại2Bảo kéo Cung Ngũ hỏi: “Mau nói bí mật của cậu ra đi!”
“Chẳng lẽ cậu lao thẳng đến đây là vì chuyện đó à?” Cung Ngũ tỏ vẻ ghét bỏ: “Nói qua điện thoại cũng thế thôi mà.”
Yến Đại Bảo mặc kệ, “Cậu nói đi nhanh lên”
Cung Ngũ gật đầu, “Được thôi, cũng không4có gì mà.” Cô liếc nhìn Bộ Tiểu Bát đã tụt xuống chạy ra chơi ô tô, nói: “Tớ định giới thiệu Lam Anh cho anh Tư tớ, nhưng tớ không biết liệu cậu ấy có chịu không. Tớ thấy ngày mai hoặc ngày kia gì đó chúng ta cùng hẹn cậu ấy đi dạo phố, nhân tiện thăm dò xem thể nào, được chứ?”
Yến Đại Bảo nghe vậy lập tức vui vẻ hứng thú nói: “Được chứ! Thì ra là làm bà mai à, tớ thích nhất đấy!” Cung Ngũ kinh ngạc, “Yến Đại Bảo, cậu còn biết cả bà mai cơ à? Hiếm thấy nha!” “Có gì hiếm thấy đâu, bà mai là người giới thiệu đối tượng cho người khác thôi.” Yến Đại Bảo vỗ ngực, nói: “Tớ mà làm bà mai thành công thì không ai ngăn cản được tớ!”.
Cung Ngũ nói: “Vậy nếu giới thiệu hai bên không hài lòng thì cũng không thể cưỡng ép được. Bây giờ chúng ta đều suy nghĩ theo hướng tốt đẹp, cậu đừng có võ đoán như vậy. Tớ đã hỏi anh Tư tớ, Lam Anh xinh đẹp như vậy, đương nhiên anh ấy rất vui, chỉ sợ người ta không bằng lòng, cho nên nhiệm vụ của chúng ta là hỏi xem Lam Anh suy nghĩ thế nào.”
Yến Đại Bảo hưng phấn gật đầu: “Ừ đúng rồi!” Cung Ngũ nhắc nhở: “Nếu như chúng ta phát hiện cậu ấy có ý không bằng lòng thì không nói nữa, chuyện này đến đây là kết thúc, cậu hiểu chưa?”
Yến Đại Bảo tiếp tục gật đầu: “Ừm ừm!”
Cung Ngũ vẫn thấy không yên tâm lắm về Yến Đại Bảo, “Yến Đại Bảo, hay là cậu cứ để tớ nói thôi, cậu đừng nói gì nhé có được không?”
“Tại sao?” Yến Đại Bảo không hài lòng, “Tại sao tớ lại không được nói gì?” Cung Ngũ chép miệng, vẫy tay: “Vậy thôi bỏ đi, dù sao thì đến lúc đó rồi tùy cơ hành sự vậy!”
Cung Ngũ càng quan tâm nhiều thì Yến Đại Bảo sẽ càng thấy tò mò, cô càng tò mò thì sẽ càng nhanh bị bại lộ, mới có một buổi tối đã không đứng ngồi yên được nữa, động cái là hỏi, nếu không vì buổi tối ba cô đến đón thì Yến Đại Bảo đã không muốn về nhà luôn.
Bộ Tiểu Bát vẫy tay với Yến Đại Bảo: “Bye bye chị Đại Bảo. Bye bye ông nội.” Yến Hồi nhìn Bộ Tiểu Bát hừ một cái rồi quay đầu đi. Yến Đại Bảo vẫn còn quay đầu lại vẫy tay với Cung Ngũ và Bộ Tiểu Bát, “Bye bye Tiểu Bát, bye bye Tiểu Ngũ.” “Bye bye chú Yến!” Cung Ngũ vẫy tay, nhìn theo chiếc xe đi xa dần rồi mới thở phào. Đúng là lần nào nhìn thấy ba Yến Đại Bảo cô cũng không thể thoải mái nổi. Sáng sớm ngày hôm sau, Cung Ngũ và Yến Đại Bảo đến điểm hẹn gặp mặt, sau đó cùng đội Lam Anh.
Lam Anh xưa nay đều rất đúng giờ, thực sự còn đến sớm hơn cả hai người họ. Vốn dĩ Cung Ngũ định đến muộn một chút nhưng Yến Đại Bảo đã đến từ sớm, cứ gọi điện cho cô suốt, Cung Ngũ đành phải dẫn theo Bộ Tiểu Bát đến trước cùng cô ấy.
Yến Đại Bảo và Bộ Tiểu Bát tròn mắt nhìn nhau, “Tiểu Ngũ cậu dẫn cả Tiểu Bát đi nữa à?”
Cung Ngũ gật đầu: “Tớ đã đồng ý với Tiểu Bát đi đâu cũng đưa thằng bé đi theo cùng rồi.” Bộ Tiểu Bát nói: “Chị Đại Bảo không hoan nghênh Tiểu Bát à? Tiểu Bát thích chị như vậy cơ mà.” Yến Đại Bảo vội nói: “Hoan nghênh chứ, chị chỉ thuận miệng thì hỏi thôi mà.” Cô còn đang trêu chọc Bộ Tiểu Bát thì đã nhìn thấy Lam Anh chạy đến, “Tớ đến muộn à? Xin lỗi nhé, để các cậu phải chờ rồi.”
“Không đâu, tại bọn tớ đến sớm thôi, cậu có đến muộn đâu, còn đến sớm ấy chứ.”
Bộ Tiểu Bát ngẩng đầu lên: “Chị xinh gái, em là Tiểu Bát.” Lam Anh cúi người xuống, cười với cậu bé, “Xin chào Tiểu Bát, chị là Lam Anh, cảm ơn em đã nhớ chị.”
Bộ Tiểu Bát nhe răng cười, nói: “Tiểu Bát biết chị xinh gái đến đây làm gì rồi. Chị xinh gái chưa có bạn trai, chị em muốn tìm bạn trai cho chị, chị xinh gái thấy Tiểu Bát có xinh trai không? Chị có muốn làm bạn gái của Tiểu Bát không?”
Cung Ngũ: “...” Yến Đại Bảo: “Hả? Bị Tiểu Bát nói ra mất rồi!”
Lam Anh: “...”