Glen hỏi:
- Trong đó có phần nào nói về chuyện gì sẽ xảy ra nếu một thằng ngốc không dùng nước cất không?
- Cậu định nói gì?
- Tớ định nói là chúng ta không bàn về việc Mac trèo ra ngoài rồi lại trèo vào bể, mà tất cả là do cậu đã lấy nước ở hồ Fear.
Scott khăng khăng.
- Chính điều đó đã làm Mac trở nên tuyệt vời hơn những hạt bụi trắng kia. Và chúng ta sẽ chỉ có những con vượn bơi bé tí tẹo tèo teo nếu chúng ta làm theo hướng dẫn.
Scott lại nhìn Mac. Và lần này thì mắt nó mở to đến mức trợn ngược lên trước những gì nó nhìn thấy.
Con vượn bơi đang mải mê xếp những đồng xu lên trên cái gọt bút chì. Scott la lên:
- Tớ không thể tin vào những gì nó đã làm, nhưng chúng ta phải lấy đồ của tớ ra khỏi cái bể kính này ngay.
Glen nói:
- Cậu đi mà lấy. Đó là đồ của cậu chứ.
Scott không muốn thò tay vào nước. Nó không biết Mac sẽ làm gì. Nhưng nó muốn lấy cái đồng hồ và đồng đô la bạc ra khỏi đó. Vì vậy nó chẳng có cách nào khác.
Nó quyết định lấy cái đồng hồ ra trước. Mac không ở gần đó.
Scott hít một hơi thật sâu và thò tay vào bể kính. Nó chộp lấy cái đồng hồ và rút vội tay ra.
Scott cười toe toét và ve vẩy cái đồng hồ trước mặt Glen. Những giọt nước bắn cả vào mặt bạn. Nó nói:
- Bây giờ đến lượt cậu. Trừ phi cậu nhát quá.
Glen lấy ống tay áo lau nước trên mặt và nói:
- Tớ chẳng phải là người muốn những đồ vật ấy. Thế thì tại sao tớ phải lấy?
Scott thò tay đến chỗ đồng đô la bạc. Nó đã bớt sợ hơn.
Nó thò tay ra và chộp…
Những ngón tay nó đau buốt khi Mac bám lấy và trèo lên. Đau quá!
Những ngón tay buốt nhói.
Mac cắn tay Scott với những cái răng sắc như dao cạo.