Con vượn bơi trong bể kính

Chương 12

- Chúng ta phải chuồn khỏi đây thôi. – Scott nói.

Ông chủ đang lách qua đám đông tiến lại gần hơn, gần hơn nữa.

Glen hỏi:

- Thế còn Mac? Chúng ta không thể bỏ nó lại đây được.

Như thể nghe được lời Glen nói, con vượn bơi chui ra khỏi hộp đút tiền nhanh như khi nó chui vào.

- Nó đây rồi! – Scott kêu lên và chỉ vào Mac.

Scott định bắt nó nhưng Mac rất nhanh. Nó nhảy từ nóc hộp đút tiền xuống và chạy biến.

Scott và Glen đuổi theo sau Mac. Scott liếc qua vai mình thở phào nhẹ nhõm. Ông chủ không đuổi theo chúng. Ông ta đang bận thu nhặt những cái phiếu chúng vứt lại đằng sau.

Đó là tin tốt. Còn tin xấu là Mac đã biến mất trong một rừng chân. Chân của bọn trẻ chơi điện tử. Chúng đang la hét, nhún nhảy. Chân chúng co lên giậm xuống đầy kích động, chúng nện thình thịch xuống sàn. Mac mất hút trong số đó.

Chẳng ai chú ý đến Mac khi nó chạy chữ chi, luồn lách trong đám đông.

- Cẩn thận! – Scott hét to khi một thằng cao to, cơ bắp cuồn cuộn suýt nữa thì giẫm Mac bẹp gí.

Mac biến đâu mất khi Scott chạy đến gần.

- Mày cẩn thận thì có. – Thằng kia nói và xô Scott thật mạnh.

Scott ngã vào Glen phía sau. Hai đứa ngã lăn cù ra sàn. Lúc chúng đứng lên được thì chẳng thấy tí dấu vết nào của Mac nữa.

Scott kêu lên:

- Ôi, không! Nó đâu rồi?

Glen trả lời:

- Tớ chẳng thấy nó đâu cả.

Cái máy bắn bi gần chỗ Scott đột nhiên tự chạy.

Những viên bi bắt đầu chuyển động trong cái máy.

Đèn nhấp nháy liên tục.

Chuông kêu lanh lảnh.

Còi huýt inh ỏi.

Scott cảm thấy bàng hoàng sợ hãi khi nó biết đích xác Mac đang ở đâu.

Nó chắc chắn Glen cũng đang nghĩ như nó, Glen đứng tựa người vào nó, mắt liếc về phía cái hộp đút tiền.

Scott hỏi:

- Cậu có nhìn thấy gì không?

Những viên bi bắt đầu bắn ra nhanh hơn, rồi nhanh hơn nữa. Cái cần hãm nảy lên rất mạnh. Nó biến mất dưới dây đai truyền rồi lại hiện ra. Chuông càng kêu to hơn khi bi bắn ra càng nhiều, bi bắn ra xung quanh, máy giật đùng đùng. Trông nó cứ như thể chuẩn bị phóng lên ấy.

Glen cố gắng nhìn qua khe đút tiền, nhưng cái máy cứ nảy lên đùng đùng không nhìn được. Một đám đông bọn trẻ xúm lại xem và khi khói bay lên từ trên nóc máy, một đứa kêu lên:

- Nó chuẩn bị nổ đấy!

Rồi đột nhiên tất cả đèn ở cái máy tắt ngấm. Những viên bi sắt ngừng chạy. Chuông, còi cũng im bặt. Và từ đáy của cái máy – Mac chui ra.

Khi Scott chuẩn bị đuổi theo Mac thì một cánh tay đầy lông túm lấy vai nó. Đau điếng! – Đó là ông chủ Bruno lớn.

Ông ta gầm lên:

- Có chuyện gì ở đây thế này?

Rồi ông ta nhìn xuống và thấy Mac. Móng của Mac đang bị mắc vào khe ván sàn gỗ. Nó đang cố gắng để thoát ra.

Bruno lớn nheo mắt lại. Scott hiểu ông ta không tin vào những gì mắt mình nhìn thấy.

Bruno ngẩng mặt lên và gí sát khuôn mặt phì nộn của ông ta vào mặt scott. Hơi thở nóng rực, hôi hôi của ông ta phả đầy mũi nó. Ông ta gầm lên:

- Vật cảnh không được vào đây!

Và ông ta nhấc bàn chân to bè lên.

Scott liếc về phía Mac. Nó đang uốn, vặn, cố rút móng ra khỏi khe ván gỗ.

Scott kinh hoàng nhìn Bruno hạ bàn chân đen sì xuống.

Xuống…

Xuống người Mac.

Để gí bẹt nó xuống sàn – mãi mãi.