Dương Thần quay đầu nhìn cô một cái, toàn thân đều biểu lộ hơi thở báu vật Đông Âu đẹp đẽ, cũng không thể khiến Dương Thần gợi lên chút dục vọng nào.
Không nói đến Giản và mẹ con Kathleen đều đã là tuyệt đại tao nhã trong phụ nữ phương Tây, Dương Thần chỉ dựa vào kinh nghiệm sống của người phụ nữ ở nước ngoài mười mấy năm trước, như vậy mặt hàng cũng có vẻ bình thường, vừa nhìn đã biết thường ngày thuộc loại sinh hoạt cá nhân và giống kỹ nữ, cũng chính Cao Vũ không có mắt tự xưng là phong lưu gì đó có thể nhìn thành bảo bối.
- Nếu cô không thể nói ra một lý do khiến tôi tin phục, tôi sẽ khiến cô chết bi thảm hơn so với đám thủ hạ này của cô.
Vẻ mặt Dương Thần hờ hững.
Aisha khinh thường nói:
- Nếu anh thoát khỏi hiện trường, như vậy tên tiểu tử Lưu Minh Hào kia chắc chắn cũng bị anh cứu ra. Anh vất vả như vậy chạy tới Giang thành tìm hắn về Trung Hải, nếu như qua hai ngày hắn chết, chẳng phải là phí công tìm sao?
- Có ý gì?
Dương Thần nhíu mi.
- Anh cũng biết, trước khi anh ta rời khỏi đây, cùng với thuộc hạ của tôi đang ở trong một căn phòng khác làm một số chuyện tuyệt vời, đúng không?
Aisha mờ ám nháy mắt.
Trong mắt Dương Thần lóe lên sự do dự.
Aisha cười khanh khách nói:
- Thuộc hạ kia của tôi, tuy bề ngoài rất vui tươi, nhưng… Môi lưỡi của cô ta, có thể khiến người ta mất mạng…
Dương Thần rốt cuộc rõ ràng!
- Cô hạ độc hắn!?
Chiết tiệt! Không ngờ là dùng con đường thân thể hạ độc Lưu Minh Hào!
- Không.
Aisha lắc đầu.
- Nói chính xác là vũ khí gien chúng tôi mới nghiên cứu chế tạo, cậu ta chính là người đầu tiên chân chính trên ý nghĩa bị thực nghiệm của chúng tôi khống chế.
Sắc mặt dương thần trầm trọng, từ “Vũ khí gien”, hắn cũng đã từng nghe nói, nhưng xác thực cũng chưa từng gặp qua.
Loại đồ vật này, cũng chỉ có nhà khoa học điên cuồng và các phòng thí nghiệm hắc ám của thế mới mới có thể đi nghiên cứu chế tạo, pháp luật cấm rõ ràng!
Chúng bắt nguồn từ gien của nhân loại, sinh ra phá hoại những gì căn bản nhất, chưa chắc khiến người ta đầu rơi máu chảy, cũng không chắc trực tiếp chết, nhưng, vũ khí gien lại có thể khiến cho người bị tổn thương mất đi chức năng sinh sôi nảy nở! Mất đi chức năng tự khôi phục! Càng sâu thêm là tế bào không thể tái sinh, nhanh chóng già cả thối rữa.
Vũ khí công nghệ cao như vậy, nói là vũ khí tương lai cũng không quá đáng, dù cho nước Mỹ và nước Đức mấy quốc gia tiên tiến về lĩnh vực gien, cũng không dám dễ dàng nếm thử, bởi vì một khi nó sai lầm, có thể tạo thành đả kích hủy diệt quốc gia đó.
Người phụ nữ này không ngờ mở miệng đã nói ra “Vũ khí gien ”, nếu không phải vô nghĩa, chính là bối cảnh của người phụ nữ này, sự phức tạp và thâm hậu vượt xa so với tưởng tượng.
Nếu là độc tố bình thường, Dương Thần cũng không lo lắng, trực tiếp dùng “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” bài trừ ra bên ngoài cơ thể, nhưng vũ khí gien… Cũng là chuỗi gien cải biến, đây không phải việc hắn có thể trị được, nhất định phải “Giải phẫu” chuyên nghiệp.
Nhìn thấy sắc mặt Dương Thần âm tình bất định, Aisha lộ ra nụ cười kẻ chiến thắng:
- Anh đẹp trai, xem ra cậu cũng rõ ràng sức hấp dẫn của vũ khí gien… Cái này không phải bệnh viện có thể chữa được, nếu như không thể tìm được mật mã chuỗi gien, trên thế giới này có thể trúng và giải loại độc tốc này cũng chỉ có chúng tôi. Vì vậy, nếu như cậu muốn Lưu Minh Hào không chết, tốt nhất đừng làm chuyện gì khiến mọi người đều khó làm nữa.
Mắt thấy Aisha không ngờ khống chế được Dương Thần, Cao Vũ ở phía sau vui mừng, bật người tiến lên, ngạo nghễ nói:
- Dương Thần, tôi biết lai lịch cậu không tầm thường, nhưng hội Trường Kình chúng tôi, và tổ chức của tiểu thư Aisha, đều không phải hạng người hời hợt, nếu như cậu cưỡng ép, cá chết lưới rách, đối với ai cũng không tốt lành gì, nếu như cậu rời đi, chúng ta có thể bỏ qua chuyện cũ, ngày mai tôi sẽ phái người đưa thuốc giải cho cậu, để Lưu Minh Hạo hồi phục, từ hôm nay trở đi, chúng ta ai đi đường nấy, cậu thấy thế nào?
Dương Thần cười lạnh.
- Như vậy xem ra, trước kia bọn cô là muốn khống chế tên ngốc kia?
- Cậu có thể đoán ra, chúng tôi cũng không phủ nhận, không sai, tôi chính xác đã muốn lợi dụng Lưu Minh Hào, nhưng đây cũng là chính hắn tự đưa đến.
Cao Vũ nói.
- Khốn khiếp! Tao muốn giết mày!
Một tiếng giận kêu lên, từ đầu một cái ngõ nhỏ truyền tới.
Chỉ nhìn thấy Lưu Minh Hào vẫn ẩn mình trong bóng tối, tức giận chạy ra, trong mắt tràn đầy lửa giận, chạy tới trước mặt Cao Vũ, sắp khua nắm đấm tới!
Cậu ta lúc trước bị Dương Thần yêu cầu đứng trong một góc khó phát hiện ra âm thầm quan sát, miễn cho ảnh hưởng đến, nhưng nghe thấy chính mình không ngờ bị đùa giỡn như khỉ, thiếu chút nữa thì thành con rối, thực sự nuốt không trôi sự tức giận này.
Cao Vũ tuy rằng không phải cao thủ đánh nhau, nhưng tốc độ cũng không chậm, sau một khắc, liền cười lạnh nói:
- Lưu Minh Hào, cho dù cậu giết tôi thì cậu cũng không sống được.
Lưu Minh Hạo ngừng lại, nghĩ đến lúc nãy cậu ta mới nghe thấy mình trúng độc tố vũ khí gien, bất chợt rùng mình, sờ sờ ngực, hỏi Dương Thần.
- Anh rể, những lời bọn họ nói là lừa em hả? Em cùng cô gái kia hôn một chút, bây giờ em cũng không cảm thấy có gì lạ nha.
Dương Thần túm cậu ta đến bên người.
- Đánh không trúng thì đừng đánh, khiến tôi mất mặt cùng cậu.
Lưu Minh Hào tủi thân nói:
- Anh rể anh làm tổn thương người ta quá, em bị người ta lợi dụng anh còn nói em mất mặt.
- Bây giờ biết đầu óc mình ngu bao nhiêu?
Lưu Minh Hào gật gật đầu, bộ dáng nhận sai, lại không sợ chết nhìn chằm chằm Cao Vũ, hiển nhiên hận không thể ăn tên kia.
Dương Thần suy nghĩ một lát, nói.
- Chuẩn bị cho tôi một chiếc xe, xe của tôi bị nổ rồi.
Cao Vũ và Aisha vừa nghe lập tức lộ ra nụ cười thắng lợi.
- Đồng ý! Đồng ý! Người đâu đem chiếc Audi R8 đến!
Cao Vũ cũng hào phóng, một tiếng chính là chiếc xe hơn hai triệu tệ.
Dương Thần lại khoát tay, nói:
- Chiếc xe đó lái chán rồi, đưa xe có gầm cao ấy.
Cao Vũ sửng sốt, không ngờ Dương Thần muốn xe còn nói điều kiện, vì thế lại sửa lời nói:
- Vậy đem chiếc BMW X6 cho Dương tiên sinh, chính là chiếc năm nay mới mua!
Đối với Thái tử hội Trường Kình buôn lậu thuốc phiện và vũ khí mà nói, xe trị giá mấy triệu tệ căn bản không phải chuyện gì, bởi vì buôn lậu từ nước ngoài về nước, cũng có thể giá cả chỉ có mấy trăm nghìn tệ.
Lưu Minh Hào khó hiểu nói:
- Anh rể, anh mạnh như vậy, lật mặt bọn họ được rồi! Chúng ta đi làm gì? Trên người em thực sự không có cảm giác, bọn họ chắc chắn lừa chúng ta!
Aisha mỉm cười duyên dáng:
- Anh chàng đẹp trai Lưu Minh Hạo, nếu chúng tôi lừa cậu, thế cậu cho rằng, chúng tôi dựa vào thủ đoạn gì để khống chế hiệu lực của cậu? Chẳng lẽ cho cậu về Yến Kinh, còn phái người theo dõi cậu về Thanh Long hội sao?
Nghe thấy lý do này, lòng Lý Minh Hạo lo lắng, sắc mặt trắng bệch rõ rệt.
Aisha lại nói:
- Yên tâm đi, trong vòng ba ngày này cậu không có việc gì, loại độc tố vũ khí gien này, nếu ba ngày sau không có thuốc giải, mới có thể khiến cậu toàn thân thối rữa mà chết, cho nên hiện tại cậu an toàn.
Lúc này Lưu Minh Hào mới hơi dễ chịu, nhưng mồ hôi lạnh vẫn chảy ròng ròng.
Đợi một vài tên vệ sĩ của Trường Kình hội lái chiếc xe BMW X6 mới tinh đến nơi, Dương Thần không nói hai lời liền mang Lưu Minh Hào lên xe.
Thấy Dương Thần không nuốt lời, định rời đi, cao vũ và Aisha ánh mắt giao nhau, lộ ra ý cười sâu xa.
Dương Thần không nói hai lời mà khởi động xe, chậm rãi chạy ra ngoài, lập tức nói với Lưu Minh Hào ở bên cạnh:
- Tiểu tử, cậu muốn tên Cao Vũ kia chết không?
Lưu Minh Hào dùng sức gật đầu.
- Vâng! Nhưng anh rể, bọn họ nói không có thuốc giải của bọn họ em sẽ chết đấy!
- Cậu tin anh không?
Dương Thần lại hỏi.
Lưu Minh Hào lại gật đầu:
- Đương nhiên, nếu không là anh em sớm đã chết rồi!
- Được, cái này là được rồi.
Tiếng nói Dương Thần vừa dứt, sau khi chiếc xe phanh gấp, “két” một tiếng xoay một góc một trăm tám mươi độ.
BMW X6 nhập khẩu dũng mãnh động cơ V8, khiến loại xe SUV sang trọng, gia tốc một trăm kilomet trên giờ chỉ cần năm giây rưỡi khủng bố!
Dương Thần giẫm chân ga xuống, trong nháy mắt chiếc xe chạy như điên trở về cửa hộp đêm.
Aisha và Cao Vũ vừa mới thở dài một hơi, chưa hồi phục lại tinh thần, X6 đã gần trong gang tấc!
- A!!!
Phát ra tiếng kêu gào, không chỉ có đám người Trường Kình hội mà còn có Lưu Minh Hào trong xe.
Dương Thần không ngờ là quay đầu xe liền đụng vào Cao Vũ kia!
Cao Vũ mặc trường bào vì tỏ ra nho nhã, lúc này lại thành gánh nặng chạy trốn!
Quạt giấy trực tiếp ném ra rất xa, vừa mới chạy được vài bước, xe BMW cũng đã tới sau lưng hắn ta!
- Đừng!!
Giữa tiếng kêu gào thê thảm của Cao Vũ, xe xẹt qua sau lưng hắn, kích động mà ngã xuống đất!
X6 ở ngoài hơn mười mét, sau khi phanh gấp lại xoay một trăm tám mươi độ nữa!
Dương Thần còn chưa chơi đủ, lại giẫm chân ga, nhằm về phía Cao vũ!
Lúc lốp xe nghiến qua hai bắp chân đang đứng lên của Cao Vũ, gần như tất cả mọi người đều nghe được tiếng hét thảm thiết chói tai!
Đám người Aisha chạy trốn ra xa, sắc mặt tất cả đều trắng bệch, bọn họ không làm sao hiểu được, tại sao Dương Thần có thể bỗng nhiên làm phản!
Tuy nhiên có thể khẳng định là, Dương Thần muốn SUV gầm xe cao không phải vì lái chán, căn bản là chuẩn bị lấy xe cán người cho tiện!
Sau khi làm hai chân Cao Vũ bị lốp xe nghiến qua vỡ vụn, Dương Thần cũng không bỏ qua!
Một cái đảo lộn ra sau, xe lại trở về, lốp xe lại một lần nữa nghiến qua đôi chân dưới trường bào của Cao Vũ!
Cao Vũ thống khổ, khiến hắn hôn mê cũng không được! Máu không ngừng tràn ra, nhiễm đỏ một mảng lớn mặt đường!
Lưu Minh Hào cũng trợn tròn mắt, từ nhỏ cậu ta ở trong Thanh Long hội hắc đạo lớn lên như vậy, cũng chưa từng thấy việc ác như vậy! Căn bản không coi người là người!
Chỉ cần vừa nghĩ tới, bản thân ngồi bên ngoài, xe nghiến qua nghiến lại hai chân, Lưu Minh Hạo có chút bị dọa tè ra quần
Cuối cùng, sau khi nghiến qua nghiến lại sáu bảy lần, Dương Thần hài lòng phanh xe lại, cười tủm tỉm nói với Lưu Minh Hào bên cạnh:
- Đi, xuống xe, anh cho cậu hoàn thành nguyện vọng.