Ở bên ngoài mấy trăm hải lý, Christine lo lắng vô cùng, nhưng lại không có cách nào đến gần trung tâm trận chiến khủng khiếp đó. Một người là Poseidon-kẻ không thích nói đến tình cảm. Cô cũng rất oán hận Dương Thần sao không biết linh hoạt chút, nhận thua thì chẳng phải đã xong rồi sao? Thực sự tưởng rằng Poseidon cũng tương đương như Ares.
Đúng lúc này, hai sức mạnh thần kỳ bỗng nhiên gào thét và bay lên từ phía đằng Đông.
Hai bóng dáng, một đỏ một xanh lóe lên, rõ ràng là anh em Stern và Alys với tướng mạo xinh xắn. Hai người này cách đây không lâu mới biết được tin tức này. Phá vỡ “Minh Ước các vị thần”, thậm chí uy hiếp đến cả bố cục thế giới, hơn nữa còn là Dương Thần-người vừa mới nhậm chức Minh Vương. Bọn họ đương nhiên không dám chậm trễ nhiều, mà lập tức qua đây, không muốn chậm dù chỉ một bước.
Nhìn thấy từng tầng không gian cuồng bạo của biển ở phía trước bị phá vỡ, Stern cũng hỏi Christine:
- Aphrodite! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao Neptune lại ra tay?
Nhìn thấy anh em nhà này, trong mắt của Christine lóe lên một tia hi vọng:
- Apollo! Hai người đến thật đúng lúc! Mau đi ngăn Neptune lại! Vừa rồi Dương Thần nói vài điều làm anh ta không vui, nên anh ta nói là muốn để Dương Thần biết thế nào là uy lực thực sự của Quy luật không gian. Bây giờ anh ta đã ra tay rồi, không chừng Dương Thần sẽ phải chịu thua…Cứ đánh nhau như vậy, Dương Thần không luân hồi thì cũng sẽ gãy tay gãy chân.
- Cái gì?
Alys choáng váng sờ ra sau đầu:
- Tên Hades đó, lẽ nào hắn tưởng rằng đã đánh nhau với tên Ares ngu ngốc kia rồi thì chứng tỏ có thực lực thật sự sao?
- Nói những thứ này còn có ích gì nữa chứ? Hai người có lẽ có thể ngăn chặn được Neptune, mau đi nhanh đi. Không phải hai người có mối giao tình với Dương Thần sao?
Christine sốt ruột, vội vàng nói.
Stern thở dài một tiếng, nắm chặt nắm đấm trong tay:
- Helios!!
Một vòng lửa đỏ rực bao quanh tay của Stern, kết thành một cây cung dài bằng lửa màu vàng kim.
- Tôi cũng chỉ có thể cố gắng mà thôi. Thực lực của Neptune mạnh hơn cả chúng tôi. Sức nén không gian ở bên trong lại rất lớn, chúng tôi cũng không dễ dàng gì mà tới gần được.
Stern nói xong, kéo cây cung lên, một mũi tên lửa đang cháy ngùn ngụt được tạo ra.
Sức nóng khủng khiếp lan tỏa xung quanh không gian quả cầu đó, cùng với việc Stern không ngừng nén không gian lại thì sức mạnh hội tụ lại cũng ngày càng khủng khiếp hơn.
Cùng lúc đó, ở chỗ trung tâm của trận chiến.
Chân nguyên lực xung quanh thân thể của Dương Thần bắt đầu hoạt động không theo quy tắc nào, dường như cùng lúc đó muốn tách ra khỏi thân thể của Dương Thần, chui vào trong không gian.
- Đi…đi …
Lý trí cuối cùng của Dương Thần đang cố gắng đè nén sự điên cuồng lại, thấy Poseidon vẫn còn đang giằng co với mình, đau đớn nói vài từ cuối cùng.
Poseidon dần dần ý thức được, hình như tình hình của Dương Thần có chút bất thường, không khoa trương thanh thế như những gì mình nghĩ:
- Nguy hiểm? Nguy hiểm cái gì? Ngươi nói rõ xem nào?
Nói được nửa câu, sắc mặt của Poseidon chợt biến sắc, giống như cảm thấy một điều gì đó rất khó có thể nói ra. “Ầm ầm…ầm ầm…”
Tiếng sấm đánh liên hồi. Không biết từ lúc nào, trên bầu trời bao la kia, những âm thanh đó bắt đầu chui vào tai.
Tiếng sấm này không bình thường, giống như là tiếng kêu của một con mãnh thú từ viễn cổ đến, nhưng cũng lại giống với tiếng gọi từ rất sâu bên dưới, mang theo một tiếng gầm rú của linh hồn. Nhưng tiếng gầm này lại được tạo thành từ bên trong vòng tròn đó, chỗ Dương Thần đang đứng, rất huyền bí.
Sắc mặt Poseidon lộ vẻ kinh hoàng:
- Ngươi…ngươi là…
Lúc này Dương Thần căn bản đã không nghe rõ Poseidon nói gì, Dương Thần đã rơi hẳn vào trong trạng thái điên cuồng khó có thể khống chế được, chỉ biết, chân nguyên lực bên trong cơ thể so với vừa rồi còn không ngừng mạnh lên gấp bội.
Thật giống như sức mạnh thực sự được bộc phát khi rơi vào thế đường cùng, căn bản là cũng không có con đường nào khác để thoát khỏi không gian đầy sức ép đó của Poseidon, xoay người mạnh một cái.
“Choang!”
Một âm thanh dường như là tiếng giao nhau giữa hai thanh kim loại, chém không gian hình xoắn ốc đó thành từng mảnh nhỏ.
Poseidon ngây người ra hoàn toàn. Căn bản là hắn ta không thể tin được rằng, Dương Thần vừa rồi còn đang loay hoay không làm thế nào phản kháng lại được, vậy mà đột nhiên sức mạnh lại tăng đột biến. Sức mạnh kinh hoàng của chân nguyên lực, so với lúc trước thì giống như hai người hoàn toàn khác nhau.
Mặc dù, chân nguyên lực như vậy còn chưa đủ để khiến hắn ta cảm thấy sợ hãi, nhưng sức mạnh khủng khiếp đó rốt cuộc là từ đâu đến chứ?
Hai mắt Dương Thần đỏ ngầu, nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh lam của Poseidon, mang theo sự dữ tợn và đau đớn, rồi đột nhiên tung một cước, hướng thẳng ngực Poseidon.
Bởi vì Poseidon quá khiếp sợ, nhất thời không thể kịp làm gì để phòng ngự, cảm thấy sức công kích của chân nguyên lực gấp bội so với lúc trước. Sau một tiếng kêu đau đớn, thân thể giống như một viên đạn bay ngược trở lại, bắn ra ngoài.
Lục phủ ngủ tạng như đảo lộn, Poseidon tức giận kêu lên một tiếng, bay thẳng ra hơn trăm hải lý mới đứng vững lại được.
Nhưng khi vừa đứng lại, Poseidon mới phát hiện ra, mặc dù cước này rất mạnh, nhưng hơn nửa sức mạnh lại cách xa thân thể, không thể làm thương thân thể của mình.
Hắn muốn mình chạy đi? Tại sao?
Cùng lúc đó, ở một nơi xa khác, Stern dùng thần khí Helios kết lại thành một mũi tên lửa, vừa hay buông lỏng dây cung ra.
Một vòng tròn sáng rực xé ngang bầu trời, rạch không gian như rạch một tờ giấy, mang theo một sức mạnh chưa từng có từ trước đến giờ, bắn thẳng vào trung tâm của những vòng lượng tử quả cầu đó.
Mũi tên này muốn gây thương tích cho Poseidon và Dương Thần, đó là điều không thể. Bởi vì tốc độ không phải là rất nhanh, tác dụng lớn nhất chỉ có thể khiến hai người bọn họ phân tán sự chú ý, làm cho trận đấu bị dừng lại mà thôi.
Nhưng mũi tên đó còn chưa bay đến vị trí của hai người thì dải mây đen đang bay lượn trong không gian lại có những biến đổi chói mắt.
Dưới cái nhìn kinh ngạc của rất nhiều người, dải mây đen đó không biết từ lúc nào đã hình thành một dòng nước xoáy, mà trong dòng nước xoáy đó, sấm điện rền vang và lập lòe.
Trừng mắt nhìn những tia sét màu xanh và bạc lóe lên kinh hãi, giống như một con thuồng luồn cuộn mình xuống biển, những tiếng ầm ầm vang lên.
Sau mấy giây, những âm thanh ầm ầm đó của sấm sét mới truyền đến tai của mọi người.
Bầu trời dường như vì đợt sấm sét đó mà vẫn còn in hằn những vệt sáng màu xanh lam.
Không gian giữa trời và biển trong nháy mắt đã bắn ra những tia lửa nhỏ sáng chói như pháo hoa.
Christine, anh em của Cromwell, bao gồm cả Poseidon mà trước đây bị đuổi ra xa, trong nháy mắt đều hiểu đã xảy ra tình hình gì.
Thần lôi cuồn cuộn, trong chớp mắt đã nuốt mũi tên lửa màu vàng bạc với thần lực không gian khổng lồ của Stern không còn một dấu vết nào.
- Dương Thần!!!
Christine kêu lên với giọng thảm thiết, nước mắt tuôn ra không ngừng. Vốn tưởng rằng có cung tên thần của Apollo trợ giúp thì có thể kéo Dương Thần ra ngoài, nhưng không ngờ…
- Anh…là…là kiếp Cửu Thiên Thần Lôi của tu sĩ Hoa Hạ sao?
Alys ngây người hỏi, có chút hoài nghi.
Sắc mặt Stern nghiêm lại, gật đầu:
- Em nhìn không sai, là Cửu Thiên Thần Lôi…Đây còn là Thái Thanh Thần Lôi đời thứ nhất.
- Nhưng…Lần trước khi chúng ta gặp hắn, hắn chẳng phải vừa mới đạt đến Tiên Thiên đại viên mãn sao? Sao đột nhiên lại hóa thần. Bây giờ lại còn đến thời kỳ độ kiếp?
Alys đầy nghi hoặc hỏi.
- Các người đang thảo luận vớ vẩn cái gì đấy? Bây giờ nói những thứ đấy còn tác dụng gì? Đối với con đường tu luyện, Dương Thần không rõ ràng. Anh ta bị Cửu Thiên Thần Lôi tấn công như vậy thì làm gì còn đường sống nữa chứ.
Christine khóc nức nở:
- Không được, tôi phải đi cứu anh ta.
Nói xong, Christine nhảy vào hải vực bị bao vây bởi sấm sét đó.
Alys kéo tay Christine lại, ngăn cản kêu lên:
- Aphrodite! Cô điên rồi sao? Đó là Cửu Thiên Thần Lôi! Là thiên kiếp mạnh nhất. Với thực lực của cô, đến gần chắc chắn sẽ bị thương. Cho dù s và Pallas cũng không dám đối đầu. Cô đi như vậy khác gì chui vào đường chết, đừng nghĩ đến việc luân hồi.
- Nhưng… Diana, các người cũng biết, vài tên trong thời kỳ độ kiếp hàng vạn năm về trước, dùng phép để bảo vệ thân thể, đều bị hồn bay phách lạc. Dương Thần, anh ta căn bản cái gì cũng không có. Anh ta, anh ta…
Christine nói đến đây, nước mắt lại không ngừng chảy xuống.
Stern thấp giọng thở dài:
- Thực sự…Quy luật không gian không đi lĩnh ngộ. Vì sao lại dồn cả tinh lực vào con đường tu luyện ở Hoa Hạ. Điều này căn bản là làm trái với quy luật vũ trụ. Thiên phú càng cao, thì càng dễ bị thiên kiếp đánh cho hồn bay phách lạc. Hà tất phải như vậy? Như vậy, ngay cả cơ hội để luân hồi e rằng cũng chẳng lớn.
Nói như vậy, cũng không cảm thấy Dương Thần cần phải được cứu.
Đúng lúc này, từ sâu bên trong chỗ sấm chớp đó lại lóe lên tia lửa điện, các tia lửa điện giao vào nhau, có một đường Thái Thanh Thần Lôi, rồi lại rơi xuống.
Nhưng vào lúc này, một bóng dáng phát quang màu xanh lam đột nhiên từ phương xa đột nhập vào chỗ sấm sét đó.
Mắt Stern lóe lên, lập tức kinh ngạc nói:
- Là Poseidon. Anh ta…anh ta muốn giúp Dương Thần ngăn chặn Thần Lôi.
- Sao có thể chứ! Cho dù Poseidon mạnh hơn nhiều so với chúng ta, nhưng cũng không đủ để ngăn chặn Thần Lôi.
- Nhưng…nếu như chỉ ngăn chặn một đường thì với thực lực của anh ta có lẽ là được. Còn hai đường thì…giống như tự kết liễu…
Stern cắn răng, nói với Alys ở bên cạnh:
- Em thân yêu, chúng ta cũng lên thôi. Thần Lôi đã chuẩn bị rơi xuống rồi, chứng tỏ Hades còn chưa chết. Nếu như Hades còn chưa bị đường đầu tiên của Thần Lôi đánh chết, nếu chúng ta ngăn hai đường sét đó, thì có lẽ anh ta có thể hồi phục lại.
Alys gật đầu, hai người trong chớp mắt hóa thành hai tia sáng màu hồng lam, mang theo thần lực đến phá vỡ vòng vây của sấm sét, đến phía sau của Poseidon.
Trên tay của Poseidon, không biết từ lúc nào đã nắm một thanh đinh ba lóe sáng, trông rất cổ xưa, không trang trí một chút hoa văn nào, nhưng lại có thể nghe thấy âm thanh của biển cùng với tiếng kêu khẽ của thanh đinh ba.
- Đừng có làm vướng chân ta, bị đánh cho đến nỗi luân hồi thì cũng đừng trách tôi.
Poseidon hừ lạnh một tiếng.
- Thế nào? Nghĩ thông rồi sao? Tôi tưởng anh thực sự muốn giết Hades!
Stern mỉm cười nói.
- Căn bản là ta không quan tâm đến sự sống chết của hắn. Chỉ là hắn đã đẩy ta ra trước kiếp Thần Lôi. Vậy đương nhiên taa không thể nợ hắn một ân tình được.
Poseidon nói.
- Tôi biết anh mạnh miệng vậy thôi…Đừng nói nữa, mau lên trên đi.
Stern cười gượng một tiếng, trong lòng thầm chửi rủa. Bây giờ lại nhiệt tình đi ngăn chặn Lôi Kiếp, vừa rồi sao lại cố dồn người ta vào bước đường cùng, đến nỗi phải vận hết sức mạnh ra, khiến Thiên Kiếp đến? Nếu như không phải Dương Thần bất lực, thi triển toàn bộ sức mạnh tu luyện bấy lâu thì Thần Lôi cũng sẽ không đột ngột đánh xuống nhanh như vậy.
Nhưng nghĩ những thứ này cũng chẳng tác dụng gì nữa, Dương Thần bất chấp là đang ở trên biển, cũng không biết từ lúc nào đã coi Poseidon là lãnh đạo. Ba người đồng thời vận quy luật không gian, trên đường Thần Lôi rơi xuống, kết thành một hàng rào không gian.
Một nửa không gian bị bao phủ bởi sấm sét, đã biến thành một khu vực tàn sát bừa bãi của vô số những vòng lượng tử chuyển động hỗn loạn. Những ngôi sao với ánh sáng ngọc bích và những tia lửa điện giao thoa với nhau, kêu vang trời, mang theo những mảnh nhỏ khi giao cắt những hạt mưa đá.
Thanh đinh ba trong tay Poseidon phát ra một vầng hào quang. Sau tiếng nổ đó, những tia lửa sắc nhọn bắn ra từ thanh đinh ba, giống như những chùm sáng xanh lam. Chùm sáng đó đã cắt đứt hàng rào không gian đó, vậy mà không hề có một chút trở ngại nào, ngược lại tất cả không gian song song đều ngưng tụ lại.