Ads Dương Thần sớm biết có người đang tới gần nhưng không nghĩ sẽ gọi mình; quay đầu nhìn lại là một lão già mặc bộ trường sam màu đen, đầu đầy tóc xám, khuôn mặt trang nghiêm. Ánh mắt cổ quái nhìn mình, giống như chim ưng nhìn chằm chằm con mồi trong đêm tối. Dương Thần càng thêm cảnh giác.
Tu vi của ông ta là Minh Thủy kỳ, thật không đơn giản, chẳng lẽ là trưởng lão nào đó của Lạc gia.
Dương Thần biết tình huống không ổn bởi vì hắn không biết lão già này là ai.
Mặc kệ cái gì, trước tiên Dương Thần cúi đầu thật thấp, làm ra vẻ rất sợ hãi.
Ông già này là Đại quản gia Lạc gia, Lạc Lôi. Ông ta giống như thường ngày đều đi xung quanh kiểm tra tình hình bảo vệ ở Lạc gia.
Ông ta nhìn thấy Dương Thần một người đi tới chỗ không nên đi tuần, lại còn thường xuyên bắt chuyện với thủ vệ nổi lên sự nghi ngờ.
Thủ vệ từ trên xuống dưới Lạc gia là do ông ta sắp xếp, ông ta biết người kia tên Trần Lập là một Hóa Thần hậu kỳ đầu nhập vào tu sĩ Lạc gia vẫn luôn không có gì tiến bộ, nhưng cũng tương đối thành thật.
Trần Lập là thủ vệ vòng ngoài của Lạc gia tại sao lại tới khu trung tâm?
- Trần Lập, vì sao ngươi tới đây?
Lạc Lôi là lão già thành tinh, thấy Dương Thần không mở miệng ân cần hỏi thăm mình, nên cũng không trực tiếp nói ra thân phận mình.
Vừa hay quanh đây cũng không có thủ vệ khác tuần tra cho nên không có ai thi lễ với ông ta, không bại lộ danh xưng.
Dương Thần giả bộ tiếng nói của Trần Lập, nhỏ giọng nói:
- Tiểu nhân đáng chết, không nên rời bỏ nhiệm vụ!
- Hừ! Ngẩng đầu lên nói!
Thân hình Lạc Lôi tới gần Dương Thần tỏa ra chân nguyên uy áp.
Dương Thần lộ ra sự sợ hãi, tròng lòng rất buồn bực, ra tay xử lý lão này dễ như ăn cháo nhưng đây là khu vực trung tâm Lạc gia có thể kinh động đám cao thủ Lạc gia bị bọn họ vây công đến lúc đó kế hoạch giải cứu Tiêu Chỉ Tình sẽ ngâm nước nóng thậm chí còn làm cho tính mạng của cô ấy gặp nguy hiểm.
Dương Thần vẫn ngẩng đầu lên, ánh mắt yếu ớt nhìn Lạc Lôi.
- Vì sao gặp lão phu mà không hành lễ?
Đôi mắt Lạc Lôi mở to, tinh quang bùng lên.
Dương Thần vội vàng chắp tay thi lễ, bộ dáng tràn đầy tôn kính.
- Lão phu là ai, ngươi quên rồi sao?
Lạc Lôi càng cảm thấy khả nghi tên giống “Trần Lập” này luôn lảng tránh gọi tên mình, hắn không biết mình là ai, sao có thể như thế?
Lạc Lôi đã trở thành quản gia Lạc gia trăm năm, ước chừng sống trên hai trăm tuổi. Từ trên xuống dưới Lạc gia mấy nghìn người không ai không biết ông ta.
Mồ hôi lạnh ứa ra, tình huống ngày càng nghiêm trọng, nếu tiếp tục ở lại chỗ này, có thể bại lộ hoàn toàn.
- Ngươi không phải Trần Lập! Ngươi rốt cuộc là ai?
Lạc Lôi quát lớn một tiếng, lộ ra hung quang, bàn tay to giơ lên, chân nguyên bắt đầu dao động, chuẩn bị bắt tên Hóa Thần hậu kỳ này.
Giây phút này, Dương Thần quyết định dùng mưu kế số một liều mạng.
- Đại trưởng lão!
Dương Thần giơ tay chỉ ra phía sau Lạc Lôi, làm như giật mình hô lên.
Dù là Lạc Lôi đã sống trên hai trăm tuổi, nhưng khái niệm kỹ xảo bỏ chạy sơ đẳng nhất của tục giới cũng không biết, ngây người ra một lúc, tưởng Lạc Phong tới đây, quay đầu nhìn lại.
Vừa quay đầu lại, Lạc Lôi thầm kêu không ổn. Lạc Phong tới sao mình không có cảm giác gì?
Bị lừa?
Thẹn quá hóa giận, Lạc Lôi nghiến răng ken két quay lại nhưng Dương Thần đã sớm chạy mất.
- Còn dám chạy, tặc tử nộp mạng đi!
Lạc Lôi nhanh như cắt đuổi theo, hóa thành một đạo hắc ảnh thẳng vào không trung.
Lúc này, Dương Thần cố ý sử dụng tu vi Hóa Thần hậu kỳ, để trong mắt cao thủ Minh Thủy kỳ như Lạc Lôi muốn bắt mặc dù đã bỏ chạy trước vài giây thì cũng chỉ tốn chút công sức.
Một số cao thủ trong gia tộc cũng đã phát hiện Lạc Lôi truy tung một tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ nhưng cũng không có ý xuất động, vì chỉ cần Lạc Lôi là đủ nhưng thật ra lại là đang giúp Dương Thần.
Nhưng cũng có mấy thủ vệ tu vi Hóa Thân kỳ và Ly Hỏa kỳ nhận ra Đại quản gia dang truy bắt mao tặc cũng muốn biểu hiện liền phi thân đuổi theo.~Chào mừng đến với Webtruyen.Com~
Dương Thần cười thầm trong lòng, chỉ cần không phải cao thủ Nhược Thủy kỳ đuổi theo thì chuyện cũng không khó giải quyết rồi, dù sao cũng có thể chạy được rất xa.
Nháy mắt, khoảng cách với Lạc gia đã hơn mười dặm, khoảng cách giữa hắn và Lạc Lôi ngày càng gần, còn có bốn năm tên thủ vệ Lạc gia theo sau.
Lạc Lôi cười dữ tợn, lấy một sợi roi dài bảy mét từ trong nhẫn không gian ra. Roi dùng loại huyền thiết có tính mềm dẻo đặc thù làm ra, mấy trăm đốt nối lại với nhau.
Vài tên thủ vệ phía sau chỉ đứng xa xa mà nhìn, cười ha hả sảng khoái vô cùng.
- Tên mao tặc này quả là xui xẻo, Kinh Lôi Tiên của Đại quản gia là trung phẩm pháp bảo đó.
- Nghe nói Kinh Lôi Tiên vừa có khả năng tấn công lại có khả năng phòng ngự, khi đánh có lôi vân bao quanh đáng tiếc đến giờ vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy.
- Khó có cơ hội một tên mao tặc lẻn vào Lạc gia vốn muốn biểu hiện chút tài năng, nhưng xem ra không có cơ hội động thủ nữa rồi.
Mấy tên thủ vệ cho rằng Dương Thần gặp phải xui xẻo, hạ dần tốc độ không có ý định sống chết đuổi theo.
- Tiểu tặc, ăn Kinh Lôi Tiên của ta.
Lúc này, Lạc Lôi tính toán khoảng cách đã đủ gần, Kinh Lôi Tiên được chân nguyên kích phát lóe ra từng đạo hồ quang vàng chói quật tới Dương Thần. Vô số tia hồ quang như lưới điện ước chừng phạm vi mấy chục mét, ý triệt để cắn nuốt Dương Thần.
Tốc độ hồ quang nhanh hơn tốc độ Dương Thần nhiều căn bản không thể tránh né.
Dương Thân khá ngạc nhiên không ngờ là một kiện pháp bảo có thể kích phát ra lôi quang.
Đại đa số trường hợp, âm dương là căn nguyên của vũ trụ, hai loại lực lượng tiếp cận nhất là một là hỏa, hai là thủy
Các thuộc tính khác như kim, mộc, thổ, phong thuộc loại”Tam sinh vạn vật” là dẫn xuất sinh ra sức mạnh.
Cho nên các pháp bảo có thuộc tính thủy và hỏa hay được sử dụng nhất.
Trong hỏa và thủy, lực lượng Thiên Hỏa và Huyền Thủy là cực hạn mà linh khí trên Địa cầu có thể sinh ra. Trong trường hợp bình thường, dưới Cửu Thiên Thần Lôi kiếp cao thủ không có khả năng nắm giữ. Người có khả năng nắm giữ và sử dụng hai loại pháp bảo và pháp thuật này cũng như lông Phượng sừng Lân.
Cho dù là thời Thượng cổ, cao thủ Cửu Thiên Thần Lôi kiếp như Dương Thần cũng không chắc có khả năng sử dụng Thiên Hỏa và Huyền Thủy đây cũng là chỗ huyền ảo nhất của “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh”. Ngay cả Dương Thần cũng không hiểu rõ lợi hại trong đó.
Tuy rằng tu luyện vô cùng gian nan, trong mắt các tu sĩ bình thường là môn công pháp không thể luyện thành nhất nhưng khi nhập môn thành công cũng là lúc hiểu được sự vĩ đại trong đó.
Tu sĩ bình thường không thể sử dụng Thiên Hỏa và Huyền Thủy nhưng có thể sử dụng chân nguuyên điều động linh khí sử xuất phàm hỏa, phàm thủy còn lại là một ít dị hoả và dị thủy.
Dị hỏa, dị thủy uy lực không kém Thiên Hỏa và Huyền Thủy giống như Yến gia trong Hồng Mông có “Bắc Minh Băng Phách” chính là một môn công pháp đem phàm thủy vận dụng đến cảnh giới cực cao khiến Dương Thần từng ăn không ít khổ. (DG: kể lể lắm quá )
Nhưng lôi thuộc tính tương đối đặc thù vừa có sự mãnh liệt của hỏa lại sống trong mây mưa, có thể nói đó là sự kết hợp giữa thủy và hỏa.
Âm Dương Hỗn Nguyên, uy lực không thể tầm thường, điều này cũng khiến cho uy lực Cửu Thiên Thần Lôi kiếp, vượt qua linh khí cực hạn trên Địa Cầu có thể sinh ra, nó lại là một trong những loại lực lượng căn nguyên của vũ trụ.
Bằng không, tại sao hai vạn năm trước Zeus có thể cầm sấm sét đuổi theo tu sĩ Hoa Hạ đánh đến chết chứ. Sấm sét của Zeus tuy không bằng Cửu Thiên Thần Lôi nhưng cũng là Thần tộc dị lôi, lực sát thương với tu sĩ quá lớn.
Phàm lôi trên Địa Cầu không đáng ngạc nhiên uy lực cũng rất mạnh, nhưng có rất ít pháp bảo, pháp thuật có thể thi triển ra.
Dương Thần biết Kinh Lôi Tiên chỉ là phàm lôi trên Địa Cầu, không thể so sánh với Cửu Thiên Thần Lôi nhưng cũng là lực lượng lôi điện không thể coi thường.
Đương nhiên muốn tạo thành sát thương chân chính với Dương Thần là không có khả năng.
Dương Thần thấy khoảng cách với Lạc gia đã khá xa, cũng không ẩn dấu tu vi nữa, dùng lực lượng của trời đất tạo thành lá chắn đón đỡ trước người. Lôi võng chấn động rồi vỡ nát.
Lạc Lôi bỗng nhiên cảm thấy tên mao tặc phía trước thay đổi. Một cỗ chân nguyên uy áp khiến ông ta không thể chịu nổi ập tới, hàn khí thấu xương.
- Đây… đây là chuyện gì?
Lạc Lôi không kịp phản ứng, muốn trốn chạy nhưng đã chậm, Kinh Lôi Tiên vung vẩy vài đạo điện xà hướng tới Dương Thần.
Dương Thần đối mặt với lôi điện màu vàng xanh, mỉm cười trêu trọc, đây là ngươi tự tìm, đang lo không có thân phận nào để điều tra đây.
Nháy mắt, Hỗn Độn đỉnh được gọi ra, đại đỉnh xuất hiện hút toàn bộ hồ quang như trâu bùn vào biển (1), không có nửa điểm phản ứng.
Lập tức Hỗn Độn đỉnh sinh ra lực hút cực đại, khống chế thân thể Lạc Lôi, bất cứ lúc nào có có thể hút ông ta vào trong.
(1) Nguyên văn: nê ngưu nhập hải; chỉ sự biến mất không rõ tung tích.