Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con

Chương 114

*Văn phòng của Nhất Phong:

- Anh Phong! Thì ra người lấy chiếc xe của anh là một cô gái! Cô ta tên Salern, là một play girl quen thuộc của khu vực này. - Zino ngồi phịch xuống cái ghế đối diện với Nhất Phong.

- Làm em dạy dỗ tên Jame Poker gì đấy một trận! Thiệt là uổng công! - Đậu Đỏ ngồi trên chiếc ghế sôfa trong phòng mà than vãn.

Nhất Phong rít một hơi thuốc, quay sang Zino:

- Tìm cách liên lạc và địa chỉ của cô ta giúp anh! Xe của Nhất Phong này mà cũng dám lấy à? Đúng là gan thật!

- Vâng! Em biết rồi.

..............................................

*Chinese Club 10:00 pm

Đây là một hộp đêm dành cho khách Trung Quốc, quán bar này cũng thuộc địa phận Hắc Long nốt. Đèn được chỉnh hơi mờ, khu vực quán rộng lớn đang có rất nhiều khách uống rượu cũng như trò chuyện. Zino và Nhất Phong đang ngồi trong một căn phòng có thể nhìn ra ngoài.

- Theo nguồn tin em điều tra được thì cô ta hay tới đây vào giờ này. Em đã gặp cô ta rồi nhưng quên chụp ảnh cho anh xem.

Zino lóng ngóng nhìn ra ngoài kia. Nhất Phong lại hút thuốc, miệng nở nụ cười nhẹ:

- Khả năng của em điều tra tốt lắm đấy!

- Hihi.... Lúc trước đi theo chị Mẫn nên quen rồi! À hình như cô ta đến kìa!

Zino chỉ ra hướng cửa, một cô gái chân dài ăn mặc sexy đang tiến vào bên trong. Dáng cô gái đó rất đẹp nhưng Nhất Phong không thể thấy rõ mặt. cô ta mặc một chiếc quần jean lưng cao bó sát đùi, bên trên là một chiếc áo vừa che đủ vòng một cùng với một chiếc áo khoát jean bên ngoài. Nhất Phong mơ hồ nhớ lại điều gì đó nhưng không nghĩ ra được. Zino huých tay:

- Giờ ta làm sao?

- Em về trước đi! Mọi việc còn lại để anh lo!

Zino gật đầu, Nhất Phong đứng lên đi ra ngoài kia. Anh len lỏi qua đám khách để tiến đến gần cô gái đó, ai ngờ ở ngoài có một đám giang hồ bặm trợn tiến vào bên trong.

- Con nhỏ Salern đâu rồi?

Bà chủ chạy ra đón tiếp niềm nở:

- Chào mọi người! Xin hỏi muốn tìm cô nào?

- Tôi muốn tìm Salern! Gọi nó ra đây!!!! Nhanh lên! - tên đó hùng hổ quát tháo.

- Xin lỗi nhưng nhân viên của tôi không có ai tên Salern hết! Anh thông cảm cho! Để tôi giúp anh lựa một cô khác nhé! - bà ta tươi cười.

- Con nhỏ đó thiếu tiền của tôi đấy! Bà không biết nó thì tránh ra một bên để tôi tự tìm. Salern! Mầy không thoát đâu! - nói rồi hắn cùng đám đàn em đi loanh quanh.

Nhất Phong đứng ở quầy bar thì nghe một giọng nói quen thuộc.

- Phải! Tôi Salern đây!

- ......................................

Thì ra cô ta đang ngồi nói chuyện bằng điện thoại của quán, Nhất Phong giả vờ đi ngang lưng cô ta rồi ngừng lại nghe ngóng.

- Chiếc Ferrari hôm bữa anh đã tìm được người mua giúp tôi chưa?

Nghe đến đây thì Nhất Phong nhíu mày, quả thực chính cô ta đã trộm xe của anh.

- ........................................

- Không phải chứ! Tôi đang cần tiền gấp để trả nợ đấy! Anh cố giúp tôi được không hả?

- ..................................

- Thôi được rồi! Cám ơn! Anh cứ để lũ cho vay chém tôi chết đi! Bạn bè tốt thế đấy!

Salerrn thấy có người bên cạnh nên tưởng là anh muốn gọi điện thoại. Cô quay sang Nhất Phong nói vội vã mà chưa kịp nhìn mặt:

- Xin lỗi phiền anh đợi tôi thêm chút nữa. - cô quay sang nói vào điện thoại - Giờ anh nhất quyết bỏ mặc tôi chứ gì. Được thôi! Vĩnh biệt!

Nhất Phong nhanh chóng nhận ra cô, môi anh nở một nụ cười thích thú. Bỗng tiếng của đám côn đồ lúc nãy vang lên:

- SALERN! MẦY RA ĐÂY!

Cô giật bắn mình quay người lại, hốt hoảng khi nhận ra đám chủ nợ. Cô nép nhanh vào ngực Nhất Phong để thân hình to lớn của anh giúp mình khỏi bị phát hiện.

- Xin lỗi anh bạn! Chỉ một lát thôi! Please!

Nhất Phong đưa tay ôm lấy cô như thể người yêu, tay kia giả vờ cầm điện thoại lên để nói chuyện. Salern lém lỉnh ghé mắt quan sát cho đến khi đám giang hồ bỏ đi khuất, Nhất Phong lên tiếng nhắc nhở:

- Rời khỏi người của tôi được rồi đấy!

- Xin lỗi! Ơ.......

Cô khựng lại khi nhìn thấy Nhất Phong, đôi mắt sáng lên như một chú mèo:

- Lại gặp anh hả? Chúng ta có duyên nhỉ? - cô reo lên vì đã được Nhất Phong cứu đến tận hai lần.

- Thế à? Chắc là có duyên thật! - Nhất Phong cười cợt đưa điếu thuốc lên môi rít một hơi.

- Nể tình anh vừa cứu tôi, hay là tôi mời anh đi uống cái gì nhé! - cô thấy anh đờ người ra thì lập tức kéo tay - Đi thôi nào!