Cô Vợ Bướng Bỉnh Khó Bảo

Chương 7: Chào hỏi đột ngột (i)

"Điều tra được gì rồi?" Một giọng nam trầm ấm vang lên

"Dạ! Cô gái đi ra cty chung vs bang chủ, bang Hoàng Anh là vợ sắp cưới của hắn, vừa mới từ Mỹ về." người mặc vest đen đang đứng khom người trả lời.

"Được bắt cóc cô ta để uy hiếp hắn"

"Vâng bang chủ" người mặc vest đen cung kính đi ra khỏi gian phòng rộng lớn, còn người đàn ông ngồi trong phòng mỉm cười như mình là chiến thắng. (Haiz, anh này tự đắc sớm vậy, cứ chờ xem ai mới chiến thắng nha, khakha)

°

°

°

"Xin hỏi đi mấy người ạ" anh phục vụ xinh trai cúi đầu chào hỏi


"Chúng tôi đi ba người" hắn đang đỡ nó trả lời rất ư trang nhã, không giống như những lúc hắn chọc nó gì cả.

Rồi anh phục vụ xinh trai dẫn ba người đến bàn cạnh cửa sổ nhìn ra là, một khu vườn xinh đẹp đầy tráng lệ.

Khi cả ba đều được an vị, thì anh phục vụ đưa menu cho cả ba

"Mời chọn món"

Nó thấy có đồ ăn thì mắt sáng chưng lên như đèn ôtô, mà chỉ các món mà mình thích

"Anh, cho tôi món này.... món này... món này... và cả món này nữa nhanh lên nha"

Nó chỉ mà anh phục vụ đổ mồ hôi hột vs nó luôn. Còn hai người kia thì hả hốc miệng mà kinh ngạc, nó thì chọn quá trời còn hai người đàn ông chưa kịp chọn gì cả

"Này! Cả hai người làm ơn kép miệng lại giùm cái, nhiều người nhìn lắm kìa" nó lườm hắn rồi chỉnh lại tóc tai ngay ngắn, nó thấy sao mấy tên này cứ nhìn mình hoài mà không chịu chọn món gì hết, nên nhắc nhở, "chọn món đi chứ". Giọng nó vang lên làm phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng do hắn và em hắn tạo ra

"Cậu cứ làm mấy món cô ấy gọi khi nãy đi" hắn đưa lại menu cho anh phục vụ. Anh phục vụ nhận lấy menu cúi đầu lùi đi

1phút

2phút

3phút

Trôi qua nó chẳng thấy đồ ăn đem lên, buồn bực đứng dậy


"Em định đi đâu?" Hắn thấy nó đứng dậy liền hỏi

"Em đi vệ sinh một lát quay lại ngay" nó cười nhẹ với hắn rồi quay lưng rời đi.

"Em đi một mình được chứ?" Hắn thấy chân nó vậy không nỡ cho nó đi một mình.

"Không cần, em tự đi được"

Nó nói xong bước đi cà nhấc vào nhà vệ sinh. "Chị dâu đi vậy có sao không", Thế Anh nhìn nó đi cà nhấc vậy cũng thấy tội liền nhìn lại ông anh trai hỏi.

"Anh chắc không sao đâu"

*TẠI WC*

Nó đang đứng trước bồn rửa mặt, trang điểm lại, tự dưng đằng sau lưng nó xuất hiện bóng của mấy người mặc vest đen. Nó vừa quay qua chưa kịp mở miệng hỏi, thì nguyên chiếc khăn tay trắng tinh che miệng nó lại, và từ từ nó nhắm nghiềm mắt lại mọi thứ đều dần tối sẫm đi. Sự việc xảy ra quá nhanh.

*TRỞ LẠI BÊN NGOÀI*


"Đồ ăn đã dọn hết lên rồi sao chưa thấy chị dâu ra vậy" Thế Anh và hắn nhìn một bàn đây thấy thức ăn mà ngao ngán nói.

"Đi lâu vậy không biết có xảy ra chuyện gì không nữa, em ngồi đây để anh đi xem sao đã"

Hắn nói xong đi thẳng về hướng nhà vệ sinh mà chẳng cần hỏi ai cho mất thời gian, (anh này quá quen với cái nhà hàng này rồi mà). Hắn vào phòng vệ sinh nữ chẳng thấy bóng dáng nó đâu cả, mà trên sàn lại có thỏa son của nó để lại, hắn cầm lại chặt thỏa son trong tay đầy tức giận và lo lắng đi đến bàn em hắn đang ngồi.

"Anh sao vậy chị dâu đâu?" Thế Anh thấy hắn đi ra một mình không thấy nó đâu, nhìn sắc mặt lại không được tốt, thì cũng hiểu được gì đó.

Hắn phớt lờ câu hỏi của em mình mà cầm điện thoại lên bấm số gọi cho ai đó

"Khanh, ông mau đến trụ sở ngay, Hà Phương bị bắt rồi"

"S...ao...., ông... ông nói gì???" Anh nó nắm chặt điện thoại trong tay khi nghe hắn nói nó bị bắt.

Mọi người có muốn biết tiếp theo sẽ là gì không, nhớ đón xem chap tiếp theo nha.^^