Cô Vợ Bướng Bỉnh Khó Bảo

Chương 15

Đã mấy ngày trôi qua kể từ khi hắn và nó kết hôn đến giờ, hắn luôn làm việc tại nhà không đến cty được vì cô vợ nhỏ vô cùng dễ thương cho hắn thuốc xổ, thế là không lết ra khỏi giường chỉ ngồi đó. Mỗi ngày thư ký của hắn sẽ đưa các bản hợp đồng đến cho hắn xem qua và duyệt, bàn luận về các dự án sắp đến, còn nó thì chăm sóc cho hắn xong là đi đâu mất dạng bỏ hắn với cô thư ký xinh đẹp trong phòng không quan tâm đến.

"Tổng giám đốc anh xem qua bản hợp đồng này đi ạ" cô thư ký lễ phép đưa cho hắn mặc dù là tại nhà nhưng vẫn giữ đúng cấp trên cấp dưới.

"Được!" hắn chỉ nhàn hạ một từ rồi cầm lấy

"Hợp đồng đó họ chỉ gửi cho chúng ta xem trước, còn hợp đồng gốc sẽ mời chúng ta thảo luật một số vấn đề rồi hai bên cùng hợp tác." cô thư ký có giọng nói ngọt như mật rót vào tai những ai nghe thấy còn với hắn thì chẳng có tí gì gọi là cảm xúc, gặp mắt vẫn dán vào tờ giấy trước mặt, sau một hồi xem xét kĩ lưỡng thì cũng chịu đáp lại.

"Địa điểm? Thời gian?, cô cú sắp xếp lịch trình cho tôi, ngày mai lên cty báo cáo" đó là cách hắn luôn đối sự với người lạnh lùng khó đoán, nhưng đối với người thân, bạn bè hắn luôn vui vẻ.

"Dạ! Nếu vậy tôi xin phép" cô thư ký nhận bản hợp đồng từ tay hắn, rồi cúi đầu chào xoay người bước đi

Hắn chỉ đơn thuần "ừm!" một tiếng là xong.


Nó cùng Trúc Linh và Như Ngọc đi shopping mua đồ

"Hai đứa tụi bây về đây có xin được chỗ làm việc nào chưa?"

"Vẫn chưa nhưng chắc tao sẽ làm cho gia đình tao rồi" Như Ngọc nghe nó hỏi cũng trả lời lại

"Tao cũng vậy, nhưng trước khi đi làm thì phải chơi cho đã rồi hẳn tính" Trúc Linh cười ranh ma với nó

"Vậy là tao yên tâm rồi" nó khoác hai tay con bạn rồi cả ba cùng nhau tiến vào chỗ bán đầm lựa, hết thử cái này đến cái kia, cả người mà làm cho cửa hàng đó nháo hết cả lên, cô nv bán hàng mất kiên nhẫn nên hỏi

"Quý khách đã ứng ý cái nào chưa ạ" (ý muốn đuổi khéo đây mà) cô nv cười cười với chúng nó

"Mày thấy sao? Cái này tao cũng thích, cái kia cũng vậy" nó làm mặt vô tội mà nhìn hai đứa bạn đã mải thử đồ chưa xong kia

"Tao cũng vậy"

"Tao cũng vậy nè" cả hai người đồng thanh đáp

Thế rồi nói ra một cái kết luận rằng

"Chị lấy hết sào này cho em" vậy là mỗi đứa một sào mà đem về


Chưa chịu về đâu nha còn đi spa, làm tóc, mua giầy.... ai cũng vác một đống đồ về, nó thấy vậy gọi điện cầu cứu

"Alo! Bác Phúc năm, sáu người đến trung tâm thương mại TP giùm con nha" sau 10" cũng có người đến xách đồ bỏ và trong xe. Vệ sĩ đến gặp chúng nó cả một đống đồ trước cửa trung tâm thương mại mà mồ hôi đã chảy khắp người rồi. Thật là quá khủng khiếp.

Sau một hồi vận chuyển thì nó cũng đã được về đến nhà một cách an toàn

"Về rồi sao" hắn đi xuống nhà tìm nước uống thì gặp nó đang thay giầy

"Ừm mới về" nó vừa thay vừa trả lời

"Cô chủ đồ này... " từ sau lưng nó truyền đến giọng nam là vệ sĩ kiêm xách đồ cho nó

"Đem lên phòng giúp tôi, cảm ơn" nó xong nó chạy vào trong bếp giật lấy chai nước hắn đang uống mà một hơi cạn sạch.

Hắn đứng nhìn nó uống tựa hồ như con rồng đang hút cạn sạch nước mới thôi.


"Đi shopping vui chứ?"

"Vui lắm" cười rất tươi khi hắn hỏi

"Tóc mới của em đẹp đó" hắn khẽ đưa tay vuốt từng lọn tóc đang bị rối về đúng nếp của mình

"Cảm ơn anh nha" nó chỉnh lại tóc mình

"Ngày mai em sẽ chính thức vào cty làm" nó tuyên bố với hắn

"Ok! Chúc em ngày mai làm việc thật tốt!. Còn bây gì thì làm chuyện quan trọng đã.... " hắn tiến lại gần sát nó nói làm cho hơi thở của hắn đều có thể nghe được.