Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 43

Vì cần phối hợp huấn luyện mà sinh viên khoa cơ giáp cũng đứng chờ bên cạnh. Tuy rằng nói là đôi bên lựa chọn lẫn nhau, nhưng trong lòng ai cũng biết rõ, kỳ thực chủ yếu là dựa vào bên cơ giáp là chính.


Tuy khoa cơ giáp là tốp chuyên nghiệp, nhân số cũng đông đảo, nhưng vì có liên quan đến cấp bậc gen mà số sinh viên của khoa chế tạo so với bên đó còn đông hơn gấp vạn lần. Bởi vậy một nhóm có thể bao gồm hai hoặc nhiều hơn sinh viên khoa chế tạo phối hợp chung cùng một người của khoa cơ giáp, mà địa vị xã hội của chiến binh cơ giáp luôn cao hơn rất nhiều so với chế tạo sư. Thế nên, dù trong lòng không tình nguyện, nhưng sinh viên khoa chế tạo cơ giáp cũng phải cố tỏ ra lấy lòng chút ít.


Có điều, hoặc là sinh viên lớp 1, hoặc có quan hệ với hội sinh viên thì sẽ chẳng cần phải cúi mình như vậy.


Đây cũng không phải là chia nhóm chính thức cho một tháng sau, mà chỉ mang tính chất chia nhóm để luyện tập thực nghiệm, nếu giữa đường không hài lòng thì bất cứ lúc nào cũng có thể đổi người. Thế nhưng điều đó cũng có phần ảnh hưởng đến việc chọn người phân nhóm sau này, dù sao từ bây giờ luyện tập chung với nhau thì cũng sẽ có cảm tình và ăn ý hơn.


Điền Lực bên cạnh vừa ai oán vừa tìm kiếm Athes học lớp 1, nhưng tìm mãi mà chả thấy bóng dáng người ở đâu cả. Trong lòng La Tiểu Lâu có chút phiền muộn, so với những người khác, tình trạng lớp 10 của bọn họ còn thảm hại hơn. Mặc dù khoa cơ giáp cũng có lớp 10, nhưng mấy cái đứa nói như rồng leo, làm như mèo mửa này cũng sẽ chẳng thèm hợp tác với đứa gà hơn đâu.


Trong đại sảnh, thầy giáo của hai khoa đang duy trì trật tự, một lát nữa thì sẽ bắt đầu tự chọn nhóm.


La Tiểu Lâu lo lắng một hồi, nếu như vậy còn không bằng tự luyện tập một mình, dù sao thì cậu cũng còn 125, bình thường Nguyên Tích cũng chỉ cho cậu không ít phương pháp huấn luyện của chiến binh cơ giáp. Về vấn đề chia nhóm của một tháng sau thì, La Tiểu Lâu thở dài —— để sau hãy tính.


La Tiểu Lâu xoay người vào phòng huấn luyện, lúc đi tới, thầy giáo đã bắt đầu bố trí chọn người, La Tiểu Lâu phải bước nhanh chân hơn.


Lúc này bỗng nhiên có một người chạy từ ngoài vào, gã chạy thẳng tới trước mặt thầy giáo khoa cơ giáp, cười áy náy: “Xin lỗi thầy, em tới muộn.”


Thầy giáo khoa cơ giáp giống như bất đắc dĩ mà thở dài, nhưng giọng nói có vẻ rất ưu ái: “Trang Dịch, em lại quên giờ à? Em cứ mơ mơ màng màng như thế này, tới lúc tập huấn dã ngoại thật thì như thế nào đây hả? Mau vào đi, bây giờ đã bắt đầu chia nhóm rồi đó.”


Trang Dịch cào cào mái tóc rối bù, khuôn mặt đẹp trai bởi vì có phần bối rối mà trông rất dễ thương, không ít cô nàng bắn tới tấp ánh mắt hình trái tim đến.


Trang Dịch nhìn trái nhìn phải một hồi, tiện tay túm luôn La Tiểu Lâu đang từ khoa chế tạo đi ngang qua, nói: “Thì bạn này vậy.”
Phút chốc, đại sảnh đang ầm ĩ lập tức trở nên yên lặng.


Ngay cả thầy giáo cũng câm nín nhìn Trang Dịch và La Tiểu Lâu. Đáng nhẽ bọn họ nên khuyến khích sinh viên khoa cơ giáp không nên có bất kì thành kiến nào, chủ động chọn lựa, nhưng mà…


La Tiểu Lâu lại càng hoảng hốt hơn, cậu sắp đến cửa phòng huấn luyện rồi mà! Ông này tự dưng lao ra là sao vầy cà?


Lúc này, một sinh viên lớp 1 khoa cơ giáp cất tiếng: “Trang Dịch, ông không biết người ông chọn không phải là sinh viên lớp 1 bên kia, mà là lớp 10 đấy à. Cho dù ông có ù ù cạc cạc cũng đừng chọn đại để cho qua như thế, mau đổi người khác đi.”


Một đứa phụ họa theo: “Đúng đấy, ông là người đứng trong top 10 của lớp ta, sang năm có chắc chắn ra khỏi top 10 trở thành sinh viên đặc biệt thì người hợp tác của ông cũng không thể kém như thế được.”


Có đứa lớp 10 khoa chế tạo cơ giáp vì La Tiểu Lâu mà sốt ruột, thế nhưng hầu hết mọi người đều có tâm lí thích xem náo nhiệt. Tụi lớp 1 ý kiến, có người hàng phía trước bày tỏ: “Không phải là nó chọn đúng lúc này chạy sang lớp 1 để góp đủ nhân số đấy chứ! Lớp 10 thì nên để chọn cuối cùng, còn muốn phô bày thì đừng nhè đúng lúc này đe.”


Trang Dịch tỏ ra hơi khó xử, La Tiểu Lâu thầm trợn trắng mắt trong lòng. Ông khó xử cái gì, bây giờ trực tiếp thay đổi người chẳng phải là xong sao, miễn là đừng để cả hai khoa nhìn chòng chọc lên người tôi như thế nữa đi.


La Tiểu Lâu vừa nghĩ vừa đẩy Trang Dịch ra, nói: “Tôi chỉ đi ngang qua thôi, cậu đổi ——”


Trang Dịch cắt lời La Tiểu Lâu, mỉm cười, lớn tiếng mà nói: “Không quan trọng, chẳng phải hôm qua thầy còn bảo là không nên đối xử khác biệt với lớp khác khoa khác còn gì, tôi thấy cậu ta rất tốt vậy nên chọn thôi.”


Trang Dịch đứng chắn trước mặt, cả người La Tiểu Lâu không ai nhìn thấy được, lời cậu nói lại càng chẳng ai nghe.
La Tiểu Lâu đẩy vài cái, nhưng Trang Dịch cười đến xán lạn lại chẳng xi nhê chút nào.


La Tiểu Lâu chỉ có thể chào thua trong lòng, dân cơ giáp đúng là toàn đồ biến thái!


Trang Dịch nói xong thì cả thầy giáo lẫn sinh viên cũng không có ý khuyên bảo nữa, người ta đã tự bằng lòng, lại còn làm gương tốt, bọn họ còn có thể nói cái gì nữa. Lúc này Trang Dịch mới lần đầu tiên cúi ra sau nhìn La Tiểu Lâu, nói: “Đi nào, chúng ta vào huấn luyện trước thôi.” Gã thật sự không để tâm đến chuyện người mình chọn là ai cả.


Chuyện đã biến thành như thế này, La Tiểu Lâu có từ chối thì cũng bị coi là có phần làm bộ làm tịch, cậu đành xị mặt đi theo cái tên này vào trong.


Thực ra thì có người chọn mình cũng không có gì là không tốt, dù sao thì cũng là tự mình huấn luyện, cơ mà cái tên vừa đi vừa mơ mơ màng màng này, rõ thật là làm người ta thấy ghét quá! Hiện tại cậu đại khái đã nổi tiếng cả ở khoa cơ giáp lẫn khoa chế tạo rồi —— Đứa lớp 10 kém cỏi nào đó, vì muốn vào nhóm với người ưu tú mà không từ thủ đoạn.


Mặc kệ La Tiểu Lâu có ấm ức cỡ nào, Trang Dịch vẫn cứ hưng phấn mà lôi kéo cậu vào trong.


Gã chọn huấn luyện độ chuẩn cao, sân bãi là sườn núi bán sa mạc, quái vật ảo không ngừng gia tăng, đến cuối cùng thì lên tới 100 con, hơn nữa đôi khi không gian còn bị hạn chế. Đây là viễn trình công kích độ chuẩn cao của huấn luyện kỹ thuật cao, huấn luyện đơn giản là gặp mục tiêu bất động, hoặc có một vài mục tiêu di động, quái vật ảo về sau sẽ biến đổi tốc độ di chuyển.


Khi đóng cửa phòng huấn luyện lại, Trang Dịch tựa như thay đổi hoàn toàn thành một người khác, nụ cười lơ đãng biến mất, khuôn mặt thế mà khiến con gái phải sợ hãi.


Hắn gọi cơ giáp, sau đó nhìn La Tiểu Lâu một cái, rồi nói: “Cậu cứ tha hồ mà xem, lúc huấn luyện tôi rất nhập tâm, không chú ý đến cậu được. Bất quá, giữa lúc huấn luyện thì tôi ít xuất hiện vấn đề lắm, chắc là sẽ không phiền đến cậu đâu.”


Ý ông căn bản là chả cần chế tạo sư cơ giáp đứng hóng mát cho ông đúng không! Kỳ thực tôi cũng đếch thèm chung nhóm với chiến binh đâu…


La Tiểu Lâu không nói lời vô ích, nghe theo ý của Trang Dịch, lánh người. Cậu cũng đã nhìn ra, Trang Dịch là một sinh viên cực kỳ ưu tú của khoa cơ giáp, căn bản có hay không có chế tạo sư với gã chẳng hề gì, cho nên mới chọn đại người như thế.


La Tiểu Lâu cũng không ra khỏi phòng huấn luyện, ngoại trừ huấn luyện thực chiến, mỗi phòng đều có huấn luyện mô phỏng. La Tiểu Lâu dùng thẻ của Nguyên Tích mở một buồng điều khiển hư cấu, nằm vào trong.


Huấn luyện viễn trình công kích, cậu chưa làm qua, có điều đối với con trai mà nói, xạ kích (bắn tỉa) vẫn có vài phần hấp dẫn hơn.


La Tiểu Lâu ngồi vào buồng điểu khiển hư cấu, bắt đầu nhấc hạt đại bác bắn phá —— Tỉ suất trúng mục tiêu cực kỳ thấp.


Cho dù có như vậy thì cậu cũng không từ bỏ. Gần đây tốc độ tay của cậu tăng lên không ít, dù có không trúng thì quái vật muốn đuổi theo cậu cũng chẳng dễ dàng gì.


La Tiểu Lâu đang bắn phá đến hăng say thì đột nhiên 125 cất tiếng: “Thử dùng ý thức nguyên lực khống chế quái vật ảo đi.”
La Tiểu Lâu bất ngờ, ý thức nguyên lực có thể được sử dụng như thế này á? Cơ mà khoảng cách này xa quá đi?


“Dựa theo trình độ sơ cấp của cậu hiện tại, trong hiện thực thì hoàn toàn không có khả năng, vậy thì thử cố gắng trong huấn luyện ảo xem sao, cũng là một cách rèn luyện đấy.”


La Tiểu Lâu nhắm mắt lại, những con quái vật đã biến mất, thay vào đó là một điểm sáng, quái vật chỉ là một đống số liệu ảo, cho nên dưới ý thức nguyên lực, hình dáng của chúng hiện ra lập tức thay đổi.


Khống chế? La Tiểu Lâu dựa theo cách cũ, cố gắng dùng ý thức nguyên lực của mình bao vây điểm sáng.
Không được, khoảng cách quá xa. La Tiểu Lâu khó chịu cau mày, điều khiển cơ giáp di chuyển tới điểm sáng, đến gần thì phóng ý thức nguyên lực ra.


Hử? Vẫn không được?
“Không, có ảnh hưởng, cậu nhìn kỹ đi.” Giọng nói của 125 vang lên bên tai cậu.


La Tiểu Lâu chỉ bằng bộ não nhận định điểm sáng không dễ nhìn ra, nhìn từ bên ngoài mới thấy tốc độ di chuyển của con quái to lớn quả thực đã bị ảnh hưởng chút ít.


La Tiểu Lâu từ từ nhắm hai mắt lại, một bên cố gắng khống chế điểm sáng kia, một bên tránh né quái vật tới càng ngày càng nhiều. Ngón tay của cậu di chuyển nhanh như gió trên bàn phím, cậu điều khiển chiếc cơ giáp vụng về mà nhanh chóng lẩn tránh giữa một đám quái vật.


Nếu bây giờ mà là kiểm tra tốc độ tay thì, cho dù có là sinh viên khoa cơ giáp thì một vài đứa cũng phải cảm thấy xấu hổ.


Thoáng cái đã đến trưa, cứ như vậy mà trôi qua, quái vật ảo bị La Tiểu Lâu đuổi qua đuổi lại cả một buổi chiều. 125 nghĩ, La Tiểu Lâu dù có thiên phú hay không, thì cậu vẫn thật sự là một người chăm chỉ kiên định, cố gắng không ngừng.


Ở bên cạnh quan sát lâu như vậy, 125 yên lặng thầm nghĩ, nếu như có số liệu thương cảm thì nhất định nó sẽ khóc —— không cho chết một cách sung sướng được chưa!


Tình huống này vẫn duy trì liên tục cho đến khi hệ thống cưỡng chế La Tiểu Lâu log out. Cậu đầu đầy mồ hôi nhảy ra khỏi buồng điều khiển ảo, tựa vào một chỗ mà thở dốc.


Không lâu sau, đợt huấn luyện thực chiến bên trong cũng kết thúc, một chiếc cơ giáp xanh trắng đứng ở cửa, sau đó khoang điều khiển mở ra, một người cao gầy xoay người nhảy xuống. Phía sau hắn, căn phòng dãy núi mây mù gió thổi đìu hiu, cát vàng dày đặc, không còn bóng dáng của một con quái vật nào nữa.


La Tiểu Lâu ngồi dưới đất mà ước ao nhìn. Nếu có một ngày cậu có thể điều khiển cơ giáp, sẽ có cơ hội trở về như một người anh hùng được không?


“Bởi thế, cậu cần phải cố gắng tiến bộ, chỉ cần tôi được chăm chút cho ngon lành, cậu nhất định sẽ trở thành chiến binh cơ giáp nổi tiếng nhất.”
Khóe miệng La Tiểu Lâu kéo lên thành nụ cười, cậu vẫn còn hy vọng.


Trang Dịch đi ra thì thấy La Tiểu Lâu đang tựa trên buồng lái ảo, kinh ngạc nhướn mày: “Cậu luyện tập?” Gã tưởng La Tiểu Lâu cảm thấy buồn chán mà ra ngoài trước chứ.


La Tiểu Lâu gật đầu, “Tôi chỉ tùy tiện xem thôi, quả thực độ khó huấn luyện của các cậu cao quá.”


Trang Dịch thu hồi cơ giáp, tựa hồ cũng khôi phục lại con người tùy tiện, mơ mơ màng màng trước kia của mình. Gã bước tới xem bản ghi chép huấn luyện của La Tiểu Lâu.


Trong mấy giờ, chỉ có lúc 2 phút bắt đầu thì giết chết được một con quái vật, còn đâu sau đó không tiêu diệt được con nào nữa…
Thế này cũng coi như là phá kỷ lục đi, sinh viên của lớp 10 quả nhiên thật đáng sợ…


Trang Dịch cười tủm tỉm vươn tay về phía La Tiểu Lâu đang ngồi dưới mặt đất: “Đi thôi, từ hôm nay trở đi, chúng ta tạm thời huấn luyện cùng nhau.” Mặc kệ có nói như thế nào, chỉ cần im lặng không tranh cãi ầm ĩ, gã đều có thể dễ dàng bỏ qua.


Ngoại trừ việc chọn người chia nhóm, La Tiểu Lâu cảm thấy rất thỏa mãn, chí ít không lôi kéo cậu phải quan sát, khi cần thiết còn khích lệ xu nịnh vài câu.


Trang Dịch và La Tiểu Lâu một trước một sau ra khỏi phòng huấn luyện. Trong đại sảnh, không ít người cùng lúc này cũng ra ngoài. La Tiểu Lâu nhìn chung quanh tìm bóng dáng Điền Lực, không biết tên kia chia nhóm với ai nữa đây.


Đúng lúc này, một cánh cửa khác mở ra, dàn sinh viên đặc biệt cũng đi ra.


Đi tuốt đằng trước là Nguyên Tích, hắn hiển nhiên nhìn thấy La Tiểu Lâu, cậu cũng cảm nhận được ánh mắt lạnh buốt của hắn. Thế nhưng một giây ngừng lại kia của La Tiểu Lâu dường như là lỗi giác, Nghiêm Tích nghiêm mặt đi ra ngoài, một cô nàng bên cạnh đuổi theo nói gì đó với hắn.


Trong lòng La Tiểu Lâu trào lên một cảm giác không dễ chịu khó hiểu. Không đợi Điền Lực nữa, cậu khách khí chào từ biệt Trang Dịch, đi trước.


Trang Dịch đẹp trai mơ màng ở khoa cơ giáp khá có tiếng, ngay cả giáo sư cũng rất quý mến. Lúc này có không ít người chào hỏi gã, đồng thời tặng kèm ánh mắt đồng tình với người hợp tác của gã.


Những điều này Trang Dịch đương nhiên chẳng thèm để ý, thế nhưng, có một người hợp tác hoàn toàn không lấy lòng hay chủ động giao lưu như thế này, mà lại nghêng ngang bỏ đi trước tiên, gã vẫn có phần nhíu mày.


La Tiểu Lâu ra tới tầng thông tin thì phát hiện thấy chiếc xe quen thuộc đang đỗ trước mặt mình, ngẩn người, cậu nhanh chóng bước tới, mở cửa xe ngồi vào.


Sắc mặt của Nguyên Tích đen hơn so với mọi ngày, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi bay vèo ra khỏi trường.