Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 101

́N
Biết rõ hiện giờ mình đang hóa trang nên La Thiểu Thiên sẽ không nhận ra, nhưng La Tiểu Lâu vẫn vô ý thức cảm thấy căng thẳng, cậu cúi đầu co vào trong góc, không nói không động đậy.


Điều khiến La Tiểu Lâu thở dài một hơi đó là, từ đầu chí cuối, La Thiểu Thiên cũng chẳng liếc mắt lấy một lần tới cậu.


Tám người tiến vào hình thức rừng rậm. La Tiểu Lâu rút ra bài học lần trước, ngay khi vào sân đấu là lập tức triệu cơ giáp, sau đó phi lên, lăn lộn được mấy cái thì nhanh nhẹn vào trong khoang điều khiển.


Thể lực của La Tiểu Lâu tất nhiên sẽ không thể trong một khoảng thời gian ngắn mà tăng lên như nhanh vậy, nhưng sau khi trải qua cuộc đối chiến với Lucca, La Tiểu Lâu vui mừng phát hiện, chỉ cần cậu khống chế tốt ý thức nguyên lực là có thể phối hợp cùng với 125 sản sinh ra lực hấp dẫn. Ngọn nguồn của năng lực này, có thể là do có liên quan với dòng máu dị thú trong thân thể của 125. Mượn năng lực này, La Tiểu Lâu bổ khuyết vào bất lợi thể lực không tốt của mình. Sau cuộc bạo phát hôm qua, ý thức nguyên lực của cậu dường như cũng được cải thiện, chỉ là chưa thí nghiệm qua, nhưng vậy cũng coi như là nhân họa đắc phúc.


Trong vật lý học, lực hấp dẫn là lực hút giữa mọi vật chất và có độ lớn tỷ lệ với khối lượng của chúng.
Hơn 10 giây sau, tám chiếc cơ giáp với tốc độ cực nhanh bay đi bốn phương tám hướng.


Cẩn thận thay đổi hướng đi mấy lần, sau khi chạy được một khoảng không xa, La Tiểu Lâu mới chậm lại. Cậu chuẩn bị tìm một nơi an toàn để trốn một lát, tuy là một chiến binh cơ giáp, cái hành vi trốn tránh này thật sự rất không quang minh lỗi lạc, nhưng nó lại luôn luôn cần thiết, quân đội bên ngoài còn theo dõi sát sao, cậu có nhiều chuyện cần phải chú ý hơn những người khác.


La Tiểu Lâu điều khiển cơ giáp bay tới một cây cổ thụ cao lớn, đúng lúc này, hệ thống vang lên âm thanh: Tuyển thủ Cáp Bác bị đánh bại, hiện đã rời khỏi trận đấu.


La Tiểu Lâu kinh sợ, vừa mới vào thi đấu chưa quá bảy, tám phút, vậy mà đã có người bị loại, xem ra cậu phải cẩn thận hơn mới được.


La Tiểu Lâu nhìn cây cổ thụ trước mắt, bỗng nhiên hơi do dự, thân cây cổ thụ màu đen khá vững chắc, cành lá tươi tốt, toàn bộ tán cây như một chiếc ô khổng lồ.


La Tiểu Lâu chợt nghĩ, chưa điều tra kỹ càng trước, vậy đây thực sự có phải là điểm dừng chân an toàn không?
Trong nháy mắt La Tiểu Lâu do dự, một tia ánh sáng bỗng phóng vụt tới trước mặt cậu.


La Tiểu Lâu gần như nhảy dựng lên, khoảng cách quá gần! Cậu hoàn toàn không kịp né tránh. Ngón tay La Tiểu Lâu cấp tốc nhập chỉ lệnh, chiếc cơ giáp vạm vỡ màu lam đậm lập tức xoay 180 độ tại chỗ, bay sang hướng bên cạnh.


La Tiểu Lâu cũng không hoàn toàn tránh được tia đạn laser vừa rồi, hệ thống nhắc nhở, cánh tay bên trái cơ giáp đã bị bắn trúng, cân nhắc đến hạn chế cấp bậc, hiện tại cánh tay trái không thể sử dụng được nữa.


La Tiểu Lâu đờ ra, sau khi đến đây, thông tin điền vào tư liệu là cơ giáp cấp bốn, trong giải thi đấu cơ giáp, để La Tiểu Lâu rèn luyện hoàn tất, cũng để công bằng, 125 không cho La Tiểu Lâu bất cứ nhắc nhở cũng như trợ giúp nào. Mà sau khi cơ giáp bị thương tổn, 125 đã tự động chuyển đổi thành năng lực chống đỡ của cơ giáp cấp bốn, thực hiện phán đoán tương ứng. Một cú tấn công mà đã phế bỏ cánh tay trái của cơ giáp, có thể thấy được tia đạn laser vừa rồi mạnh kinh khủng tới mức nào.


Đợi ở đây chính là một cao thủ! La Tiểu Lâu cảm thấy có mối nguy mãnh liệt, lập tức rời đi ngay.


Song, vận may của La Tiểu Lâu dường như đã được sử dụng hết toàn bộ cho hai ngày dự thi vừa qua. Cậu vừa di chuyển tới phía bên phải, một chiếc roi dài liền phi ra từ tán cây, tám vệt roi vụt vun vút tới chiếc cơ giáp màu lam đậm của La Tiểu Lâu.


Hệ thống liên tiếp nhắc nhở khiến người ta kinh hãi, cơ giáp của La Tiểu Lâu bị đánh bật theo hướng ngược lại. La Tiểu Lâu hoàn toàn không thấy rõ, tốc độ của đối thủ ẩn trong tán cây thực sự quá nhanh. Trải qua hai ngày thi đấu, hiện tại chỉ còn chưa đến hai ngàn người, thực lực của tuyển thủ ở lại không phải chỉ hơn các chiến binh cơ giáp hai ngày trước một chút.


La Tiểu Lâu bay đi được khoảng 10 mét mới khống chế được cơ giáp. Nhìn lên màn hình, mặt La Tiểu Lâu đen lại, cậu không biết người kia có phải cố ý hay không, cánh tay bên phải cơ giáp của cậu cũng không thể sử dụng được nữa.


Trận đối chiến này coi như đã không còn hồi hộp gì nữa, La Tiểu Lâu thở dài, có thể đến ngày thứ ba, kỳ thực đã là hài lòng lắm rồi.
Nghĩ như vậy, La Tiểu Lâu vẫn lái cơ giáp bằng tốc độ nhanh nhất bay ngược lại hướng tán cây.


Nhưng, hai giây sau, chiếc cơ giáp vạm vỡ màu lam đậm phải dừng lại. La Tiểu Lâu kinh hãi, cậu rõ ràng còn đang khống chế cơ giáp di chuyển về phía trước, vậy mà một luồng sức mạnh đã kéo chiếc cơ giáp màu lam lại, chỉ có thể đứng trơ ở giữa không trung. Đối thủ đáng gờm trên tán cây phía sau kia còn chưa lộ mặt, La Tiểu Lâu tin chắc, người kia sẽ lập tức nhảy ra giải quyết mình.


Trán La Tiểu Lâu đổ mồ hôi hột, cắn răng tỉnh táo lại, cẩn thận quan sát tình huống trên màn hình. Sau đó La Tiểu Lâu phát hiện có sự không bình thường, diện tích cơ giáp phía trước chịu tác động rất lớn, gần như bao trùm toàn bộ cơ giáp. Mà trên hình chiếu lại không hề có gì, La Tiểu Lâu nhíu mày, giơ chân phải lên, phát hiện thấy không thể tiến lên, ngay cả lùi cũng không được!


Sau đó, hệ thống vang lên âm thanh báo động chói tai: Cảnh báo! Cảnh báo! Năng lượng cơ giáp đang bị hấp thụ, xin hãy áp dụng biện pháp bảo vệ ngay tức thì.


Ngón tay La Tiểu Lâu run lên, lập tức chuyển năng lượng ra mặt biên, phát hiện toàn bộ phía trước cơ giáp đều có tia đỏ, đó là sợi tiếp xúc hút năng lượng. Không ngờ sợi tiếp xúc lại nhiều như vậy, hơn nữa, năng lượng bị hút quá nhanh, số lượng đang giảm kịch liệt.


Trong lòng La Tiểu Lâu còn đang run sợ, mà đối thủ kia tuyệt nhiên không có ý định xuất hiện, ít nhất đã năm phút trôi qua rồi mà La Tiểu Lâu vẫn giống như con mồi bị hiến tế lẻ loi cheo leo giữa không trung. Năng lượng trong hộp đã giảm còn 1/3, đây là hộp năng lượng chứa 20,000erg mà La Tiểu Lâu tự chế tác. Nếu là bình thường, e là đã hao hết năng lượng từ đời nào, bị phán knock out rồi.


Cuối cùng La Tiểu Lâu cũng phân tích ra tình hình hiện tại, cũng hiểu vì sao đối thủ kia không ra tay với mình. Chặn đứng cơ giáp của cậu chính là một chiếc lưới rộng lớn vô hình giữa không trung, chiếc lưới này hấp thụ năng lượng, sau đó có lẽ sẽ cung cấp cho đối thủ, bởi vậy hắn không vội vàng lộ mặt. Rơi xuống lưới, hắn cũng hoàn toàn không thể thoát ra.


Ở chỗ Nghiêm đại sư, La Tiểu Lâu đã từng trông thấy chất liệu của loại lưới năng lượng này, đây là một vật liệu cực kỳ đặc biệt – Thần Ti (tơ tằm), chỉ cần có năng lượng chảy, nó sẽ hấp thụ không ngừng nghỉ.


La Tiểu Lâu có một lần muốn dùng Thần Ti chế tạo vũ khí, nhưng loại vật liệu này rất khó dung hợp với nguyên liệu khác, hơn nữa lại chẳng phân biệt được địch ta, ngoại trừ tiếp nối với thiết bị năng lượng, cho dù lắp đặt trên vũ khí của mình, vũ khí cũng sẽ bị hấp thụ năng lượng.


Cuối cùng chỉ có thể từ bỏ. Thật không ngờ, hôm nay cậu lại được gặp chiếc lưới hoàn toàn được chế thành từ Thần Ti này, cho dù người bị bao vây là mình, La Tiểu Lâu cũng không thể không thừa nhận, đây đúng là một đại danh tác.


Đối thủ không lộ diện này, thật sự rất đáng sợ, dường như từ đầu tới cuối đều mưu tính ra được. Ví dụ như phế bỏ hai cánh tay của chiếc cơ giáp màu lam, ví dụ như dồn cậu đúng lúc xuống lưới.


Nếu bại bởi người này, La Tiểu Lâu cũng thực sự không thua lỗ. Vậy nhưng, La Tiểu Lâu chớp mắt, chưa đến giây phút cuối cùng thì cậu quả thực không cam lòng. Cậu đến giải đấu cơ giáp này, thứ nhất là muốn nâng cao thực lực của mình thứ hai, dường như cậu cảm thấy nên tiến gần đến Nguyên Tích thêm một chút như thế này, Nguyên Tích là một chiến binh cơ giáp, sau này sẽ càng ngày càng hùng mạnh, chỉ có theo kịp bước chân của hắn La Tiểu Lâu mới có thể cảm thấy an tâm. Từ khi bắt đầu hiểu rõ tâm tư của mình, La Tiểu Lâu đã không ngừng nỗ lực.


Khi năng lượng đang liên tục giảm sút mà La Tiểu Lâu lại chẳng có bất kì cách nào, đối diện cậu bỗng có một chiếc cơ giáp xinh xắn lộng lẫy bay tới, vừa nhìn là biết đó là chiến binh cơ giáp nữ.


Cao thủ thần bí vẫn không hiện thân, mà nữ chiến binh cơ giáp kia mắt thấy nổi lơ lửng giữa không trung là chiếc cơ giáp màu lam đậm với đôi cánh tay rõ ràng đã bị thương thì mắt liền sáng ngời, lập tức quay đầu bay về phía La Tiểu Lâu. Xem chừng, là muốn nhân cơ hội đánh bại La Tiểu Lâu.


La Tiểu Lâu chớp mắt, vừa nãy còn đang đau khổ suy nghĩ tìm cách thoát thân, thấy hành động của nữ chiến binh, ngón tay cậu lập tức di chuyển nhanh như bay.


Trong nháy mắt khi thanh kiếm hợp kim của nữ chiến binh bổ xuống, chiếc cơ giáp lam đậm đột nhiên biến mất khỏi không trung. Tiếp đó, một bóng người rơi vụt xuống bụi cỏ cao bằng nửa người. Nữ chiến binh kinh ngạc, phản ứng không kịp, thanh kiếm hợp kim của cô đã không chém trúng chiếc cơ giáp đó, tại sao người kia lại thu hồi cơ giáp. Thế không phải là muốn chết à?


Thế nhưng nữ chiến binh nhanh chóng phát hiện ra mình đã sai lầm, vũ khí của cô không thể động đậy, cái tình huống chết tiệt gì vậy? Cô phẫn nộ tay đấm chân đạp, cả chiếc cơ giáp nhanh chóng dính vào tấm lưới. Cô cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc đó chiếc cơ giáp màu lam lại đứng bất động giữa trời như vậy, đây chính là một cái bẫy. Hơn nữa, cô càng cố sức giãy dụa, tiếng động của tấm lưới năng lượng lại càng to hơn.


Mà khi La Tiểu Lâu lăn lộn vào bụi cỏ, bên người lập tức vang lên tiếng súng cùng tiếng kêu hổn hển của 125, trước khi kẻ trên tán cây bắn trúng, La Tiểu Lâu đã ôm đầu ngã nhào vào dòng sông cách đó không xa, sau đó lặn xuống đáy, cấp tốc bơi về phía trước.


Đúng vậy, La Tiểu Lâu buồn bã, chỉ có thể thu hồi cơ giáp cậu mới có thể cắt đứt toàn bộ năng lượng, Thần Ti sẽ không dính lấy thứ không có năng lượng. Mà chỉ cần nữ chiến binh cơ giáp kia có mặt, đối thủ sẽ không dễ dàng bỏ nơi này đi.


Nữ chiến binh sẽ cung cấp năng lượng cho Thần Ti, người kia chỉ cần nhận năng lượng là hiện tại sẽ không truy sát cậu nữa. Dù đúng, hắn cũng sẽ giải quyết nữ chiến binh kia rồi mới tính sau.


La Tiểu Lâu bơi theo dòng chảy nước sông được năm phút thì lên bờ, nở nụ cười, cậu đã thành công. Sau đó, máy thông tin trên cổ tay La Tiểu Lâu nhận được tin: Tuyển thủ Cố Tiểu U đã bị đánh bại, hiện đã rút khỏi trận đấu.


La Tiểu Lâu lập tức nghĩ tới nữ chiến binh cơ giáp kia, nhíu mày, rồi cúi thấp người ngay tức khắc, chạy tới khe nham thạch bên cạnh.


Cậu vừa chui vào khe nham thạch trốn một mình thì 125 liền ghé vào tai cậu quát: “Cậu điên rồi à? Lúc này mà thu hồi cơ giáp, bao nhiêu nguy hiểm có biết không hả? Chỉ cần cậu đợi trong cơ giáp, tôi có thể bảo đảm sự an toàn cho cậu. Cho dù bị hấp thụ năng lượng, cũng không ai có thể thực sự tổn thương ngay cả tôi, rốt cuộc cậu đang nghĩ cái gì vậy! Tôi quả thực sắp bị cậu hù dọa tới mắc bệnh tim rồi!”


La Tiểu Lâu lau nước trên đầu, thấp giọng nói: “Đó là cơ hội duy nhất, nếu không nhảy ra thì tao có lẽ sẽ phải dừng ở đây.”
Thực ra La Tiểu Lâu cũng bị dọa không nhẹ, bởi vậy cậu cũng không chỉnh lại câu nói bậy bạ tuyệt nhiên không có trái tim của 125.


“Vậy còn chờ gì nữa? Mau đi ra đi, vào cơ giáp mau.” 125 kêu lên.


La Tiểu Lâu thở hổn hển mấy ngụm, không có vẻ bằng lòng lắm mà thò đầu ra quan sát tình hình bên ngoài, định bụng không có nguy hiểm mới vào cơ giáp. 125 nói đúng, ý tưởng trốn giữa khe nham thạch cho tới khi kết thúc trận đấu dường như có chút ấu trĩ.


Thấy bên ngoài không có gì dị thường, La Tiểu Lâu chuẩn bị rời khỏi khe đá, nhưng cậu còn chưa kịp bước, một chiếc cơ giáp màu tím sậm đã xuất hiện ở cách đó không xa.


Chẳng lẽ là cao thủ kia đuổi theo? La Tiểu Lâu lập tức kéo căng thân thể, không biết bây giờ đi ra ngoài là ổn hay nên tiếp tục ẩn núp đây.
Khi có thêm một chiếc cơ giáp khác im hơi lặng tiếng dừng lại phía trước vách nham thạch, La Tiểu Lâu thẳng thừng xóa bỏ ngay ý nghĩ chường mặt ra ngoài.


Đó là chiếc cơ giáp màu đen hết sức quen mắt, tuy quay lưng về phía mình, nhưng La Tiểu Lâu vẫn có thể nhận ra đó chính là cơ giáp của La Thiểu Thiên.
Hiện tại mà ra ngoài thì chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết tìm về với tổ tiên, La Tiểu Lâu lại rụt vào bên trong.


Chiếc cơ giáp màu tím sậm kia phát hiện ra La Thiểu Thiên ở bên này, lập tức bay sang. La Thiểu Thiên không đợi chiếc cơ giáp đó bay tới trước mặt mình đã phóng lên, trực tiếp nghênh đón.


Chớp mắt một cái, chiếc cơ giáp màu đen đã bay vù tới trước mặt chiếc cơ giáp tím sậm. La Thiểu Thiên không đợi chiến binh kia kinh ngạc bởi tốc độ của mình, một tia sáng đã chớp lên, chiếc cơ giáp tím sậm ngã bịch xuống đất.


Trước khi rơi xuống đất, chiến binh cơ giáp tội nghiệp đó tuyệt vọng phát hiện ra, trên mặt đất đã xuất hiện một chiếc cơ giáp màu đen quỷ quyệt đang chờ mình. Cậu ta ban đầu dự định lén lút ở chỗ này, thế nào mà lại lòi đâu ra một pho tượng đại thần như thế chứ. Hơn nữa, cậu ta vô cùng hối hận vì đã hành động một cách mù quáng.


Máy thông tin của La Tiểu Lâu nhanh chóng nhận được tin: Tuyển thủ CK bị đánh bại, hiện đã rút lui khỏi trận đấu. Thực lực của tuyển thủ này không tệ, nhưng không may đã đụng phải La Thiểu Thiên, chỉ có thể nói là số trâu chó. Có điều, La Tiểu Lâu không cho rằng cậu ta là tên cao thủ vừa mới gặp lúc nãy kia.


Còn thiếu một người nữa, La Tiểu Lâu nắm chặt tay thành quả đấm, yên lặng cầu khẩn người cuối cùng không phải là mình.
Cậu định chờ La Thiểu Thiên bỏ đi thì lập tức vào cơ giáp, hiện tại có lẽ nguy hiểm hơn.


Nhưng hành động tiếp theo của La Thiểu Thiên lại làm La Tiểu Lâu sững sờ, chiếc cơ giáp đồ sộ màu đen quay trở lại. Sau đó đưa lưng về phía khe nham thạch, không động đậy. La Tiểu Lâu buồn bực, chẳng nhẽ La Thiểu Thiên cũng định làm biếng ư?


Sự thực chứng minh, La Tiểu Lâu đã dự chuẩn. Cho đến năm phút đồng hồ sau, tuyển thủ cuối cùng bị knock out, La Thiểu Thiên mới đứng dậy, bay đến điểm tập kết.
Rốt cục La Tiểu Lâu cũng quay trở vào bên trong cơ giáp, sau đó cậu hưng phấn mà nói: “Tao lọt vào top 908.”


125 còn đang giận dỗi, đếch thèm để ý đến La Tiểu Lâu.
La Tiểu Lâu điều khiển cơ giáp bay vù ra khỏi rừng rậm, do dự một chốc, rồi hỏi: “Mày nói xem, lúc chiếc cơ giáp màu đen quay đầu lại, nó có nhìn thấy tao không?”


Im ỉm một hồi, 125 bỗng căm giận nói: “Điều đó không quan trọng, cậu rảnh rỗi sinh nông nỗi lại đi quan tâm thằng khác, còn không mau chóng trở về đi. Phải biết rằng, lúc trước đa số cậu được xếp đấu trước là do tôi can thiệp vào thứ tự thi đấu của cậu, cố gắng để cậu rời khỏi hội trường sớm hơn Nguyên Tích đấy. Vậy mà với hình thức thi đấu hôm nay, hoàn toàn không thể động tay động chân được. Nếu bị Nguyên Tích túm được đúng lúc, đừng hy vọng tôi sẽ cứu cậu nhá.”


La Tiểu Lâu giật mình, “Hóa ra mày còn có thể làm được những việc đó?” Liền nở nụ cười, “Cảm ơn mày đã suy nghĩ cho tao nhé.”
125 hừ một tiếng, không nói gì.


Tới điểm tập kết, vì trận đấu kết thúc nên cửa thông đạo đã mở. La Tiểu Lâu nhảy ra khỏi cơ giáp, mấy người khác đang lần lượt vào phòng nghỉ.


Khi thiếu niên mặt búp bê đi qua trước mặt La Tiểu Lâu, cậu ta liền cười híp mắt: “Ôi chao, đáng tiếc quá, để cậu chạy thoát, nhưng mà, hộp năng lượng của cậu thật sự quá ngon.”
La Tiểu Lâu trợn mắt nhìn thiếu niên búp bê cười hớn hở, trong lòng buồn bực muốn hộc máu, chính là tên cao thủ đó!


“Này, hộp năng lượng cậu mua ở đâu vậy?” Búp bê vốn định quàng vai La Tiểu Lâu, phát hiện toàn thân cậu còn đang nhỏ nước, vội giả vờ áy náy cười cười, rụt tay về.
La Tiểu Lâu nhìn thoáng qua La Thiểu Thiên đằng trước, không dám mở miệng, chỉ lắc đầu.


Sau La Tiểu Lâu thoát khỏi sự quấy rầy của búp bê, rời phòng nghỉ, khi kiểm tra thân thể thì tranh thủ tắm táp luôn, dù sao cũng phải thay quần áo. Thay quần áo xong đi ra ngoài, La Tiểu Lâu đụng phải La Thiểu Thiên, bước chân cậu lập tức chững lại, La Thiểu Thiên nghiêng đầu nhìn cậu một cái, rồi đi tiếp.


La Tiểu Lâu thầm mắng đồ quỷ, không để trong lòng nữa, cấp tốc rời khỏi hội trường thi đấu cơ giáp. Sau đó tìm một chỗ tẩy ngụy trang, về phòng trọ.


Quả nhiên đúng như lời 125 nói, không bao lâu sau thì Nguyên Tích trở về. Vẻ mặt vẫn ung dung như mọi ngày, người với người, thực sự là tức chết người ta, La Tiểu Lâu thầm rủa xả trong lòng. Hôm nay kì thực là may mắn chiếm đại đa số, có lẽ sẽ rất khó vượt qua ngày thi đấu thứ tư.


Nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu muốn Nguyên Tích đưa Vân Tiêu cho mình, tối nay sẽ làm một số kiểm tra thường quy cho Nguyên Tích. Chiến tranh sau đó, đối với Nguyên Tích mà nói, vừa mới bắt đầu.
Có lẽ hình thức thi đấu của ngày hôm nay rất được Nguyên Tích ưng ý, nên vẻ mặt của hắn rất chi là hưng phấn.


Đang nghe La Tiểu Lâu muốn Vân Tiêu, Nguyên Tích bỗng sáp lại hôn La Tiểu Lâu một cái, đắc ý nói: “Em yên tâm, lần này anh chắc chắn sẽ đưa em về. Ngày nào em cũng xem anh thi đấu, nói xem, người đàn ông của em hôm nay thể hiện ra sao?”


La Tiểu Lâu nghiêng đầu nhìn Nguyên Tích đang hai mắt lấp lánh chờ được biểu dương, khóe miệng run rẩy mà ca ngợi: “Chưa bao giờ gặp một chiến binh nào anh dũng tuấn mỹ bằng anh cả, anh yêu ạ.” Chẳng lẽ Nguyên Tích được người khác tán dương còn ít sao, đâu đâu cũng đánh giá cao hắn, mới có vài ngày thi đấu ngắn ngủi mà fans của Nguyên Tích đã có xu thế tăng lên một loạt. Sân thi đấu của Nguyên Tích, vé vào cửa luôn luôn không đủ cung cấp, La Tiểu Lâu ghen tị trách mắng trong lòng.


Nguyên Tích hếch cằm lên, thấy khen ngợi của La Tiểu Lâu có vẻ đơn giản quá, nhưng phần xưng hô sau đó lại khiến người nào đó sướng tê rần, vậy nên miễn cưỡng chấp nhận được. Nguyên Tích dễ dàng tóm được nô lệ mềm mại ấm áp đang làm tổ trên sô pha, chuẩn bị cho La Tiểu Lâu lĩnh hội sâu sắc thêm một chút về sự anh dũng của hắn trên giường. Nếu buổi chiều có thời giờ thì sẽ đưa La Tiểu Lâu ra ngoài đi dạo, có điều, phải đợi làm xong mới nói, La Tiểu Lâu nhất định sẽ rất vui vẻ.


Hai người đang lăn lộn thì máy thông tin trên cổ tay La Tiểu Lâu vang lên, La Tiểu Lâu liền đẩy cái đầu của Nguyên Tích đang chôn trong cổ mình ra, khẽ run rẩy mà thở hổn hển nói: “Là Điền Lực, em hỏi xem cậu ấy có chuyện gì.”


La Tiểu Lâu ấn kết nối, bên kia lập tức truyền sang giọng nói của Điền Lực: “Này, ông đang làm gì đấy hả? Cửa chính không ra cửa phụ cũng chẳng bước? Còn dám nói là không sợ vợ ——”
ở đây nguyên văn là 惧内, có nghĩa là sợ vợ, và từ ẩn dụ cho nó là râu quặp ]]]]]]]]]


La Tiểu Lâu dựng thẳng tóc gáy lên, đưa mắt nhìn Nguyên Tích rõ ràng đang đen mặt bên cạnh, thầm kêu không xong rồi, vội vàng ngắt lời Điền Lực: “Có việc gì nói mau.”


“Khụ, là như thế này.” Điền Lực bỗng dưng bắt đầu trở nên kỳ quặc, qua mấy giây sau mới xấu hổ mà nói: “Mộ Thần bị thương, cơ giáp của cậu ta bị thương tổn, tôi muốn nhờ ông sang xem giúp tôi.”


La Tiểu Lâu nhướn mày, liền hỏi: “Dù ông không làm được, nhưng chẳng phải là còn chế tạo sư cơ giáp do giải thi đấu cung cấp đấy sao?”
Điền Lực chán nản: “Thương tổn cực lớn, Mộ Thần không muốn chế tạo sư của giải cử tới kiểm tra, nói là nhờ ông sang mới được.”