Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi!

Chương 33: Cảm ơn em! Anh sẽ trân trọng tất cả những hy sinh của em

Đêm nay tại căn phòng hoa mỹ tráng lệ kia, nhiệt độ tăng lên 2 thân người hòa vào nhau.

Anh biết rằng đâu là lần đầu tiên của cô, dù đã rất khát rồi nhưng anh vẫn cứ chậm rãi, đưa cô vào nơi đẹp đẻ, dẫn cô đi theo lối mòn tình yêu của anh, đầu lưỡi, hơi thở, ánh nhìn, tất cả đều làm cho người ta thật đê mệ, cô vừa sợ nhưng cảm giác lạ lẫm dâng trào trong cô, thật sự khó chịu, khó chịu lắm, cô không kềm được cái cảm giác lạ lẫm đầu kích thích này, phản xa " A " lên 1 tiếng tiếng rên thật kích thích, anh liết mắt nhìn cái miệng đáng yêu của cô đang kêu lên theo tình yêu, nó làm lửa trong anh càng thêm bùng cháy.

Anh không làm cô sợ, anh làm cô thoải mái, thoải mái đến thở không kịp, mọi thứ đều như mờ đi trong cô, giờ đây trong đôi mắt của cô chỉ còn có anh, người đàn ông đang dùng đôi bàn tay to lớn của mình rà đi khắp thân người của cô gái nhỏ. Anh không kềm được rồi, thật sự không kềm được rồi, anh muốn thấy, anh muốn thấy nhiều hơn.

Bàn tay nhẹ nhàng cởi từng nút áo, từng nút 1, khiến khô mê mẫm đến khó lường, thoát chốc cô và anh đều trần trụi, cô xấu hộ, lấy gối chê mặt lại, anh dùng đôi tay cùng lời nói dụ dỗ đầy yêu thương.

_ Bảo bối! hãy cho anh thấy khuông mặt của em, anh muốn ghi nhớ tất cả hình ảnh của em trong lần đầu tiên của chúng ta - anh nhẹ nhàng dỡ cái gối ra.

_ Khang!... - Cô sắp khóc rồi, không không phải vì lo sợ, mà vì quá hạnh phúc khi được anh yêu chiều như vậy.

_ Bảo bối! Em thật đẹp, lúc này đây, anh chỉ muốn khuông mặt này. Thân hình này của em, chỉ 1 mình anh được thấy, anh sẽ móc mắt những tên nào nhìn em - anh yêu chiều, thủ đoạn, lòng ít kỉ chiếm lấy tâm trí anh.

_ Khang! Xấu hổ lắm, đừng nói nữa hix - cô mặt đỏ như son

_ Anh yêu em, yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên, yêu em đến điên dại. - anh thì thảo bên tai cô.

_ Khang! Anh thật ma quái, em giận rồi, đi ngủ đây - bị anh nói đến đỏ hết cả mặt cô quay sang giận lẩy.

_ Em đốt lửa rồi lại để tự nó cháy hay sao? Em đốt rồi thì em phải đập nó chứ - anh nhíu mày khi thấy cô xoay người đi.

_ Nếu anh nói nữa em sẽ ngưng - cô giận

_ Không nói thì làm sao biết anh yêu em đến nhường nào - anh hôn nghịch ngợm lên cặp nhủ đẩy đà của cô.

Sau đó anh khóa miệng cô lai, không cho cô nói thêm lời nào nữa, lúc này anh đã rất nóng, nóng rất nóng, chỉ muốn đi vào trông cô, chỉ là xem xét coi cô đã sẳn sàn chưa hay thôi.

_ Hồng Nhi! anh vào nhé - anh khàn giọng.

_ Nhẹ...... nhẹ thôi anh nhé! - cô khá lo sợ.

_ Đừng sợ, Bảo bối nhìn anh, nói xem em có tin tưởng anh không? -anh chấn an cô.

_ Em tin, nhưng em vẫn sợ - Cô thì thào nước mắt cô như vừa rơi.

_ Ngoan! không sao đâu, anh vào nhé - anh ôm lấy cô, hôn lên môi cô để cô không chú ý đến bên dưới mình.

_ Á.... ứ... ứ..... Khang... đau..... huhuu - đau, đau còn hơn cả đau ruột thừa, đau còn hơn cả té xe chày da.... đau đến tối tăm mặt mày.

_ Bảo bối, ngoan, nhìn anh. - Anh biết cô đau, anh biết đã lấy đi của cô thứ gì, anh cưng chiều cô hết mực.

Cơn đau đớn của cô rất lâu sau cô mới có thể mở mắt nhìn anh, nước mắt đã thắm đầy mặt cô. Cô khóc thúc thích, anh không dám cử động vì cô đang bốp rất chặc.

_ Nghe anh, em giờ đây đã là người của anh rồi, em hãy tin anh, được không?. nghe, thoải mái lên, thả người ra nào, em cứ thế cả anh và em đều đau - anh an ủi cô, và cũng vì bị cô bốp chặc quá nên anh không thể rút cũng không thể tiến, bị siết nên bắt đầu đau.

Cơn đau cũng dần qua đi, cô bắt đầu nín khóc, lúc này anh mới bắt đầu động. Sau cơn đau, cảm giác tê dại khoái lạc tràng trong cô, cô thật sự đã bị anh làm hư rồi, Họ triền miên ời nhau không biết bao nhiêu lần nhưng chỉ biết rằng đến 4h sáng anh mới buông tha cho cô.

_______

Trời đã về trưa, anh đã dậy từ lúc nào, chỉ có cô còn mê man vì cái hành hạ tối qua, anh thay đồ đi xuống dưới, quả thật lượng thuốc ngủ của anh rất có tác dụng, đã 10h rồi mà 2 ông bà vẫn cứ nằm đó ngủ, anh bước xuống lầu, dặn đầu bếp chuẩn bị vài món bổ lấy sức cho cô, sau đó tự mình bưng lên phòng, gọi cô dậy

_ Bảo bối!, em tỉnh chưa, đã trưa rồi, dậy ăn chút gì đi - anh ôm lấy cô gái đang say ngủ, chọt chọt, cù cù, để cô tỉnh.

_ Úm, Khang..... - cô đã tỉnh

_ Dậy nào - anh yêu chiều.

_ Khang.... đau.... - co la lên, bụng dưới của cô nhức đến không tưởng.

_ Sao thế? - anh thấy cô la lên, hoảng hốt hỏi.

_ Tại anh chứ tại ai.... - cô đánh vào ngực của anh làm nũng và có chút xấu hổ.

_ hihihihi.... ngoan ráng dậy ăn tí, chút sẽ hết đau - anh cười hiểu ý, chụp lấy cái tay đang đánh vào ngực anh, hôn nhẹ lên tay.

_ Em đau không đi được, tại anh, anh phải phục vụ cho em. - cô trừng phạt anh đây sao.

_ Ok ok! vậy anh sẽ tắm cho em nhé - anh cười vui, bế cô lên hôn lấy môi cô rồi đi vào phòng tắm.

_ Không! em tự tắm. - cô xấu hổ lắm.

_ Ngoan nào, anh đền bù cho em - anh giữ nguyên cô trong người đi vào phòng tắm.

Sau khi được anh tắm rửa sạch sẽ, sấy tóc, rồi còn đút cô ăn sáng nữa. thật sự hạnh phúc đến ganh tỵ.

Gần đầu giờ chiều 3 người lớn kia mới tỉnh lại. anh hình như cho thuốc ngủ quá liều rồi. Tuy ngủ nhiều nhưng người lại thấy sảng khoải lạ thường.. Họ cứ nghĩ chắc tại tối qua dự tiệc nên mệt trong người. Thấy 2 đứa nhỏ đang ngồi dưới nhà coi tivi. Họ kẽ cười, khi con gái của mình đã tìm được hạnh phúc.