Chuyên Sủng Nô Tâm

Chương 3-3

Cùng một sức hấp dẫn mê người, vậy mà bên trong lẫn bên ngoài đều không đồng nhất hơn nữa hoàn toàn không biết câu tiếp theo hắn nói là muốn cùng nhau ngồi dùng bữa, thật sự là một chuyện đáng sợ lại còn rất áp lực nữa.

"Nàng rất căng thẳng sao?", Mộc Hi Nhi lại chọc chiếc đũa vào trong cái bát, Lăng Vũ Dương nhìn nàng không dám ngẩng đầu, tay nhỏ bé khẽ run nắm chặt chiếc đũa.

Nàng đang sợ hắn? Nàng cảm giác được hắn giấu đi tức giận sao?

"Không, không có a", tay run lên, trong miệng truyền ra lời nói mơ hồ không rõ từ mái đầu cúi thấp của Mộc Hi Nhi.

Trong mắt Lăng Vũ Dương hiện ra sự kinh ngạc không che dấu.

Nàng thật sự cảm giác được vừa rồi hắn tức giận mà trở nên căng thẳng sợ hãi.


Chưa từng có ai có thể dễ dàng nhìn ra hoặc cảm nhận được những rung động trong lòng hắn, vì cái gì mà cái diện mạo hoàn hảo nhiều năm qua sẽ bị một tiểu nữ nhân nhìn rõ, hơn nữa còn cảm nhận được cảm xúc thật sự của hắn?

"Nàng rốt cuộc bao nhiêu tuổi?", hắn có thể xác định nàng đã gần cái tuổi cài trâm, cũng không biết tuổi thật của nàng.

Có cảm giác hắn hình như đã không còn tức giận, Mộc Hi Nhi trong lòng thấy nhẹ nhàng cũng bắt đầu từ từ thả lỏng. "Mười sáu, nhị thiếu gia", nàng sau khi nuốt xuống cơm trắng trong miệng, giọng nói đã hết run.

Nàng quả nhiên có thể dễ dàng cảm nhận được những rung động trong lòng hắn. Sao lại như thế chứ? Nàng chỉ là một người tuổi còn con nít thôi, ánh mắt trầm lặng nhìn chòng chọc vào Mộc Hi Nhi, Lăng Vũ Dương lộ vẻ không dám tin trong đáy mắt.

Chẳng bao lâu, khóe môi hắn lại nhếch lên một nụ cười có chút quỷ quyệt.

Sau khi cái tin tức Lăng Vũ Dương đem Mộc Hi Nhi làm thị nữ truyền ra ở Lăng gia trang, khiến cho thân phận của Mộc Hi Nhi vốn vẫn mờ ám không rõ mà không dám động đến bọn hạ nhân, cái này có thể là lý do quá tốt để đến cười nhạo nàng, gây khó dễ cho nàng mà.

Vốn Mộc Hi Nhi có chỗ dựa là phu nhân nhưng lại rơi vào cái cảnh ngay cả cái địa vị thị thiếp cũng không có, mà thất bại của nàng tức là hy vọng của người khác, không phải sao?

Cho nên, Mộc Hi Nhi "thất bại" ở bên trong trang cũng càng ngày càng khổ sở.

Đương nhiên, việc này cũng rất nhanh truyền đến tai Lăng phu nhân.

"Con hãy cho ta lời giải thích rõ ràng, con làm như vậy là có ý gì?", ánh mắt Lăng phu nhân bất mãn dừng lại trên người Lăng Vũ Dương.


"Con làm gì ạ?"

"Còn giả bộ! Ta đã nói rõ với con, nếu con không ưng ý Tiểu Hi, ta cũng không để nó làm nô tì. Kết quả con đã làm gì? Con muốn nó làm thị nữ bên cạnh con!" Lăng phu nhân thở nhanh quở trách nói.

Lăng Vũ Dương có chút bất đắc dĩ nhìn mẫu thân của mình, "Con không có đuổi nàng đi là đã quá tốt rồi! Hơn nữa con cũng không có hứng thú với một kẻ trong lòng có tính toán, "chim sẻ" mà đòi làm phượng hoàng!". Hắn hơi buồn bực nói.

Hắn vốn không muốn để ý tới đồ ngốc Hi Nhi, nhân từ cho nàng ở tại Minh Nguyệt lâu làm thị nữ, dù sao hắn cũng sẽ không ở lại trong trang lâu dài, thậm chí hắn chỉ biết cái tên đáng yêu của nàng là "Tiểu tây" mà thôi.

Không ngờ ngày đó đại ca phái một thị nữ tới hầu hạ hắn đã chọc giận hắn, hắn mới nhất thời tức giận, nói muốn Mộc Hi Nhi làm thị nữ bên người hắn.

Đại ca nghĩ hắn thực không biết, tỳ nữ xinh đẹp Tiểu Hồng được phái tới hầu hạ hắn, chính là một trong số đám nữ tì xinh đẹp ở bên cạnh đại ca sao? Mà phái kẻ "tâm phúc" đến hầu hạ hắn, không ngoài việc muốn giám sát hành động của hắn, ở trên thương trường nhiều năm hắn sao không rõ chứ!


Cái loại cảm giác bị thân thuộc của mình phòng bị khắp nơi này, hắn không thất vọng lẫn tức giân được ư? Nếu không vì mẫu thân,hắn căn bản là không muốn bước vào Lăng gia trang một bước.

Hắn rất ít khi xúc động, đối với việc tùy tiện đem Mộc Hi Nhi làm nô tì mà châm lên lửa giận của mẫu thân cũng là chỉ là bất đắc dĩ, trong khoảng thời gian ngắn, hắn không thể nói được một cái lý do có thể làm người ta tin. Trên thực tế, hắn cũng không tin tưởng Mộc Hi Nhi, dàn xếp cho nàng làm thị nữ bên cạnh hắn là đã quá tử tế nhiều rồi.

Nhưng, chuyện này tất nhiên là không thể nói thẳng ra cho mẫu thân biết.

"Con nói gì đó! Tiểu Hi sao lại có tính toán trong lòng hả? Con mở mắt lớn ra mà xem cho rõ đi Tiểu Hi tính tình hiền lành, thành thật không giả vờ, có thể tốt hơn mấy trăm lần cái đám tỳ nữ ở bên người Văn Dương lúc nào cũng tranh giành tình nhân làm loạn lên ở trong trang!

"Người biết sao?", gợi lên một chút tươi cười thú vị, Lăng Vũ Dương cười hỏi. Không nghĩ tới mẫu thân luôn luôn mặc kệ mọi sự cũng sẽ biết việc này.

"Ta mặc kệ, cũng không có nghĩa ta là cái bà già hồ đồ", Lăng phu nhân tức giận trợn mắt nhìn con một cái.