Buổi sáng tại đình làng Nhô.
Dân làng kéo đến rất đông.
Chỉ có số ít thanh niên “đội cực nhanh” còn mang vũ khí.
Ban 447 chỉ còn lèo tèo ít người ngồi ở dãy ghế trên thềm đình. Trong số đó có lão Bong và Tứ sứt.
Đội công tác cùng một số cán bộ xã.
Thanh Hoà khai mạc:
- Kính thưa bà con! Theo lịch định hôm nay đội công tác sẽ công bố kết quả điều tra theo yêu cầu trong đơn của ông Trịnh Khả. Đáng tiếc ông Khả không có mặt. Chúng tôi cho mời chính quyền xã tham dự buổi họp này. Xin mời đồng chí Nhút.
Bí thư Nhút đứng lên, giọng run run vì xúc động:
- Thưa bà con làng Nhô. Thay mặt Đảng uỷ, uỷ ban, chính quyền xã Hoà Đông, tôi xin nhận lỗi trước nhân dân làng Nhô. Thời gian qua, do quan liêu, do buông lỏng quản lý nên trong bộ máy chính quyền có một số cán bộ thoái hoá dẫn đến tham nhũng ảnh hưởng đến uy tín của Đảng uỷ và chính quyền. Trước nhân dân làng Nhô, chúng tôi kiên quyết sẽ xử lý số cán bộ trên, làm trong sạch nội bộ, để lấy lại niềm tin của nhân dân và sự đoàn kết, ổn định của địa phương…
Tiếng vỗ tay hoan hô rầm lên.
Bí thư Nhút xúc động mạnh:
- Xin cảm ơn bà con!
Thanh Hoà đứng lên:
- Kính thưa bà con! Đội công tác chúng tôi đã kết thúc công tác điều tra. Hôm nay chúng tôi phải nói ra một sự thật. Tất cả những gì lâu nay ông Trịnh Khả nói và làm là đánh lừa bà con.
Cả sân người lặng đi.
Hoà tiếp tục:
- Chúng tôi làm việc theo nguyên tắc và dựa trên sự thật. Việc thành lập ban 447 là do ông Trịnh Khả lừa bịp chứ không phải do văn phòng quốc hội cho phép. 447 là số phiếu tiếp dân làng Nhô chứ không phải công văn của văn phòng quốc hội.
Thanh Hoà lấy tờ phiếu tiếp dân giơ lên.
Đám đông người ồ nhất loạt.
Thanh Hoà đặt tờ phiếu xuống bàn:
- Chúng tôi có đủ tang chứng. Việc thứ hai, cách đây mấy ngày, ông Khả viết thư cho chúng tôi xin rút đơn kiện. Đây là thư của ông Khả. Ông ấy định bỏ làng trốn. Việc này người của ban 447 biết.
Thanh hoà giơ bức thư lên.
Mọi người dồn mắt vào lão Bong.
Lão Bong lúng túng đầu ngọ nguậy như con sâu.
May là Thanh Hoà nói tiếp:
- Việc thứ ba, ông Khả dựng lên chuyện đòi 70 mẫu ruộng hoàn toàn vì mục đích cá nhân. Chính ông Khả viết thư cho huyện đòi năm ngàn đô la, tức là bằng bẩy mươi triệu đồng tiền Việt Nam thì ông ấy dẹp dân làng Nhô im ngay, không kiện cáo gì nữa. Bức thư ký tên Z50 – Thanh Hoà giơ bức thư – việc này có người của làng Nhô làm chứng. Chưa hết. Lợi dụng việc đòi đất, ông Khả thu tiền của dân một cách tuỳ tiện. Số tiền này…
Mọi người ồn ã vì tức giận.
Tiếng la hét bực tức rộ lên khắp sân đình:
- Ra là thế, ông ta cho cả làng vào tròng.
- Tiền đóng chia ruộng, lão ấy xơi hết cả rồi.
- Gọi ông Khả ra trả lời dân đi.
- Bắt ban 447 trả tiền cho dân.
Thanh Hoà phải vỗ tay để giữ trật tự:
- Việc thứ tư, ông Khả gây rối loạn trị an khu vực, dùng bạo lực tấn công huyện, vô cớ bắt giữ người thi hành công vụ. Và – Thanh Hoà nghiêm giọng – giết người vô cùng man rợ. Với tất cả những tội lỗi đó, hôm nay chúng tôi, nhân danh pháp luật, bắt giữ Trịnh Khả và đồng bọn. Đây là lệnh bắt.
Không khí vụt im lặng.
Từ ngoài đường làng chiếc xe đặc chủng của công an tỉnh đi vào.
Đám thanh niên “đội cực nhanh” vội vã vứt vũ khí lủi vào đám đông.
Tứ sứt chạy ra phía hồ bị ngáng chân ngã đến oạch.
Công an còng tay, rút con dao nhọn từ bụng Tứ ra, đẩy hắn lên xe.
Lão Bong miệng lắp bắp, lùi dần, lùi dần, lùi dần.
Thanh Hoà cười:
- Ông Bong. Ông là một cộng sự đắc lực của Trịnh Khả. Xét hoàn cảnh tuổi tác và mức độ vi phạm, chúng tôi thấy chưa cần phải bắt giữ ông!
Lão Bong mặt méo xệch, nửa cười, nửa khóc.
Thanh Hòa:
- Pháp luật luôn khoan hồng cho kẻ biết hối lỗi. Ông có thể chỉ cho dân làng và chúng tôi biết chỗ ông Khả ẩn nấp chứ.
- Dạ… có… có… vâng ạ… tôi xin chỉ…
- Được. Vậy thì ông, trước hết hãy dóng lên hồi kẻng thanh bình đã.
Dân làng hò reo cùng đội công tác rời khỏi đình làng trong tiếng kẻng khoan thai, âm vang.
Dòng người cuồn cuộn kéo đến nhà Xinh.
Xinh ào ra ôm chầm lấy Vân, khóc.
Thanh Hoà bảo:
- Chị Xinh. Chúng tôi hoan nghênh thái độ cộng tác của chị. Bây giờ chúng ta vào việc.
- Vâng…
Xinh đi vào bếp.
Các chiến sĩ công an đi theo đứng ở sân.
Xinh lật nắp hầm.
Ánh sáng đèn hắt lên. Tiếng Khả:
- Xinh hả em? Kẻng gì đấy?
- Anh lên đi anh Khả! Em bảo.
Khả lóp ngóp chui lên.
Xinh cầm tay Khả dắt ra. Vừa đi Xinh vừa thổn thức:
- Anh Khả. Em không muốn thế này. Nhưng chẳng còn cách nào khác. Tha lỗi cho em…
Khả thoáng thấy bóng công an, vội đẩy Xinh ngã, định chạy nhưng không kịp.
Hắn đã đứng giữa vòng vây của công an. Khả nói:
- Các ông bắt tôi vì tội gì.
Thanh Hoà chìa tờ lệnh:
- Tội bạo loạn, chống phá chính quyền và giết người…
Khả hét to:
- Đánh! Bọn phá làng. Chúng mày đâu, đánh!
Dân làng Nhô đứng vòng tròn xung quanh im lặng nhìn Khả thương hại.
Một cụ già bảo:
- Muộn rồi, ông Khả ạ. Dân làng Nhô không mê muội mãi đâu.
Khả run rẩy hực lên, ngã vật xuống.
Chiếc xe đặc chủng của công an trôi chầm chậm khỏi làng Nhô trong nắng nhạt nhoà.
Cánh đồng trải ra bát ngát.
Triết và Vân đi sóng đôi trên con đường nhỏ bìa làng.
Vân dừng lại, chỉ tay.
Phía trước cánh cò sải dập dờn.
Ông cụ Tín đứng trên thềm nhà thờ họ Trịnh đăm đắm nhìn chiếc xe hòm đang trôi xa dần và đôi trẻ hạnh phúc.
Cụ lập cập quay vào gian điện thờ.
Điện thờ âm u, mờ mờ.
Cụ móc túi lấy bao diêm.
Đôi bàn tay giả lẩy bẩy quẹt đến bốn, năm lần, que diêm mới bắt lửa.
Cụ tháo thông phong chiếc đèn dầu Hoa Kỳ nhỏ.
Tiếng gió rít nhẹ, lửa tắt.
Lại lẩy bẩy quẹt diêm. Lần này lửa được châm vào đèn.
Bập bùng thứ ánh sáng vàng vọt lướt vào các bức ảnh, vẽ tiền nhân họ Trịnh.
Cụ Tín châm hương, chắp tay.
Lấp lánh những đầu hương hồng xíu.
Những đốm hương đỏ to dần lên trùm vào chữ “Hết”.
HẾT PHIM