Chung Cực Truyền Thừa

Chương 257: Tiến về trước

- Nàng ăn cơm chưa? Có cần phòng bếp làm chuẩn bị thêm không?

La Á hỏi Ám Tương.

Ám Tương tắc thì cười hắc hắc, nói:

- Muội sớm đã ăn rồi.

Sau đó quay đầu lại nhìn về phía Lâm Dịch, dò hỏi:

- Mấy năm nay ngươi chạy tới địa phương nào? Cũng không biết tìm ta và La Á.

Lâm Dịch cười cười, sau đó nói:

- Chỉ là tùy tiện du lịch đại lục một phen, không có gì đáng nói.

Lập tức, ba người vui vẻ rãnh rỗi hàn huyên.

Không thể không nói, ba năm không gặp, Ám Tương tựa hồ càng trổ mã, đôi mắt to sáng ngời như ngọc, khuôn mặt trái xoan thanh tú phối hợp với mái tóc dài mềm mại, lộ vẻ rất là ôn nhu, nhưng nhìn phong cách nàng nói chuyện, không thể nghi ngờ gì lại hiển lộ bản tính của nàng.

Nói chuyện phiếm một hồi thì trời đã về khuya, La Á cũng không nói chuyện mình và Lâm Dịch đi lưu ngân khoáng mạch cho Ám Tương nghe, đã quyết định gạt nàng, dĩ nhiên là dấu diếm triệt để rồi.

- Đúng rồi, Tương Tương, ngày mai huynh ra ngoài một thời gian ngắn, muội ở nhà một mình, không có vấn đề gì chứ?

La Á giống như đột nhiên nghĩ đến mà hỏi thăm.

- Huynh muốn đi công tác? n, đi a. Huynh đi đi, cẩn thận một chút.

Ám Tương nghe xong có chút nhíu mày, nhưng sau đó vẫn gật đầu nói ra, trên thực tế, từ sau khi La Á trở thành môn chủ thành Ô Mộc, hắn thường xuyên đi nơi khác công tác, Ám Tương cũng đã quen, lập tức không cảm giác được có gì không đúng.


La Á gật đầu cười, sau đó nhìn sắc trời một chút, cười nói với Lâm Dịch:

- Thời gian cũng không sớm, ngươi nghỉ ngơi đi, đêm nay ngươi ngủ ở gian phòng kia a.

Nói xong, La Á chỉ chỉ gian phòng bên trái.

Lâm Dịch gật đầu cười, mấy người đứng dậy chúc nhau ngủ ngon, liền trở về phòng từng người, đương nhiên, La Á và Ám Tương ở cùng một phòng đấy.

Thấy một màn như vậy, Lâm Dịch chỉ có thể lắc đầu bật cười, thời gian trôi vô cùng nhanh a, lúc trước là một đôi oan gia, hôm nay đã đầu gối tay ấp rồi, sau một lúc cảm khái, liền tiến vào phòng mình, cũng không có rửa mặt, cứ giữ nguyên áo quần như vậy nằm trên giường.

Sáng sớm hôm sau, bọn người Lâm Dịch sớm đã rời khỏi giường, sau khi tùy ý ăn uống một chút, La Á liền tìm phó môn chũ vũ môn, thông báo cho hắn một phen, sau đó liền cùng với Lâm Dịch ngồi lên Ước Ba Long.

- Sơn mạch Ám Tương gia cách thành Hi Á đại khái khoảng một trăm kilomet, gia tộc bọn hắn tọa lạc trên đỉnh một sơn mạch, mà lưu ngân khoáng mạch, cách ngọn núi chính ước chừng hơn mười dặm, bất quá hiện giờ ngọn núi chính cũng đã bị đám hắc y nhân kia chiếm lĩnh, cho nên mới đưa tin nhờ ta giúp đỡ.

Trên đường đi, La Á giới thiệu qua một ít tình huống về gia tộc của Ám Tương cho Lâm Dịch biết.

- Phụ thân Ám Tương hiện giờ là tộc trưởng, tên là Ám Minh, tuy rằng gia tộc của Ám Tương không tính là lớn, nhưng số lượng cao thủ trong đó cũng không ít, nghe nói có chừng năm sáu tên Bát cấp chiến sĩ, mà phụ thân của nàng chính là một trong số đó.

Xem ra cũng chưa phải là một cái đại gia tộc rồi. Lâm Dịch nghĩ thầm trong nội tâm. Tại Bạch đế đại lục, gia tộc chính thức cường hãn, bình thường đều là truyền thừa trên vạn năm, Gia tộc có bát cấp chiến sĩ nhiều như vậy cũng chỉ có thể xem như tinh anh đệ tử mà thôi, một gia tộc truyền thừa trên vạn năm cũng phải có mấy tinh vị cảnh. Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch mở miệng hỏi:

- Vậy hiện giờ bọn họ cư ngụ ở chỗ nào?

La Á nói:

- Hiện tại người toàn tộc bọn hắn ở tại thành Hi Á, cho nên trước tiên chúng ta đi đến thành Hi Á, sau đó lại xuất phát đi đên Lưu ngân khoáng mạch.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, sau đó liền không nói gì thêm. Nhưng trong lòng vẫn không ngừng tụ nhủ bọn hắc y nhân chiếm cứ lưu ngân sơn mạch kia, đến tột cùng mục đích là gì?

Nếu như là vì tiền, căn bản là không thể nào, chính như suy đoán trước của hắn trước kia, một gã cường giả tinh vị cảnh, tùy tiện chém vài đầu thất cấp hoặc là bát cấp ma thú, so với tòa khoáng mạch có giá trị nhỏ như vậy thì đều có lợi hơn rất nhiều, tiền đối với cường giả tinh vị cảnh mà nói, căn bản chỉ là một đống số liệu có cũng được mà không có cũng không sao.


Như vậy là vì bản thân lưu ngân? Cái này cũng đích thật không có khả năng, tuy rằng giá bán lưu ngân không cao, nhưng trên thị trường đại lục lại rất ít, dù sao, có thể sử dụng lưu ngân, tựa hồ cũng chỉ có dị năng giả mà thôi, nhưng số lượng dị năng giả bây giờ không tính là rất nhiều, cho nên giả cả lưu ngân mới có vẻ thấp, chẳng lẽ lưu ngân còn có tác dụng gì thế nhân không biết, khiến cường giả tinh vị cảnh cũng động tâm?

Lâm Dịch nghi hoặc, đối với đại bộ phận người bình thường, lưu ngân vẫn tương đối lạ lẫm, nếu như nói thật sự có cái gì còn chưa bị khai phá, hoặc là tác dụng chưa từng công bố, cũng là vô cùng có khả năng.

Mà có khả năng nhất, cũng chính là cái khiến Lâm Dịch chờ đợi nhất, chính là phụ cân lưu ngân khoáng mạch, hoặc là bên trong khoáng mạch đó có sự vật mà ngay cả cường giả tinh vị cảnh cũng không khỏi động tâm! Đối với sự hiểu rõ về cường giả tinh vị cảnh của Lâm Dịch mà suy đoán, có thể làm cường giả tinh vị cảnh động tâm, chỉ có thể là sự vật tăng thực lực của mình lên rồi, chỉ là không biết đến tột cùng vật này là cái gì.

Thời gian cứ như vậy nhanh chóng trôi qua, tại ngày thứ mười, thành Hi Á đã hiện xa xa trước mắt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn

- Đã rất lâu rồi chưa có trở về, thành Hi Á vẫn không có gì thay đổi a.

La Á cười nhìn thành thị dưới thân, từ khi hắn đến thành Ô Mộc, vẫn không có cơ hội trở về thăm, lúc này trở về, tự nhiên cũng không khỏi có chút cảm khái.

Lâm Dịch cười gật đầu, sau đó nói:

- Đi xuống trước đi.

Vì vậy, dưới sự thao túng của người chăn nuôi, Ước Ba Long chậm rãi hạ xuống cửa thành.

- Hiện tại người gia tộc bọn họ cũng tụ tập trong tửu điếm Tứ Phương tại thành Hi Á, chúng ta trực tiếp đi qua đi.

Sau khi từ trên Ước Ba long xuống dưới đất, La Á nói vài tiếng với người chăn nuôi ở khu trông giữ Ước Ba Long kia, sau đó cùng Lâm Dịch tiến vào thành.

- n!

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, hai người liền lập tức đi về hướng khách sạn tứ phương.

Hai người đều rất quen thuộc thành Hi Á, không nói Lâm Dịch đã tới nhiều lần, La Á từ nhỏ đã sống tại thành Hi Á, tự nhiên có thể nói là vô cùng quen thuộc, cho nên chỉ trong chốc lát, hai người đã đến cửa ra vào khách sạn Tứ phương.

Khách sạn Tứ Phương cũng không lớn, ít nhất là đối với loại khách sạn siêu hào hoa Thiên Thượng Nhân Gian mà Lâm Dịch từng nhìn thấy mà nói, khách sạn Tứ Phương thật sự không lớn, nhà lầu ba tầng, cũng không tính là rất cao.

Lâm Dịch và La Á trực tiếp tiến vào, một lão giả lập tức chạy ra chào đón, sau khi thấy La Á, con mắt lão giả kia lập tức sáng ngời, cười nói:

- Thiếu môn chủ trở về rồi hả? Nhanh, mời vào bên trong, mời vào bên trong.

Tại thành Hi Á, La Á đã từng là thiếu môn chủ Vũ Môn, tự nhiên không ít người nhận ra, lập tức nhoẻn miệng cười nói với lão giả:

- Lão bản, đã lâu không gặp a.