Chung Cực Truyền Thừa

Chương 228: Hiệu quả

- Nhưng chỉ dựa vào như vậy, ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta!

Trong đôi mắt Bố Lan Đặc đột nhiên bắn ra quang mang ác độc, thần sắc Lâm Dịch bất động nhìn hắn, vẫn y nguyên không nói tiếng nào.

- Ngươi có chiến văn, ta cũng có, mặc dù chỉ là chiến văn hạ đẳng, nhưng lực lượng bản thân ta lại áp đảo, mạnh hơn ngươi, dù là chiến văn thượng đẳng, cũng không cách nào cải biến kết cục phải chết của ngươi hôm nay. A!

Bố Lan Đặc bỗng nhiên lớn tiếng rống lên, chỉ nghe "bồng" một tiếng, một tiếng nổ mạnh rung trời, từng cỗ khí tức cường đại ầm ầm tán ra bốn phía, lực lượng cường đại đánh nát trọn vẹn thác nước ngược, chỉ nghe "xoạt" một tiếng thật lớn, dưới lực đạo cường đại, thác nước ngược trực tiếp oanh tán, từ không trung suy sụp rơi xuống, tiếng nổ lớn vang lên, mặt biển bị nện thành một hố to, nước biển dũng mảnh tràn vào, sóng biển tuôn ra bốn phía!

Mà cùng lúc đó, thân thể Bố Lan Đặc cũng phát xạ ra quang mang chói mắt.

- Cức Xà chiến văn! Hiển lộ!

Nương theo thanh âm hét to của Bố Lan Đặc, chỉ nghe một thanh âm khí bạo ầm ầm vang lên, chợt, một cỗ lực lượng khổng lồ từ trên người hắn phát tán ra, toàn thân hắn lập tức được bao bọc bởi một vòng hào quang màu tro tàn.

Lực lượng của hắn lập tức bay thẳng lên, ánh mắt Lâm Dịch ngưng tụ lại, chợt cũng bắt đầu không ngừng đề thăng lực lượng của mình.

Gấp mười lăm lần, gấp hai mười lần, gấp hai mươi mốt lần, gấp hai mươi hai lần,...Lực lượng chiến văn đang không ngừng tăng lên.

Lúc này, người xem trên bờ biển đã sớm ngậm miệng im ắng, sững sờ nhìn phạm vi đám mây đen càng lúc càng lớn, xa xa trên bầu trời, từng đạo khí thế thực chất kinh người tràn ngập chung quanh hai đạo thân ảnh, từng đợi thanh âm khí bạo khiến da đầu người run lên từ rất xa truyền đến, chấn nhiếp tâm thần tất cả người xem.

- Khá lắm, xem ra Lâm Dịch tuyệt đối là người có cổ vân truyền thừa, Bạch hổ chiến văn của hắn, hẳn là thượng đẳng.

Một gã Thánh Giai bên người Bạch Tiếu Thiên có chút kinh ngạc nói.

Chiến văn phân ra bốn đẳng cấp, chiến văn hạ đẳng, chiến văn trung đẳng, chiến văn thượng đẳng và chiến văn siêu hạng, trong đó, chiến văn hạ đẳng có thể tăng lực lượng lên ba bốn lần, trung đẳng tăng lực lượng lên tầm sáu đến tám lần, chiến văn thượng đẳng thì có thể tăng lực lượng lên gấp mười đến gấp trăm lần, về phần chiến văn siêu hạng, cái kia chỉ tồn tại trong truyền thuyết, đến nay vẫn không chính thức chứng minh được bất kỳ người nào từng có qua, trong truyền thuyết, chiến văn siêu hạng có thể tăng lực lượng lên gấp mấy trăm lần, căn bản không phải là nói chơi, mà lúc này, tuy rằng Lâm Dịch đã biểu hiện ra thực lực bản thân hắn có lực lượng mạnh mẽ, nhưng không có người nghĩ tới hắn lại có được chiến văn thượng đẳng, dù sao, đó cũng chỉ là tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.

Bạch Tiếu Thiên nghe vậy gật đầu, nhìn phía xa xa trên không trung, không nói gì, hai người Lâm Dịch và Bố Lan Đặc đứng cách xa nhau trăm mét nhìn nhau, như là hai Ma thần, tản ra khí tức cường đại kinh người.

Lúc này, tro sắc quang mang hiện trên người Bố Lan Đặc đã dần dần biến mất, mà bộ dáng hắn sau khi gia trì chiến văn, cũng xuất hiện trước người Lâm Dịch.

Chỉ thấy Bố Lan Đặc vốn có cơ bắp cường táng, hôm nay lại trở nên mảnh mai cực kỳ quái dị, thân thể của hắn rút nhỏ một vòng, lại cao lớn hơn mười centimet, da thịt vốn màu trắng nay đã bao trùm một tầng lân phiến rậm rạp, lân phiến hiện ra màu tro tàn, vô số vằn màu đen giăng khắp nơi trên thượng diện.

Trên mặt của hắn cũng có xuất hiện lân phiến rậm rạp giống như trên thân thể, miệng có chút mở ra, lộ ra hai khỏa răng nanh cực kỳ bén nhọn, đối mắt hẹp dài lúc này càng híp nhỏ, đồng tử có chút mở ra, biến thành giống như xà nhãn, hiện ra quang mang lạnh lùng cực điểm.

Một cỗ khí thế âm lãnh cực điểm, từ trên người hắn tràn ngập ra.


- Quả nhiên không hổ là chiến văn thượng đẳng, rõ ràng cho ngươi có được lực lượng hạ Tinh Vị trung giai, chẳng qua ngươi bây giờ chỉ có thể đạt tới loại trình độ này, cho nên ngươi liền chuẩn bị chịu chết đi!

Hào quang âm trầm đến cực điểm từ trong mắt Bố Lan Đặc bắn ra, chỗ mũi trên mặt hắn xuất hiện một ít nếp uốn, lộ ra hai khỏa răng nanh bén nhọn khiến người thoạt nhìn có thêm vài phần khí tức dữ tợn, khiến người xem không rét mà run.

Đôi huyết sắc đồng tử cực kỳ yêu dị của Lâm Dịch phản xa ra tí ti hàn quang, nhìn đối phương, mà khiến Lâm Dịch có chút nghi hoặc chính là, hôm nay hắn bất quá chỉ tăng lực lượng lên hai lần, nhưng lực lượng của đối phương tựa hồ như đã đạt đến cực hạn, đối phương còn có bí ẩn gì nữa?

Lâm Dịch không dám xác định, bất quá lúc này hiển nhiên không phải lúc đàm luận chuyện khác.

Gia tăng lực lượng chiến văn lần nữa, cái này khiến sự khống chế cảm xúc khát máu tà dị đến cực điểm này của Lâm Dịch gia tăng lên một trình độ nhất định, nhưng tăng lên hai mươi bốn lần đã là khống chế cực hạn, nếu như lại tiếp tục đề thăng, thì có lẽ không thể khống chế cảm xúc khát máu tà dị này rồi, cho nên lúc này Bố Lan Đặc vừa vẹn đình chỉ tăng lực lượng lên, thật ra khiến Lâm Dịch có chút thở dài một hơi, dù sao thì nếu tăng tới cực hạn, Lâm Dịch vẫn thật sự không thể nào an tâm về cảm xúc khát máu này.

Lập tức, trên gương mặt yêu dị bạo ngược lúc này của Lâm Dịch lộ ra một dáng tươi cười tà dị, đôi huyết sắc đồng tử hiện ra ánh địa quang trạch trêu tức.

- A? Như vậy thì chiến a.

Tuy rằng có thể miễn cưỡng khống chế được, nhưng lúc này hắn vẫn bị ảnh hưởng một chút.

Trên gương mặt dữ tợn của Bố Lan Đặc lộ ra một vòng giận dữ, chợt khóe miệng có chút kéo, lộ ra một đạo cười lạnh.

- Như ngươi mong muốn!

Chợt, hắn động!

Khoảng cách trăm mét đối với cường giả Thánh Giai mà nói, bất quá chỉ là trong nháy mắt mà thôi, chỉ thấy ánh sáng màu tro tàn trên người Bố Lan Đặc bỗng nhiên phát sáng rực rỡ, chợt, mang tất cả hướng về phía Lâm Dịch, tốc độ cực nhanh!

Trên mặt lộ ra một vòng cười tà dị trên mặt, chợt ầm ầm nghênh đón.

- Bồng!

Một tiếng thật lớn vang lên, một cỗ gợn sóng cực lớn từ hai người tán ra bốn phía, những nơi đi qua, không khí lập tức vặn vẹo một hồi, chợt, địa phương hai người đụng nhau tầm đó, một cột sáng năng lượng màu đỏ xám giao nhau ầm ầm bắn ra, bay thẳng lên không trung, cột sáng đâm xuyên qua tầng mây trên không trung, tầng mây ầm ầm vỡ ra, mây đen trên không trng lập tức bị lực lượng khổng lồ này oanh kích, hoàn toàn tiêu tán, ánh mặt trời giữa trưa lại xuất hiện.

Mà thân thể Bố Lan Đặc và Lâm Dịch, lúc này đã xáp lại cùng một chỗ, bắt đầu đánh tay đôi.

Tốc độ Thánh Giai là một loại mau lẹ như thế nào? Thị lực người bình thường vốn hoàn toàn không cách nào bắt được động tác của bọn hắn, trong mắt người bình thường, chỉ thấy trên bầu trời thỉnh thoảng có vang lên từng tiếng năng lượng đỏ xám giao nhau bạo tạc nổ tung, hòa với thanh âm khí bạo giống như là tiếng Lôi minh, thân ảnh hai người, đã hoàn toàn không cách nào nhìn thấy.

Nhưng dù là như thế, tất cả mọi người vẫn giữ nguyên biểu lộ hết sắc chăm chú trên mặt nhìn lên không trung, mặc dù không nhìn tới nhưng cỗ khí tức cường đại từ năng lượng của hai người vẫn khiến hô hấp tất cả mọi người đều ngừng lại.


- Cái này là Thánh Giai chiến đấu sao?

Một gã khán giả thì thào hỏi.

Trước kia, lúc An Cách Tư và Thanh Y chiến đấu, bởi vì có bình chướng hào quang ngăn cản, cho nên căn bản không thấy rõ, hơn nữa bình chướng kia còn ngăn cản đại bộ phận lực lượng, thế nên tuy rằng khán giả có thể cảm nhận được cỗ lực lượng kia, nhưng cũng đã bị suy yếu đi rất nhiều.

Nhưng Bố Lan Đặc và Lâm Dịch chiến đấu lúc này, hoàn toàn không có bình chướng, tuy rằng vẫn không thấy rõ động tác của hai người, nhưng cỗ khí tức kia lại không bị bất luận thủ đoạn gì làm suy yếu, dù cách khoảng bốn năm kilomet, nhưng tất cả mọi người đều có thể cảm giác được cỗ khí tức ngăn chặn linh hồn cường đại này, cái này không thể nghi ngờ gì, so với An Cách Tư và Thanh Y chiến đấu thì trực tiếp, rõ ràng hơn nhiều.

Lâm Dịch và Bố Lan Đặc vẫn đang dây dưa bên trong, tốc độ của bọn hắn nhanh đến cực hạn, va chạm một cái, liền tách ra, trình độ lực lượng hôm nay của hai người đều không kém xa, hơn nữa đều không có sử dụng tuyệt chiêu gì, cứ như vậy lấy cứng đối cứng, lực lượng ngược lại lại ngang nhau.

Kỳ thật nghi hoặc trước kia của Lâm Dịch căn bản không phải là vấn đề gì, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn là người độc lập chịu qua tẩy lễ của năng lượng Thiên Địa.

Mặc dù nói chỗ tốt lớn nhất của độc lập chịu qua tẩy lễ chính là tác dụng đến cường độ thân thể, lực lượng cũng không có bất đồng quá lớn, nhưng lực lượng bản thân người vốn đến từ thân thể, cường độ thân thể tăng cường, tự nhiên phương diện lực lượng khí tức cũng tăng cường một tí.

Ví dụ đơn giản nhất, nếu như nói lực lượng của Thanh Giai độc lập chịu qua tẩy lễ là 10, như vậy người dưới sự trợ giúp của người khác tiến vào Tinh Vị Cảnh cũng chỉ có 8. Mà dưới sự trợ giúp của các trưởng lão trong gia tộc, Bố Lan Đặc mới tiến vào Tinh Vị cảnh, nói cách khác, giá trị ban đầu của hắn là tám, tiến vào hạ Tinh Vị trung giai thì là 8 nhân với 10, thành ra 80, lại nhân với chiến văn hạ đẳng là 3, chiến lực cuối cùng là 240.

Mà Lâm Dịch là người độc lập chịu qua tẩy địch, giá trị bản thân hắn lúc mới bắt đầu là mười, hôm nay tăng lên hai mươi bốn lần, hoàn toàn bằng với Bố Lan Đặc.

Về phần tăng lực lượng lên ngay từ đầu, lúc trước Lâm Dịch cho rằng tăng lực lượng lên mười lần, là bằng với trạng thái cực hạn của đối phương, thế nên căn bản cũng không nhận thức cẩn thận, mà Bố Lan Đặc sau khi cảm nhận được lực lượng đối phương so với mình không kém hơn, lập tức gia trì chiến văn để tăng lực lượng lên, cho nên căn bản không có cảm thụ được.

Bởi vì một mực lo lắng cảm xúc khát máu này trong nội tâm, lúc Lâm Dịch tăng lực lượng lên hai lần, lại do dự một chút, nhưng cũng vào lúc này, hắn kinh ngạc phát hiện lực lượng đối phương cũng đã đình chỉ, không tiếp tục tăng lên.

Nói thật, cảm xúc khát máu này khiến Lâm Dịch một mực không thể nào an tâm, nếu có thể, hắn cũng không muốn phóng túng, để cảm xúc này tùy ý xuất hiện, cho nên, sau khi phát hiện đối phương đình chỉ tăng lên lực lượng, Lâm Dịch cũng không tăng sức mạnh lên, huống hồ, so với khát vọng chiến đấu với thế lực ngang nhau của Lâm Dịch, nếu gia trì lực lượng lên gấp ba mươi lần mà nói, đối với Bố Lan Đặc có thể nói là hoàn toàn kích sát, bởi vậy, không thể nghi ngờ gì niềm vui thú ít đi rất nhiều, trước kia đã từng nói qua, Lâm Dịch là một vũ si, một vũ si tiêu chuẩn!

Bố Lan Đặc càng đánh càng kinh hãi, thể thuật bọn hắn sử dụng lúc này cũng là thể thuật cực kỳ bình thường, kỹ năng chính thức thuộc về Thánh Giai cũng còn không sử dụng, mà đối với thể thuật, trong Thiên tiên, Lâm Dịch có thiên phú tuyệt cường, lúc trước còn ở Tông Phạm, phương diện thể thuật hắn biểu hiện ra đã khiến người rất là kinh hãi, trong mấy năm đó, Lâm Dịch càng chưa từng quên tu hành, thường xuyên tiến hành chiến đấu, cái này khiến hắn bất tri bất giác có lĩnh ngộ thể thuật một tầng sâu hơn, là tuy Bố Lan Đặc lớn hơn Lâm Dịch trọn vẹn bảy mươi mấy tuổi, nhưng Bố Lan Đặc lại là đệ tử thế gia, lúc bình thường không có kinh nghiệm thực chiến gì, mặc dù chưa từng buông lỏng tu hành, nhưng đúng vẫn còn không thể ngộ ra thể thuật tại thời khắc sinh tử, cho nên, đối lập thể thuật thuần túy, hai người cũng sàn sàn nhau, trước kia tin tưởng thể thuật của mình, hiện tại giao thủ mấy trăm hiệp với Lâm Dịch, hiển nhiên cảm thấy có chút chưa đủ rồi, lúc này, Bố Lan Đặc không thể không thừa nhận, con kiến trong mắt hắn, quả thật đã có thực lực có thể khiêu chiến với mình.

Trong con mắt hẹp dài của Bố Lan Đặc hiện lên một vòng đố kỵ, chợt, sau một hồi đối bính, thân ảnh Bố Lan Đặc thối lui rất xa, đến ngoài ngàn mét mới ngừng lại, mà Lâm Dịch tựa hồ cũng cảm giác được đối phương muốn kéo dài khoảng cách với mình ra, lập tức dứt khoát đứng tại không trung, đôi huyết sắc đồng tử yêu dị nhìn đối phương ở xa xa, không biết đối phương muốn làm gì.

Bố Lan Đặc lạnh lẽo nhìn Lâm Dịch, biểu lộ dữ tợn, chợt chậm rãi mở miệng:

- Không thể không thừa nhận, ngươi thật sự là một nhân tài, nhưng chính lời ta nói lúc trước, nếu như trình độ ngươi chỉ như thế này, không thể nghi ngờ gì, ngươi hẳn phải chết, có thể chết dưới tuyệt chiêu của ta, ngươi cũng đủ kiêu hãnh rồi!

Thanh âm Bố Lan Đặc từ xa một kilomet truyền rõ ràng đến tai Lâm Dịch, chợt, trên người hắn tầm đó, xuất hiện một tầng quang mang màu xám sáng bóng yêu dị.

Hôi sắc quang mang xuất hiện cực kỳ đột ngột, cơ hồ ngay sau khi Bố Lan Đặc nói xong, một vòng gợn sóng màu tro tàn kích động ra bốn phía, những nơi gợn sóng đi qua, không gian nơi ấy như mất đi tất cả sắc thái, tình cảnh cực kỳ quỷ dị.

Lâm Dịch hiển nhiên cũng nhìn ra gợn sóng này tựa hồ có chút quỷ dị, lập tức không dám khinh thường, hồng sắc quang mang bao trùm thân thể hắn trong khoảnh khắc, tốc độ gợn sóng màu tro tàn kia cực nhanh, cơ hồ lúc huyết sắc năng lượng bao trùm lên thân thể Lâm Dịch, gợn sóng màu xám cũng tiếp xúc đến thân thể hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Biểu lộ Lâm Dịch lập tức ngưng tụ, trong đôi huyết sắc đồng tử lộ ra một tia kinh ngạc, đạo năng lượng hôi sắc quang mang kia thật là quỷ dị, dưới tình huống cường độ năng lượng ngang nhau, huyết sắc năng lượng trên người Lâm Dịch rõ ràng có chút khó khăn, có cảm giác không cách nào chống cự, phải biết rằng, huyết sắc năng lượng trên người Lâm Dịch đều có nguồn gốc từ Bạch hổ chiến văn thượng đẳng kia a, nhưng dù là như vậy, năng lượng màu xám kia vẫn giống như một cái gai nhọn hoắt, từ từ ăn mòn vào bên trong, lộ vẻ hết sức yêu dị.

- Tính ăn mòn thật mạnh!

Lâm Dịch cảm thấy hơi chấn kinh, bất quá cũng không ngừng hạ thủ, lúc năng lượng màu xám của Bố Lan Đặc tiếp xúc trên người, bắt đầu ăn mòn năng lượng màu đỏ của hắn, hắn cũng giơ tay phải lên, một vòng năng lượng màu đỏ cực tốc tụ tập tại đầu ngón tay, chợt bỗng nhiên liên tục xoay tròn, ầm ầm đánh tới phía Bố Lan Đặc, đúng là Tiễn Chỉ.