Chúa Tể Chi Vương

Chương 171: Hoành hành bễ nghễ

Bên trong hang động tối năm, chằng chằng chịt chịt vô số Hắc Huyết biên bức, kêu gào chít chít, phát ra sóng âm phô thiên cái địa, trùng điệp lại thành tinh thần trùng kích đáng sợ. Vách đá bốn phía chấn động không ngừng, đất cát đổ rào rào.

Cho dù là các Đệ tử chân truyền Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, dưới tình huống như thế này, cũng chỉ có thể ôm hận mà chết thôi!

Ở trung tâm đám dơi kia, một thân ảnh tóc xanh không ngừng tung bay, giống như là một vị Vương giả vậy, bất động như núi, đám tinh thần trùng kích đầy trời kia, giống như là đá rơi vào biển rộng, biến mất không thấy đâu.

Khí tức của thân ảnh tóc xanh kia đột nhiên tăng vọt lên cả một cấp bậc, trong mắt trái bộc phát ra một luồng hư quang trong suốt màu xanh vô cùng lợi hại, phát ra hình dạng từng vòng sóng gợn lớn, hoành phát tứ phương.

Chỉ trong chốc lát, đám dơi dày đặc xung quanh, trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi cực độ, cặp cánh dang rộng trong không trung không ngừng run rẩy.

Đám Hắc Huyết biên bức gần trong gang tấc kia, phảng phất như là bị hóa đá, toàn thân ngưng lại giữa không trung.

Bịch bịch bịch…

Một vài con dơi nhỏ bé yếu nhược, trực tiếp ở giữa không trung rơi thẳng xuống, mắt mũi rỉ máu, ở trên mặt đất khẽ giãy dụa vài cái rồi chết luôn.

Đại bộ phận Hắc Huyết biên bức ở trong không trung run rẩy, không dám tiếp cận Triệu Phong nữa.

Duy nhất có thể miễn cưỡng chống lại, cũng chỉ có bốn đầu biên bức thủ lĩnh Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh mà thôi!

Chúng nó có thể miễn cưỡng chống lại, chính là nhờ vào một chút sóng âm tinh thần nhàn nhạt vừa phát ra.

Triệu Phong thúc dục mắt trái, từ đồng tử trong mắt trái phát ra ánh sánh xanh lưu chuyển không thôi.

Trong không gian mắt trái, cái vực sâu màu xanh kia kéo dài ra hai thước chín, trở thành nguồn suối không ngừng cung cấp lực lượng tinh thần cho Triệu Phong.

Triệu Phong có thể cảm nhận được nguồn suối tinh thần lực cường đại ẩn chứa bên trong vực sâu màu xanh kia.

Nhưng hắn chỉ có thể điều động được một bộ phận lực lượng rất ít trong đó, lại không có kỹ xảo vận dụng chân chính nào cả.

Cho dù là như thế, nhưng mà tinh thần công kích từ trong mắt trái phát ra, cũng có thể kinh sợ phần đông đám Hắc Huyết biên bức kia.

- Mấy con dơi này, trời sinh có được một loại năng lực vận dụng tinh thần sóng âm đặc thù!

Mắt trái của Triệu Phong càng trở nên mạnh mẽ rực rỡ hơn.

Nháy mắt tiếp theo, thân thể của một đầu biên bức thủ lĩnh trong tầm nhìn của hắn dần dần nhạt đi, lộ ra tạng phủ, huyết quản, yêu lực… trong thân thể.

Nhìn xuyên thấu thân thể của đầu biên bức thủ lĩnh, Triệu Phong liền phát hiện ra một nguồn suối tinh thần lực trong đó, màu sắc đỏ chói, lớn chừng một hạt gạo.

Đây chính là năng lực tinh thần siêu việt thân thể, người bình thường căn bản không cảm ứng được.

Nhưng mà mắt trái của Triệu Phong lại có thể rõ ràng bắt giữ được cỗ suối nguồn tinh thần này, cùng với phương pháp vận dụng, so với vực sâu màu xanh của chính mình còn kém quá xa.

- Lực lượng tinh thần chính là dùng loại tần suất đặc thù như sóng âm mà phát ra!

Trong đầu của Triệu Phong hình thành nên một sơ đồ tần suất.

Nguyên lý vận dụng tinh thần sóng âm của Hắc Huyết biên bức rất nhanh đã bị hắn dùng phương thức đồ hình, phục chế bên trong không gian của mắt trái hắn.

Mặc dù cấu tạo thân thể của biên bức bất đồng với nhân loại, nhưng mà nguyên lý lĩnh vực tinh thần cũng giống nhau.

- Hô!

Triệu Phong thúc giục chân lực, há miệng hô lớn. Một vòng sóng âm hình tròn cực lớn, trong nháy mắt lan tràn, phát ra một tầng tinh thần trùng kích.

Bịch bịch bịch…

Đại lượng Hắc Huyết biên bức bốn phía từ giữa không trung rơi xuống, thất khiếu rỉ máu.

Đám Hắc Huyết biên bức cấp bậc dưới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không một con nào có thể chống lại luồng tinh thần sóng âm công kích này.

- Đợt sóng âm công kích này, ẩn chứa chân lực ba động, lại thêm tinh thần trùng kích thêm vào, hình thành nên đả kích phạm vi lớn, đối với mấy con dơi này quả nhiên hữu hiệu!

Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia vui mừng.

Đám dơi từ giữa không trung rơi xuống, tạng phủ huyết quản đều bị đánh cho rách tả tơi, tinh thần trùng kích phá hủy đi linh trí, không chết cũng biến thành tàn phế.

Mỗi một đạo tinh thần sóng âm phóng ra, liền có ít nhất mười con dơi lịch phịch rơi xuống.

- Hô!

Đến khi Triệu Phong há miệng phát ra chừng năm sáu lần, đám dơi liền hoảng sợ bỏ chạy bốn phía, lưu lại tại chỗ mấy chục con dơi rơi xuống đất không còn nhúc nhích.

Thậm chí ngay cả bốn đầu Hắc Huyết biên bức cấp bậc Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh kia đều sợ hãi phóng chạy.

- Chạy đi đâu?

Triệu Phong cười lạnh một tiếng, nhanh chóng lấy ra La Hầu Cung.

Mắt trái chớp động ánh sánh xanh, Triệu Phong thi triển ra Tả Thần Tiễn Thuật, uy lực tăng lên rất nhiều.

Vù vù vù…

Mấy đạo mũi tên mang theo quang mang màu xanh nồng đậm, vẽ ra một đạo quỹ tích không thể nào tin nổi, dùng tốc độ cực kỳ khủng bố, xỏ xuyên qua bốn đầu Hắc Huyết biên bức cấp bậc Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Tốc độ công kích của La Hầu Cung cực kỳ nhanh, ít nhất có thể siêu việt vận tốc âm thanh, chẳng qua Triệu Phong chỉ có thể phát huy được mấy thành uy lực của nó mà thôi.

Cho dù là như thế, nhưng đám Hắc Huyết biên bức này cũng không có chút đường sống nào cả.

Đợi đến khi Triệu Phong thu hồi lại La Hầu Cung, đám Hắc Huyết biên bức xung quanh, đã chạy trốn không còn một bóng.

Triệu Phong lắc lắc đầu, đeo bịt mắt trở lại.

Vừa rồi hắn nghiên cứu ra được tinh thần sóng âm công kích này, là dựa vào thanh âm phát ra, cho dù có đeo đồ bịt mắt, cũng không ảnh hưởng bao nhiêu.

Thông qua lần chiến đấu này, Triệu Phong mơ hồ đạt đến bước khởi đầu của lĩnh vực tinh thần. Trực giác nói cho hắn biết, loại vận dụng tinh thần này, dường như còn chưa có đào móc ra lực lượng chân chính của vực sâu bên trong mắt trái.

o0o

- Chuyện gì xảy ra? Đám dơi ở phụ cận xung quanh, đang lủi trốn khắp nơi, giống như thần trí bất minh vậy…

Một nàng thiếu nữ thanh lệ, bộ dáng chật vật đi đến gần chỗ hang động của Triệu Phong, vẻ mặt hồi hộp.

Thiếu nữ thanh lệ này, chính là Liễu Nguyệt Nhi lúc trước đã tách ra.

Đội ngũ của nàng, mới lúc nãy không lâu đã gặp phải một đám Hắc Huyết biên bức, sau đó Dương Kiền liền dẫn đi Biên Bức Vương thực lực cực mạnh và phần lớn Hắc Huyết biên bức, những người còn lại thì chia nhau chạy trốn.

Liễu Nguyệt Nhi rất không dễ dàng mới thoát khỏi đám dơi đuổi giết, không ngờ lại gặp phải một đàn dơi công kích, số lượng này đủ tạo thành uy hiếp trí mạng đối với nàng.

Cũng may là đám dơi này dường như là đang cực kỳ sợ hãi, thần trí không rõ ràng, giống như đám ruồi bọ không đầu, không ngừng chạy loạn khắp nơi.

Lại đi tiếp thêm vài chục trượng nữa, Liễu Nguyệt Nhi nhìn xuống thi thể một con dơi ở dưới chân mình, vẫn chưa hoàn toàn chết hẳn, thần trí có chút bất minh, thất khiếu đổ máu, vẫn còn đang không ngừng giãy dụa.

Trong lòng Liễu Nguyệt Nhi chấn động. Trong đám đệ tử thí luyện, chưa từng xuất hiện qua người nào khủng bố như vậy, bằng vào thủ đoạn vô hình, chấn sát một lượng lớn Hắc Huyết biên bức.

Đám dơi bị thương vong nằm trên mặt đất, trên người không nhìn thấy bất cứ vết thương rõ ràng nào cả, kinh mạch tạng phủ đều bị chấn nát, những con còn sống đều là thần trí không rõ ràng, không còn ý thức.

- Liễu sư tỷ!

Một cái thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng từ góc khuất hang động phía trước truyền tới.

- Là ngươi… Triệu sư đệ!

Liễu Nguyệt Nhi bị dọa nhảy dựng, đợi nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của đối phương, mới thở dài ra một hơi.

Triệu Phong khoanh chân ngồi trên mặt đất, dường như như đang điều tức, nhưng mà dựa theo linh lực ba động trên người hắn, lại giống như là đang tu luyện.

Ở bên cạnh Triệu Phong, Lâm Phàm sớm đã thức tỉnh, đang dưỡng thương.

- Mấy con dơi này, đều là ngươi…

Liễu Nguyệt Nhi cẩn cẩn thận thận hỏi.

Bốn phía xung quanh Triệu Phong không hề ít thi thể đám Hắc Huyết biên bức.

Gần đó còn có ba bốn đầu Biên Bức Vương bị mũi tên xuyên qua nơi yếu hại.

Triệu Phong không có trả lời, tiếp tục tiến hành tu luyện, Thiên Phong chân lực trong cơ thể thúc giục lên đến tận cùng.

Nội công tâm pháp mà hắn tu luyện, cảnh giới rất cao, độ tinh khiết của chân lực có thể so sánh với Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Về phương diện tố chất thân thể, Ngân Bích Quyết đã tu luyện đến cảnh giới cao nhất, sau khi tiến vào thí luyện, uống Linh tửu, ăn Linh quả, hơn nữa ăn vào mật của Hôi Ảnh Độc Xà, các phương diện tố chất thân thể đều nâng cao, đạt tới cực hạn của Thoát Phàm Nhị trọng Đỉnh phong.

Trong lúc nguy cơ, Triệu Phong chiến thắng Hắc Huyết biên bức, áp bức tiềm lực tiến thêm một bước, nửa bước chân tiến vào Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Hiện tại, Triệu Phong khoanh chân ngồi đó, thúc giục Thiên Phong Thần Quyết, chân lực trong cơ thể không ngừng ngưng luyện tăng lên, bất luận cường độ hay là số lượng cũng vững vàng tiến bộ.

Vì gia tốc đột phá, Triệu Phong cứ mỗi một canh giờ lại uống thêm một hớp nhỏ Linh tửu cấp thấp.

Lực lượng của loại Linh tửu cấp thấp kia, đối với cường giả dưới Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh có khả năng xúc tiến rất lớn, trong giai đoạn đột phá cũng phát huy tác dụng không nhỏ.

Lâm Phàm ngồi ở một bên bảo hộ, nhìn về phía gã thiếu niên tóc xanh bên cạnh mình, thần sắc có chút phức tạp.

Sau khi hôn mê, Lâm Phàm cũng không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì.

Đợi đến khi hắn tỉnh lại, Triệu Phong lông tóc không tổn thương, bốn phía đều là thi thể của đám Hắc Huyết biên bức.

Một màn này, cùng với tình hình lúc trước trong Xích Nguyệt động quật dường như có chút tương tự?

Triệu Phong cũng không có xuất phát ngay lập tức, mà vẫn củng cố gia tăng tu vi.

Nửa ngày sau…

Triệu Phong mới đột phá đến Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, trên người phả ra một luồng khí tức thanh thoát nhẹ nhàng.

Thoát Phàm Cảnh có bảy trọng thiên, mỗi khi gia tăng thêm một Trọng, quá trình sinh mệnh lột xác có chênh lệch rất lớn, cảnh giới thấp hơn sẽ bị cảnh giới cao hơn áp chế.

Đây là sự chênh lệch về trình tự sinh mệnh!

Giờ phút này, hai người Lâm Phàm đứng bên cạnh Triệu Phong thừa nhận một luồng áp lực kỳ lạ, tinh thần khí khuyết cảm thấy bất an.

Thần sắc của Liễu Nguyệt Nhi có chút phức tạp.

Đến lúc này, Triệu Phong đã hoàn toàn siêu việt nàng rồi.

Bất kể là Lâm Phàm hay Liễu Nguyệt Nhi, tu vi đều đạt tới Nhị trọng thiên đỉnh phong, thế nhưng vẫn chưa đủ điều kiện đánh sâu vào Tam trọng.

- Được rồi! Có thể xuất phát!

Triệu Phong chậm rãi đứng dậy, ánh mắt sắc bén, khí tức tản ra, trực tiếp dẫn đường ở phía trước.

Lâm Phàm theo sát Triệu Phong, không rời xa quá một trượng.

- Tại sao lại đi nhanh vậy?

Liễu Nguyệt Nhi có chút giật mình.

Tình hình của Triệu Phong hiện tại, quả thật là một đường thẳng tiến, hoành hành không cố kỵ!

Cho dù là tiểu đội lúc trước do Dương Kiền dẫn dắt, trong quá trình thăm dò, bước đi cũng vô cùng cẩn thận, lo lắng gặp phải các loại nguy hiểm này nọ…

- Ngươi có thể đi theo ta, cũng có thể tự đi riêng.

Triệu Phong mặc kệ dị nghị của nàng.

Liễu Nguyệt Nhi khẽ cắn răng một cái, thoáng do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn đi theo Triệu Phong.

Trong đầu Triệu Phong có một tấm địa đồ rất lớn, vô cùng phức tạp, vẫn đang trong quá trình không ngừng hoàn thiện…

Hắn đi nhanh như vậy, chính là vì muốn nhanh chóng hoàn thiện thêm tấm bản đồ này, lúc đó mới có thể thoát ra khỏi đống hang động quanh co như mê cung này.

Đi không bao lâu, phía trước lại xuất hiện một đám Hắc Huyết biên bức, ước chừng gần mười con.

Đám dơi này, đủ để tạo thành uy hiếp nhất định đối với ba người bọn họ.

Vẻ mặt Lâm Phàm và Liễu Nguyệt Nhi đều trở nên ngưng trọng.

Hô!

Triệu Phong há miệng hô lớn, đám dơi phía trước đột nhiên hoảng sợ rít lên, sau đó phốc phốc không ngừng rơi xuống, phần thì chết, phần thì trốn.

- Ông trời ơi!

Liễu Nguyệt Nhi cùng với Lâm Phàm liếc mắt nhìn nhau, thần tình hoảng sợ, hô hấp khó khăn.

Cũng không thấy Triệu Phong có bất cứ động tác gì, há miệng hô lên, đám dơi này liền rơi xuống một mảnh lớn, mấy con còn lại hoảng sợ trốn mất.

Sau khi thăng cấp Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cái vực sâu màu xanh trong không gian mắt trái của Triệu Phong đã kéo dài đến ba thước, nguồn suối tinh thần càng thêm cường đại hơn.

Từ đó về sau, Triệu Phong ở trong động Hắc Huyết biên bức một đường hoành hành bễ nghễ.

Những con Hắc Huyết biên bức này bị tinh thần sóng âm khắc chế, đến một đám chết một đám, phần lớn đều là hoảng hốt bỏ chạy khắp nơi.

Có một lần, có hơn cả trăm đầu Hắc Huyết biên bức kéo tới, dẫn đầu là một con Biên Bức Vương cấp bậc Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Kết quả Triệu Phong phát động tinh thần sóng âm, chấn sát phần đông Hắc Huyết biên bức, ngay cả Biên Bức Vương cũng bị La Hầu Cung bắn chết.

Trong số phần đông người thí luyện, duy nhất mình Triệu Phong có khả năng đánh vỡ chiến thuật “biển dơi” của Hắc Huyết biên bức.

Khinh thường chiến thuật “biển dơi”!

Nguồn suối tinh thần của Triệu Phong cường đại hùng hậu, huống chi còn có Linh tửu bổ sung nữa.

Liễu Nguyệt Nhi và Lâm Phàm cực kỳ kinh hãi, chỉ có thể chết lặng.

Nhất thời, Triệu Phong ở trong động dơi, hoành hành vô địch, một đường bễ nghễ, giống hệt như một vị Ma Chủ trong bóng đêm!

Thời gian dần dần trôi qua, bản đồ trong đầu hắn càng ngày càng hoàn thiện.

Cuối cùng, Triệu Phong rốt cuộc cũng phân tích ra một con đường vượt qua, cũng là con đường đi đến trung tâm của động dơi.

o0o

Ngày thứ ba tiến vào cửa thứ hai.

Phía trước đột nhiên xuất hiện một lối vào sào huyệt cực kỳ rộng lớn, bên trong một mảnh tối đen, giống như là một cái miệng máu của một đầu cự thú khổng lồ.

Bốn người Dương Kiền, Tuyền Thần, Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển lúc này cũng đang đứng ở lối vào của sào huyệt, bên cạnh có thi thể của rất nhiều Hắc Huyết biên bức.

- Các ngươi đã tới rồi! Phía trước chính là đại bản doanh của Hắc Huyết biên bức, bên trong có không ít những thiên tài địa bảo đã tuyệt tích rồi…

Dương Kiền nhìn thấy ba người Triệu Phong, cũng cảm thấy có chút ngoài dự liệu.

Hắn vốn tưởng rằng đám người Triệu Phong ở bên trong động dơi rất khó có thể toàn thân trở ra, đặc biệt là Lâm Phàm và Liễu Nguyệt Nhi, tu vi thật sự rất thấp.

Nhưng mà nhìn tình hình này, bộ dáng của ba người dường như như rất nhẹ nhàng.

Lâm Phàm và Liễu Nguyệt Nhi, giống như là hai vị hộ vệ đứng ở hai bên trái phải của Triệu Phong.