Chúa Tể Chi Vương

Chương 1382: Mảnh vỡ thần bí

- Minh Hoàng Trùng Tộc!

Sắc mặt Tân Vô Ngân có chút đại biến. Minh Hoàng Trùng Tộc chính là chủng tộc Cấm kỵ xếp thứ mười trong Thái Cổ Vạn Tộc, là Thủy tổ của tất cả Trùng Tộc trong Phạm Trụ, được xưng là Vạn Trùng Chi Tổ!

Luận chiến lực đơn thể, Minh Hoàng Trùng Tộc xa xa không bằng được Diệt Thế Long Tộc bài danh thứ chín, nhưng luận độ uy hiếp cùng mức độ kinh khủng, chúng tuyệt đối vượt qua Diệt Thế Long Tộc. Trong một chi đại quân Trùng hải, cũng chỉ có một con Minh Hoàng Trùng Tộc chân chính, đó chính là Minh Hoàng Trùng Mẫu. Thân là Vạn Trùng Chi Tổ, nó rất nhanh sinh sôi nảy nở ra vô số trùng tử trùng tôn.

Những tử tôn này chỉ ẩn chứa một tia huyết mạch Minh Hoàng Trùng Tộc vô cùng mỏng manh. Mặc dù không phải là Minh Hoàng Trùng Tộc chân chính, nhưng lại có được những năng lực đặc thù khác nhau. Có tử tôn có năng lực thôn phệ kim chúc, ăn sạch một tòa thành thị dễ như trở bàn tay. Có tử tôn lại năng lực phun ra nuốt vào băng hỏa. Có tử tôn rắn chắc không thể phá vỡ. Có tử tôn nhỏ bé vô cùng, mắt thường khó có thể nhìn thấy. Còn có tử tôn có năng lực thôn phệ linh hồn… Những tử tôn này được gọi là Minh Trùng, cấu thành một chi đại quân Trùng hải khủng bố.

Trong Trùng hải trước mặt này nhất định là có một con Minh Hoàng Trùng Tộc chân chính, tức là Minh Hoàng Trùng Mẫu trong truyền thuyết.

Xuy xuy! Xuy xuy!

Đám Minh Trùng nhiều đếm không hết kia hội tụ thành sóng triều Trùng hải khủng bố, ép thẳng về phía đám người Cự Thần Tộc. Những con côn trùng nhỏ này toàn thân đen như mực, trên giáp xác có hoa văn quỷ dị, cái miệng tròn trịa, phủ đầy vô số những cái răng nhọn, nhìn qua vô cùng ghê tởm, đáng sợ.

- Đi mau! Minh Hoàng Trùng Tộc vốn cực kỳ cừu thị tất cả những chủng tộc khác!

Vân Thải Cổ Thần lập tức nói.

Xích Tinh Vực từng có một truyền thuyết, một gã Thần Chủ thời điểm thăm dò một phiến di tích nào đó, trong lúc vô tình đã đắc tội Minh Hoàng Trùng Tộc. Về sau, đám Trùng hải kia liền truy sát gã Thần Chủ kia suốt mấy ngàn năm đằng đẳng, cuối cùng cũng thôn phệ được hắn.

Nghe nói như vậy, tất cả mọi người lập tức chuẩn bị triệt thoái. Quả nhiên, thời điểm mảnh Trùng hải kia nhìn về phía mọi người, một cỗ sát ý khổng lồ chợt mạnh mẽ bùng phát ra.

Ong ong!

Đúng lúc này, từ trung tâm Trùng hải đột nhiên truyền ra một cỗ linh hồn ba động. Lập tức, mảnh Trùng hải chợt liền tách ra thành hai, đại bộ phận tiếp tục tiến về phía trước, mà một phần nhỏ khác lại bay thẳng về phía đám người Cự Thần Tộc.

- Không tốt! Bị chúng để ý tới!

Sắc mặt Phá Nhạc Cổ Thần kinh hãi.

Xuy xuy! Xuy xuy!

Mảnh Trùng hải rậm rạp chằng chịt khủng bố kia đằng đằng sát khí, công kích thẳng về phía đám người Cự Thần Tộc.

- Bài Vân Chưởng!

Vân Thải Cổ Thần chợt đánh ra một chưởng. Một đạo quang chưởng cuồng phong, cấp tốc đánh vào trong mảnh Trùng hải, nhưng rất nhanh đã tiêu tan thành mây khói.

- Tu vi một con côn trùng không cao, nhưng nếu liên hợp lại, liền có lực lượng hóa mục nát thành thần kỳ!

Tả Mâu Triệu Phong tỉ mỉ quan sát một màn vừa rồi. Đại đa số những con côn trùng này cũng chỉ có tu vi từ Chân Thần Nhất giai đến Tứ giai, nhưng lại có thể ngăn cản được công kích của Cổ Thần Cửu giai cao hơn bọn chúng đến mấy giai. Đây là bởi vì lực phòng ngự của những con côn trùng này mạnh mẽ, hơn nữa thể tích quá nhỏ, thương tổn thừa nhận cũng ít đi. Một chưởng kia của Vân Thải Cổ Thần ít nhất cũng bị mấy triệu con côn trùng cùng nhau thừa nhận, bởi vậy liền có thể đón đỡ được. Cho dù có chút tử thương nhưng, nhưng so với toàn bộ Trùng hải thì lại thập phần nhỏ bé, không đáng kể.

- Chủng tộc mười hạng đầu trong Thái Cổ Vạn Tộc quả nhiên không đơn giản!

Trong lòng Triệu Phong cảm khái.

- Meo meo!

Đúng lúc này, Tiểu tặc miêu chợt từ trong Không gian Trữ vật nhảy ra, hướng về phía mảnh Trùng hải kia kêu lên một tiếng. Cùng lúc đó, khí tức trên người nó cũng phát sinh biến hóa, đám khí tức hỗn tạp trên người nó bắt đầu trở nên chỉ còn lại một loại khí tức duy nhất. Tỉ mỉ cảm nhận, có thể phát hiện ra, khí tức huyết mạch hiện tại Tiểu tặc miêu tản ra, cực kỳ tương tự với khí tức do mảnh Trùng hải kia tản ra.

Xuy xuy! Xuy xuy!

Nhất thời, mảnh Trùng hải đang chuẩn bị công kích đám người Cự Thần Tộc chợt đình trệ lại giữa không trung, lộ ra thần sắc mơ hồ. Mà bên kia, mảnh Trùng hải đang bay nhanh về phía phương xa kia cũng thoáng dừng lại. Không bao lâu sau, trong vô số côn trùng kia chợt bay ra một con côn trùng trên lưng có hoa văn tử kim sắc, thể tích hơi lớn hơn những con côn trùng khác một chút.

Khoảnh khắc con văn trùng tử kim sắc kia hiện thân, mạnh mẽ như đám người Cự Thần Tộc, huyết mạch trong cơ thể cũng thoáng run lên, cảm thấy một cỗ cảm giác áp bách Hoang Cổ vô biên khổng lồ. Phảng phất như con văn trùng tử kim sắc nho nhỏ kia chính là một mảnh thập vạn đại sơn Thái Cổ hùng vĩ vậy.

Triệu Phong cũng phát hiện, trong bản nguyên Thần Linh Nhãn chợt hiện lên một tia rung động nhàn nhạt, trong lòng không khỏi âm thầm kinh ngạc.

- Trùng Mẫu!

Trong lòng đám người Cự Thần Tộc thoáng cả kinh. Con văn trùng tử kim sắc này mới là Minh Hoàng Trùng Tộc chân chính, tất cả những côn trùng khác ở đây đều là hậu đại của nó.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu bắt đầu câu thông với Trùng Mẫu. Tiểu tặc miêu chính là đang giải thích, bọn họ cũng không phải là địch nhân, lại càng không có ác ý. Đồng thời nó còn hỏi Trùng Mẫu vội vàng chạy về phía phương xa như vậy, là vì nguyên nhân gì? Đám Trùng hải phát hiện ra đám người Triệu Phong, theo lý thuyết hẳn là nên toàn thể đánh tới, nhưng thực tế chúng lại tách ra thành hai nhóm, Trùng Mẫu suất lĩnh một nhóm tiếp tục tiến về phía trước, trong này nhất định là có nguyên nhân khác!

Xuy xuy!

Con Trùng Mẫu kia phát ra thanh âm trầm thấp chói tai. Sau đó, mảnh Trùng hải vốn truy kích đám người Triệu Phong chợt bay ngược trở về. Ngay sau đó, toàn thể mảnh Trùng hải kinh khủng kia lại một lần nữa tiếp tục bay về phía phương xa.

- Cái này… Miêu huynh, vừa rồi ngươi đã làm gì vậy? Không ngờ lại khiến cho Trùng hải không công kích chúng ta nữa?

Thần sắc Phá Nhạc Cổ Thần kinh ngạc, thập phần sùng bái nhìn về phía Tiểu tặc miêu.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu khoa tay múa chân với mọi người, ý muốn nói, Trùng hải đang tiến về một địa phương trọng bảo trong phiến không gian này.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt tất cả mọi người ở đây liền chấn động. Với thực lực của Trùng hải kia, cho dù ba vị Bán Bộ Thần Chủ đối mặt, cũng chỉ có nước xoay người bỏ chạy. Mà địa phương có thể khiến cho Trùng hải cường đại như vậy động tâm, sao có thể bình thường?

Nhưng đám côn trùng kia rõ ràng vẫn còn địch ý với mọi người, nếu như bọn họ đi theo phía sau, nói không chừng sẽ chọc giận đối phương. Thứ hai, cho dù bọn có thể đi tới, như vậy không phải là tranh đoạt bảo vật với đám Trùng hải kia sao? Đối địch với một đám Trùng hải kinh khủng như vậy thật sự là quá không lý trí, sau này còn có khả năng sẽ bị truy sát vô tận nữa.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu lại khoa tay múa chân với mọi người, ý tứ chính là, tu vi con Trùng Mẫu trong Trùng hải kia cũng không quá cao, đại khái chỉ tương đương Cổ Thần Cửu giai Đỉnh phong. Với tu vi của Tân Vô Ngân, còn có Thần Linh Nhãn của Triệu Phong viễn thị, cho dù có theo dõi phía sau, cũng sẽ không bị đối phương phát hiện. Đến lúc đó, mọi người căn cứ tình huống cụ thể mà hành động. Sau khi nói xong những lời này, Tiểu tặc miêu lại âm thầm truyền âm cho Triệu Phong, ý tứ đại khái chính là, nếu Triệu Phong không đi, nhất định sẽ hối hận.

- Vậy chúng ta đi theo thử xem? Nếu quá nguy hiểm, liền trực tiếp triệt thoái!

Triệu Phong đề nghị.

Trải qua một lúc thương nghị, đám người Cự Thần Tộc cũng đồng ý. Bọn họ cũng muốn kiến thức một chút, địa phương trọng bảo có thể khiến cho đại quân Minh Trùng xem trọng như vậy, đến cùng là địa phương như thế nào.

Cứ như vậy, mọi người dựa theo vết tích Trùng hải lưu lại, một đường phóng theo. Không bao lâu sau, mọi người đã gặp được bóng dáng của Trùng hải. Nhưng mọi người vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định với Trùng hải, không để cho Trùng hải phát hiện ra.

- Thời Gian Áo Nghĩa áp chế đột nhiên trở nên mạnh phi thường rồi!

Phá Nhạc Cổ Thần đột nhiên mở miệng nói. Những người còn lại trong đội ngũ cũng phát hiện ra điều này, đều nhao nhao gật đầu. Loại hoàn cảnh đột nhiên thay đổi như thế này, cho thấy phía trước quả nhiên là có bí mật. Cũng không bao lâu sau…

- Bọn chúng đã dừng lại!

Triệu Phong đột nhiên nói. Hiện tại, với tầm mắt của Triệu Phong cũng chỉ có thể nhìn thấy được Trùng hải, về phần phía trước Trùng hải có cái gì, hắn vẫn không thể nhìn thấy.

- Chúng ta đi vòng qua phía khác, như vậy vừa có thể tiếp cận địa phương trọng bảo, lại không bị Trùng hải phát hiện!

Triệu Phong chợt đề nghị. Sau đó, đám người bọn họ bắt đầu bay vòng về phía trái, lại chậm rãi tiếp cận về phía trước. Không bao lâu sau, một tòa kiến trúc khổng lồ không trọn vẹn đã xuất hiện trước mặt mọi người! Đó là một tòa cổ bảo màu xám, trên đó có rất nhiều hoa văn huyền ảo, khí tức tang thương mà cổ lão, khắp nơi đều tản ra lực lượng Thời Gian Áo Nghĩa.

- Đây không phải là kiến trúc của Thiên Cơ Tộc!

Sắc mặt mọi người khẽ chấn kinh. Tất cả những kiến trúc trước đây bọn họ từng gặp qua gần như đều là kiến trúc Thiên Cơ Tộc, bởi vậy, lần đầu tiên nhìn thấy một tòa kiến trúc phong cách khác, bọn họ đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Cẩn thận nghĩ đến, dọc theo đường đi bọn họ cũng từng gặp qua rất nhiều phế tích kiến trúc cũng không phải là kiến trúc Thiên Cơ Tộc, mà có chút cùng loại với tòa thành màu xám này.

- Tuy rằng cổ bảo này cũng không phải là kiến trúc Thiên Cơ Tộc, nhưng bộ dáng vô cùng bất phàm, giống như kiến trúc của một chủng tộc cường đại khác!

Tân Vô Ngân trầm giọng nói. Thời kỳ Thái Cổ, rất nhiều chủng tộc dị thường cường đại cũng có văn hóa cùng lối kiến trúc của chính mình.

Tiếp cận thêm chút nữa, mọi người phát giác ra, phụ cận tòa cổ bảo màu xám kia trải rộng vô số các loại trân tài, trong nó đại đa số đều là trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa. Mà những trân tài xung quanh tòa cổ bảo màu xám này lại càng trân quý, niên hạn xa xưa hơn. Mọi người nhanh chóng phát hiện ra ba cây Nguyệt Quang Thiên Duẫn, ngoài ra còn có mấy món trân bảo giá trị hoàn toàn tương đương với Nguyệt Quang Thiên Duẩn nữa.

- Nhiều thiên tài địa bảo như vậy!

Hai mắt Phá Nhạc Cổ Thần cùng Vân Thải Cổ Thần bùng phát tinh quang. Đám trân tài ở đây cộng lại, thậm chí còn trân quý hơn tất cả các trân tài trước mọi người từng cướp đoạt.

- Địa phương trọng bảo như thế, không có khả năng không bị chiếm lĩnh!

Triệu Phong trầm giọng nói.

Trong phiến không gian này, bất luận địa phương nào có nguyên khí dồi dào, trân tài trải rộng cũng đều bị các tộc đàn Yêu Thần hoặc là Yêu Thần dị thường cường đại chiếm lĩnh. Mà chủ nhân bên trong tòa cổ bảo kỳ dị kia tất nhiên cũng là tồn tại khiến cho ngay cả Trùng hải cũng vô cùng kiêng kỵ! Nghĩ tới đây, Triệu Phong liền vô cùng hiếu kỳ, bên trong tòa cổ bảo kia đến cùng là ẩn chứa cái gì? Mà những người còn lại cũng giống như hắn, vô cùng tò mò.

Xuy xuy! Xuy xuy!

Mảnh Trùng hải phía trước tòa cổ bảo đổ nát kia đột nhiên truyền ra vô số thanh âm chói tai, sau đó liền tụ tập lại với nhau, cuồn cuộn lao thẳng về phía cổ bảo.

Ông!

Đúng lúc này, bên trong tòa cổ bảo đổ nát kia chợt nhộn nhạo ra một tầng lưu quang bạch sắc, lan tỏa ra toàn bộ thiên địa. Thoáng chốc, mỗi một gió thổi cỏ lay trong toàn bộ thế giới này cũng trở nên vô cùng chậm chạp. Mà tiến công của mảnh Trùng hải kia cũng chậm lại.

Bên kia, đám người Triệu Phong cũng cảm thụ được lực lượng Thời Gian Áo Nghĩa vô cùng cường đại áp bách thẳng tới.

- Kẻ tản mát ra cỗ lực lượng Thời Gian này, đến cùng là người phương nào?

Vân Thải Cổ Thần chợt thấp giọng hỏi. Bọn họ hoàn toàn không đoán ra được cấp bậc của cỗ lực lượng Thời Gian Áo Nghĩa này rốt cuộc là mấy trọng.

- Tiếp cận Cửu trọng!

Triệu Phong thấp giọng nói. Thời Gian Áo Nghĩa chính là một trong những Áo nghĩa cực khó tu luyện. Nhưng cỗ Thời Gian Áo Nghĩa hiện tại đang tản ra này lại đạt tới Cửu trọng!

Đúng lúc này, trong cổ bảo kia chợt tản mát ra vài đạo quang huy hư bạch. Một đạo lưu quang từ trong đó bắn ra. Tất cả mọi người ở đây, kể cả mảnh Trùng hải kia, đều nhất tề nhìn chằm chằm về phía một quang đoàn vờn quanh hư quang thần bí kia.

Triệu Phong lập tức vận chuyển Thần Linh Nhãn, nhìn thấu thị tới, liền nhìn thấy rõ ràng đồ vật bên trong quang đoàn kia.

- Đó là… Một khối mảnh vỡ?

Thần sắc Triệu Phong nhất thời cứng đờ. Vốn dĩ hắn nghĩ rằng đó có thể là một tộc quần cường đại, hoặc là một con Yêu Thần kỳ dị cổ lão nào nó, như thế nào cũng không ngờ tới, đó lại là một khối mảnh vỡ, giống như một mảnh gương vỡ vậy! Bất quá, vẻn vẹn chỉ một khối mảnh vỡ đã khiến cho toàn bộ Trùng hải phải dàn trận đón địch. Mảnh vỡ này, đến cùng có lai lịch gì?

- Ha ha… các ngươi lại tới nữa! Bất quá lần này, các ngươi vẫn là thất bại trở về a!

Trong mảnh vỡ kia truyền ra một đạo thanh âm thời không già nua.

Xuy xuy!

Đám Trùng hải chợt tản mát ra thanh âm chói tai kinh người. Thoáng chốc, tất cả các Minh Trùng nhận được mệnh lệnh của Trùng Mẫu, bắt đầu bài binh bố trận. Không bao lâu chúng đã hình thành một vật thể hình tròn thật lớn, nhìn qua giống như một ổ côn trùng vậy.

Ong ong!

Tất cả Minh Trùng đồng tâm hiệp lực chống lại lực lượng Thời Gian do mảnh vỡ kia tản ra. Ổ côn trùng kia đột nhiên cuộn thẳng về phía trước, tốc độ nhanh hơn trước đây gần gấp đôi, mắt thấy đã sắp sửa tiếp cận tòa cổ bảo màu xám kia!