Chú Ái Tinh Không

Chương 233

Chỉ ba tháng ngắn ngủi, Ariel và Chung Thịnh đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao đời trước, thể thuật cấp mười sáu cho phép họ thực hiện tất cả các động tác chiến đấu cơ giáp cao cấp trên chiến trường.

Dưới sự thúc giục của Ariel, cả tiểu đội Giảo Lang tiến bộ nhanh đến đáng ngạc nhiên. Tố chất cơ thể của họ bây giờ hoàn toàn sánh ngang được với học viên năm tư năm năm sắp sửa tốt nghiệp vào quân đội.

Ngoại trừ Chung Thịnh, không ai biết tại sao Ariel lại đột nhiên huấn luyện tiểu đội Giảo Lang đến mức điên cuồng như thế. Nhưng vì tin tưởng vào Ariel và Chung Thịnh, cho nên dù ngày nào cũng luyện tập đến khổ không nói nổi, mọi người vẫn rèn luyện đầy đủ, không trốn tập bao giờ.

“Mệt … chết mất …” Gerald toàn thân ướt đẫm mồ hôi nằm lăn ra sàn huấn luyện, trông như vừa được vớt từ dưới nước lên.

Ngồi bên cạnh là Lôi Tranh mồ hôi đầm đìa đang thở hổn hển. Tiếng thở dốc nặng nhọc khiến người ta nghe mà lo không biết cậu có “thở” luôn cả phổi ra không.

Hạng Phi nằm rạp bên cạnh Lôi Tranh, gương mặt vốn trắng nõn nay đỏ bừng, mắt còn nổi tơ máu.

Edward đã mất vẻ tao nhã thường ngày. Hắn dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm bộ đếm số trên máy tập. Hắn còn phải đu xà một trăm tám mươi hai cái nữa mới hoàn thành chương trình huấn luyện hôm nay.

Lâm Phỉ Nhi với Samantha dựa lưng vào nhau, mắt đờ đẫn nhìn phía trước. Tiêu hao thể lực quá độ khiến các cô rơi vào trạng thái mơ hồ.

Chung Thịnh ở bên cạnh đang dùng một bộ máy tập, mồ hôi chảy ướt đẫm quần áo. Lượng vận động của Ariel còn nhiều hơn Chung Thịnh những 10%. Nhìn mục tiêu sắp hoàn thành, trên gương mặt chảy mồ hôi ròng ròng của hắn hiện lên nụ cười thỏa mãn.


“Rút cuộc … tại sao chúng ta … phải vất vả như thế …” Gerald mắt mờ thở hào hển hỏi.

Tít.

Cuối cùng cũng tập xong, Ariel thở phì phò xuống khỏi máy tập: “Để sống sót.”

“Câu trả lời trực tiếp ghê ha …” Gerald nhìn Ariel với vẻ u oán.

Ariel liếc nhìn cậu: “Liên Bang … đã hòa bình rất lâu rồi.”

Gerald nghe vậy trợn tròn mắt: “Ý cậu là …”

Ariel không trả lời, cầm khăn mặt Chung Thịnh đưa, lau mồ hôi trên trán.

Nghe xong mấy câu đó, mọi người đang nằm dài ra đất đều tỉnh táo lại phần nào, cả đám ra vẻ đăm chiêu.


Ariel không giải thích gì thêm. Dù sao đây vẫn chỉ là suy đoán của hắn và Chung Thịnh. Trước mắt, không có bất cứ bằng chứng nào chứng minh cho điều này. Chỉ là, để sau này không rơi vào trạng thái bị động quá mức khi chiến tranh xảy ra, hắn cần phải nghiêm khắc huấn luyện những cấp dưới tương lai này.

Ánh mắt đảo qua một đám người nằm nhoài ra sàn như bùn nhão, Ariel hơi nhoẻn cười. Họ là hậu phương vững chắc giúp hắn nhanh chóng nắm được thực quyền trong quân đội sau này.

Đề tài người cải tạo gene chưa bao giờ được ngừng bàn luận. Rút cuộc, đề tài nóng hổi bao trùm gần khắp Liên Bang này cuối cùng cũng bùng nổ sau một mồi lửa.

Luận văn “Cải tạo gene mới là phương thức phát triển chính xác của con người” được công bố đồng thời trên hầu hết các phương tiện truyền thông đã khiến dư luận Liên Bang bùng nổ.

Tố chất cơ thể mạnh mẽ, tuổi thọ dài lâu, chỉ từ vài phương diện đó thôi, người cải tạo gene dường như đã có ưu thế không thể so bì.

Dù là thời đại nào, trường sinh bất lão vẫn luôn là mục tiêu mà loài người theo đuổi. Hiện nay điều kiện y tế ở Liên Bang đã vô cùng tiên tiến, nhưng lại không hề có chút tiến triển nào trong việc đối mặt với cái chết tự nhiên của loài người.

Người công bố luận văn này là một nhân viên nghiên cứu đạt nhiều thành tựu trong lĩnh vực y học. Năm nay ông đã hơn chín mươi tuổi, bước vào giai đoạn cuối cùng của đời người. Nhưng, bằng cách cải tạo gene, ông có được một cuộc sống mới. Từ trạng thái khi công bố luận văn trước truyền thông, trông ông cùng lắm cũng chỉ hơn bốn mươi tuổi, chẳng giống ông lão gần đất xa trời chút nào.


Nếu nói lúc trước cải tạo gene chỉ có sức hút chủ yếu nhằm vào quân đội có nhu cầu nâng cao năng lực, thì bây giờ cải tạo gene có khả năng kéo dài tuổi thọ phải nói là gãi đúng chỗ ngứa của những người giàu có.

Ai chẳng muốn sống lâu. Nếu không vì xác suất thành công 50% quá nguy hiểm, thì chắc các đại gia ở tinh cầu thủ đô đã lũ lượt xếp hàng mua thuốc rồi.

Toàn bộ Liên Bang đều xôn xao bàn luận đề tài này. Nhưng phần lớn mọi người vẫn khá lý trí, xác suất thành công chỉ có 50% khiến rất nhiều người nhanh chóng tỉnh táo lại trước cám dỗ này.

Ngược lại, một số kẻ điên cuồng nhiệt tình ủng hộ cải tạo gene. Họ cho rằng chỉ có người sống sót sau khi cải tạo gene mới có thể thích ứng được với xu thế phát triển của xã hội.

Hai luồng ý kiến trái chiều dẫn đến tình cảnh đối chọi gay gắt từ từ lan ra khắp Liên Bang. Rất nhiều người nhạy bén đã cảm nhận được sự rung chuyển mạnh mẽ tiềm tàng trong sự kiện này.

Chính phủ Liên Bang cũng thấy tình hình không ổn, nhưng khi họ định tiến hành can thiệp, thì lại bất ngờ phát hiện ra ngay trong nội bộ chính phủ cũng có những ý kiến trái ngược nhau.

Hai phe ủng hộ và phản đối khiến nội bộ chính phủ loạn cả lên. Tổng thống cũng thấy đau đầu khi phải đối mặt với Nội Các không thể đồng nhất ý kiến.

Dư luận ngày càng xôn xao. Một nhóm người ủng hộ cực đoan đã bắt đầu tiến hành tụ họp tự phát, lập thành đoàn thể ủng hộ cải tạo gene. Tình hình ngày càng mất kiểm soát. Ngay lúc tổng thống cho rằng sự việc đã đến mức phải dùng quân đội trấn áp, thì phản loạn đột nhiên nổ ra cho ông một kích trí mạng.

Sĩ quan chỉ huy Ikeda quân khu II đột nhiên tuyên bố sẽ dẫn theo toàn bộ quân đoàn II thoát ly Liên Bang, quân khu II dưới quyền chỉ huy của ông ta cũng thoát ly theo.

Một số tinh hệ thoát ly Liên Bang và vài tinh cầu trong tinh vực hỗn loạn hợp lại với nhau thành Liên minh Người tiến hóa. Tất cả mọi người trong liên minh đều là nhân loại mới đã trải qua cải tạo gene và có được sức mạnh mới.


Theo cách nói của họ, người dân bình thường đã không còn phù hợp để sinh tồn trên thế giới này nữa. Chỉ khi cải tạo gene, có được loại gene mạnh mẽ hơn, họ mới có quyền sống sót.

Liên minh Người tiến hóa mới thành lập khai chiến với Liên Bang. Quân khu II đột nhiên phản bội, dẫn đến các căn cứ phòng thủ gần đó buộc phải nghênh chiến trong tình trạng không hề chuẩn bị gì.

Có lẽ đúng là Liên Bang đã hòa bình quá lâu. Hàng phòng ngự quân khu II và quân khu III đã bị kẻ địch âm thầm lặng lẽ xâm nhập từ bao giờ. Không kịp đề phòng, quân khu III chịu tổn thất nặng nề, họ còn chưa phản ứng lại thì mấy lỗ đen liên thông với quân khu II đã rơi vào tay kẻ địch.

Lúc biết được tin này, tổng thống Liên Bang trợn tròn mắt ngây ngẩn. Ông ngồi lên cái ghế này nắm quyền năm năm, dồn phần nhiều sức lực cho việc phát triển kinh tế, quyền kiểm soát quân đội có thể nói là thấp nhất trong lịch sự tổng thống từ trước đến nay.

Trong chuyện này đương nhiên có sự can thiệp của một số vị tướng quân, nhưng cái tính ba phải của ông cũng là nguyên nhân cốt lõi. Với tính cách đó, khi ở thời kỳ hòa bình, ông có thể làm dịu các mâu thuẫn nổi lên khắp nơi trong Liên Bang. Có điều, chính cái tính đắn đo thiếu quyết đoán đó lại khiến sự việc đến nông nỗi này.

Tổng thống chật vật xuống đài, người kế nhiệm khẩn cấp là một vị kiên quyết theo phe chủ chiến.

Trong buổi nói chuyện đầu tiên sau khi lên làm tổng thống, câu phát biểu đầu tiên của ông là: “Liên Bang bước vào trạng thái chiến tranh!”

Liên minh Người tiến hóa tập kích bất ngờ, toàn thể quân đoàn II phản bội, khiến Liên Bang lâm vào tình cảnh vô cùng hiểm nghèo.

Do lỗ đen nối quân khu II với quân khu III đã rơi vào tay Liên minh Người tiến hóa, cho nên tinh hệ quân khu II đóng giữ hoàn toàn trở thành căn cứ địa của họ.