Chú Ái Tinh Không

Chương 147

Editor: Nguyệt

Tám người bọn họ đều có thể điều khiển cơ giáp, nhưng vẫn am hiểu lĩnh vực kỹ thuật nhất. Sở dĩ vào được vòng này, không thể không kể đến công lao cải tạo cơ giáp.

Chính vì đặc điểm đó, lúc đối mặt với tiểu đội The King hùng mạnh, đội trưởng bọn họ không nói hai lời lập tức giao quyền chỉ huy. Tiểu đội The King vừa nhìn đã biết là không dễ chọc. Một đám nhân viên kỹ thuật như họ tranh quyền chỉ huy với người ta thì có khác nào tìm đến cái chết.

“White Fox, Red Fox, hai đứa chuẩn bị đi. Xem ra tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh cũng không vừa đâu. Có lẽ hôm nay phải trông cậy vào hai đứa.” Người đàn ông cao to nói.

“Hề hề, không thành vấn đề, lão đại Tim Đen!” Trong kênh liên lạc, hai gương mặt giống nhau như đúc cười hì hì đồng thanh đáp. Hai người họ từ diện mạo đến trang phục đều y hệt nhau, chỉ khác ở chỗ một người đeo khuyên tai hình cáo màu đỏ, một người đeo khuyên tai hình cáo màu trắng.

“Đen cái con mẹ mày! Bảo bao nhiêu lần rồi không được gọi như thế.” Người đàn ông mặt mày dữ tợn, à không, là đội trưởng tiểu đội The King, Black Carter phẫn nộ quát.

Rõ ràng tên của gã là Black Carter, vậy mà cái lũ khốn kiếp này cứ nhất quyết đọc chệch đi thành Black Hart [Black heart] cũng chính là Tim Đen.

“Ha ha ha … Anh không thấy gọi lão đại Tim Đen oai hơn à?” Red Fox trong cặp song sinh cười vô cùng âm hiểm.

“Phải đó, lão đại Tim Đen tiểu đội The King, nghe oách thế còn gì.” White Fox nhào vô góp vui.

Black đen mặt: “ĐM im hết cho tao. Tiểu đội Asia’s Sun bỏ mạng rồi.”

“Hả? Nhanh thế? Chậc chậc, kém quá nha.” Một giọng nói khác rề rà vang lên trong kênh liên lạc.


Black nổi gân xanh đầy trán: “Lũ khốn kiếp bọn bay! Đừng có nhàn nhã nữa, tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh không phải hạng tầm thường. Chúng mày còn đùa nữa là thua bây giờ.”

“Ôi chao, có hai chiếc cơ giáp lao đến chỗ chúng ta này!!!” Red Fox hú lên hưng phấn như đột nhiên có bàn tiệc thịnh soạn bày trước mắt.

“Woa, hạnh phúc quá, lại có thằng ngu đến chịu chết nè!” White Fox cũng kích động.

Yamashita Ichiro im lặng tránh một bên, cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình. Hắn nghĩ đội mình toàn một đám nhân viên kỹ thuật đã kỳ lạ lắm rồi, không ngờ tiểu đội The King còn kỳ quặc hơn, toàn một lũ điên!

“Nghiêm túc cho tao!” Black gào lên.

“Biết rồi, lão đại Tim Đen, bọn em tập trung đi diệt địch đây.” Red Fox và White Fox đồng thanh nói, rồi tắt kênh trò chuyện.

Cơ giáp hỏa lực chính tên Rabbit rụt cổ, để lại câu “Em đi phối hợp với bọn nó làm mồi nhử.” rồi cũng chạy.

“Cái lũ khốn kiếp này!” Black rít gào lần thứ n+1. Lúc trước mình nghĩ thế đéo nào lại tìm đến một lũ đội viên dở người này hả trời.

Thanh niên trắng nõn nhìn gã với vẻ tội nghiệp: “Tôi đi đối phó với quan chỉ huy của đối phương.” Nói rồi xoay người rời đi.

Hai đội viên còn lại lần lượt tìm mục tiêu cho mình, hò hét xông lên chiến đấu. Black bực bội suýt nữa thì bóp nát bàn điều khiển cơ giáp, mắt đỏ ngầu rút vũ khí ra, cũng lao đi.

Vậy mới nói … người dẫn dắt được một lũ điên, cuồng chiến đấu chỉ có thể là kẻ điên.


Yamashita Ichiro cố gắng nấp kỹ sau lô cốt trong một góc hẻo lánh. Không hiểu sao khi đối mặt với đám người này, dù ở trong cơ giáp hắn vẫn không cảm thấy an toàn.

Hức hức hức … Người ta là nhân viên kỹ thuật mà. Lũ điên này đáng sợ quá đi!

Dưới sự phong tỏa của hai khẩu pháo laser của Rabbit, muốn an toàn vượt qua hàng phòng ngự là điều không tưởng.

Dù có Chung Thịnh và Ariel phối hợp phá hỏng lớp màng bảo vệ, trong thời gian ngắn chưa khôi phục lại được, tiểu đội Giảo Lang vẫn phải trả một cái giá đắt là Lôi Tranh và Lâm Phỉ Nhi bỏ mạng, cơ giáp của Gerald bị tổn hại nặng nề.

Sau khi vượt qua hàng phòng ngự, trước tiên Hạng Phi để mọi người đấu với đội quân trợ giúp. Ở cự ly này, nếu bị pháo laser bắn trúng thì nổ banh xác là cái chắc. Nhưng có tiểu đội kia làm bia đỡ đạn, đối phương sợ ném chuột vỡ đồ sẽ không dám dùng hỏa lực mạnh.

Kéo dài thêm mấy giây, Chung Thịnh và Ariel cũng kịp vọt lên. Thấy bốn người bọn Hạng Phi đấu với bảy chiếc cơ giáp vẫn chiếm ưu thế, hai người liếc nhau, cùng chạy về phía cơ giáp hỏa lực chính.

“Ya ya, đến rồi đến rồi, có cá mắc câu rồi!” Red Fox phấn khích chọt chọt White Fox. Mặc dù một chiếc cơ giáp to lớn làm động tác này trông có vẻ hơi quái dị.

“Được rồi, xử lý luôn là được chứ gì.” White Fox uể oải đáp. Bọn họ lợi dụng Rabbit làm mồi nhử đâu chỉ một hai lần, cần gì phải phấn khích thế.

“Các cậu đừng có vui vẻ thế được không. Lần nào cũng lôi tôi ra làm mồi nhử.” Rabbit nói trong kênh liên lạc với vẻ không vui.

“Hừ, bọn này là cáo, cậu là thỏ. Cậu không làm mồi thế chẳng lẽ lại là bọn tôi?” Red Fox lè lưỡi.


Rabbit buồn bực rũ đầu. Sao mình lại thảm thế chứ. Lúc trước nhập đội cậu sử dụng cơ giáp hỏa lực mạnh. Loại này tốc độ di chuyển chậm, ở cự ly gần thì chẳng có sức phản kháng, quả thực là mục tiêu lựa chọn hàng đầu. Thiếu điều gắn lên đầu hàng chữ: Tôi là mối nguy lớn nhất của các người

“Đến rồi! Cẩn thận, họ không đơn giản!” White Fox nhìn đối phương phá tan vòng phong tỏa của mình và Red Fox, sắp sửa tới gần, vẻ mặt bỗng chốc nghiêm túc hơn hẳn.

“Giết!” Giọng Ariel lạnh lùng vang trong kênh thông tin. Tất cả mọi người nghe thấy đều run lên.

Cái giọng lạnh như băng không có một chút tình cảm, làm người ta rùng mình.

Chung Thịnh ngoài mặt không tỏ vẻ gì, chỉ có đôi mắt đen láy sáng lên vì kích động.

Lại nghe thấy rồi. Khẩu lệnh sát phạt quyết đoán của ngài Ariel. Tuy đây chỉ là một trận chiến trên mạng, đối thủ cũng mới là thanh thiếu niên trường quân sự, nhưng một tiếng này của Ariel làm mọi người máu nóng sôi trào như thể ra chiến trường thực sự.

“Giết!” Chung Thịnh trầm giọng, nghe thì tưởng như bình thản, lại cho người ta cảm giác kỳ lạ, như muốn đáp lại lời kêu gọi vừa rồi.

“Giết!” Samantha hiếm khi gặp đối thủ ngang tay, mắt đỏ ngầu, rít lên.

“Giết!” Cơ giáp của Gerald đã bị thương tổn nặng nề, nhưng cậu cũng không kìm được hét to một tiếng, dũng mãnh lao thẳng vào hai chiếc cơ giáp đang vây đánh Edward, như muốn đồng quy vu tận.

“Giết!” Edward và Hạng Phi cuối cùng không áp chế được cơn kích động, gáo thét vang rền, không còn che giấu thực lực nữa, giải phóng bản thân chạy theo khát vọng trong lòng.

“Chết tiệt! Bọn này uống thuốc kích thích à?” Vốn dĩ gương mặt trắng nõn của thanh niên giờ đã đỏ ửng, nay đôi mắt luôn điềm tĩnh lạnh lùng cũng bắt đầu lộ vẻ nôn nóng.

Vừa rồi Gerald bùng nỗ làm họ trở tay không kịp, mất đi hai chiếc cơ giáp. Bực nhất là trong số đó có đội trưởng Tim Đen của họ.


Mặc dù mất đi đội trưởng cũng không làm họ loạn đội hình, nhưng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sĩ khí.

Tình thế xoay chuyển, bọn họ rơi vào hoàn cảnh xấu. Giờ chỉ còn trông chờ vào bên kia bọn Rabbit tiêu diệt được hai chiếc cơ giáp nọ rồi qua đây viện trợ. Nếu không, tình hình sẽ rất nguy hiểm.

“Nhanh thật!” White Fox chỉ cảm thấy có bóng đen nhoáng qua màn hình, chiếc cơ giáp còn cách mấy chục mét đã vọt đến ngay trước mắt.

“ĐM! Mạnh vãi!” Red Fox hô lên kinh ngạc, nghe giọng hưng phấn cực kỳ.

“Thắt cổ!” White Fox hô lên, cùng lúc hành động với Red Fox. Trên cánh tay của hai chiếc cơ giáp bật ra hai thanh đoản kiếm, giao nhau bổ về phía Ariel đi đằng trước.

Ariel cách họ chưa đến mười mét đồng tử đột nhiên co lại. Ở khoảng cách này hắn không thể tránh được, nhưng chẳng hề nao núng, mặt không đổi sắc, nhẹ nhàng nhảy lên cao, dường như muốn nhảy qua chiếc thòng lọng do bốn thanh kiếm hợp thành này.

“Ngu ngốc!” Red Fox cười lạnh. Cơ giáp của đối thủ chỉ là loại đột kích bình thường, không có khả năng nhảy cao được như thế. Cho dù miễn cưỡng tránh được, mũi kiếm vẫn đủ phá hỏng hai chân hắn. Cơ giáp mất hai chân thì làm được trò trống gì? Chỉ là loại rác rưởi tặng điểm cho người khác thôi.

Đáng tiếc, chuyện xảy ra sau đó làm nụ cười của Red Fox cứng đờ. Chiếc cơ giáp đi sau vốn tưởng phải chậm mấy giây nữa đột nhiên vọt lên, hai tay giao nhau, làm điểm tựa cho chiếc cơ giáp nhảy bật kia lấy đà nhảy cao hơn nữa, trở tay rút trường kiếm sau lưng. Thanh kiếm cực đại màu vàng kim lóe lên tầng sáng đen u ám, bổ thẳng xuống bốn thanh kiếm giao nhau của bọn họ.

“Fuck! Là sóng xung kích từ!” Rabbit được hai con cáo bảo vệ đằng sau, có tầm nhìn tốt nhất, vừa nhìn thấy thanh trường kiếm kia bọc trong ánh sáng đen liền hô lên.

Gặp cao thủ rồi!

Tác giả:

→.→ Tiểu đội phối hợp với tiểu đội The King thật đáng thương, bị kỳ thị còn hơn cả tiểu đội Goddess of the Dark.