Ngoài cửa sổ ánh mặt trời nghiêng về phía tây, trong phòng yên tĩnh trầm mặc.
Chung quanh một cái bàn lớn như vậy, ngồi đầy người. Tần Phong ngồi ở bên cạnh, bên cạnh hắn ngồi hai vị cao thủ máy tính. Hai người đang ở dốc hết toàn lực hắc điện thoại cùng máy tính của người khác
Ngồi đối diện bọn họ, Tô Thi Thi từ trên giá sách lấy ra cái máy tính được ngụy trang thành 《 tư bản luận 》 kia, ngồi vào trên chỗ ngồi của mình, nhẹ nhàng mở ra.
"Thật thần kỳ." Tô Thi Thi không khỏi khen than một tiếng. Cô không biết Bùi Dịch là từ đâu tìm được những thứ kỳ kỳ quái quái này, nhưng dùng để che dấu tai mắt người khác thật sự không tệ.
Chẳng thế thì, cái máy tính này từ lần trước cảnh sát đến tìm tư liệu điều tra Bùi Dịch đã bị mang đi rồi.
Tần Phong ngẩng đầu nhìn một cái, thấy Tô Thi Thi chính đang bưng một bản 《 tư bản luận 》 đang nhìn, mà còn cầm cuốn sách kia lại vẫn méo lệch, không khỏi lắc lắc đầu, một lần nữa nhìn chằm chằm máy tính trước mắt.
Tô Thi Thi cũng không nói chuyện, cẩn thận chu đáo một phen, chà xát tay. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. "Thật đúng là có chút khẩn trương." Tô Thi Thi gõ gõ não đại, hít sâu một hơi, ấn phím mở máy.
Thời gian dài như thế không dùng đến, vậy mà còn có điện! Mà tốc độ khởi động máy cực nhanh, năm sáu giây đã khởi động xong, hiện hình ảnh ra rồi.
Tô Thi Thi mạnh bưng kín ánh mắt, thiếu chút nữa muốn mù mắt rồi.
"Thật có gia giáo! Bùi Dịch, anh quá sắc ma rồi! Sẽ dạy hư Bảo Bảo đó biết không!" Tô Thi Thi khóc không ra nước mắt.
Bùi Dịch để trong máy tính thực ra là hình ảnh giường chiếu của hai người bọn họ! (chậc, tui cũng muốn coi)
Hai người đều đã lộ hơn nửa thân thể, Tô Thi Thi nằm ở trong lòng Bùi Dịch, kia hình ảnh - -
"Ưm, muốn chảy máu mũi rồi!" Tô Thi Thi khẩn trương dời mở tròng mắt.
Cô lần đầu tiên nhìn Bùi Dịch như vậy, cho dù chỉ nhìn đến anh nghiêng đi nữa thân thể. Nhưng cánh tay khỏe mạnh, cơ ngực rắn chắc rõ ràng khắc ở trong đầu óc cô, tồn tại cảm xúc rất mạnh.
"Haizz!" Tô Thi Thi tay phẩy phẩy làm quạt gió.
Cô rốt cục hiểu rõ vì cái gì đàn ông thích xem phụ nữ mặc đồ gợi cảm như thế rồi. Đồng tình, cô cũng thích xem khác phái...
"Chính sự quan trọng hơn!" Tô Thi Thi nhắc nhở chính mình, sắc mặt khẽ biến thành hồng.
Chỉ là khi cô bắt đầu mở những văn kiện khác, mặt so với vừa rồi càng đỏ.
"Sắc ma mà!" Tô Thi Thi trừng mắt, tay càng không ngừng click chuột lật chuyển.
Đối diện, Tần Phong cau mày, thúc giục mấy hacker kia: "Tốc độ nhanh một chút, đừng làm cho bọn họ phát hiện rồi."
"Tần tổng, cái thứ nhất lập tức có thể phá giải."
Một phút đồng hồ sau, một vị hacker vỗ tay phát ra tiếng, hưng phấn nói: "Đã mở thành công. Tuyệt vời, trong điện thoại của hắn chứa không ít."
Vị hacker kia vừa nói một bên đem tư liệu điều tra được vội đưa tới cho Tần Phong xem. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. Bên cạnh, luật sư Tịch thấy vậy nghĩ muốn lau mồ hôi lạnh đang chảy xuống.
Cái dạng lãnh đạo gì thì sẽ có cái dạng thủ hạ đó. Tần Phong làm điều tra tin tức kiểu này được coi là là một nhân tài. Anh tuy nhiên không hiểu máy tính, nhưng vừa rồi cũng xem hiểu rõ một chút, đối phương có hệ thống bảo mật phòng chống xâm nhập làm cực kỳ không tệ, vậy mà đều bị bọn họ phá giải rồi.
"Cái lão già này, tuổi tác đã lớn như vậy mà nuôi tình nhân bên ngoài còn nhỏ hơn cháu của ông ta." Tần Phong cười lạnh, tay chỉ chỉ, "Toàn bộ copy xuống hết."
"Tần tổng, phía bên tôi cũng phá giải rồi. Cái người này chơi đùa vẫn còn điên cuồng hơn." Một vị hacker khác nói.
Tần Phong đi tới gần nhìn lên, dù là anh nhìn quen mấy cảnh sắc này (cảnh H ấy), cũng bị khẩu vị nặng của người này làm dọa đến chỗ.
Anh đem tình huống nói với Tô Thi Thi một lần.
Tô Thi Thi cũng không ngẩng đầu lên, nhàn nhạt "A..." một tiếng.
"Tư bản luận có tốt để xem như vậy sao?" Tần Phong buồn bực không thôi, tiếp tục để cho người ta phá giải.
"Thi Thi, lần trước cái tên cùng em nói ra nước ngoài họp kia, là đến Tây Sơn kia làm tổ trong biệt thự cùng tình nhân ngoạn chơi 3P đó. A, cùng Đoàn lão gia tử vẫn lại là hàng xóm." Tần Phong vui vẻ nói.
Tô Thi Thi vẫn như cũ không ngẩng đầu, nhàn nhạt "A..." một tiếng. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. 3P có cái gì hiếm lạ, cô lúc này đang nhìn càng kình bạo.
Tần Phong buồn bực: "Em có thái độ này là không đúng nha! Chúng ta tìm được điểm yếu của bọn họ, em như thế nào một chút cũng không hưng phấn... Đệ*h, đây là máy tính? Mẹ nó, Tô Thi Thi em đang nhìn cái gì!"
Tần Phong vốn dĩ nghĩ muốn đi tới nhìn xem Tô Thi Thi đang làm cái quỷ gì, không nghĩ tới vừa thấy trực tiếp lờ mờ rồi.
Một lúc sau, Tần Phong khóe miệng vạch vạch, tức giận đến quả thực muốn thổ huyết.
Bọn họ ở trong này sốt ruột vội vàng liều mạng phá giải, kết quả Tô Thi Thi cũng sớm đã ngồi ở chỗ này thấy nồng nhiệt.
"Tô Thi Thi, em nha tìm được để làm chi không nói!" Tần Phong cực kỳ nóng giận.
Tô Thi Thi ngẩng đầu, mê mang nhìn anh. Hơn nữa ngày mới phản ứng kịp, lúng ta lúng túng nói: "Hình ảnh quá đặc sắc, nhất thời xem đến quên."
Quả thật cực kỳ đặc sắc. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. Bùi Dịch vậy mà đã sớm đem điểm yếu của những người đó đều đã sưu tập toàn bộ rồi.
Cái gì bao nuôi tình nhân, cái gì tham ô, cái gì các loại tiết mục khẩu vị nặng, cái gì cần có đều có.
"Những thứ này có khi là Hỗ Sĩ Minh đưa cho bọn họ, có khi là Hỗ Sĩ Minh có liên quan đến. Lần này, hắn vẫn còn không chết!" Tần Phong hưng phấn nói.
Nhưng anh vừa dứt lời, liền hét rầm lêm: "Tô Thi Thi em làm cái gì!"
Người phụ nữ này vậy mà tại gửi hết sang cho Hỗ Sĩ Minh!
Tô Thi Thi mắt trợn trắng: "Đừng lớn tiếng như vậy, sẽ dọa đến Bảo Bảo."
"Em là Bảo Bảo của Bùi Dịch, lại không là của anh!" Tần Phong buồn bực đưa tay che ở trên bàn phím, "Em đem những thứ chứng cớ này đều đã gửi cho Hỗ Sĩ Minh làm cái gì?"
Tần Phong nào biết đâu rằng, Tô Thi Thi nói Bảo Bảo là nói đứa bé trong bụng của cô kia.
"Tần Phong, chỉ dùng những thứ chứng cớ này, không có biện pháp lật đổ Hỗ Sĩ Minh." Tô Thi Thi thở dài.
Nếu những thứ chứng cớ này thật sự có thể đem Hỗ Sĩ Minh phá đổ, Bùi Dịch đã sớm làm.
"Em nghĩ muốn uy hiếp hắn huỷ bỏ chứng cớ ghi âm?" Tần Phong hiểu rõ rồi.
Tô Thi Thi gật đầu: "Luật sư Tịch nói, huỷ bỏ ghi âm, vụ án này tính chất liền bất đồng rồi."
"Hắn có thể đồng ý?" Tần Phong hỏi.
Tô Thi Thi nhíu mày, cười lạnh nói: "Hắn không đồng ý? Vậy thì cá chết lưới rách!"
Tô Thi Thi nói chuyện đồng thời, tại soạn đến cho Hỗ Sĩ Minh một tin nhắn như lời cô vừa nói.
"Không huỷ bỏ ghi âm, cá chết lưới rách. Anh thừa biết, tôi làm được."
Sắp xếp tốt toàn bộ bưu kiện, Tô Thi Thi một giây cũng chưa dừng lại, lập tức gữi đi kiện. Đồng thời dùng USB chép ra một phần trước.
"Thật tốt quá. Nếu có thể huỷ bỏ chứng cớ ghi âm mà nói, tôi nắm chắc chỉ để Bùi tổng bị phán nửa năm." Tịch Thanh Vinh nói.
"Thật là nửa năm?" Tần Phong không khỏi thở dài.
Bùi Dịch, cậu thật đúng là tính chuẩn a.
"Anh ấy đã sớm đoán chắc đúng không?" Tô Thi Thi cũng không ngẩng đầu lên hỏi.
Tần Phong gật đầu, trong lòng cảm thấy thật sự bực tức, như tên trộm tiến đến bên người Tô Thi Thi, hỏi: "Cậu ta coi chúng ta như quân cờ một dạng ngoạn chơi như vậy, em thật sự cam tâm?"
Tô Thi Thi cực kỳ thật sự suy nghĩ một chút, nói: "Anh nhắc nhở tôi. Cho nên, tôi quyết định không đi theo đường đi mà anh ấy sắp đặt sẵn rồi."
Tần Phong tim thùng thùng kêu gào. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. Anh như thế nào cảm giác lại bị tính kế?
Tô Thi Thi dị thường nghiêm túc cầm tay Tần Phong: "Tần Phong, anh thật sự là một người tốt, anh em tốt. Đa tạ nhắc nhở."
"Tô Thi Thi, em lừa anh!" Tần Phong nhất thời phản ứng kịp, khẩn trương nói, "Em vốn là chuẩn bị làm như vậy, cái gì còn bảo anh nhắc nhở em!"
Anh nói xong lại đối với Tịch Thanh Vinh bọn họ nói: "Các người hôm nay cái gì cũng chưa nghe được có biết hay không?"
Tịch Thanh Vinh cùng hai vị cao thủ máy tính cúi đầu muộn cười.
Mà lúc này, trong phòng giam giữ ở cục cảnh sát, Bùi Dịch lẳng lặng ngồi dựa vào tường, ánh mắt bình tĩnh nhìn bức tường trắng xóa phía trước.
Tại một khắc này, trong mắt anh hiện lên quét xuống bất đắc dĩ.
"Không không chịu tới gặp anh, hẳn là phát hiện cái máy tính kia rồi?" Người nào đó ở trong lòng yên lặng nói.
Anh nào biết đâu rằng, ngay khi anh nghĩ như vậy một khắc kia, Tô Thi Thi đang ở nói với Tần Phong.
"Vì phá hoại ván cờ của cái tên tự đại cuồng kia, tôi tuyệt định buổi tối đi gặp anh ấy." Tô Thi Thi ánh mắt quỷ dị, vừa thấy chính là tại ra chủ ý điên rồ gì nữa rồi.