Một tiếng "Mẹ" này giống như là kình lôi một dạng, roạt một phen ở trong đầu Nhậm Tiếu Vi nổ tung rồi. Thân thể bà lảo đảo, thiếu chút nữa xỉu vì tức.
Đây là khiêu khích, khiêu khích trắng trợn! Đây là con dâu đối với vị mẹ chồng như bà khiêu khích!
Không đúng, bà từ đầu không thừa nhận cô là con dâu của bà!
Người ngoài cũng không có cảm giác gì, bởi vì Tô Thi Thi hiện tại đã là con dâu Nhậm Tiếu Vi, kêu bà một tiếng mẹ là rất bình thường.
Nhưng mà nghe vào trong lỗ tai Nhậm Tiếu Vi, lại chính là Tô Thi Thi cố ý!
"Mẹ." Bùi Dịch nhìn đến sắc mặt Nhậm Tiếu Vi, mày không thể nhận ra hơi nhíu một phen, cùng Tô Thi Thi đi xuống bậc thang.
"Bùi Dịch, các người... Các người..." Nhậm Tiếu Vi tức giận đến nói không ra lời. Đúng là hiện tại có nhiều phóng viên ở đây như vậy, bà lại không thể giống trước đối với Tô Thi Thi chửi ầm lên được.
Bà muốn duy trì hình tượng của chính mình, không thể người ngoài dèm pha, nhưng mà cục tức này bà như thế nào nuốt xuống được tiếp!
Bà vốn cho là bọn họ không dám làm trái ý bà, nhưng mà vừa rồi lời Bùi Dịch nói, bà nghe được rõ ràng.
Bọn họ thật sự đăng ký kết hôn rồi!
Nhậm Tiếu Vi chỉ cảm thấy đầu từng đợt say xe, trán đều là mồ hôi lạnh. Bệnh choáng váng đầu lại tái phát rồi.
Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi thấy thế, vội vàng qua đi đỡ lấy bà. Bùi Dịch bên trái, Tô Thi Thi ở bên phải.
"Mẹ, người không có việc gì chứ? Có phải rất vui mừng hay không?" Tô Thi Thi thân thiết hỏi han.
Nhậm Tiếu Vi thiếu chút nữa tức hộc máu, liền hất bỏ tay cô ra, run giọng nói: "Hồng Cầm!"
"Phu nhân!" Hồng Cầm lập tức đã chạy tới đỡ lấy Nhậm Tiếu Vi.
Bà ta không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết nên làm như thế nào. Hiện tại Tô Thi Thi đã thành vợ của Bùi Dịch, chuyện này toàn bộ thế giới đều đã biết rõ. Liền tính Nhậm Tiếu Vi có không vui, cũng không cách nào thay đổi được cái sự thật này rồi.
Bà ta lập tức liền đối với Tô Thi Thi khách khách khí khí nói: "Thiếu phu nhân, phu nhân bà ấy đương nhiên là rất vui mừng rồi. Lại thêm nữa tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt, trong khoảng thời gian ngắn thân thể cũng có chút không thoải mái, người không cần quá lo lắng."
"Là như thế sao, vậy phiền toái dì Hồng tốn nhiều tâm sức một chút rồi." Tô Thi Thi vẻ mặt lo lắng nói.
Đồng thời ở trong lòng yên lặng nói: "Nhìn nhiều một chút, đừng luôn luôn để cho bà đi đến khi dễ tôi!"
Loại khi dễ này còn không thể đánh trả, thật sự khó chịu!
Bùi Dịch ở bên cạnh nhìn vẻ mặt cô vợ yêu quý của mình, lông mày cau lại.
Cô gái nhỏ này thật đúng là có thể nhẫn nhịn rất giỏi, lúc cần căng thì căng lúc cần giãn thì giãn, rõ ràng tức giận đến muốn chết, lại vẫn phải ở chỗ này cười tít mắt. Bất quá xem trên mặt cô biểu tình thân thiết, thật sự là chân thành.
Bùi Dịch rất nhanh nhìn thoáng qua mẹ của mình, ở trong lòng yên lặng thở dài. Mẹ anh hiển nhiên là đang rất tức giận.
Tô Thi Thi quả thật là thật lòng quan tâm thân thể Nhậm Tiếu Vi. Mặc kệ giữa bọn họ cãi nhau không thoải mái đến thế nào, bà dù sao cũng là mẹ của Bùi Dịch, hiện tại là mẹ chồng của cô.
Nhậm Tiếu Vi cùng bà mẹ chồng trước đây Phú Tuyết Trân của cô không giống nhau, liền tính bà đối với cô không tốt, Bùi Dịch đối với cô là thật tâm, cô thật lo lắng cảm nhận của Bùi Dịch, sợ anh khó xử.
Lúc này, bên cạnh lại có một chiếc xe ngừng lại. Cửa xe mở ra, người bước xuống thực ra là Đòan Kế Hùng.
Tô Thi Thi nhìn đến vị ông nội này của cô, sắc mặt đã từ từ trầm xuống.
Đòan Kế Hùng vừa xuống xe, liền nhìn đến trước mắt một màn này. Sắc mặt lập tức tối đen vô cùng, lớn tiếng hỏi: "Các người đăng ký kết hôn rồi hả?"
Bùi Dịch ôm lấy Tô Thi Thi, nhàn nhạt nhìn Đòan Kế Hùng, thái độ coi như khách khí, phun ra một chữ: "Phải."
"Các người..." Đoàn Kế Hùng nghĩ muốn phát tác, nhưng mà nghĩ tới vừa rồi ở trên xe nhận được điện thoại của thư ký, vẫn cứ đem cục tức này nuốt xuống.
Bùi Dịch vậy mà làm cho người ta công khai thu mua cổ phần Đoàn thị, hiện tại Đoàn thị lung lay sắp đổ, Đoàn Kế Hùng là thật không dám lại đắc tội anh rồi.
Đoàn Kế Hùng cắn răng một cái, vẫn cứ bài trừ một nụ cười tươi tắn, đối với Tô Thi Thi nói: "Vậy ông nội trước hết chúc mừng các con."
Ông nội?
Tô Thi Thi khóe miệng rụt rụt, lão hồ ly này thật đúng là lại dán vàng lên mặt mình. Bọn họ đã sớm đoạn tuyệt quan hệ, ai là cháu gái ông ta?
Tô Thi Thi nhàn nhạt nhìn Đoàn Kế Hùng, nói: "Đòan tiên sinh chúc phúc tôi cũng không dám nhận."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người sửng sốt một phen, những phóng viên này một đám nhìn về phía Đoàn Kế Hùng cùng Tô Thi Thi ánh mắt đều đã trở nên có chút quỷ dị hơn rồi.
Bọn hắn lúc trước đúng là nghe nói Đoàn Kế Hùng đối vị cháu gái này không tốt, Tô Thi Thi trước đây từng một lần ở trước mặt truyền thông mặt thỉnh cầu Đoàn Kế Hùng tha thứ, muốn trở về Đoàn gia. Nhưng mà về sau Tô Thi Thi cũng không có trở về Đoàn gia. Khẳng định là Đòan Kế Hùng quá đáng, Tô Thi Thi thương tâm, cho nên thái độ mới đối với ông ta lạnh như vậy nhạt.
Mà Đòan Kế Hùng thì lại tức giận đến ho khan.
Đây là cháu gái ruột của ông ta, vậy mà một chút mặt mũi cũng không cho ông ta!
Mà Tô Thi Thi nói xong, từ đầu không đợi Đoàn Kế Hùng nói chuyện, quay đầu nhìn về phía Bùi Dịch, làm nũng nói: "Chồng à, anh ngày hôm qua cả đêm không nghỉ ngơi, khẳng định mệt mỏi, chúng ta về nhà trước đi."
"Được." Bùi Dịch ôn nhu vuốt tóc của cô, quay đầu hướng mẹ mình nói, "Mẹ, chúng con đi về trước đây. Cám ơn người đến chỗ này đón chúng con."
Anh đối với Hồng Cầm nói: "Chăm sóc phu nhân thật tốt."
"Vâng, Bùi thiếu gia." Hồng Cầm lập tức gật đầu.
Nhậm Tiếu Vi thân thể lảo đảo, tức giận đến thân thể ẩn ẩn run rẩy, nhưng mà không thể phát tác.
Liền tính bà cùng Tô Thi Thi đánh nhau đến sức đầu mẻ trán, nhưng mà bà không hề muốn để cho Bùi Dịch nhìn đến một mặt này của mình, chỉ có thể đem tức giận nuốt vào bụng.
Bây giờ, bà là tiền mất tật mang, triệt để thua thảm rồi!
Nhậm Tiếu Vi nắm lấy tay Hồng Cầm, móng tay đâm sâu vào trong thịt bà ta, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hồng Cầm đau đến hít ngụm khí lạnh, lại không dám ồn ào hét ra tiếng, trong lòng cũng là tức giận đến vô cùng.
"Tô Thi Thi, cô đừng quá đắc ý!" Nhậm Tiếu Vi ở trong lòng yên lặng nói, bà hít một hơi thật sâu, xoay người hướng tới Đoàn Kế Hùng đi đến.
Dù như thế nào, bà hiện tại cũng là Đoàn phu nhân, vừa rồi "Con dâu" của bà không cho chồng bà chút mặt mũi nào, bà đương nhiên cũng phải bày tỏ chút gì.
Mà lúc này, có đám vệ sĩ đi đến đem các phóng viên chặn lại, tạo ra một con đường.
Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch lên xe rất nhanh liền rời khỏi hiện trường. Các phóng viên cũng đều giải tán theo, nơi này rất nhanh liền trở nên trống rỗng trởi lại.
Lúc Hỗ Sĩ Minh đuổi tới, nơi này cũng sớm đã không còn người nào, hắn sắc mặt âm trầm ngồi ở trên ghế sau, muốn giết người tâm đều có rồi.
"Chết tiệt! Tô Thi Thi cô đúng là người điên!" Hỗ Sĩ Minh cho rằng toàn bộ chắc chắn thắng lợi, đúng là tuyệt đối không tính đến Tô Thi Thi, vậy mà sẽ đột nhiên quyết định cùng Bùi Dịch đăng ký kết hôn.
Hắn đè lại ngực, nơi đó vậy mà không hiểu sao có chút đau.
Hỗ Sĩ Minh cũng không biết chính mình làm sao vậy, chỉ cảm thấy lòng rất loạn rất loạn.
Lúc này, thư ký của hắn nhận được cú điện thoại, từ chỗ kế bên tay lái quay đầu đối với hắn nói: "Hỗ tổng, đã điều tra xong, vừa rồi là người của Tần tổng cùng Bùi tổng chặn chúng ta lại. Hơn nữa dân chính cục cũng có người của bọn họ, cho nên người của chúng ta không thể ngăn cản được."
Trợ lý càng nói giọng càng nhỏ, hắn phát hiện Hỗ Sĩ Minh sắc mặt càng ngày càng khủng bố rồi.
"Cút!" Bên trong chiếc Cayenne màu đen truyền đến một tiếng gầm thét.
Nháy mắt tiếp theo, chỗ kế bên tay lái mở ra, trợ lý liền nhảy xuống xe.
Ngay sau đó, trong xe truyền đến phịch một tiếng, Hỗ Sĩ Minh một quyền nện ở trên xe. Dẫn tới xe một trận chấn động.
"Bùi Dịch, thì ra anh đã sớm tính ra kế này!" Hỗ Sĩ Minh nghiến răng nghiến lợi.
Hắn vậy mà thông minh bị thông minh hại, đem Tô Thi Thi kích thích trở thành vợ người khác! (Giờ em đã là vợ người ta ????????????????)
Hỗ Sĩ Minh bị chọc giận muốn điên rồi!
"Tô Thi Thi, tôi sẽ để cho cô biết, ánh mắt cô có bao nhiêu sai!" Hỗ Sĩ Minh trong mắt hiện lên quét xuống ngoan độc lệ, vốn dĩ hắn không hề nghĩ muốn đuổi cùng giết tận.
Nhưng mà hiện tại, bị Bùi Dịch bọn họ ép đến đã không có đường lui, hắn không thể không sử dụng kế hoạch B. Mà công trình thôn Thành Trung chính là sợi dây lấy mạng Bùi Dịch, liền giống cha của Bùi Dịch năm đó một dạng!
Cùng thời khắc đó, sân bay quốc tế Bắc Kinh, một chuyến bay đến từ châu Âu mới vừa đến không lâu, hàng khách trên chuyến bay chính là đang kéo hành lý đi ra
Một vị mặc quần áo thể thao màu xanh phấn, bên ngoài khoác một chiếc áo lông mà trắng, cô gái trẻ tuổi chính đang kéo một cái vali đi ra ngoài.
Theo động tác đi lại của cô, mái tóc xoăn dài đón gió lắc lư, tao nhã không mất đi khí chất cao quý.
Đột nhiên, ánh mắt của cô bị màn hình lớn ở sân bay hấp dẫn, trên đó đang đưa tin tức, bước chân bất tri bất giác đi chậm lại.
"Vâng, từ hôm nay trở đi, Tô Thi Thi chính là vợ hợp pháp của Bùi Dịch tôi."
"Bùi Dịch..." Mỹ nữ sắc mặt bá một phen liền thay đổi, thân thể lảo đảo, vali của cô mất trọng tâm, xoạch một phen, ngã trên mặt đất.
Bên cạnh một người cùng cô đến đây kinh ngạc đi tới: "Trạm tiểu thư.."