*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Bọn họ thật sự đi dân chính cục?" Bên trong một chiếc xe đang bay nhanh chạy trên đường, Nhậm Tiếu Vi để điện thoại xuống, sắc mặt xanh mét.
Hồng Cầm ngồi ở bên cạnh bà, sốt ruột thay bà thuận khí: "Phu nhân, người đừng kích động, không nên để bệnh choáng váng tái phát..."
"Cút ngay!" Nhậm Tiếu Vi liền hất tay bà ta ra, tức giận đến run cầm cập.
"Tô Thi Thi, cô cũng dám..." Nhậm Tiếu Vi gắt gao cầm di động, ánh mắt giống như là núi lửa phun trào một dạng.
Vừa rồi bà nhận được tin nhắn của Tô Thi Thi, nói cô muốn cùng Bùi Dịch đi đăng ký kết hôn. Nhậm Tiếu Vi cho rằng cô chẳng qua là muốn khiêu khích mình, nhưng mà không nghĩ tới, bọn họ vậy mà thật sự đi dân chính cục!
Đây là khiêu khích trắng trợn!
"Phu nhân..." Hồng Cầm kinh hoảng nhìn Nhậm Tiếu Vi, đây là lần thứ hai bà ta nhìn thấy Nhậm Tiếu Vi hướng mình phát hỏa.
Trong lòng bà ta người vẫn dịu dàng cao quý chính là phu nhân, làm sao có thể biến thành cái bộ dáng kia!"Nhất định là Tô Thi Thi làm hại." Hồng Cầm trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ, hận không thể làm Tô Thi Thi biến mất khỏi cái thế giới này."
Nhậm Tiếu Vi tâm tình không tốt, bà ở đây trút giận lên đầu người hầu cũng không làm tâm trạng mình tốt hơn chỗ nào.
"Tiểu Lưu, lái nhanh một chút!" Nhậm Tiếu Vi thúc giục lái xe.
Đúng là không đi được một phút đồng hồ, lái xe liền khó xử nhìn Nhậm Tiếu Vi nói: "Phu nhân, phía trước kẹt xe, chúng ta không qua được."
"Khốn kiếp! Đi đường vòng!" Nhậm Tiếu Vi tức giận đến đỉnh đầu đều nhanh có hơi nước, nhất là lúc bà nghe nói phía trước vậy mà tụ tập rất nhiều phóng viên, thiếu chút nữa xỉu vì tức.
Tô Thi Thi nhất định là cố ý, những phóng viên này nhất định là Tô Thi Thi tìm tới. Cô chính là muốn để cho tất cả mọi người biết, cô cùng Bùi Dịch đăng ký kết hôn, bọn họ là vợ chồng hợp pháp!
"Thật ti tiện, cô cho là làm như vậy tôi sẽ thừa nhận cô? Nằm mơ!" Nhậm Tiếu Vi ở trong lòng hung tợn nói, đồng thời gọi người thông báo cho Đoàn Kế Hùng.
Bà cũng không tin, hai cái đứa nít ranh chúng nó lại không để ý việc bọn họ phản đối, thật sự đi đăng ký kết hôn!
Mà bên kia, xe Hỗ Sĩ Minh lại là trực tiếp bị người của Tần Phong phái đến ngăn cản.
Hỗ Sĩ Minh mặt trầm xuống, liền gọi một cuộc điện thoại cho một đám vệ sĩ tới, hai phe nhân lực trực tiếp liền đánh nhau loạn xa. Rất nhanh liền đưa tới cảnh sát, toàn diện lập tức mất đi khống chế.
Liền ngay cả Hồng gia đều đã phái người đến xem xét tình huống.
Mà hết thảy chuyện này, Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch đang ở dân chính cục cũng không biết.
Lúc này hai người chính đang do chuyên viên tiếp nhận dẫn bọn họ hướng phòng khách quý đi đến.
Tô Thi Thi đánh giá bốn phía, tim đập tại từ từ tăng nhanh.
Muốn nói ra, đây là cô lần thứ tư đến chỗ này. Hai lần trước là theo Hà Chí Tường, kết hôn rồi ly hôn. Lần trước, còn lại là cùng Bùi Dịch đến đây đăng ký kết hôn.
Mà một lần hai kia người liền ảnh chụp đều đã chụp xong, ngay lúc đang muốn kí tên, Bùi Dịch bị một cuộc điện thoại gọi đi mất.
(Uầy ko phải lúc đó bà cũng chả muốn gả cho người ta sao???)Kêu anh đi chính là Nhậm Tiếu Vi.
"Chuyện này có tính là tuần hoàn không?" Tô Thi Thi ở trong lòng thì thào hỏi han.
Lần trước bọn họ đăng ký không thành, chính là vì Nhậm Tiếu Vi về nước, té xỉu vào bệnh viện. Mà bây giờ, Tô Thi Thi hạ quyết tâm muốn cùng Bùi Dịch trở thành vợ chồng hợp pháp.
Tô Thi Thi quay đầu nhìn thoáng qua, Bùi Dịch đang lôi kéo tay cô đi về phía trước, nhỏ giọng nói: "Anh hiện giờ hối hận còn kịp."
Bùi Dịch quay đầu yên lặng nhìn cô một cái, khóe miệng nhếch lên. Dùng lực đưa tay ra, kéo cô vào trong lòng, ở trên trán cô hôn một cái: "Em chạy không được rồi."
"Này, nhiều người như vậy đang nhìn nha." Tô Thi Thi ngượng ngùng cúi đầu.
Thư ký Vương đang đi sau lưng bọn họ, trên tay mang theo hai cái túi lớn đựng quần áo, trên mặt đều là tươi cười.
Tổng giám đốc nhà bọn họ trước còn hỏi qua anh, muốn làm như thế nào để cho một cô gái cùng anh đi đăng ký kết hôn.
Không nghĩ tới Tô tiểu thư vậy mà lại chủ động.
Thư ký Vương yên lặng quan sát một phen, sắc mặt tổng giám đốc nhà mình. Đừng nhìn Bùi Dịch hiện tại nghiêm trang, trong lòng không biết kích động như thế nào rồi!
Thư ký Vương đi theo anh nhiều năm như vậy, điểm ấy vẫn lại là nhìn ra được rất rõ ràng, Bùi Dịch hiện tại thật rất vui vẻ.
Nhưng mà Bùi tiên sinh trên mặt lại trưng ra bộ mặt vô cùng nghiêm túc, Tô Thi Thi nhìn đến vẻ mặt của anh, cũng không hiểu sao có chút khẩn trương hẳn lên.
Nhưng mà quyết định này cũng không phải là kích động nhất thời. Mấy tháng trước, Bùi Dịch gần như mỗi ngày đều hỏi cô một lần khi nào thì đi đăng ký kết hôn.
Có lẽ Tô Thi Thi ở trong lòng đã sớm đồng ý rồi, chẳng qua bây giờ bị Nhậm Tiếu Vi kích thích một phen, mới hạ quyết tâm cuối cùng.
"Hai vị, các vị trước tiên có thể thay quần áo, sau đó sẽ có giúp hai vị chụp ảnh." Chuyên viên tiếp nhận đưa hai người tới trước một cái phòng.
Thư ký Vương lập tức tiến lên trước một bước, mang theo túi lớn đựng quần áo kia đi vào, Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch cùng đi ở sau anh.
Chỉ là tới lúc thay quần áo, Tô Thi Thi lại rất buồn bực, cầm túi lớn đựng quần áo đơ tại chỗ, hồi lâu không có động tác.
Bùi Dịch từ trong túi lấy ra bộ quần áo màu đỏ của bản thân, quay đầu nhìn đến bộ dáng của Tô Thi Thi, khóe miệng nhếch lên: "Em có chỗ nào anh không thấy qua? Cần anh tới giúp em thay sao?"
"Dừng." Tô Thi Thi trợn mắt nhìn anh, không thèm nói chuyện bắt đầu cỡi quần áo.
Cô mang đến chính là một bộ sườn xám màu đỏ, bộ quần áo này rất mỏng, hiển nhiên không thích hợp mặc vào mùa đông. May mắn trong căn nhà này đều có hơi ấm, không đến mức đông lạnh đến phát run.
Chỉ là muốn mặc bộ đồ này, quần áo cô đang mặc bên trong cũng phải cởi, cho nên lúc trước mới có thể do dự.
Bùi Dịch cũng không tốt hơn chỗ nào. Cô để cho thư ký Vương vì anh chuẩn bị một bộ quần áo mặc vào mùa hè, bộ đồ này cũng rất mỏng, Bùi tiên sinh cũng phải toàn bộ đều đã cởi mới có thể mặc vào.
Bùi Dịch sắc mặt cũng có chút biến thành màu đen.
Đàn ông mặc bộ đồ này bên trong không mặc gì sao? Tô tiểu thư thật sự là người tài ba, vậy mà để cho anh chân không ra trận!
Nhưng mà lúc anh vừa quay đầu, nhìn đến cái lưng bóng loáng non mịn của Tô Thi Thi khi đó, ánh mắt vù một phen liền tối sầm. Tất cả bực tức lập tức biến mất tăm, chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên.
"Ưm... Anh đừng như vậy mà!" Tô Thi Thi vừa muốn mặc sườn xám, đột nhiên bị Bùi Dịch từ phía sau lưng ôm lấy rồi.
Hai người cũng chưa mặc quần áo, thân thể Bùi Dịch ấm áp dán tại phía sau lưng cô, xúc cảm đặc biệt, Tô Thi Thi cả kinh da gà đều đã mau nổi lên rồi.
Tô Thi Thi trong lòng căng thẳng, vội vàng hất tay anh ra: "Anh mau buông ra!"
"Muộn rồi!" Bùi Dịch càng ôm càng chặt, cúi đầu ở trên vai cô liếm láp một phen.
Tô Thi Thi nóng nảy: "Anh có còn muốn đăng ký kết hôn nữa hay không đây? Em nói cho anh biết, anh hiện tại nếu mà chọc giận em mà nói, em quay đầu liền đi!"
"Tô Thi Thi, đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!" Bùi Dịch mặt bá một phen liền đen, cô gái nhỏ này hôm nay quậy đến long trời lở đất rồi, bây giờ lại còn dám cùng anh nói lời hăm dọa!
"Anh thử xem!" Tô Thi Thi quay đầu trừng mắt nhìn Bùi Dịch, một bộ dáng tư thế sẵn sàng anh dám chọc em bực mình thì em lập tức đi ngay.
Bùi Dịch sâu xa nhìn cô vài giây, sau cùng yên lặng buông tay ra.
Được, trước nắm chắt trong tay rồi mới tính tiếp!
Chẳng thế thì lấy tính tình Tô Thi Thi mà suy xét, tuy không đến mức thật sự đổi ý không đăng ký kết hôn, nhưng cũng sẽ không để cho Bùi Dịch quá dễ chịu. Bùi Dịch là thật có chút sợ cô rồi.
Chỉ là khi nhìn thấy thân thể mềm mại động lòng kia, Bùi Dịch mạnh nuốt nước miếng, tiến lên cầm lấy sườn xám trong tay Tô Thi Thi, nhẹ nhàng run rẩy mở ra, thay cô mặc vào.
Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt khí theo lòng bàn chân nhắm thẳng đỉnh đầu hướng đến, toàn thân đều đã phát ra khí nóng. Nhất là khi ngón tay Bùi Dịch, đụng tới làn da của cô, mỗi một chỗ như là bị lửa thiêu đốt một dạng.
Nóng!
Nóng quá!
Giống như là bị bốc cháy vậy!
Nóng đến nối trán đều đã thấm đầy mồ hôi, Tô Thi Thi chịu không nổi đẩy anh ra, quát khẽ nói: "Bản thân em tự làm!"
Người đàn ông này, khơi gợi dục vọng của cô làm cái gì!
Bùi Dịch bật cười, cúi đầu nhìn thoáng qua dưới người mình, âm thầm lắc đầu.
Xem ra anh đánh giá cao tự chủ của chính mình, ngay lúc vừa rồi, nếu Tô Thi Thi không đẩy anh ra, phỏng chừng thật sự sẽ không khống chế được.
May mà hai người rất nhanh liền thay xong quần áo, theo chuyên gia dẫn dắt đến chỗ chụp ảnh.
Chỉ là hai người đoan đoan chính chính ngồi ở trước cameras, nhiếp ảnh gia lại muốn khóc.
Nhiếp ảnh gia đứng trước màn ảnh, nhìn chằm chằm hai vị mặc quần áo đỏ thẫm không khí vui mừng dào dạt, miệng mở mở, liền là không dám nói.
Vị Bùi tiên sinh này nghe nói tính tình thật không tốt. Anh ta nếu nói lở lời, có thể biến thành đến công việc cũng không có hay không?
Mọi người ngủ ngon ????????????????