Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 164: Phụ nữ rất nham hiểm

“Rào rào - - “

“Khụ khụ khụ - - “

Tiếng nước hoàn trộn với tiếng ho khan, vang lên trong khuôn viên biệt thự an tĩnh kia.

Thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng thét chói tai đầy vẻ lo lắng của Tô Thi Thi: ”Đoàn Ngọc Tường, cô mau đứng lên nha! Tôi kéo không nổi cô rồi, cô sao lại nặng như vậy!”

“Cô thực sự nên giảm cân đi, nặng y như con heo vậy đó! Ôi trời, cô đừng nắm lấy tay của tôi chứ, như thế này tôi không dùng lực được!”

Tô Thi Thi nói xong thuận thế đem đầu Đoàn Ngọc Tường hướng trong nước nhấn một cái, ước chừng quá ba giây mới nhấc cô ta lên. Chờ cô ta thở một ngụm, lại lấy lý do thể lực chống đỡ không nổi, đem cô ta một lần nữa ấn xuống.

“Cô ọc ọc...”

Đáy nước xuất hiện một chuỗi bọt khí, Đoàn Ngọc Tường ở dưới đáy nước vùng vẫy, triệt để bị dọa lờ mờ rồi.

Cô ta chỉ cảm thấy nước từ bốn phía không ngừng mà chảy ngược tiến vào mắt mũi miệng, khó chịu giống như chết đi vài lần rồi. Nhưng mà cô ta vừa mới ngoi lên khỏi mặt nước, đã bị ấn trở về, từ đầu không hít thở được.

“Tô Thi Thi... Khụ khụ, buông tay... Ưm...”

Đoàn Ngọc Tường rất không dễ dàng mới ngoi lên khỏi mặt nước, còn chưa nói xong một câu, lại bị ấn về. Nước lập tức chạy vào miệng của cô ta, chảy vào trong bụng cô ta.

Tô Thi Thi nhất định là cố ý, nghĩ muốn để cô ta chết đuối!

Đoàn Ngọc Tường gắt gao lôi kéo tay Tô Thi Thi, “Cô nắm lấy tay tôi đừng dùng lực như vậy, làm vậy tôi không có cách nào khác kéo cô lên được đâu!”

Tô Thi Thi nén cười, khi nói chuyện lại đem Đoàn Ngọc Tường nhấn xuống nước một cái.

“Dám ám toán tôi, tôi chơi cho cô chết luôn!”

Tô Thi Thi lần này là tức giận không nhịn nổi nữa.

Mẹ con Đoàn gia ba người trước kia ở sau lưng ám toán cô còn chưa tính, bây giờ lại ngay trước mặt Bùi Dịch cũng dám làm càng như vậy, trời biết bọn họ sau này còn có thể làm ra cái chuyện thương thiên hại lí gì nữa!

“Hu hu hu...”

Đoàn Ngọc Tường trực tiếp dọa khóc. Nhưng mà tiếng khóc của cô ta hòa với tiếng nước hoàn toàn nghe không ra cái gì, cô ta nghĩ muốn cầu cứu đều đã không có biện pháp.

Trên bờ, Bùi Dịch lẳng lặng đứng thẳng, có chút đau đầu.

May mắn là cô gái nhỏ này đem tức giận đều đã phát tiết ra ngoài, bằng không người gặp phiền phức chính là anh rồi.

Anh ban đầu cảm thấy được Tô Thi Thi khí lực so với một cô gái bình thường đã rất mạnh hơn nhiều rồi, lúc này xem như mở mang rồi, cô từ đầu không phải một hai cô gái bình thường có thể đánh lại. Đoàn Ngọc Tường bị Tô Thi Thi đè nặng, một chút khả năng phản kháng lại đều không có!

“Hô...”

Tô Thi Thi ước chừng nhồi lên nhồi xuống Đoàn Ngọc Tường 10 phút, mãi đến khi Đoàn Ngọc Tường đều đã không còn khí lực phản kháng, cô mới thở ra một hơi. Mệt chết cô rồi!

“Đi lên.”

Bùi Dịch vươn tay kéo Tô Thi Thi lên, lúc cầm tay cô khi đó, cảm thấy được tay cô đều đã mệt đến run rẩy, có chút bất đắc dĩ lườm cô một cái.

Tô Thi Thi nhưng mà cười tít mắt, hướng về phía anh thè lưỡi, rồi mới nháy mắt ra hiệu cho Đoàn Ngọc Tường đang nằm úp sấp ở trên bờ hồ kia: “Bùi tiên sinh, không đến đỡ cháu gái mình một chút sao?”

“Chính cô ta ngã xuống, liên quan gì đến tôi?”

Bùi Dịch vừa nói vừa đem Tô Thi Thi từ trong hồ nước kéo lên, đem áo khoác một lần nữa thay cô phủ lên, mím môi, đem nút thắt từng cái cài lên, bảo đảm cô hẳn không lộ ra cái gì mới yên tâm.

Tô Thi Thi nhìn anh đứng thẳng quay mặt, tay đột nhiên có chút ngứa, lúc cô phản ứng kịp, tay đã đưa lên bắt anh quay mặt lại nhìn mình.

Bùi Dịch hai mắt híp híp, đáy mắt lóe sáng, hạ giọng hỏi: “Tô tiểu thư, xúc cảm như thế nào?”

Tô Thi Thi giống con mèo meo một dạng liếm liếm đầu lưỡi: “Không tệ, so với cháu gái của anh người đầy thịt béo, mò mẫm thoải mái hơn.”

Vừa rồi trong bể bơi, cô nhân cơ hội trên người Đoàn Ngọc Tường ngắt nhéo không ít, phỏng chừng hiện tại trên người cô ta đều đã xanh tím rồi.

“Tô Thi Thi, cô đừng quá đáng!” Đoàn Ngọc Tường nữa người nằm úp sấp trên bờ nghỉ ngơi, tức giận đến phong độ đều đã chẳng quan tâm rồi.

Cô ta hiện tại toàn thân đều đã đau nhức, Tô Thi Thi chính là muốn trả thù mà!

“Đoàn Ngọc Tường, đây là thái độ nên có đối với trưởng bối sao?” Bùi Dịch trầm mặt, lạnh lùng nhìn Đoàn Ngọc Tường.

“Chú trẻ...” Đoàn Ngọc Tường cắn môi, nước mắt lưng tròng, ủy khuất cực kỳ.

“Chú trẻ, là Thi Thi cô ấy vừa rồi...”

“Là em ấy cứu cô.” Bùi Dịch nói xong, lôi kéo Tô Thi Thi muốn đi.

Đúng lúc này, nơi xa truyền đến một giọng nói ôn hoà: ”Tô tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt.”

Tô Thi Thi vừa nghe đến giọng nói này, mặt chải quét một phen liền suy sụp.

Người điên này tại sao lại tới nữa!

“Tô tiểu thư cởi quần của tôi xong lại nghĩ chạy, có phải quá không có suy nghĩ rồi hay không?” Hỗ phó tổng thấy Tô Thi Thi muốn chạy, cười quỷ dị nói.

“Anh...”

Tô Thi Thi xiết chặt quả đấm, quay đầu nhìn Bùi Dịch mặt đã trầm xuống, cười cứng ngắt nói: “Là hiểu lầm. Tôi trở về sẽ giải thích cho anh có được hay không?”

Bùi Dịch nhìn chằm chằm cô hai giây, từ trong kẽ răng phun ra hai chữ: “Có thể.”

“Vậy trước tiên nên giải quyết kẻ địch!”

Tô Thi Thi vội vàng chuyển quay người, khi thấy Hỗ phó tổng kia, mâu quang trầm xuống.

Nãy giờ cũng chưa qua bao lâu, người đàn ông này đã thay đổi một bộ trang phục biển rồi. Chẳng qua...

Tô Thi Thi nhìn đến phía sau anh ta một đám con gái đang đuổi theo kia, khóe miệng ngoéo... một cái, trong lòng nhất thời có chủ ý.

Cô đưa mắt nhìn Đoàn Ngọc Tường đang ghé vào cạnh bể bơi, đi qua duỗi tay về phía cô ta: “Có người ngoài mau lên, nhanh lên đứng dậy đi.”

“Cô tránh ra!” Đoàn Ngọc Tường xoay đầu sang một bên.

Cô ta mới không cần đỡ.

Tô Thi Thi ngồi xổm người xuống, để sát vào bên tai cô ta nhỏ giọng nói: “Người đến là người của Hỗ gia, cô xác định muốn làm mất mặt Đoàn gia?”

“Cô...” Đoàn Ngọc Tường tức đến nỗi cái mũi đều muốn xịt nước rồi.

Nhưng mà để cho người của Hỗ gia nhìn thấy cô ta giờ phút này giống con chó ghé vào cạnh bể bơi thở như vậy, nếu lỡ truyền tới tai ông nội cùng cha cô ta...

“Lúc này mới ngoan.” Tô Thi Thi cười tít mắt vươn tay ra kéo Đoàn Ngọc Tường, đỡ cô ta đứng dậy, thân thiết đỡ cô ta, hướng tới chỗ Hỗ phó tổng kia đi tới.

“Cô muốn làm cái gì?” Đoàn Ngọc Tường trong lòng căng thẳng.

“Giúp ngươi kết giao một chút, Người của Hỗ gia không phải là muốn quen biết là quen biết.”

Tô Thi Thi lộ ra một nụ cười vô hại, nhưng mà ở trong mắt Đoàn Ngọc Tường giống như là ác ma một dạng.

“Cô đừng làm càng... Tôi... A!”

Tô Thi Thi không đợi Đoàn Ngọc Tường nói xong, trực tiếp đẩy cô ta hướng về phía Hỗ phó tổng.

Hỗ phó tổng tuyệt đối không thể tưởng được Tô Thi Thi sẽ đột nhiên đem người đang đi với mình đẩy tới, theo bản năng đưa tay liền đón lấy, đúng là ngón tay mai xui quỷ khiến thế nào lúc ôm lấy Đoàn Ngọc Tường dụng trúng dây lưng bikini của cô ta.

Đoàn Ngọc Tường chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, trơ mắt nhìn bikini của chính mình từ trên thân rơi xuống.

“A!” Cô ta theo bản năng nhảy tới trong lòng Hỗ phó tổng kia, xấu hổ đến trên mặt thoắt xanh thoắt trắng, hận không thể lấy cái động chui vào.

“Hỗ tổng... Anh, anh hơi quá đáng!”

Tô Thi Thi chỉ vào Hỗ phó tổng, giống gặp quỷ một dạng trừng mắt nhìn anh ta: “Anh đối với tôi có hiểu lầm, không cần trả thù đến trên người chị gái của tôi đi?”

“Người phụ nữ này, cô...”

Hỗ phó tổng bị nghẹn họng đến một câu đều đã nói không nên lời, anh ta xem như được chiêm nghiệm đến sự nguy hiểm đầy chỗ đặc biệt của Tô Thi Thi.

Giả heo xơi tái cọp già, chỉ hươu bảo ngựa, đổi trắng thay đen! Cô gái này thật sự để cho anh ta mở mang tầm mắt!

“Hỗ tổng, thì ra anh đối với cháu gái tôi có hứng thú.”

Phía sau, Bùi Dịch đi tới thuần thục ôm lấy eo Tô Thi Thi, ngẩng đầu như có như không nhìn Hỗ phó tổng: “Tôi sẽ nói cho lão gia biết, hai nhà nếu như có thể kết thân là chuyện tốt.”

“Bùi tổng nói đùa.” Hỗ phó tổng nháy mắt nheo lại mắt, người đàn ông này rốt cục nhịn không được muốn ra tay sao?

Anh ta thật muốn nhìn, Đoàn gia có dám cùng Hỗ gia của anh ta kết thông gia hay không!

“Hỗ tổng, anh tại sao chạy trốn nhanh như vậy khoái chứ?”

Mấy người đang nói chuyện, nơi xa kia đám con gái liền đuổi theo, nhìn thấy Hỗ phó tổng trong lòng ôm một cô gái, một đám sắc mặt đều đã thay đổi.

Tô Thi Thi lặng lẽ lôi kéo tay áo Bùi Dịch.

Bùi Dịch tay đặt ở trên eo cô căng thẳng, lập tức đối với Đoàn Ngọc Tường đang trốn ở trong lòng nói Hỗ phó tổng nói: “Cháu gái, chúng tôi chỉ có thể giúp cháu đến nơi đây. Có thể để cho Hỗ tổng thích cháu hay không, liền xem chính cháu cố gắng rồi.”

“Chị, chị cố lên a...!”

Tô Thi Thi hướng về phía Đoàn Ngọc Tường làm một cái tư thế cố lên, sau đó kéo Bùi Dịch, xoay người rời đi.

“Các người...” Đoàn Ngọc Tường ngực phập phồng tức muốn điên rồi, nhất là Tô Thi Thi kia gọi một tiếng chị, giờ phút này nghe đầy vẻ châm chọc.

“Vừa rồi vị tiểu thư kia không phải là cảnh cáo chúng ta không cần quấn Hỗ tổng sao? Thì ra cô ấy làm như vậy đều đã là vì chị của mình. Chết tiệt, các chị em, không cần buông tha con hồ ly tinh này!”

Một đám con gái nghe được lời Tô Thi Thi vừa nói, lập tức hướng tới Đoàn Ngọc Tường vây quanh lại.

Phụ nữ ghen tị lòng dạ có đôi khi so với bất luận cái gì đều đã đáng sợ. Bằng không vừa rồi Tô Thi Thi cố ý cảnh cáo bọn họ, bọn họ cũng sẽ không tức giận đến cả đám đều chạy tới quấn Hỗ phó tổng.

Người đàn ông Kim cương như vậy người nào không thích? Vị Hỗ phó tổng này tên tuổi cho dù ở nước ngoài cũng không nhỏ!

“A! Các người muốn làm gì, đem quần áo trả lại cho tôi! A, người nào tại đánh tôi!”

Đoàn Ngọc Tường bị chọc giận muốn điên rồi, những cô gái này tới cùng là từ đâu chạy đến?

Nơi xa, Tô Thi Thi lôi kéo Bùi Dịch đi đến trong góc, quay đầu lén lút nhìn Đoàn Ngọc Tường bị một đám con gái vây, cười ha ha.

Bùi Dịch đứng ở một bên, mặt không chút thay đổi nhìn cô.

“Rất vui vẻ?”

Tô Thi Thi mạnh gật đầu.

“Vậy sao?”

Bùi Dịch sắc mặt lại trầm trầm, đi về phía trước một bước, nhìn chằm chằm mi mắt Tô Thi Thi nói: “Thế Tô tiểu thư, chúng ta hiện tại thảo luận chuyện kia đi, chuyện cởi quần là như thế nào đây?”

“Ách...”

Tô Thi Thi trên mặt tươi cười nháy mắt cứng đờ.

Cả nhà sáng an.