Bên kia, Đoàn Ngọc Lộ cùng Hà Chí Tường sau khi nhận được giấy chứng nhận kết hôn, nhớ tới ánh mắt của Bùi Dịch lúc nãy, cảm thấy được trong lòng có phần sợ hãi, tiện về nhà trước một chuyến.
Cô ta mới vừa bước vào cửa phòng khách của biệt thự, vẫn đi chưa được mấy bước, phía trước liền truyền đến tiếng một người phụ nữ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Cô bây giờ còn biết trở về? Đi cả đêm không về nhà, mẹ nói qua cho con bao nhiêu lần, bị cha con biết nhất định đánh chết con!"
"Mẹ, ba ba ômg ấy hẳn là không biết?" Đoàn Ngọc Lộ lui cổ bốn phía nhìn quanh, xác định không thấy được Đoàn cha mới nhẹ nhàng thở ra.
"Thật sự là hết cách với con!" Đoàn mẹ lườm cô ta một cái, nhưng lại không nỡ thực đánh chửi đứa con gái của mình.
"Mẹ, con vừa rồi gặp Tô Thi Thi rồi. khà khà, mẹ con nói cho người một tin tức tốt, con kết hôn rồi! Chồng con hai tiếng trước vẫn lại là chồng của Tô Thi Thi!" #_#
"Cái gì?" Đoàn mẹ Phương Thanh Hoa sợ ngây người, "Con nói con kết hôn rồi hả?"
"Vâng. Mẹ không phải nói con mau bắt đầu xem xét đối tượng kết hôn sao? Mẹ xem con rất nghe lời phải không?" Đoàn Ngọc Lộ ôm lấy thân cánh tay của mẹ mình, cười nói.
Chỉ cần nghĩ tới tối hôm qua Hà Chí Tường lợi hại, cô ta phải cầu xin tha. Tô Thi Thi lại không hấp dẫn được đàn ông, Đoàn Ngọc Lộ cô thì lại dễ dàng liền thu phục được rồi rồi.
"Hôn nhân đại sự, con sao lại như vậy tùy tiện liền quyết định rồi hả? Mẹ nói con buổi sáng nhìn thấy người giống con thoáng qua ở nhà nhưng kiếm mãi không thấy, thì ra là con trở về trộm hộ khẩu đi đăng ký?" Phương Thanh Hoa bị cô ta chọc giận đến nỗi muốn hôn mê, đứa con gái này sao lại ngang ngược như vậy, làm bà không thể nào ngừng lo lắng cho tương lai sau này.
"Mẹ, không phải nói chỉ cần con hạnh phúc là có thể sao? Con nói cho mẹ..." Cô nói xong ghé vào tai Phương Thanh Hoa hi hi ha ha nói vài câu bí ngữ.
"Con, đứa nhỏ này!" Phương Thanh Hoa nghe được mặt đỏ lên, đứa con này thật sự là cả gan làm loạn.
"Nói con không cần đi uống rượu, con luôn luôn không nghe."
"Không uống rượu, liền không gặp được hắn rồi?" Đoàn Ngọc Lộ đắc ý nói.
Tuy nhiên cô ta cũng kỳ quái, chính mình bình thường tửu lượng không kém, ngày hôm qua sao lại như vậy uống vài chén liền say.
"Ngọc Lộ, chuyện con kết hôn tạm thời trước không nên nói cho cha con biết. May mắn ông nội con thời gian này không có ở trong nước, nếu như bị ông ấy biết, xem lột da của con ra!"
"Mẹ, chuyện này mẹ phải giúp con. Cha cùng ông nội biết rõ, khẳng định đánh chết con!"
"Hiện tại biết sợ?" Phương Thanh Hoa nhéo tay cô ta một cái, thở dài, bắt đầu hỏi rõ tình huống.
Đoàn Ngọc Lộ bị bà ta làm cho giật mình, cũng quên nói chuyện của Bùi Dịch rồi.
Chỉ là buổi tối cô ở Hà gia qua đêm, lúc muốn cùng Hà Chí Tường ân ái, phát hiện Hà Chí Tường làm sao cũng không được!
"Chuyện này là sao đây?" Đoàn Ngọc Lộ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Hà Chí Tường bộ vị vẫn yểu xìu không ngốc lên nổi.
"Cái này... Khả năng... Có thể là ngày hôm qua tiêu hao quá độ. Nghỉ ngơi một hồi là có thể rồi." Hà Chí Tường trán thấm mồ hôi lạnh, không biết là đang an ủi Đoàn Ngọc Lộ hay vẫn lại là đang an ủi chính mình.
Huynh đệ của hắn đột nhiên sao vậy lại không được nữa rồi!
"Xảy ra chuyện gì? Hơn nửa đêm, sao lại như thế ầm ĩ?" Cách vách Phú Tuyết Trân cũng bị hai người đánh thức, khoác lên bộ y phục đi tới.
"Mẹ, con trai của người không được!" Đoàn Ngọc Lộ chống nạnh, tức giận mắng.
"Cái gì?" Phú Tuyết Trân giật mình, triệt để tỉnh táo, vào phòng vừa thấy con trai không mặc quần áo, vội vàng xoay người nói, "Chuện này tới cùng sao vậy?"
"Con cũng không biết! Ngày hôm qua rõ ràng còn rất tốt." Hà Chí Tường vẻ mặt cầu xin, trong lòng thình thịch đột nhiên nhảy lên.
Hẳn không chỉ có bây giờ đi, nếu vậy hắn sau này muốn thì phải làm sao đây? Đoàn Ngọc Lộ biết nhất định sẽ cùng hắn ly hôn!
Phú Tuyết Trân xem tình huống không đúng, cảm thấy so đo một hồi cũng không xong, vội vàng kéo Đoàn Ngọc Lộ qua an ủi: "Ngọc Lộ à, con trước đừng có gấp. Có thể là Chí Tường thân thể có phần không thoải mái, ngày mai đi bệnh viện xem gặp bác sĩ khám thử, được không?"
Đoàn Ngọc Lộ mặt lạnh lẽo, nhớ tới tối hôm qua Hà Chí Tường như vậy lợi hại lại không giống như là giả, đành phải trước nhịn xuống, đáp ứng ngày mai cùng Hà Chí Tường đi bệnh viện.
Chỉ là đến chỗ bệnh viện, làm xong một đống kiểm tra, kết quả lại là ngược lại mong đợi.
Trong văn phòng của bác sĩ chuyêm Nam khoa, cả sau con mắt hiện đầy vẻ không tin: "Bác sĩ, ông không chẩn đoán bệnh sai đi?"
Bác sĩ kia nhìn ba vị người bệnh cùng người nhà người bệnh hoàn toàn bị đả kích, kiên nhẫn giải thích nói: "Kết quả chuẩn đoán chắc chắc không có sai. Hà tiên sinh là uống phải thuốc kích thích nước ngoài mới nghiên cứu chế tạo ra. Loại thuốc này làm cho nam tính "mạnh lên" chung quanh thần kinh bởi vì hưng phấn quá độ mà hoại tử. Sau này, Hà tiên sinh lại không thể..."
"Sao vậy có chuyện như vậy? Tôi từ trứic đến giờ liền không nếm qua cái loại thuốc này! Bác sĩ, ông có hay không tính sai rồi, tôi khuya ngày hôm trước rõ ràng rất lợi hại, không tin ông cứ hỏi vợ của tôi!"
"Tôi không phải vợ của anh!" Đoàn Ngọc Lộ tức giận đến run cầm cập, chỉ vào Hà Chí Tường cùng Phú Tuyết Trân mắng, "Các người một tên lừa gạt, uống thuốc gạt tôi phải không?"
"Ngọc Lộ, em nghe anh giải thích. Anh thật sự không quá..."
"Cái kia... Mặt khác Hà tiên sinh là người mắc chứng bệnh vô tinh, sau này cũng không thể sinh hoạt tình dục..." Bác sĩ còn chưa nói xong, Đoàn Ngọc Lộ liền dơ tay cấp cho Hà Chí Tường một cái tát.
"Kẻ lừa đảo!" Đoàn Ngọc Lộ bị chọc giận điên muốn rồi. Cô ta đắc chí cướp đoạt chồng chị mình, chẳng những là cái không có năng lực, vẫn lại là cái thứ không phải đàn ông!
Cô đời này liền chưa bị như thế qua!
"Cô để làm sao lại đánh con ta! Chuyện này toàn bộ khẳng định đều là Tô Thi Thi cùng gã gian phu của cô ta giở trò quỷ! Ngọc Lộ, trước đừng có gấp, Chí Tường bệnh nhất định có thể trị..." △△,
"Như thế này phu nhân, sợ là phải làm các vị thất vọng rồi. Nếu trước khi uống thuốc Hà tiên sinh sớm một chút tới bệnh viện trị liệu, chứng bệnh bất lực vẫn lại là có thể khôi phục. Nhưng hiện giờ... Trừ phi một lần nữa đầu thai rồi." Bác sĩ thật có lỗi nói.
"Các người đi chết đi! Tôi sẽ không bỏ qua cho các người! Còn có Tô Thi Thi, cô khẳng định sớm liền biết, các người là tập đoàn kẻ lừa đảo!" Đoàn Ngọc Lộ đẩy Hà Chí Tường bỏ chạy ra ngoài.
"Ngọc Lộ!" Hà Chí Tường cùng Phú Tuyết Trân biến sắc, vội vàng đuổi theo.
"Không được đi theo tôi, nếu không thì tôi liền để cho Đoàn gia diệt các người!" Đoàn Ngọc Lộ quay đầu hung tợn trừng mắt nhìn bọn họ liếc mắt một cái, dẫm xuống giày cao gót đi tới.
"Sao vậy lại như vậy!" Phú Tuyết Trân cũng là không có vách gì, toàn bộ chuyện này phát sinh quá nhanh, mộng muốn trở thành người của Đoàn gia mới một ngày liền phải tỉnh dậy?
"Đều là Tô Thi Thi!" Hà Chí Tường có thể nghĩ đến người hạ thuốc hắn cũng chỉ có Tô Thi Thi, tức giận đến nỗi cầm lấy điện thoại liền gọi cho Tô Thi Thi.
Trong văn phòng bác sĩ chuyên môn nam khoa xoa trán đầy mồ hôi lạnh, nhìn theo người đàn ông phòng trong kiểm tra đi tới, cung kính nói: "Thư ký Vương, tôi đã dựa theo phân phó của cậu nói."