Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 371-2

Sắc mặt Tô Mộc có chút âm trầm, anh ấy không trả lời tôi mà chỉ cau mày nhìn thi thể ông chủ Vương, cũng không biết anh ấy đang suy nghĩ gì.


Nhìn một hồi lâu Tô Mộc mới thở dài, nói mọi chuyện đều đã chuẩn bị thỏa đáng, bây giờ có đổi nơi tổ chức hôn lễ cũng không còn kịp. Hơn nữa còn về thời gian, cha mẹ tôi chỉ khoảng hai ba giờ nữa sẽ đến, anh ấy đã sớm sắp xếp xe tới đón ở sân bay, nếu bây giờ thay đổi sợ thời gian không còn kịp nữa.


Cũng may nông trường này rất lớn, mặc dù trong phòng bị nổ nhưng sân vẫn không bị vấn đề gì, hơn nữa gần nơi cử hành hôn lễ kia có mấy nhà gỗ nhỏ giống như nhà kho, trang trí đơn giản một chút lại có thêm  sự khác lạ.


Tô Mộc suy nghĩ cẩn thận, ánh mắt kiên định nhìn tôi nói hôn lễ cứ cử hành theo lẽ bình thường, anh ấy chờ thời khắc này rất lâu rồi, bất kỳ chuyện gì cũng không thể ngăn cản anh ấy.


Vậy cũng được, mặc dù ông chủ Vương chết tôi rất áy náy nhưng Tô Mộc nói cái hộp kia là ông chủ Vương cố ý để vào phòng của tôi, cho nên ông ta bị nổ chết cũng coi như là mình tạo nghiệt.


Chỉ có một chút tôi vô cùng không hiểu, chính là ông chủ Vương lại dám đem một vật như vậy vào phòng tôi nhất định là biết bên trong có gì, nếu biết tại sao lại còn mạo hiểm đem nó bỏ vào?
Không nghĩ ra.


Có điều Tô Mộc hiện giờ bận dọn dẹp đống đổ nát, tôi cũng không thể đem vấn đề này làm phiền anh ấy. Không thể làm gì khác hơn là nuốt thắc mắc này vào bụng, cũng vùi đầu vào dọn dẹp đống đổ nát này.


Bởi vì Tô Mộc không thể chạm vào tích khí cho nên đống đổ nát cùng xác ông chủ Vương chủ yếu là Tô Mộc xử lý, còn chiếc hộp kia mặc dù Tô Mộc không cho tôi mở nó ra nhưng cũng không ngăn cản tôi chạm vào nó, vì vậy tôi nói với Tô Mộc sẽ đem vứt hộp gỗ đi, sau đó liền cầm hộp gỗ đi ra ngoài.


Lần này Tô Mộc không ngăn cản tôi, dặn dò tôi mang hộp gỗ đi về phía đông năm trăm bước, nơi đó có một dòng suối nhỏ, đem hộp gỗ vứt xuống dòng suối là được, rồi sau đó lấy đá lớn đè lên trên. Chỉ cần hộp gỗ không bị nổi lên là coi như bị tiêu hủy.


Nói xong anh ấy còn dặn dò tôi đi đường cẩn thận, làm xong sớm về sớm, chờ một chút công việc cuối cùng làm xong là chúng tôi phải chuẩn bị nghênh đón bạn bè thân thích đến.
Tôi gật đầu một cái, đáp một tiếng, sau đó ôm hộp gỗ đi về hướng Tô Mộc đã chỉ.


Nghĩ đến một lát nữa ba mẹ tôi sẽ tới, còn có cậu mợ tôi cùng Đường Dũng bọn họ khiến trong lòng tôi không nhịn được kích động, bước chân rất nhanh.