*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh ta cùng Diệu Diệu cứ như là kẻ gian, thậm thụt thần bí.
Thấy tôi tiến vào, Đường Dũng liền vẫy vẫy tay, hít hà nói: “Dương Dương, em tới đây. Vừa rồi anh mới sửa soạn đồ lấy được từ trong mộ phần hồ tiên, có thứ này muốn cho em xem một chút.”
“Cái gì vậy?” Thấy Đường Dũng thần bí như vậy khiến tôi cũng gợi lên sự hiếu kỳ, trong thoáng chốc đã quên đi chuyện vừa rồi với Giao tiên.
“Một đóa hoa.”