“Đường Dũng, anh có nhìn thấy Giao tiên đâu không? Tôi nhớ ông ta bảo tới mộ phần, sao lại không thấy bóng dáng đâu?” Tôi có chút căng thẳng hỏi Đường Dũng.
“Chuyện này không phải anh nên hỏi em sao, dường như em mới là người trợ tiên cho ông ta, ông ta có đó hay không em lại không biết?” Khóe miệng Đường Dũng khẽ nhếch lên cười tươi nói.
“Cái đầu anh! Vừa rồi tôi còn thắc mắc tại sao anh lại bình tĩnh như vậy, hóa ra thật sự có chuyện giấu tôi!” Tôi liền nổi giận, xông tới không ngừng nện vào bả vai Đường Dũng.
Mặc dù bây giờ tôi vẫn không cảm ứng được tung tích Giao tiên nhưng nụ cười không tự chủ vừa rồi của Đường Dũng đã bán đứng anh ta, chắc chắn Giao tiên đang ở gần đây.
Hơn nữa Đường Dũng đã sớm biết!
Đồ đáng ghét…
Mất công vừa rồi tôi vì cứu anh ta mà bị Tô Mộc uy hϊế͙p͙.
Đường Dũng bị tôi đánh liên tục xin tha, thấy tôi đã đoán ra liền không tiếp tục giả bộ nữa, cười nói: “Thật ra anh vừa thấy đã biết chuyện gì xảy ra với đám hồ ly này, nhìn một cái là biết có người dùng thuật pháp khống chế. Trước kia trong bài học về yêu vật sư phụ anh đã đề cập đến, nói yêu vật bản tính trời sinh sẽ thuần phục đồng loại mạnh hơn nó, hơn nữa cấp bậc của yêu với yêu cũng rất quan trọng, giống như bầy sói sẽ thuần phục con sói đầu đàn vật, chỉ cần yêu vật gặp đại yêu mạnh hơn rất nhiều thì bọn chúng tuyệt đối sẽ ngoan ngoãn nghe lời, không gây sự nữa.”
“Đây cũng là nguyên nhân khiến vừa rồi Giao tiên vội vã xông vào. Một mặt ông ta sợ hồ tiên tiên nghịch sẽ xông ra giết người lung tung, mặt khác cũng sợ những hồ tiên này sẽ ra tay đối với em. Ông ta đã nhiều lần nói mộ phần hồ tiên này có liên quan gì đó với em nên dứt khoát khống chế đám hồ ly này để chấm dứt hậu họa.”
Thấy Đường Dũng khẳng định như vậy lòng tôi buông lỏng được một chút, cười nói: “Như vậy những hồ tiên này sẽ không đi ra bên ngoài gây hại cho người bình thường? Vừa rồi tôi thật sự sợ, nếu hồ tiên thật sự giết tất cả người trong Giang Minh, oán khí từng đó người tích tụ lại thì phải lâu lắm mới có thể hóa giải, hơn nữa đột nhiên toàn một thành phố chết hết thì tin tức sẽ thông báo thế nào? Bây giờ chỉ nghĩ tới thôi tôi cũng thấy sợ.”
“Sợ gì, chẳng phải cha mẹ chúng ta đều đã đi nước ngoài du lịch sao, coi như lần này Giang Minh thật sự gặp đại họa thì cũng sẽ tới trên người chúng ta, em cứ yên tâm đi.” Đường Dũng cười ha ha, ba hoa nói.
Lúc này rồi anh ta vẫn còn cợt nhả.